“Mỹ Mỹ tối nay tám giờ theo anh đi dự tiệc, lát nữa anh qua đón em”- Tề Lãng một bên lật lật tấm thiếp, một bên gọi di động. Trước kia, hắn luôn đi một mình lần này hắn muốn có bạn.
“Anh tại sao không hỏi em có thể đi hay không?”- Vừa nghe giọng mệnh lệnh như mọi ngày của Tề Lãng, Mỹ Mỹ liền nhịn không được ủy khuất mở miệng. Thật ra nàng đâu phải bảo mẫu của hắn? Chẳng lẽ suốt hai mươi tư giờ phải đợi lệnh hầu hạ? Nàng chẳng lẽ không có công việc, không có bạn bè, không cảm thấy mệt, không có việc sao? Muốn tìm nàng thì gọi tới sao?
“Anh biết, nên anh đạ gọi cho Ôn Bác hủy bỏ tất cả hoạt động của em tối nay”- Nghe giọng nói oán giận của Mỹ Mỹ, Tề Lãng trả lời.
“Anh?? Em đêm nay không có việc! nhưng cũng không kịp chuẩn bị!”- Biết Tề Lãng có thể một tay che trời, nhưng nàng không muốn thuận theo ý hắn, tức giận nói lại.
“Muốn anh cùng em đi chọn lễ phục hay trang sức? Hay muốn anh phái người qua đưa em đi”- Nghe giọng nói dỗi hờn của Mỹ Mỹ, Tề Lãng nở nụ cười, biết nàng chính là cố tình không thuận theo, nên muốn giúp nàng thoải mái.
“Anh?! Em tự chuẩn bị, hy vọng Tề đại thiếu gia lần sau có thể trước khi làm thì nên hỏi ý kiến của người khác”- Vừa nghĩ đến Tề Lãng tự dàn xếp, Mỹ Mỹ liền tức giận, hắn biết rõ nàng chưa bao giờ đi xão giao nên cố ý làm nàng khó xử.
“haha, lần sau.. anh sẽ tận lực… đêm đó thấy…”- Nghe giọng Mỹ Mỹ, Tề Lãng có thể tưởng tượng ra dáng vẻ chu môi bất mãn, nhịn không được cười phá lên.
Nghe giọng Tề Lãng cười to, Mỹ Mỹ nghiến răng nghiến lợi nói “gặp lại”, làm cái mắt quỷ rồi tắt điện thoại.
Mỹ Mỹ vọt vào tắm rửa, sau đó đi bên cạnh tủ quần áo lựa lễ phục. Nhìn những ngăn tủ đầy lễ phục đủ mọi kiểu dáng, sắc màu rực rỡ, Mỹ Mỹ lại không biết nên chọn ra sao. Bình thường khi cần, họ luôn chọn trước sau đó sửa lại đôi chút, chỉ có như thế cùng một bộ lễ phục nhưng có thể sử dụng nhiều lần, không lãng phí.
Đột nhiên Mỹ Mỹ liếc nhìn xuống đáy ngăn tủ, quần áo được che lại bởi nắp hộp, khom người, Mỹ Mỹ lấy lễ phục ra, đáy mắt không nén khỏi đau thương. Đây là lần đầu tiên nàng có được CHRUSTIAN DIOR, nhưng chưa từng mặc vào, năm năm trước nàng vì hắn mà chọn, vì hắn mà không chạm vào.
Lấy ra, Mỹ Mỹ đo đo trên người. Tuy rằng năm năm qua, tuy lễ phục có hình thức đơn giản nhưng vẫn rực rỡ, không hề có chút lỗi thời. Trên bàn trang điểm, vòng tai lóe sang, dáng người lung linh, phối hợp cùng với bộ lễ phục màu xanh, trước kiếng Mỹ Mỹ như một nữ thần lãnh diễm cao quý, chỉ có thể xa xa đứng nhìn không thể chạm.
KHi Mỹ Mỹ trang điểm lên cực kì tao nhã xuất hiện trước mặt Tề Lãng, tâm của hắn như bị đánh trúng. Nàng đúng là ngôi sao trời sinh, vừa quyến rũ lại sinh đẹp, lại thuần khiết tự nhiên nhưng cũng cao ngạo khiến hắn kinh diễm, làm hắn khiếp sợ.
Đi nhanh tới Mỹ Mỹ, Tề Lãng vòng tay trên eo nhỏ của nàng, vuốt ve làn da thịt trơn bong như tơ, khi không lại phạt hôn nàng.
“Em có thể đừng như vậy.. hấp dẫn người khác không?”- Tề Lãng một bên vuốt ve eo nhỏ của nàng, một bên cắn vào vành tai nàng
“Nhưng đây chẳng phải… là mục đích của Tề đại thiếu gia khi mời em làm bạn sao?”- Mỹ Mỹ nhẹ nhàng đẩy Tề Lãng ra, giảo hoạt đáp.
Tề Lãng tán thưởng nhìn Mỹ Mỹ, ôm sát than thể mềm mại vào long đi đến bên cạnh chiếc xe thể thao cao cấp, nàng dĩ nhiên có cách khiến hắn á khẩu không trả lời được.
Hôm nay là lễ mừng thọ tuổi của cha Hải Lỗi, tập đoàn Chu Thị nhân cơ hội này tổ chức vũ hội nhỏ, một là mừng sinh nhật, hai là kết giao, chính vì thế những nhân vật có danh tín trên thương phường đều nhận được giấy mời.
Bên trong khu nhà cao cấp của Chu gia giăng đèn kết hoa, náo nhiệt lạ thường, Chu Hải Lỗi vừa đón tiếp khách quý, vừa nhìn xung quanh chờ bạn tốt xuất hiện, đương nhiên hắn chịu khó như thế là có mục đích, ai có thể khiến cho Tề Lãng đáp ứng bỏ họp, còn hứa hẹn sẽ mang bạn tới?
“Bác trai sinh nhật vui vẻ”- Đường Phiền đi vào đại sảnh, liền tiếp đãi cha con Chu Hải Lỗi, sau đó chúc phúc, rồi tự mình mang tới lễ vật đã chuẩn bị tỉ mỉ.
“Đường tổng quá khách khí rồi, đến đây Hải Lỗi, hai người thanh niên cùng nhau tâm sự đi”- Chu lão gia nhìn thấy Đường phiền đại giá quang lâm liền rất vui vẻ, tuy rằng biết hắn cùng con trai là bạn tốt đáng tin, nhưng cũng không dám chậm trễ, lúc này đã khác xưa, hắn cũng chẳng còn là công tử vô công rỗi nghề, mà là người lãnh đạo tập đoàn.
“Lỗi, bác trai gọi ta Đường tổng, nghe không được tự nhiên lắm, vẫn là kêu ta Tiểu Phiền nghe hay hơn”- Đường phiền cùng Hải Lỗi vừa đón tiếp khách vừa oán giận nói.
“Ai bảo cậu là tổng tài tập đoàn Đường Thị? Trước kia, cậu không có việc gì, nay tam thúc giục tứ đều mong muốn mời cậu tới..”- Chu Hãi Lỗi nhìn Đường Phiền, vẻ mặt trêu đùa nói.
“Cậu cũng thế mà…”- Đường Phiền nhìn người bạn thân, hai người nhìn nhau cười, hiểu long nhau
“Ah, Tiểu Khiết của cậu đâu? Hôm nay quan trọng thế mà không tới sao?”- Đường Phiền nhìn vẻ mặt Hải Lỗi cô đơn, tò mò hỏi.
“Ai cậu đừng hỏi nữa, cô ấy đúng lúc đi ra nước ngoài xử lý công việc nên không đến đây…”- Hải Lỗi vừa nghĩ tới liền tức giận, sớm không bị trễ không đi lại khéo ngay lúc này.
“Được rồi, đừng than nữa, có cơ hội, ông anh này giúp cậu làm chút việc thiện, hôm nay, ta sẽ theo bồi giúp người cô đơn như cậu..”- Đường Phiền vỗ vỗ vai bạn tốt, an ủi nói.
“Đừng nói như thương cảm đến thế, cậu và anh họ của mình nếu bớt bắt bẻ người ta, thì giai nhân trong long sớm đã xếp thành núi”- CHu Hải Lỗi nhìn Đường Phiền giễu cợt nói.
Lúc này Đường Phiền như Tề lãng năm năm trước, gặp là yêu, yêu rồi đá, cho tới giờ chưa có phụ nữ nào duy trí được nửa năm, càng không bao giờ mang phụ nữ đi theo trong các trường hợp đại chúng thế này.
“Đừng đánh đồng như thế, nhắc tới cậu ta liền thấy giận”- Đường Phiền nhớ tới mỗi lần gặp mặt chỉ biết đối chọi gay gắt, luôn hất nước lạnh vào hắn, tâm tình liền buồn bực.
“Haha, đừng giận, nói cho cậu một tin tốt, biết đâu lát nữa cậu gặp được người tình trong mộng, bởi vì anh họ đã hứa sẽ mang một người tới cùng, cậu đoán xem là ai?”- Hải Lỗi đầy tâm tình nói.
“CHuyện đùa sao? Hay anh họ uống nhầm thuốc? Đừng mơ, căn bản không có khả năng, Mị Tâm chưa từng cùng ai đi xã giao..”- Vẻ mặt Đường Phiền không kì vọng lắm, đối với Mị Tâm hắn rất quan tâm. Đáng tiếc nữ nhân quyến rũ như thế nếu để bên người thì lúc nào cũng lo lắng đề phòng.
“Haha, đối với Tề Lãng mà nói không gì không có khả năng”- Hải Lỗi nhìn Đường Phiền, ra hiệu cho hắn nhìn về trước.
Đường Phiền lơ đãng đưa mắt nhìn, thoáng sửng sốt. Nhìn Tề Lãng thân mật, ôm lấy Mị Tâm, Đường Phiền trợn tròn mắt, đánh giá Mị Tâm từ đầu đến cuối, long điên cuồng nhảy dựng, nàng quả thật rất đẹp, rất gợi cảm.
“Nhìn đủ chưa!” Nhìn dáng vẻ kinh ngạc của Đường Phiền, Tề Lãng không hờn không giận ôm sát Mỹ Mỹ vào long, trừng mắt nhìn Đường Phiền.
“Để anh giới thiệu với em hai người bạn tốt, đây là Chu Hải Lỗi, còn đây là em họ Đường Phiền”- Tề Lãng nhìn Mỹ Mỹ đang được ôm trong long, dịu dàng giới thiệu.
“Nữ nhân của ta…”
“Không cần giới thiệu ai mà không biết tiểu thư Mị Tâm? Thật vui khi được gặp cô”- Tề Lãng không biết nên giới thiệu Mỹ Mỹ ra sao, Đường Phiền rắc rối này lại giúp hắn giảm đi phiền toái.
“tôi cũng vậy”- Mỹ Mỹ đáng yêu liếc nhìn Đường Phiền, mỉm cườ vươn tay. Không biết vì sao, đối với ánh mắt chăm chú của hắn nàng không ghét, nàng cảm giác nó không mang theo tà niệm, chỉ là nam nhân tán thưởng nữ nhân.
Nhìn nụ cười của Mỹ Mỹ, Đường Phiền cùng Hải Lỗi đều kinh diễm, không nghĩ tới nàng trông cao ngạo lãnh diễm, mở miệng lại hiền hòa mang đến cảm giác thoải mái.
Hải Lỗi cũng bắt tay Mỹ Mỹ, lãnh đạm lịch sự. Tề Lãng cùng Mỹ Mỹ, quả thật là tuấn nam mỹ nữ, một người lãnh diễm lạnh lung, một kẻ luôn sán ghét nữ sắc, một người chưa từng đi xã giao, một sự kết hợp tưởng chừng không thể loại thu hút mọi người.
Nhìn bàn tay phải của Tề Lãng từ đầu đến cuối chưa từng rời khỏi eo nhỏ của Mỹ Mỹ, thỉnh thoảng dung ánh mắt thâm tình nhìn nàng, mọi người đều nhận ra, tổng tài tập đoàn Kinh Đế đối với nữ nhân xinh đẹp trong long quan tâm cỡ nào, ham muốn chiếm giữ mãnh liệt.
“anh họ, em có hân hạnh mời bạn gái anh một điệu nhảy không? Mị Tâm tiểu thư, có thể để ý đến sự chân thành say mê mà khiêu vũ không?”- Đường Phiền vừa hỏi ý kiến anh họ vừa vươn tay về phía Mị Tâm.
Tề Lãng nhìn Đường Phiền, thả lỏng tay bên hông. Nhận được sự đồng ý của Tề Lãng, Mỹ Mỹ cười cười, chià tay ra.
Đường Phiền dắt tay vào sàn nhảy, có thể cùng tình nhân trong mộng một lần thật vui sướng vạn phần, hai người vừa khiêu vũ vừa trò chuyện vui vẻ. Tay Đường Phiền cũng không dám lộn xộn. Cho dù cách xa vạn dặm, hắn cũng nhận thấy ánh mắt của anh họ như đang tra tấn chăm chú nhìn mình.
Vợ của bạn còn không thể, huống chi cô gái này còn có khả năng sẽ trở thành chị dâu? Đường Phiền lần đầu tiên biết cái tên anh họ cao ngạo kia lại quan tâm nữ nhân như thế.
Mị Tâm nhìn thấy hai vị bằng hữu của Tề Lãng thích thú như thế, cũng không thể xem bên này nặng bên kia nhẹ nên cũng khiêu vũ với Hải Lỗi. Lúc từ sàn nhảy ra, Tề Lãng dung tay đem nàng kéo vội vào long, biểu thị công khai quyền sở hữu.
Đường Phiền và Hải Lỗi nhìn hành động của Tề Lãng, nhìn nhau cười, nâng ly rượu, vui vẻ uống.
Lúc cùng Mỹ Mỹ đi vào phòng khiêu vũ, Lâm Thụy Thiên chưa từng rời mắt khỏi nàng. Thấy nàng không chỉ cùng tổng tài tập đoàn Kinh Đế tham dự vũ hội, ngược lại còn cùng những người khác khiêu vũ, hắn cảm thấy mình cũng có hy vọng.
Chỉ cần có cơ hội tiếp xúc nàng, hắn đều muốn nắm lấy. Nữ nhân trong thiên hạ, không có một ai không cần tiền, không giả vinh, chỉ cần đánh vỡ sự kiên trì của nàng, đào một lổ hỗng trong thành lũy của nàng thì người ngoài dễ dàng xâm nhập. Hắn tin, chưa từng có nữ nhân nào chỉ cần nhìn cũng khiến hắn mất khống chế nhiệt huyết sôi trào.
Gặp Đường Phiền và Hải Lỗi đều ly khai, Lâm Thụy Thiên nâng ly rượu đi đến chỗ Tề Lãng và Mỹ Mỹ.
“Tề tổng, không biết ta có vinh hạnh mời bạn nhảy của ngươi một điệu nhảy không?”- Lâm Thụy Thiên đi đến bên Tề Lãng, vừa trò chuyện ánh mắt lại hướng về giai nhân gợi cảm trong lòng hắn
Mỹ Mỹ thấy ánh mắt tác ác của hắn chăm chú nhìn, theo bản năng dung bàn tay nhỏ bé giữ lấy quần áo Tề Lãng. Nàng ghét ánh mắt của hắn, tuyệt đối không cùng hắn tiếp cận
Cảm được hành động nhỏ của Mỹ Mỹ, Tề Lãng nâng ly rượu uống cạn, tay ôm Mỹ Mỹ không buông ngược lại càng chặt.
“Thật có lỗi, tối nay thời gian mượn bạn gái ta đã hết, thời gian còn lại là của mình ta”- Tề Lãng chẳng hề để tâm đến Lâm Tổng, lạnh lung nói, ôm Mỹ Mỹ xoay người rời đi, tuyệt đối không nể mặt hắn.
Lúc xã giao quay về Đường Phiền và Hải Lỗi nhìn thấy Tề Lãng không chút lịch sự chối từ, hai người chỉ biết bội phục lắc đầu. Cũng chỉ có hắn mới tùy tiện, dám làm như vậy không chừa lối thoát. Cũng mới có nam nhân như hắn, mới có bản lĩnh gặp Mị Tâm, mới đem nàng bảo hộ cẩn thận.
Nhìn sắc mặt Lâm Tổng khó coi, quả nhiên không ngoài dự đoán bị Tề Lãng cự tuyệt thẳng, với thân phận và địa vị như hắn bây giờ cũng chưa từng bị đối xử mất mặt như vậy.
Sợ rằng cho dù Tề Lãng ra tay đánh hắn ngay tại chỗ, hắn cũng chỉ là Hoàng Liên câm điếc, mật vàng chỉ dám nuốt vào, với thế lực của tập đoàn Kinh Đế muốn đấu sợ rằng không biết tự lượng sức.