Toàn bộ hội trường im bặt.
Phóng viên đặt câu hỏi mặt nghệt ra cổ họng nghẹn lại không thốt nên lời, khóe miệng giật giật, ánh mắt kì quái nhìn Bạch Thù giống như người ngoài hành tinh.
Mà Hoàng Hạo và Tần Minh Minh bên cạnh cùng dùng ánh mắt như nhìn quái vật để nhìn Bạch Thù.
OMG! Dù cho đó là sự thật thì tự mình công khai nói ra chẳng phải tự kỷ quá sao!
Bạch Thù bình tĩnh nhìn toàn bộ hội trường đã chết lặng như hóa thạch nở nụ cười mê hoặc chúng sinh, cất âm thanh trong veo: “Nhân vật nữ chính trong tác phẩm có vẻ đẹp nghiêng nước, nghiêng thành mà.”
Dứt lời, hội trường vẫn im lặng.
Tiếp theo đó, là từng đợt vỗ tay phát ra và ngày càng lớn.
Bạch Thù mỉm cười nhìn người phóng viên đặt câu hỏi.
Phóng viên như hiểu ra vấn đề liền cười nói: “Ha ha, đúng vậy.” Sau đó ngồi xuống chuyển mic cho người khác.
Từ một phóng viên đặt câu hỏi thắc mắc về Bạch Thù, các phòng viên khác cũng muốn thu thập tin tức mà lần lượt truy hỏi các tin tức khác từ Bạch Thù.
Có phóng viên hỏi: “Bạch tiểu thư, cô chưa từng học qua diễn xuất, cô cho rằng cô có gây ra gánh nặng cho đoàn phim không?”
Bạch Thù mìm cười: “……………..”
Phóng viên chỉ có thể cười chuyển mic cho người tiếp theo. Có trời mới biết nụ cười của hắn cứng nhắc và miễn cưỡng đên đâu.
Bạch thù tiếp tục bình tĩnh mỉm cười, Tần Minh Minh khóe miệng hơi kéo lên, thanh âm nén xuống: “Bạch Thù ơi Bạch Thù, cô cũng quá lợi hại nha.”
Bạch Thù chớp chớp đôi mắt to: “Nhưng những lời tôi nói đều là nói thật mà.”
Tần Minh Minh “Khụ khụ” nuốt nước miếng, "Ách, tôi không có ý đó. Tôi muốn nói là cô làm cho mấy phóng viên miệng lưỡi như có dao ở đây đều bị nghẹn, đó mới là chuyện phi thường.”
Bạch Thù 囧, tại sao nghẹn nha?
Nghi thức khai máy kết thúc trong không khí náo nhiệt, có thể nói là thành công. Đạo diễn cao hứng, bới vì kịch bản được chú ý rất cao, đây chính là………………
Vì thế đạo diễn hào phóng vung tay lên thông báo, tổ chức tiệc tại nhà hàng Hoàng Mã, muốn mọi người cùng tham gia.
Bạch Thù muốn về sớm cùng các bạn, nhưng không nghĩ tới chuyện thành ra như vậy. Chỉ có thể gọi điện thông báo tình hình của mình cho bạn cùng phòng.
Cùng ba người bạn cùng phòng trao đổi xong nhưng với điều kiện Bạch Thù phải dẫn họ đến gặp Hoàng Hạo.
Bạch Thù quay đầu nhìn Hoàng Hạo đang bị đám Fan vây quanh, liền quay lại nói với các bạn đi thang máy lên tầng chờ cô.
Haiz, tuy răng cô với anh ta không quen biết, nhưng nói thế nào đi nữa thì trong thời gian tới hai người đều hóa thân là tình nhân trong phim, hẳn là anh ta sẽ cho cô chút mặt mũi?
Nghĩ là làm Bạch Thù dẫn ba người bạn cùng phòng đến hậu trường.
Tiểu Mã hưng phấn muốn chết, kích động nắm tay Bạch Thù: “Bạch Thù à, quen biết cậu là may mắn của mình đó!”
“Đúng vậy Bạch Thù, cuối cùng hôm nay tớ đã có thể gặp vương tử trong mộng rồi.” Tiểu Mật lộ vẻ mặt say mê.
Bạch Thù hết nói nổi: “Tình nhân trong mộng của mấy người không phải là Lí Tô Mặc sao?”
A La giơ tay đánh vào gáy Bạch Thù nói: “Người đó là thiên chi kiêu tử, tớ làm người phàm đâu dám tơ tưởng!”
“Đúng thế!” Tiểu Mã phụ họa.
Bạch Thù cực kì 囧, thiên chi kiêu không phải là người à, không có thất tình lục dục, không cần giải quyết việc gấp sao? Trong đầu mấy người toàn keo dính à? ╮(╯_╰)╭ haiz, không biết Lí Tô Mặc nghe thấy mấy lới này có cảm đông đến mước mắt lưng tròng không.
“Haiz, lại nói cậu ở Phong Khiêm huấn luyện thời gian dài như vây, có cơ hội gặp qua Lí Tô Mặc không?” Ánh mắt và khuôn mặt của Tiểu Mã như muốn nói với Bạch Thù: tớ muốn nghe bát quái, bát quái!
Bạch thù không định phủ nhận nhưng nhìn thấy ba ánh mắt bát quái lóe sáng Bạch Thù lại phủ nhận, trong lòng thầm nghĩ: Mỗi ngày tớ đều nhìn thấy anh ta! Chẳng lẽ mấy cậu không phát hiện ra gần đây tớ gầy đi một vòng sao? Tớ gầy đi một vòng vì tớ phải tiêu hóa bất lương, tớ tiêu hóa bất lương vì mỗi ngày đều phải cùng anh ta đi ra ngoài ăn cơm! Chẳng lẽ mấy người vẫn chưa phát hiện ra sao?
Bạch Thù lại nghĩ tới số lần bản thân mình ăn cơm với anh còn nhiều hơn với Kỳ Liên thì trong lòng buồn bực! Một tổng giám đốc của một đại tập đoàn, tại sao nhàn nhã đến vậy?
“Không nha, tớ làm việc ở tầng , anh ta chức vụ cao cao tại thượng làm việc tầng , làm sao có thể chạm mặt được!” Bạch Thù buông tay, sau đó phát hiện mình gần đây bản lĩnh nói dối ngày càng cao.
Mấy người bọn họ không nghi ngờ gì. Các cô vẫn nghĩ tuy rằng dung nhan Bạch Thù hoàn mỹ, nhưng không nhất định Lí Tô Mặc sẽ coi trọng! Dù sao thì cũng là con của trời, là thần tiên, tiên nữ ở Dao Trì đều cố mà đến gần, thì làm sao còn thời gian chiếu cố Mẫu đơn.
Ước chừng trôi qua nửa giờ, Fan của Hoàng Hạo cũng đã vui vẻ ra về, Hoàng Hạo theo lời đạo diễn đến địa điểm tổ chức tiệc.
Bạch Thù đưa ba người bạn đến địa điểm tổ chức tiệc, rất nhanh được mọi người chú ý.
A La nói với đám Tiểu Mã: “Mấy cậu nói xem, chúng ta chạy tới nơi người ta ăn cơm, có phải là không hay lắm hay không?”
Tiểu Mật nhìn mọi người xung quanh, một đám người cười nói, bình bĩnh ung dung chỉ thấy tóc tai quần áo xẹt qua xẹt lại không ngớt, một số người thuộc dạng tinh anh, cố gắng rút lui có trật tự, nhưng nghĩ tới chưa xin được chữ ký của thần tượng thì lại cau mày, nhẹ nhàng nói, “Trời ơi, tôi mặc kệ, dù sao tôi tới chỉ vì mê Hoàng Hạo mà thôi.”
Tiểu Mã gật đầu phụ họa: “Me too! Anh ấy là của tớ, không cần tranh giành.”
Bạch Thù đang muốn khuyên nhóm bạn đi cùng chú ý đến hình tượng, lại thấy Hoàng Hạo đã đi đến phía sau các cô, bộ dạng cứng nhắc. Mà người đại diện phía sau cũng phì cười thành tiếng.
Bạch Thù 囧 hận dưới chân không có cái hố nào chui xuống, thật mất mặt mà.
Mà nhóm Tiểu Mã cũng nghe thấy tiếng cưới sau lưng, tất nhiên lúc quay đầu lại thì mặt liền biến sắc. Nhưng mà các cô là ai cơ chứ, da mặt so với tường thành chỉ có dày hơn chứ không kém, nên lấy lại bình tĩnh rất nhanh.
“Hi, Hoàng Hạo.” A La thể hiện dáng vẻ thục nữ như Tiểu Mật.
Bạch Thù nín nhịn, trước tiên bày ra vẻ mặt tươi cười hớn hở sau đó lại lên giới thiệu với Hoàng Hạo: “Đây là các bạn của tôi, cũng là Fan của anh.”
Hoàng Hạo nhìn A La khóe miệng khẽ nhấc lên cười: “Xin chào.”
“Hello, tên em là Đào Tiểu Mễ, nhũ danh là Tiểu Mật ~” Tiểu Mật tiến lên nháy mặt rồi ngọt ngào giới thiệu với Hoàng Hạo.
Hoàng Hạo điềm đạm: “Xin chào.”
A La mặc kệ, cũng lập tức giới thiệu với Hoàng Hạo nói: “Em là Trần La, anh có thể gọi em là A La.”
Còn Tiểu Mã lại dũng mãnh quàng tay ôm cổ Hoàng Hạo, còn chưa để mọi người lấy lại tinh thần, Tiểu Mã bất ngờ đặt lên môi Hoàng Hạo một nụ hôn, sau đó ngại ngùng cười. Bạch Thù cảm thán nhìn trần nhà, thẹn thùng, thẹn thùng hiện lên cả mặt kìa! Tiểu Mã vậy mà thẹn thùng cơ đây!
“Em tên là Mã Thiến Thiến nha.” Tiểu Mã trốn sau lưng Bạch Thù.
Tiểu Mật mặc kệ, định xông lên nhưng bị người đại diện của Hoàng Hạo ngăn lại.
Bạch Thù lắc đầu, đây là hành động khi fan gặp được thần tượng của mình à! Được rồi, cô về sau nhất định bảo vệ tốt chính mình! Cô ngầm xiết chặt tay.