Edit: nacapuu
Vào nhà đổi một thân quần áo mộc mạc, đem mình trang điểm thành một thôn cô, trên mặt vẽ thêm một đống mặt rỗ, thấy đều thỏa đáng mới rời đi.
Tô Tịch Nhan đi tới mấy hiệu thuốc, phân biệt mỗi nơi mua một ít phân lượng thạch tín.
Mỗi lần mua một ít phân lượng thạch tín, với cái số lượng này thì không đủ độc chết một người, nhưng hợp lại bên nhau thì vừa đủ rồi.
Tô Tịch Nhan làm việc từ trước đến nay cẩn thận, sẽ không để bất luận kẻ nào bắt được nhược điểm.
Mua dược xong cô lại ở trong thành đi dạo một hồi, lại phân biệt mua một ít son phấn.
Nhiều vô số mua không ít, sau đó vác cái sọt nhỏ trở về.
Trên đường trở về Tô Tịch Nhan thường thường liền quay đầu nhìn xem, cẩn thận đến không thể cẩn thận hơn.
Gần đến nơi, cô lại trốn một bên quan sát một chút, xác nhận không ai mới mở cửa tiến sân.
Nửa giờ sau, Tô Tịch Nhan tay không rời đi,lúc tan học lại quay về Tô công quán.
Đoạn Tuyết Kiều thấy cô trở về liền nhiệt tình chào đón: "Tịch Tịch, đi học có vất vả không, trước lên lầu đổi thân quần áo đi, chờ ba ba con trở về chúng ta liền ăn cơm."
Tô Tịch Nhan gật đầu lên lầu.
Tô Bắc Sơn giờ mới trở về, nói là bị thỉnh đi cục cảnh sát.
Cái chết của Smith không minh bạch, cục cảnh sát phải cho đại sứ quán một lời giải thích thích hợp.
Gọi Tô Bắc Sơn đi qua chính là làm theo phép công, rốt cuộc Lục Sính là con rể tương lai củaTô gia, ai dám không có mắt cùng hắn đối chọi?.
Chap.