Kết quả của bài kiểm tra, tất nhiên tệ khỏi nói
Nhớ lại những giây phút ngồi trong giờ kiểm tra mà nhỏ chỉ muốn gục mặt vào bàn chết quách đi cho rồi. phút người ta thì ngồi làm say sưa, thậm chí lúc hết giờ vẫn còn xin thêm phút để làm nốt bài. Còn mình thì ngồi chơi từ đầu tiết đến cuối tiết, rặn mãi mới ra mấy chữ để viết vào bài
Tại sao, tại sao ông trời lại bất công với con như vậy? Tại sao chứ?
Nhỏ đã nghĩ đó là điều tồi tệ nhất cho đến khi......
- Nhi...............
Đang gục đầu chán nản, tiếng hét chói tai từ ngoài cửa dội vào khiến nhỏ bất thình lình mà ngẩng đầu lên
Trang dáng vẻ hớt hải chạy vào, vẫn cái tốc độ thần thánh đó
- Nhi, tin hot, tin hot đây
- Hot gì? Tui đang muốn chết đây_ Nhỏ đáp bằng giọng chán nản
- Có kết quả rồi nè
- Sao nhanh vậy?_ Nhỏ bật dậy ngạc nhiên rồi ngay lập tức suy nghĩ lại vấn đề_ Không để nó tránh xa tui m
Sao vừa mới làm buổi sáng chiều đã chấm xong rồi? Cái trường này là thần thánh phương nào vậy? Mà không quan trọng nhất là bảng điểm. Sao nó không bốc hơi ngay đi kia chứ?
- Thôi mà, bồ cũng đâu phải đứng bét đâu mà lo_ Trang nài nỉ
- Bồ nghĩ sao mà với đầu óc thông minh đạt cỡ thiên tài như tui mà đứng bét hả? Chỉ là học tài thi phận tui chỉ sợ mình tu chưa đủ đức để mà đứng tốp giữa thôi
- Vậy sao? Nhìn nè...._ Trang giơ bảng điểm lên trước mặt nhỏ rồi chỉ vào một hàng chữ có tên của nhỏ
. Nguyễn Ngọc Bảo Nhi
Nhỏ nhìn trân trối vào tờ giấy, dụi dụi mắt để nhìn cho kĩ nhưng trước sau vẫn như một. Nhỏ hớn hở cầm tờ giấy vui mừng đến nỗi tim sắp rớt ra ngoài:
- Hura..... May quá chừng lun. Tui tưởng tui phải đứng cuối bảng rồi chứ
Nhỏ cầm trên tay bảng điểm reo hò sung sướng. Nếu biết trước thế này thì đã không mất ăn mất ngủ vì cái bảng điểm này rồi. Hôm nay nhất định phải làm một bữa no say
- Đi xuống căn tin ăn đi. Tui có cảm giác mình có thể nuốt trọn thế giới ngay bây giờ
Nhỏ cầm tay Trang hí hửng kéo đi thì bị giật lại. Trang nhìn nhỏ, giật lại bảng điểm, chỉ trỏ:
- Bồ có biết có một việc còn quan trọng hơn cả lấp đầy cái dạ dày của bồ bây giờ là gì không?
Nhỏ nhíu mày, đang hay thì đứt dây đàn. Nhưng nhìn cái vẻ mặt nghiêm túc lại thoáng có ý cười, nhỏ nhìn vào bảng điểm lần nữa chỗ được chỉ
. Hà Minh Trang
Thì ra là có ý này. Nhỏ không khỏi thở dài. Có gì đâu chứ, chỉ là hơn nhỏ có bậc thôi mà, có cần phải vui sướng thế kia không? Nhỏ làm bộ mặt chán nản giật lại bảng điểm, giơ lên trước mặt Trang:
- Haizz, người đời thường nói, học tài thi phận. Nhưng dẫu sao kì thi này bồ cũng giỏi hơn tui bậc. Rồi, rồi tui công nhận, giờ đi ăn được chưa?
Trang nhìn nhỏ ngạc nhiên, hỏi lại:
- Này, có cần tui kê cho mấy viên để chữa trị về mắt không? Bồ khùng hả? Tui đang chỉ cái này nè
. Trịnh Gia Huy
Trịnh Gia Huy? Tên nghe quen quen thì phải, nhưng là ai mới được nhỉ?
- Nhìn thấy chưa, nhìn thấy chưa? Đây là bồ phải phúc đến đời mới được cạnh nhà anh ấy đấy. Ui, hoàng tử của tui!
Mặc cho nhỏ đang ngơ ngác, Trang vẫn cầm cái tờ bảng điểm áp sát vào lồng ngực của mình, chạy đi chạy lại ra vẻ rất mừng rỡ
- Cho tui hỏi, Trịnh Gia Huy là ai vậy?
Thế nào là đứng hình, thế nào là giết người trong lời nói? Chính là đây. Chỉ một câu hỏi của nhỏ khiến Trang đang trong trạng thái thiên đàng đột nhiên rớt xuống tầng địa ngục. Shock tập
- Bồ không biết Trịnh Gia Huy là ai ak? Lần trước tui kể bồ rồi đấy thôi_ Trang hùng hổ cầm cổ áo của nhỏ, tức giận hỏi
- Từ từ, đừng nóng_ Nhỏ gạt tay Trang ra khỏi người mình rồi ra vẻ mặt hối lỗi_ Tui không phải là quá đề cao mình đâu. Nhưng riêng về khoản đầu óc, tôi luôn tự tin mình là người có trí nhớ rất kém
Trang nhìn nhỏ với vẻ mặt không thể nào có thể thất vọng hơn, hét lên:
- Trịnh Gia Huy là nam thần, nam thần đó. NHỚ CHƯA????
Nhỏ theo phản xạ bịt chặt lỗ tai lại, cáu lên nói:
- Rồi, rồi. Nhớ ra rồi
- Được, giờ thì đi xem nhà thôi
Trang với vẻ mặt thoả mãn, lôi tay nhỏ đi
- Từ từ đã. Đi ăn trước đi...
.......................................................................
Và thế là shock tập
- Vậy ý thầy nói rằng tầng chỉ có phòng thôi ạ?
Khung cảnh là đây. Nhỏ ngao ngán lắc đầu. Trang đang giao tranh kịch liêt với ông bảo vệ về chuyện phòng ở. Chẳng là lúc đầu, cậu ý nghĩ rằng phòng tầng nên sẽ được ở cùng với Nam thần trong mộng. Ai dè lại là phòng tầng. Haizz, đây là hữu duyên vô phận trong truyền thuyết đây sao?
Nhỏ đang suy nghĩ linh tinh thì thấy dáng vẻ thất thiểu của Trang trở về
- Sao rồi, có hoà giải được không?
- Không được_ Trang lắc đầu_ Cái lão già đó sống chết không cho mình đổi phòng
- Vậy sao? Thế thì hết cách rồi
Định bụng là nhỏ sẽ nhường phòng cho Trang để cậu ấy được gần Nam thần của mình. Nhưng kế hoạch đã thất bại nặng nề
- Mình muốn ở cùng với Nam thần cơ
- Rồi, rồi, cố gắng tháng sau là được mà. h thì lên xem phòng thôi
.................................................................................
Kí túc xá chia làm khu nhà theo thứ tự A,B,C,D,E. Phòng của nhỏ ở tầng , dãy nhà D. Còn Trang thì ở trên nhỏ tầng, khổ nỗi Nam thần lại ở ngay cạnh phòng của nhỏ mới sợ chứ
Nhỏ vừa đi, vừa ngao ngán lắc đầu. Haizzz, dù sao vẫn có cảm giác mong ngóng được gặp Đại thần hơn. Không biết anh ấy là người thế nào nhỉ?
- Đây rồi. Phòng
Nhỏ tra ổ khoá, bước vào phòng
Nhưng chưa kịp thưởng thức xem căn phòng như thế nào thì đột nhiên một bóng người từ cửa chạy vào, đẩy nhỏ vào tường. Một tay chống lên tường, tay kia bịt lấy miệng nhỏ. Người con trai đó nháy mắt nhìn nhỏ, tươi cười nói;
- Tôi muốn nói chuyện với cậu một chút
............................................................................................