Trans: SCKurumi
Edit: none
Note: Xưng hô của Historia với Lara sẽ là ‘cậu’ hoặc ‘ngài' tuỳ vào ngữ cảnh câu nói.
~~~
Ⅶ
Trận chiến giữa Johann và Felixus kết thúc với sự can thiệp của Amelia.
Trong khi đó, ở bên kia chiến trường, trận chiến giữa đơn vị hậu quân của Auguste và Thánh Dực đoàn do Lara chỉ huy đang diễn ra vô cùng khốc liệt -
một trận chiến vĩ đại sẽ được những người hát rong truyền mãi trong tương lai.
「Hahaha! Mấy thằng ranh Thánh Dực đoàn! Đừng nghĩ rằng chỉ như này mà các ngươi có thể đánh bại ta! 」
Bacchus sử dụng ngọn giáo khổng lồ 『Quỷ đạo』 ngăn cản bước tiến của Thánh Dực đoàn. Những kẻ ngáng đường đều chết vì những nhát đâm hoặc bị đánh trúng.
Tinh thần chiến đấu ấy khiến những nếp nhăn và mái tóc trắng như đồ trang trí của ông lại trở thành bằng chứng rõ nét nhất của quá trình rèn luyện kéo dài hàng thập kỷ.
「Tên già chết tiệt! Bắt lấy hắn! 」
Một Đội trưởng ra lệnh, ngay lập tức năm Thánh Vệ binh cầm giáo đâm tới. Bacchus khéo léo xoay người né tránh nhưng lại mất thăng bằng vì vấp phải một xác chết dưới chân.
Ngay lúc đó, một Thánh Vệ binh đâm vào lưng ông từ điểm mù.
「Ughh…」
「Được rồi!」
Ngay khi chuyển động của Bacchus ngưng lại, các Thánh vệ binh tuyệt vọng đâm ông liên tiếp. Máu phun ầm ầm ra từ cơ thể Bacchus.
「Chúng ta giết được hắn rồi!」
Trong khi các Thánh Vệ binh đang mỉm cười—
「H-Hắn ta vẫn còn sống!」
Bacchus không gục ngã mà chỉ cười nhạo các Thánh Vệ binh, mặc cho hàm răng dính đầy máu. Kẻ thù xung quanh bỗng chốc quên đi việc tấn công mà chỉ ngơ ngác đứng nhìn Bacchus.
Trên chiến trường, một sơ xảy nhỏ cũng có thể trở thành lý do trực tiếp dẫn đến cái chết. Nắm được khoảnh khắc ấy, Bacchus vung giáo lấy đi mạng sống của các Thánh Vệ binh trước mặt.
「Lão già này không chết!」
Đối mặt với cảnh tượng khó tin này, toán Thánh Vệ binh sợ hãi thoái lui. Bacchus cười như điên, xoay ngọn giáo trên đầu rồi lại đập xuống đất.
「Syahahaha! Thấy không? Bọn ta được bảo vệ bởi Thần chiến tranh Zorbes, Ngài cũng đang ban cho ta sức mạnh. Vị thần Zorbes của bọn ta nói rằng những kẻ ngu ngốc tôn thờ nữ thần Citresia rác rưởi là một lũ ngu ngốc, hoàn toàn vô giá trị.」
「Đ-Đồ khốn! Gọi Nữ thần sáng tạo Citresia là rác rưởi!? Đi mà nói điều đó với cha mẹ ngươi dưới địa ngục ấy! Xả tên vào tên cặn bã này!」
Một Đoàn trường kích động hét lên với khuôn mặt giận dữ và ra lệnh cho Thánh Vệ binh. Những mũi tên của Thánh Dực đoàn che khuất cả bầu trời trời và trút như mưa xuống cơ thể người lính già, cuộc đời của Bacchus kết thúc với một nụ cười đáng sợ trên khuôn mặt ông—
~~~
Một người đưa tin đến báo cáo với Auguste, ông cau mày nhìn thanh kiếm gãy trên tay sau khi giết chết 20 Thánh Vệ binh.
「Ngài Auguste. Trung tá Bacchus đã tử trận, đơn vị của ông ấy đã bị tiêu diệt.」
Người đưa tin bình tĩnh báo cáo. Có vài mũi tên cắm vào lưng anh, máu đã nhuộm đỏ cơ thể ấy. Ai cũng có thể thấy đó là vết thương chí mạng.
「Tên đó đã ra đi như nào?」
「Ngài ấy không lùi một bước và chiến đấu dũng cảm đến cùng.」
Auguste gật đầu với người đưa tin kiêu hãnh.
「Vậy sao… Cảm ơn ngươi đã gửi báo cáo. Để lại mọi việc cho bọn ta và nghỉ ngơi đi.」
「Cảm ơn sự quan tâm của ngài, tôi sẽ chấp nhận lời đề nghị ấy…」
Người đưa tin lặng lẽ ngã xuống đất, toàn thân bất động.
Thêm một chiến binh dũng cảm đã chết trên chiến trường.
「Bữa tối hôm nay của chúng ta sẽ là ở địa ngục.」
Auguste ném thanh kiếm gãy trong tay sang một bên và nhặt thanh kiếm của người lính vừa tử trận dưới tay ông. Chỉ từ chất lượng của thứ vũ khí này cũng có thể thấy nó thuộc về một người có vai vế trong hàng ngũ Thánh vệ binh.
「Nhưng vẫn chưa…」
Auguste lẩm bẩm và cũng nở một nụ cười như kẻ điên, giống hệt Bacchus.
~~~
Hai giờ đã trôi qua kể từ khi đơn vị chính của Thánh Dực đoàn dưới quyền Lara đụng độ với hậu quân của Auguste. Từng người lính trong Quân đội Stonia dường đều đã hoá điên, tiếp tục chiến đấu ngay cả khi những đồng đội xung quanh có ngã xuống. Họ không lùi một bước mà chỉ mạnh mẽ tiến lên giao tranh với kẻ thù.
Chẳng có chiến lược nào ở đây cả, hai bên chỉ lao vào nhau chiến đấu như những con thú hoang dã. Tuy nhiên, Thánh Dực đoàn lại đang bị chặn đứng, thậm chí còn bị đẩy lùi.
(Quả là một bức tường tử thần, những đợt tấn công nửa vời của bên ta sẽ chẳng thể nào xuyên qua được. Hah, cứ tưởng đây sẽ là một cuộc dạo chơi chứ…)
Lén nhìn sang bên, người bạn 15 năm của cô đang đứng đó quan sát trận chiến. Một vẻ u ám nhẹ bám trên khuôn mặt xinh đẹp ấy, chỉ Historia mới có thể nhận ra.
(Nhìn qua thì có vẻ Lara sẽ không di chuyển trong một thời gian… không còn lựa chọn nào khác.)
Historia thở dài trong lòng và xuống ngựa.
「- Cậu đi à?」
Lara hỏi, và Historia rút song kiếm ra thay câu trả lời. Chúng là hai thanh kiếm bạc lấp lánh như vầng trăng non. Cặp song kiếm 『Trăng xanh』 được làm ngắn hơn bình thường để phù hợp với sở thích của Historia - đâm thẳng vào mặt đối thủ. Kiệt tác của một trong những thợ thủ công hàng đầu của Thánh quốc Mekia, Dagan Asylum.
「Không còn cách nào khác, quân ta sẽ phải chịu tổn thất nghiêm trọng nếu mọi chuyện tiếp tục như này. Hay cậu định sử dụng Ma thuật, Lara? Cách nhanh nhất đấy.」
Ngay cả bức tường tử thần này cũng sẽ dễ dàng sụp đổ trước Ma thuật của Lara. Đây là cách chắc chắn, nhanh chóng, an toàn và dễ dàng nhất.
Đối phương chỉ nhẹ càu nhàu và thản nhiên nói.
「Đừng ngu ngốc. Với hàng đống kẻ ngu ngốc đang chiến đấu đến chết kia, đây quả là một cơ hội tuyệt vời. Sẽ thật lãng phí nếu quét sạch chúng bằng Ma thuật.」
「Cơ hội tuyệt vời?」
Lara gật đầu mỉm cười.
「Việc đánh bại những người lính đó sẽ là một kinh nghiệm quý giá cho đoàn Thánh vệ binh, một cơ hội tuyệt vời để nâng cao năng lực chiến đấu của Thánh Dực đoàn.」
「Kinh nghiệm quý giá… nghe có vẻ giống như điều Lara sẽ nói.」
Mục đích của Lara đã quá rõ ràng— cô muốn nuôi dưỡng Thánh Dực đoàn thành quân đoàn mạnh nhất lục địa Dubedirica. Điều này là vì lợi ích của Sofitia nên có phản đối Lara như nào thì cũng vô ích.
(Nhưng yêu cầu của cậu quá cao rồi, Đế quốc cũng có Lam kị sĩ đoàn mà…)
Cảm thấy thông cảm với các Thánh Vệ binh đang phải cố gắng đáp ứng mong đợi của Lara, Historia xoay cặp『Trăng xanh』trong tay khởi động.
「Đã lâu rồi tôi mới thấy cậu ra trận, tôi sẽ dõi theo đấy.」
Lara nhếch khóe môi khi Historia thở dài thườn thượt.
「Kiếm thuật của tôi không phải là thứ để biểu diễn đường phố, ngài đang xem nhẹ mọi thứ đấy, Tổng tư lệnh.」
「Tôi chỉ nói vậy vì tôi tin vào cậu.」
Lara nói thật lòng và Historia cảm thấy ngứa ngáy sau lưng. Lara hiếm khi khen ngợi người khác, nên dù là bạn bè cô cũng cảm thấy ngượng ngùng— Historia vội vàng che giấu sự xấu hổ của mình.
「Vâng vâng vâng, ngài thật sự rất giỏi trong việc khen ngợi người khác!」
「’Vâng’ một lần là đủ rồi, Song kiếm Historia.」
Lara sử dụng biệt danh của cô khiến người đánh xe cười khúc khích. Historia trừng mắt nhìn anh.
「Tôi đã nói rồi!! Đừng có dùng cái biệt danh đó!! 」
Nói xong, cô lao về phía bức tường tử thần.
~~~
Trên chiến trường tràn ngập tiếng la hét, một người lính già thấy hình ảnh Historia liền lao tới chế nhạo và vung thanh kiếm của mình tới cô. Historia cúi thấp người gần như chạm đất để né tránh và lướt ngay vào tầm tấn công của ông.
「Tạm biệt.」
Cùng lúc, một nhát chém ngược từ thanh kiếm bên phải của cô đã cắt đứt động mạch của người lính già.
Không quan tâm đến xác chết đang phun máu như đài nước của đồng minh, ba người gần đó chém tới Historia với đôi mắt loé sáng.
Historia chặt đứt bàn tay của một người, thanh kiếm trong tay người lính xoay tròn bay lên không trung.
Cô khéo léo né đòn tấn công của hai người còn lại rồi đá chuôi kiếm vẫn đang còn trên không, cắm thẳng trở lại ngực chủ nhân của nó.
「Ughh!!」
Người lính ấy ôm ngực rồi gục xuống. Hai thanh Blue Moon trên tay cô cũng không cho hai kẻ địch còn lại cơ hội tấn công, đâm thẳng vào tim họ.
「Người phụ nữ đó nguy hiểm đấy!」
Có người hét lên, rồi những ánh mắt điên cuồng bắt đầu tập trung vào Historia. Cô rút kiếm ra lau máu mà chẳng hề bối rối. Khi những người lính Stonia, những người đã mất trí đến mức không thể nói một cách rõ ràng, lần lượt lao vào, cô thậm chí còn vẫy tay khiêu khích họ.
「Giết cô ta!」
Hoàn toàn trái ngược với những người lính đang điên cuồng tấn công, Historia liên tục thay đổi quỹ đạo đường chém của mình, giết chết hàng tá đối thủ bằng kiếm thuật khéo léo nhịp nhàng. Đường kiếm mạnh mẽ cùng tài năng thiên bẩm đã tạo ra một núi xác chết trước mặt cô.
「- Ừm, vậy chắc được rồi.」
Historia bình tĩnh đứng trước khung cảnh ấy, điều này khiến binh lính Stonia cảnh giác.
Và Historia không bỏ lỡ khoảnh khắc đó.
「Kẻ thù đã ngừng di chuyển! Bây giờ là cơ hội của chúng ta! Xông lên!」
Historia chỉ vào khoảng trống mà cô ấy tạo ra bằng thanh kiếm của mình.
Các Thánh Vệ binh tiếp tục tấn công bằng một tiếng gầm.
- Mười ba nghìn so với năm nghìn.
Historia đã khoét một lỗ lớn trên Bức tường Tử thần. Với sự chênh lệch lớn về quân số giữa hai lực lượng, thương vong tăng vọt. Dù có mất trí đến đâu, con người rồi cũng sẽ đạt đến giới hạn, và điều đó còn đến nhanh hơn với những người lính già ở lại.
Thời gian trôi qua, lực lượng hậu quân cũng dần mất thế và diễn biến trận chiến chuyển dần sang phía có lợi cho Thánh Dực đoàn.
「Haizzz, việc của mình thế là xong rồi. Phần còn lại để Lara lo nốt vậy.」
Phớt lờ hậu quân đang bị tàn phá, Historia nhìn về phía Lara.
~~~
(Cũng chỉ đến được đây thôi à…)
Lực lượng hậu quân chỉ còn lại hai trăm người và đang bị bao vây. Dù vẫn còn đang kháng cự, chỉ còn là vấn đề thời gian khi Thánh Dực đoàn đang từ từ siết chặt vòng vây của họ.
Khi hai bên đối mặt nhau, một góc của vòng vây đột nhiên được mở ra. Auguste nín thở quan sát thứ phương tiện vận chuyển do bốn con ngựa đen kéo xuất hiện. Có lẽ đây chính là thứ kỳ lạ mà Cecilia đã đề cập.
(Vậy tức là…)
Hai người lọt vào mắt Auguste.
Một người đàn ông mặc áo giáp vàng với vai trò đánh xe, người còn lại là một phụ nữ tóc bạc đứng kiêu hãnh đặt một chân lên vai người đàn ông đó.
「Tất cả này ngừng lại.」
Người phụ nữ giơ tay trái lên để dừng cuộc tấn công. Hành động và khí chất của cô như nói rõ cho Auguste biết người phụ nữ đó chính là chỉ huy của Thánh Dực đoàn.
(Vậy chỉ huy là phụ nữ? Người cai trị đất nước và chỉ huy quân đội bên đó đều là phụ nữ à? Và cô ấy trông cũng trạc tuổi Cecilia…)
Tuy thấy điều này thật khó hiểu, Auguste vẫn ra lệnh cho những người lính còn lại:
「Đừng hạ thấp cảnh giác.」
Người của ông lặng lẽ gật đầu và Auguste bước ra. Người phụ nữ nhìn Auguste một cái rồi nhảy xuống xe.
Một con sư tử con và một con sư tử già—hai con vật đại diện cho hai khoảng thời gian đối mặt nhau.
「Ngài là chỉ huy của đơn vị này?」
Khi nghe thấy giọng nói tràn đầy năng lượng ấy, Auguste bỗng có ý muốn than thở về tuổi tác của mình và gật đầu.
「Tôi hiểu rồi, vậy hãy cho tôi biết tên của kẻ ngốc dám nhe răng nanh trên mảnh đất Thánh quốc Mekia.」
「…Auguste Gibbs Lanvinstein.」
Câu trả lời của Auguste khiến người phụ nữ nheo mắt.
「Ồ, tôi chưa từng nghe về tiền lệ một Thống chế đảm nhận nhiệm vụ hậu vệ… Thú vị đấy. Tôi là Tổng tư lệnh của Thánh Dực đoàn, Thần sứ Lara Mira Crystal. Vì tôn trọng tinh thần chiến quả cảm của ngài, tôi cho phép ngài đấu tay đôi với tôi. Ngài nghĩ sao?」
Dù không đề cập đến địa vị, Lara vẫn nhận biết cấp bậc của ông, cho thấy lượng thông tin cô nắm chỉ hai tuần sau khi tuyên chiến. Dù là kẻ thù nhưng Auguste vẫn cảm thấy ấn tượng.
Quay lại vấn đề, lời đề nghị của Lara như một món quà trời cho vậy. Cho dù phải dùng đến phương pháp nào, kế hoạch của ông là giết chỉ huy địch để lật ngược tình thế. Nhưng việc đối phương đề xuất một cuộc đấu tay đôi nằm ngoài dự đoán của ông.
Ông đang định chấp nhận thì cô gái mắt bạc bên cạnh Lara đột nhiên bực tức nói.
「Tại sao lại thành ra thế này? Mọi chuyện sẽ kết thúc nếu chúng ta tiếp tục tấn công, tại sao cậu lại đề nghị đấu tay đôi chứ? Chẳng hiểu gì cả.」
「Cậu nghĩ vậy sao? Tôi chỉ đang muốn thể hiện sự tôn trọng với ngài Thống chế, người đã tình nguyện làm hậu quân. Và chẳng phải người ta có câu nói 『đưa muối cho địch』sao?」
「Kể cả thế thì cậu đang quá dễ dãi rồi đấy. Cậu đang định…? Mà thì, tôi đoán đây cũng là phong cách thường ngày của Lara. 」
Cô gái mắt bạc nhún vai và lùi lại. Rõ ràng là cô có niềm tin tuyệt đối vào chiến thắng của Lara. Những người lính xung quanh cũng tỏ vẻ bình tĩnh với những ánh mắt kiên định.
「— Xin lỗi vì đã sự gián đoạn. Vậy ý ngài sao?」
Lara quay lại nhìn Auguste.
「Ta cũng đâu còn lựa chọn nào khác… Nhưng thực sự ổn chứ? Dù có vẻ rất tự tin vào khả năng của mình, nhưng cô cũng có thể thua đấy. 」
Auguste đã chứng kiến rất nhiều kẻ địch kiêu ngạo chết dưới thanh kiếm của ông, đây đơn thuần chỉ là sự quan tâm của ông đối với những người trẻ tuổi. Tuy nhiên, đối thủ của ông chỉ mỉm cười yếu ớt.
「Tôi hiểu rồi. Lời khuyên của Thống chế luôn đáng được lắng nghe. Nhưng đừng lo lắng, tôi xin được khẳng định—thanh kiếm của ngài thậm chí chẳng thể chạm vào cơ thể tôi đâu.」
「… Hừm. Cô gái trẻ, người ta gọi đó là kiêu ngạo đấy.」
Anh nói khi một cơn gió lớn lướt quá cơ thể Auguste, người đang vào thế với sự cảnh giác cao độ. Lara không rút kiếm mà chỉ đứng im ở đó.
「Cô đang chế nhạo tôi, một Thống chế? Nếu thanh kiếm trên cái thắt lưng đó không phải đồ trang trí, thì hãy rút nó ra… Hay giờ cô lại đang sợ hãi? 」
Lara không hề bối rối trước bài phát biểu giận dữ của Auguste.
「À phải rồi, tôi quên nói một điều nữa.」
「Chúng ta vốn đã nói chuyện xong rồi… Vậy cô muốn nói gì vậy?」
「Tôi là Chỉ huy của Thánh Dực đoàn và cũng là một Pháp sư.」
「Hả?!」
「Trận đấu này đã bắt đầu được một lúc rồi, vậy nên tạm biệt nhé.」
Lara để lộ tấm lưng không phòng bị của mình khi quay người bỏ đi.
Có tiếng thịch nặng nề vang lên dưới chân Auguste, người vẫn đang bối rối trước hành động của Lara. Ông nhìn xuống và thấy cánh tay mình dưới đất vẫn giữ chặt thanh kiếm màu đen đỏ. Nó quen thuộc đến mức Auguste không khỏi bất ngờ.
「Đó là— cánh tay của mình?」
Thêm điều kì dị nữa xảy ra với cơ thể ông, đột nhiên tầm nhìn của ông trượt xuống. Tiếng la thảm thiết từ cấp dưới của ông vang lên.
「Ma thuật của tôi có thể điều khiển gió và tạo ra những lưỡi kiếm vô hình trong không khí. Những lưỡi dao có thể dễ dàng cắt xuyên thép nguội này là món quà chia tay của tôi dành cho ngài Thống chế.」
Khi Lara nói xong, cơ thể Auguste vỡ vụn thành từng mảnh.
~~~
「— Tôi sẽ giao việc dọn dẹp cho Historia.」
Lara khẽ nói với Historia khi đi ngang qua cô ấy.
Historia khẽ giơ tay trái với một tiếng thở dài, Thánh Dực đoàn từ từ tiến lên kết liễu tàn dư của đơn vị hậu vệ.
~~~
Quân đội Công quốc Stonia — thương vong 40.000.
Quân đoàn Thánh Dực — thương vong 3.000.
Trận chiến đồng bằng Rias với hành động giật dây của Đế quốc kết thúc với chiến thắng toàn diện của Thánh Dực đoàn.
~~~
Từ khi làm fan bọn m, tâm tình t chưa bao giờ yên ổn.
Meanwhile G2 kéo map 3, kekw Team chúng mình biết quảng cáo Popup sẽ khiến Quý đọc giả khó chịu khi trải nghiệm, nhưng chúng mình đang gặp khó khăn về chi phí duy trì và phát triển website nên buộc phải chèn quảng cáo popup trong một vài tháng, chúng mình chân thành xin lỗi và mong Quý đọc giả thông cảm.
Hoặc nếu bạn cảm thấy phiền, bạn có thể ủng hộ đọc tại website khác trong hệ thống của chúng mình tại link tương ứng:https://lightnovel.vn/truyen/thieu-nu-duoc-nuoi-duong-boi-than-chet-om-chat-thanh-kiem-den-tuyen/chuong-3-7-long-ho-tranh-hung-411