Thiếu Niên Cửu Hoang

chương 13

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Ngũ Lộ thành ban ngày náo nhiệt phồn hoa, nhưng đến đêm mới là thời điểm nhộn nhịp nhất!

Người người qua lại trên đường phố, nhất là khu nội thành, nơi đây trải đầy sòng bạc, thanh lâu,... Đủ loại làm ăn trải khắp con đường chính, phường nhỏ.

Trong một sòng bạc nào đó, một người khách thua đến chỉ còn quần đùi, ngay cả vợ con cũng thua sạch, mấy tên côn đồ xách gáy gã lên ném ra ngoài đường, một trận quyền đấm cước là không thể thiếu.

Trong mắt người khách tràn đầy tức giận cùng bất lực, hắn như một con men bị lấy mất bình rượu lủi thủi vào một con hẻm nhỏ, vài con chó hoang nhìn thấy có kẻ xâm nhập lãnh địa liền nhe răng sủa inh ỏi dọa con bạc sợ mất vía.

Trong linh hồn y dấy lên một ngọn lửa vô hình, ánh trăng đỏ máu trên bầu trời như in vằn trong con người gã, lại càng khuếch đại cảm xúc tiêu cực trong tâm linh, ngọn lửa vô hình đột nhiên nghiêng về phía lòng đất, bị hút lấy, chỉ một giây sau đã biến mất, tên con bạc đột nhiên tỉnh lại, gã không hiểu sao cả người mình chảy đầy mồ hôi, gió đêm se lạnh thổi qua, cả người y run bần bật.

Chuyện như vậy xảy ra vô số kể, thanh lâu, sòng bạc, tửu lâu,... Đủ loại hình giải trí ban đêm đều sinh ra hàng nghìn ngọn lửa vô hình, chúng bị hấp thụ vào những trận điểm rồi truyền đến dưới lòng đất trong phủ thành chủ.

Dưới mặt đất phủ thành chủ có một mật đạo dài, phía cuối mật đạo là một gian phòng đá được một lớp trường lực kỳ dị vây lại, ngăn cách trong ngoài.

Trong phòng bài trí đơn giản, chỉ có một chiếc giường lớn ở giữa bị một tấm màn lụa mỏng che đậy, chung quanh giường lớn dựng pho tượng thanh niên nam nữ, tất cả bọn họ đều trần truồng, mỗi người đứng một tư thế gợi cảm khác nhau, nhưng có một là đều giơ hai tay quá đầu, trong tay bưng một chiếc khay tròn, trên khay tròn lơ lửng một ngọn lửa lung lay vô định, cho người ta một loại cảm giác phiêu kiểu vô thường, nhưng đầy dục vọng!

Đột nhiên một ngọn lửa bị dập tắt, sau đó là ngọn lửa khác vụt tắt liên tục, khí tức trần tục tràn đầy trong căn phòng bị giảm hẳn đi.

"Chuyện gì xảy ra!?" một giọng nói kinh nghi truyền ra từ sau màn lụa, tấm lụa bị kéo ra, lộ ra một thanh niên trẻ tuổi ngồi xếp bằng bên trong.

Thanh niên này bề ngoài chỉ khoảng , tóc vàng cắt ngắn, khuôn mặt nửa nam nửa nữ, trong tròng mắt như có hai ngọn lửa nảy lên liên tục.

Hắn để trần thân trên, bên dưới có một chiếc quần tơ lụa ống rộng, trên giường lớn nằm một nữ tử bán khỏa thân, các nàng quấn lấy nhau nhắm mắt ngủ ngon lành, hít thở nặng nề, trên thân thể có mồ hôi tiết, phía dưới rỉ nước, không biết là đang mơ mộng gì.

Thanh niên nhíu mày lại, hắn đã chuẩn bị được vài năm, chỉ cần nốt tối hôm nay là sẽ tích lũy đủ dục vọng chi hỏa tiến hành Niết Bàn, nhưng đột nhiên có trận điểm liên tiếp bị hủy, không thể không khiến hắn cảm thấy khó hiểu!

Những trận điểm này bị hắn dùng một tế đàn che đậy chôn sâu dưới lòng đất, nếu không phải cường giả cùng cảnh giới đích thân tra xét, vậy đừng hòng tìm được, mà toàn Ngũ Lộ thành này, chỉ có người đắp nên vài năm Đạo Đài, thậm chí Chân Linh còn chưa hoàn thiện, chứ đừng nói đến chuyện thăng hoa Đạo Đài, Niết Bàn trùng sinh!

Thanh niên nhíu mày lại thật sâu, đột nhiên một ngọn lửa khác tắt phụt, thanh niên híp mắt càng sâu hơn, hai ngọn lửa vô sắc trong mắt như sắp bắn ra ngoài!

Chuẩn bị gần năm không có một chút vấn đề nào, đến ngày cuối cùng lại sắp đổ sông đổ bể, thanh niên phẫn nộ không thôi, cảm xúc giao động kịch liệt, bỗng nhiên trong đạo đài của y lóe lên một ngọn lửa, tâm tình giao động mãnh liệt lập tức biến mất, lý trí trở lại, thanh niên nhanh chóng làm ra quyết định.

Còn lại trận điểm bắt buộc phải bảo vệ, chỉ cần trận điểm còn tồn tại, liền có thể tụ tập dục vọng chi hỏa một lần nữa, dù thời gian chắc chắn sẽ lâu hơn, nhưng chỉ cần có hi vọng, y sẽ không buông bỏ!

Tâm thần thanh niên khẽ động, nữ tử lập tức tỉnh dậy, người đều là hạng sắc nước hương trời, khuôn mặt muôn hình vạn trạng, có thanh lãnh như băng, có ôn nhu nhuyễn ngọc, có linh lợi hoạt bát,... Thanh niên nhìn cũng không nhìn dẫn theo người ra khỏi mật thất.

Tống trưởng lão dung mạo mỹ lệ, thân mặc váy đỏ, trong tay cầm đao đứng trên góc nhọn mái nhà một tửu lâu, gió đêm thổi qua lay động y phục nàng, giống như một ngọn lửa trong màn đêm.

Trong tầm mắt của nàng có thể thấy được phủ thành chủ đèn đuốc sáng trưng, hoan thanh tiếu ngữ không ngừng vang lên, người hầu và khách nhân qua lại tấp nập.

Hồi tưởng lại trận điểm kia, nàng liền đoán được gần năm nay tại sao thành chủ vốn lạnh lùng âm lãnh đột nhiên thay đổi tính nết, đêm ngày mở tiệc hoan lạc.

"Thì ra các người chuẩn bị đã lâu như vậy, thật sự là làm người ta khó mà đoán được!" nàng thì thào, ánh mắt đảo qua hai nơi khác.

Dù cách xa nhau đến cả trăm mét, nhưng hai đạo ánh mắt sáng quắc kia vẫn rõ ràng trong mắt nàng, người đều đọc ra được ý đồ trong mắt đối phương.

Thánh Hỏa giáo mưu đồ đã gần năm, tất nhiên cũng có chuẩn bị cho trường hợp hiện tại, chắc chắn bọn chúng sẽ dốc sức bảo vệ trận điểm kia, vì vậy việc người cần làm là vây hãm phủ thành chủ, khiến người bên trong không ra cứu viện được.

Những cứ điểm kia vì mục đích qua mắt đã rút đi gần hết cao thủ, vậy nên việc công phá rất dễ dàng, vấn đề duy nhất là cường giả Đạo Đài cực hạn kia có bao nhiêu năng lực, càng lên cao, khoảng cách trong cùng một cảnh giới càng dãn ra, vì thế người bọn họ chỉ có thể cầm chân chứ không cách nào đánh bại được y.

đại thế lực tại Ngũ Lộ thành không kém nhau quá nhiều, bọn họ thống nhất tạo thành một hình tam giác bao vây phủ thành chủ, hiện tại nơi đó đã là có thể vào, không thể ra!

Thanh niên tóc vàng đi ra khỏi tầng hầm, y lập tức cảm nhận được cặp mắt đang tập trung lên người mình, thanh niên nhếch miệng cười nhẹ, chỉ có người mà cũng muốn cản ta? Hắn cười lạnh trong lòng.

Mặt đất dưới chân thanh niên lập tức nứt ra như mạng nhện, âm thanh phá không vang lên, thanh niên tóc vàng dùng một tốc độ không thể tưởng tượng nổi lao đến Tống trưởng lão, quanh thân y bốc lên nguyên lực màu xám xịt, tay phải y vung chưởng áp đến, nửa bầu trời Ngũ Lộ thành như mất hết ánh sáng, chỉ còn lại sắc xám u trầm, đủ loại cảm xúc tiêu cực lẫn tích cực bị khuếch đại vô số lần, nhất thời cả tòa thành loạn lên!

Tống trưởng lão rút đao, một luồng nguyên lực đỏ thắm như ngọn lửa phóng lên tận trời, giống như một ngọn hải đăng trong biển xám âm trầm!

Đao quang cùng chưởng ảnh đi trước va chạm với nhau, đao quang vỡ tan, chưởng ảnh nghiền ép đánh tới, Tống trưởng lão lùi lại vài bước đỡ lấy bàn tay phải của thanh niên tóc vàng, chưởng đao giao nhau, nhất thời giấy lên cuồng phong thổi ra bốn phía!

Tửu lâu dưới chân nàng sập xuống nát bấy, may mắn người thường chung quanh phủ thành chủ đã bị sơ tán hết.

Tống trưởng lão cùng thanh niên tóc vàng trôi nổi trên không trung, nguyên lực va chạm vang lên "ầm ầm!"

Nhìn thấy Tống trưởng lão bị áp chế lại, hai luồng nguyên lực khác vọt lên bầu trời, hai bóng người đồng thời đánh tới giải vây.

Một người khoảng tuổi, anh tuấn trầm ổn, thân mặc lam bào dáng vẻ đường hoàng văn sĩ, người kia là một đại hán khôi ngô để trần thân trên mang đầy vết sẹo.

Cả hai một quyền một kiếm đánh tới, thanh niên đành phải chia thành đường nguyên lực ứng đối, dù vậy y vấn trên cơ cả !

Trong phủ thành chủ chém giết cũng đã bắt đầu, nhân mã phe lao vào hỗn chiến, máu tanh cùng tiếng la hét ở khắp mọi nơi.

thiếu nữ theo hầu bên cạnh thanh niên tận dụng hỗn loạn định trốn đi, nhưng chưa được bao xa đã bị chặn lại, Trần Ẩn Hùng bước ra từ sau bức tường cười nói:

"Cô nương vội vàng như vậy, là định đi đâu?"

"Tiểu nữ chỉ là một nữ tử chân yếu tay mềm, đại thúc chặn đường dân nữ như vậy, không sợ ta báo quan sao?" thiếu nữ xinh đẹp đối diện trả lời, hai mắt nàng đong đưa lệ quang, môi hồng mấp máy, cộng thêm quần áo nửa che nửa hở khiêu gợi, hình ảnh thật động lòng người.

Trần chấp sự làm vẻ hoảng hốt bật thốt lên:

"Cô nương nghĩ mình có cơ hội báo quan sao!?"

"Không thử sao biết?" thiếu nữ từ yếu ớt đột nhiên cười nhẹ mị hoặc trả lời, âm thanh còn chưa dứt, song chưởng đã đánh tới Trần chấp sự!

Trần chấp sự đã có đề phòng từ trước rút đao cản lại, hai người đều là Thông Huyệt cảnh hậu kỳ, chân khí hùng hậu không tưởng nổi, thế cục lâm vào giằng co, nhất thời không ai chiếm được tiện nghi!

Hoàng Hồng Gia dẫn đội một nhóm nhân mã tiến đến Hương Mai sơn trang cứu viện, đội ngũ bọn họ có Dẫn Mạch cảnh cộng thêm vợ chồng trang chủ, hẳn là đủ đối phó với tà giáo cùng quỷ nhân.

Đám người phi ngựa liên tục, từ rất xa bọn họ đã thấy được hoa quang trùng thiên, cả Hương Mai sơn trang giống như một ngọn đuốc khổng lồ!

Càng đến gần, âm thanh rên la cùng tiếng khóc thảm thiết càng rõ ràng, đoàn người nhanh chóng chạy vào cửa sơn trang.

Cảnh tượng bên trong khiến bọn họ không thể tin nổi, khắp nơi là các Thánh Hỏa giáo đồ đang giao hợp cùng nhau, những quỷ nhân thì hò hét tàn sát nhân loại!

"Tà giáo ngừng tay! Các huynh đệ xông lên! Giết hết lũ tà giáo cùng quỷ nhân!" Hoàng Hồng Gia phẫn nộ hô lớn, hai mắt y đã sắp phun lửa!

Những người khác thấy vậy đều xông lên, những nhân sĩ này có là đệ tử phe, có là hiệp khách giang hồ nghe được lâm thời đế trợ giúp, nhìn cảnh tượng trước mắt, bọn họ đều phẫn nộ khôn nguôi!

...

Một tên tà giáo đồ ôm lấy thân hình mảnh mai của một thiếu nữ, côn thịt của gã không ngừng nhấp nhả trong chốn u cốc của nàng, nơi đó chảy ra từng làm máu đỏ, thiếu nữ hai mắt vô thần chảy ra huyết lệ, một tên quỷ nhân bắt lấy bàn tay nàng một hơi cắn mất ngón nhai rôm rốp cả xương, máu tươi chảy ra cùng tiếng hét thất thanh.

Thiếu nữ theo bản năng giãy giụa mãnh liệt, nhưng sức lực của nàng đâu thể đấu lại người luyện võ cùng một tên quỷ nhân!?

Đột nhiên có ánh sáng lóe lên, tà giáo đồ bỗng ngừng lại động tác, đầu gã trượt ra khỏi cổ rơi xuống đất, trên mặt vẫn còn lưu lại biểu cảm khoái hoạt mà chết, thân thể mất đầu theo đó ngã xuống, côn thịt rút ra khỏi hoa huyệt thiếu nữ, phun ra chất lỏng trắng đục, tên quỷ nhân chưa kịp phản ứng lại cũng đã đầu thân hai nơi!

Thiếu nữ run rẩy vô lực ngã xuống, Lâm Thanh đỡ lấy nàng, hắn lấy từ trong ngực ra một loại thuốc bột thoa lên vết thương vẫn rỉ máu trên tay thiếu nữ, sau đó giao cho một người khác, bản thân thì theo sau hai vị cao thủ Dẫn Mạch tiến vào bên trong, sâu trong sơn trang có luồng khí tức đang không ngừng giao động mãnh liệt, hẳn là nơi ác chiến!

Hoàng Hồng Gia cùng một cao thủ khác nhanh chóng tiếp cận chiến cuộc, người đang triền đấu với nhau, một tên quỷ nhân cũng một trung niên nam tử đang cuốn lấy Hương Trung Sơn, một người một quỷ đều là Dẫn Mạch đỉnh phong, hơn nữa còn là loại lâu năm, kết hợp lại khiến Hương Trung Sơn gặp khó không thôi, nhưng Hương trang chủ cũng chẳng phải loại người đơn giản!

Đao pháp của hắn chiêu chiêu chặt chẽ, bất chấp chân khí thua thiệt vẫn miễn cưỡng đánh ngang tay với đối thủ, cho dù cơ thể bị thương không ít, nhưng không có vết thương nặng nào cả!

Hương phu nhân chật vật hơn một chút, đối thủ của nàng là tên quỷ nhân lưỡi dài, y phục dạ hành bao lại cơ thể gã đã bị cởi ra, lộ ra thân thể kỳ dị bên trong, trên trán, hai bên thái dương, hai bàn tay, hai bên sườn, sau lưng, ngực, bụng đều mọc ra một cái miệng tràn đầy răng nhọn, mỗi cái miệng lại có một chiếc lưỡi dài mảnh sắc bén thè ra liên tục chuyển động như rắn!

Hương phu nhân quanh thân nổi lên từng làn chân khí lục sắc, mái tóc nổi bồng bềnh, trên người chồng chất vết thương, lớp áo ngoài đã không thể che đậy thân thể kiều diễm của nàng, nhưng trên đó lại tràn ngập vết cắt nhỏ.

Cặp vú cao cao ngạo nhân bị hằn lên từng đường đỏ ửng, hai đùi trắng tuyết gợi cảm lúc này chảy máu không ngừng, nhúm lông đen ngay trên hoa huyệt bị nhuộm thành màu máu, sau lưng thì vết thương chồng chất!

Thế nhưng nàng cũng đã cắt đi đầu lưỡi của tên quỷ nhân, trên người gã có vài vết kiếm sâu vào tận xương!

"Trang chủ, phu nhân, chúng ta đến giúp!" bỗng có một tiếng hét lớn vang lên.

Hoàng Hồng Gia cùng một cao thủ Dẫn Mạch cảnh vừa đến đã thấy cảnh này, hai người không chút do dự xông lên giải vây, cao thủ Dẫn Mạch kia tên Chiêu Phúc Hải, hai tay đeo quyền sáo bằng sắt đen nặng nề lao đến hỗ trợ Hương Trung Sơn, Hoàng Hồng Gia thì nhằm vào tên quỷ nhân lưỡi dài xuất thương, đầu thương quấn quanh chân khí hiện ra một con Thanh Long mờ ảo!

u Dương Vũ Yến nhìn thấy đột nhiên có thêm cao thủ, trong lòng nàng bất ngờ không hiểu, nội tâm lộp bộp một trận.

Bọn họ đã cố ý dẫn mục tiêu ra khỏi thành, làm sao có thể để lại dấu vết nào được!? Hơn nữa trận điểm là do ông nội nàng u Dương Thiếu Hoàng tự thân bố trí, đáng lẽ không thể lộ ra mới đúng!

Kinh ngạc thì kinh ngạc, u Dương Vũ Yến nhanh chóng phản ứng lại, nàng đè xuống nghi hoặc trong lòng, lập tức phi thân đến chặn đầu Hoàng Hồng Gia, cho dù có viện trợ thì sao? Bọn họ vẫn là bên mạnh hơn!

Thân hình u Dương Vũ Yến uyển như linh điệp, lớp sa y bên ngoài dán sát vào trên người lộ ra thân thể gợi cảm mê người, song chưởng của nàng bị chân khí hồng phấn bao khỏa vững vàng chặn đứng mũi thương.

Quần áo và tóc Hoàng Hồng Gia không gió mà bay, đại ẩn huyệt mở ra toàn bộ, một cỗ khí tức quét ngang tất cả bùng nổ chấn động không gian xung quanh vặn vẹo, trường thương được nắm chặt lại hất văng hai tay u Dương Vũ Yến, mũi thương mang theo lục sắc chân khí thừa thế truy kích!

u Dương Vũ Yến lùi lại phía sau giữ khoảng cách, đại ẩn huyệt trong cơ thể nàng mở ra, liên thông với nhau, nhất thời khiến sa y bị thổi bay lên lộ ra thân thể đẫy đà khiêu gợi.

Hai đầu vú đỏ hồng xỏ vòng nhỏ nhô lên cao cao, cặp bồng đào ngạo nghễ vểnh lên, vòng eo con kiến nuột nà, ở rốn của nàng có một chiếc lắc nhỏ gắn vào kêu lên "lách cách".

Hoa huyệt của nàng được một chiếc quần lót đỏ ôm sát, ngay trên phần mu là một hình xăm ngọn lửa kỳ dị sống động!

Thân thể nàng bỗng nhiên bị một luồng chân khí hồng phấn như ngọn lửa bao lấy, đẹp đẽ, mỹ lệ, mà chết người!

Nàng liếm nhẹ bờ môi căng mọng gợi cảm, trong mắt tràn ra hồng quang u ám.

Mũi thương đến gần, Âu Dương Vũ Yến cúi người xuống, kiều đồn phấn nộn nhếch lên phía sau, hai tay nàng được chân khí như hai ngọn lửa hồng bao lại, mặt đất chấn động, nàng bắt lấy đầu thương!

Truyện Chữ Hay