tiếng sau, Ma Đức còn không có nhìn thấy An Sắt đi ra, không khỏi cảm thán tình yêu thật sự là vĩ đại!
Trong phòng, An Sắt mát xa thắt lưng cùng đùi trong của Mộc, cậu rõ ràng đã muốn ngủ say, lại vẫn nhìn không được lầm bầm nói đau.
An Sắt vuốt ve vết thương đùi trong của Mộc, dấu vết kia còn rất rõ ràng, là do súng, vết thương nguy hiểm như vậy đến khi XX mới nhận ra, An Sắt nhẹ nhàng mà vuốt ve, đợi cho khi Mộc đang nhíu chặt mày dãn xuống, An Sắt mới buông tay.
Kỳ thật, An Sắt rất bất đắc dĩ, bởi vì bọn họ chỉ làm hơn tiếng, sau đó Mộc liền ngủ, mặc cho An Sắt động thế nào, Mộc chỉ nằm đơ ở đó, An Sắt đối gian thi không có hứng thú.
Sự thật là sau tiếng, An Sắt một mực mát – xa cho Mộc, tuy rằng An Sắt là lần đầu tiên mát – xa cho người khác, nhưng mà An Sắt dùng sức nhu nhu Mộc sẽ nhíu mày rồi hừ nhẹ.
An Sắt biết, Ma Đức rất cẩn thận, cho nên hắn tuyệt đối có thời gian thay quần áo, An Sắt nở nụ cười.
Quần áo rơi rụng trên mặt đất đều nhăn hết, An Sắt đạp lên tấm thảm lông mềm, cả người chìm đắm dưới ánh trăng, ở trong thời gian giao nhau giữa ban đêm và ngày, nửa người trên An Sắt lộ ra dưới ánh sáng mờ ảo, trắng noãn lạ thường, nửa người dưới bị bóng tối bao vây, hình dáng thần bí như ẩn như hiện.
…………
Mộc bị đánh thức, là bị chính bụng mình đánh thức.
Cả đêm tiêu hao thể lực…………ách……..bụng đều kháng nghị.
Mộc rất muôn ăn cơm a, ngày hôm qua liền dễ dàng như vậy………..làm, hiện tại nghĩ lại thấy thật hối hận, lúc ấy đánh chết cũng không theo, hiện tại người ta nói hai câu lời ngon tiếng ngọt liền nghe theo.
Thật……..rất rất mất mặt, Mộc túm chăn đem mình bịt kín, PP (thí thí) ngứa, Mộc đỏ mặt lấy ngón tay chạm chạm………Kháo! Đau a đau a! Cắn chăn, Mộc đau đến nhe răng nhếch miệng, mặt đều nhăn lại.
An Sắt! Ngươi là cầm thú a cầm thú a! Đau đau đau…………..
Mộc bọc chăn, dựa vào cái chăn mềm mại, vừa muốn đứng dậy thắt lưng đều mún khởi nghĩa…………”
.
Đai khái là tiếng sau, khi Mộc đang miên mang suy nghĩ, Ma Đức đi vào, mùi trong bóng tối làm cho Ma Đức nhịn không được tươi cười, ở trong lòng thở dài: Vẫn là thân thể còn trẻ rất tốt~~~
Mộc nhìn thấy Ma Đức, lại cảm thấy ngượng ngùng, đem chính mình trùm kín thành con nhộng, Ma Đức cũng không để ý, nói: “Ngài đã tỉnh rồi sao? Bữa tối đã chuẩn bị xong.”
“……………Ân, cũng không thể ăn được ở trong này………” Mộc lộ ra đôi mắt đen long lanh và vài sợi tóc.
Ma Đức mỉm cười nói: “Có thể, bất quả ngài hẳn là nên tắm một chút, để cho người hầu đến dọn dẹp phòng sạch sẽ một chút.”
Mộc nghe được lời Ma Đức, nhìn lướt qua chăn, trên đó có……rất nhiều…………….điểm trắng trắng……..
Ma Đức đem bộ áo choàng buông, đối Mộc hơi hạ thấp người: “Mộc đại nhân, ngài vẫn là nên mặc vào cái này. Ma Đức ở ngoài cửa chờ ngài.”
Ma Đức đi ra ngoài, Mộc xốc chăn lên, thời điểm lấy quần áo, liền nhìn thấy trên người mình giống như bảng pha màu, Mộc sửng sốt một chút, sau đó nổi giận mắng: “An Sắt ngươi là tên hỗn đản, không hổ là loài dơi!”
…………………
Trên bàn cơm chỉ có một mình Mộc, này đối với ‘tân nương’ vừa viên phồgn mà nói, chú rễ ngày hôm sau lại không thấy mặt, hình như có hơi không đúng, Mộc chùi miệng, nhỏ giọng than thở: “Ăn sạch sẽ xong liền bỏ chạy, ngươi cho ta là cái gì a.”
Ma Đức đương nhiên nghe được, cho dù cách đó mười bước, nhưng thính lực huyết tộc cũng không phải chỉ là nói cho có.
Ma Đức lơ đãng nhíu mày, lập tức khôi phục lại bộ dáng tươi cười vốn có: “An Sắt điện hả nói không cần làm cho ngài lo lắng, An Sắt điện hạ chính là đi đến đệ nhị tinh cầu tham gia hội nghị về tinh cầu.”
Mộc nhìn Ma Đức trương ra khuôn mặt vô hại, gật gật đầu, tiếp tục ăn cơm, chính là ăn uống không ngon lắm.
…………
Trên hội nghị.
Đế An Na thay mặt cho nhị viện tham dự, còn có thân vệ nữ vương, người các đại gia tộc, còn có tam đại gia tộc. Cơ hồ tất cả đại nhân vật đều có mặt,
Hạ Thụ còn bị thương, rõ ràng có một chút mệt mỏi, An Sắt nhìn bộ dáng Hạ Thụ không khỏi cười lạnh: Có bản lĩnh bắt người ta ta, đương nhiên phải chịu của ta một dao rồi?!
Đế An Na cùng Duy Khắc là anh em ruột, hai người luôn giúp đỡ nhau, các đại gia tộc đều hướng đến lợi ích trên tay của mình, quyền chi phối địa cầu bởi vì An Sắt trọng thương mà nguy cơ tràn đầy, hơn nữa khi An Sắt với Mộc có quan hệ bất đồng, không muốn mang Mộc đến nơi này, sợ Mộc lại bị tổn thương, loại hội nghị tàn nhẫn này, An Sắt không muốn cho cậu nhìn thấy.
An Sắt không có người thừa kế vương vị địa cầu bên cạnh, côối cùng hội nghị quyết định đem địa cầu phân chia.
Người kiếm được nhiều lợi ích nhất chính là Hạ Thụ, bởi vì người bên Hạ Thụ tương đối nhiều còn có An Sắt gặp sắt khinh bạn, Đế An Na là của nghị viện, chủ yếu là vì công bằng mà mời đến tham dự, hơn nữa khi phân chia địa cậu, hội nghị nhất định nhận được một phần ưu đãi, cho nên Đế An Na không có sốt ruột.
Tất cả đều đem tài nguyên có lợi ở địa cầu tự chia ra.
An Sắt một cậu cũng không nói.
Không có ý kiến gì, việc này đối với Hạ Thụ cùng Duy Khắc còn có tất cả gia tộc mà nói đều là chuyện tốt, nhưng tính cách An Sắt có phải là luôn im lặng như vậy, tuyệt đối không phải có ý tốt.
An Sắt mắt lạnh liếc Duy Khắc, hắn đang chậm rãi cùng Hạ thụ thao thao bất tuyệt, bị An Sắt nhìn như vậy liền hoảng sợ, ngậm miệng không dám nói nữa.
Duy Khắc chột dạ a, An Sắt quả thật độc miệng, cũng có làm cho hắn chịu không ít khổ, nhưng cũng cho hắn không ít ưu đãi, chiếu cố hắn không ít. lần này vì Hạ Thụ, vì tình yêu của mình phản bội bạn bè…………ách……….Duy Khắc càng nghĩ càng đuối lý.
Hạ Thụ còn muốn nói cái gì, lại bị An Sắt nói trước: “Ngươi còn muốn nói cái gì?”
Hạ Thụ nghẹn lời, tất cả người đang tranh giành quyền chi phối đều ngậm miệng, ai chẳng biết, gia tộc Andy Lôi khắc là gia tộc mà nữ vương sủng ái nhất. Nữ Vương chính là thần linh của huyết tộc, vì thế địa vị của gia tộc Andy Lôi Khắc rất cao.
Từ Khi An Sắt vào hội nghị, lươn trầm mặc.
Thời điểm làm cho mọi người cảm thấy hắn đang cam chịu, An Sắt liền cười lạnh nói cho bọn họ, bọn họ nghĩ sai rồi.
Đế An Na nhìn thóang gia tộc cùa mình, cái tên kia cũng không tranh không thưởng, chỉ là xem kịch vui, nhưng vẫn im lặng không phải là biện pháp tốt, cuối cùng nhìn về thân vệ nữ vương.
Thân vệ nữ vương có quyền lợi rất cao quý, tuy rằng không có đất phong, nhưng lại có thể thay nữvương chỉ huy tam đại gia tộc, đại vị rất cao.
“Khụ khụ…………” Thân vệ nữ vương, Mạn Tư Đan ho khan vài tiếng, đem lực chú ý trở về, mới nói: “Nữ vương cũng biết chuyện này, hỵ vọng các ngươi giải quyết vấn đề trong hòa bình.”