Mọi người không cần nghi ngờ vì sao thu hình chương trình, còn phải chạy tới chỗ Lí Tô Mặc, đây cũng không phải là tin tức phỏng vấn của báo lá cải, nhưng thực tế thì đài truyền hình phái một người dẫn chương trình đi qua là được, những cái khác tất cả đều không cần.
Lại nói, lần này Lí Tô Mặc đáp ứng lên chương trình truyền hình 《vấn đáp tài chính _ kinh tế》 là do đài truyền hình nhờ rất nhiều mối quan hệ mới mời được. Lí Tô Mặc đồng ý cũng là nói ra một điều kiện: ‘không đi đài truyền hình thu’.
Bọn họ nghĩ, dù sao phía dưới tập đoàn Phong Khiêm còn có công ty giải trí, bên trong chắc có đầy đủ thiết bị thu hình, hơn nữa Lí Tô Mặc không đi đài truyền hình thu còn có thể giúp đài truyền hình tiết kiệm không ít nhân lực vật lực đâu, sao lại không làm? Vì thế đài truyền hình đáp ứng.
Tài xế xe taxi dưới lầu hiển nhiên là bị vị tổ trưởng chuyên mục 《vấn đáp tài chính – kinh tế 》 nào đó nói rõ ràng rành mạch vô cùng cho nên dọc theo đường đi chạy như bay, thông qua kính chiếu hậu nhìn Bạch Thù, "Tiểu thư, cô xinh đẹp như vậy tại sao không muốn làm người dẫn chương trình mà lại làm phóng viên, rất đáng tiếc." Lái xe hiển nhiên đã nghĩ Bạch Thù là phóng viên thực tế bên ngoài.
Bạch Thù nhìn ngoài cửa sổ không trả lời.
"Nhưng mà phóng viên cũng không sao, so với chúng tôi làm loại việc nặng nhọc này thì còn thoải mái hơn nhiều. Hơn nữa địa vị xã hội của các cô cũng cao hơn so với chúng tôi, phúc lợi cũng tốt hơn so với chúng tôi…thật là khéo…Tôi cũng có một người bạn có con gái làm phóng viên…thật trùng hợp..."
Lái xe cao hứng phấn chấn, nước miếng bay tứ tung nói vô số chuyện, hết truyện trên trời dưới đất, từ cổ chí kim (từ xưa tới nay), từ thời sự đến tám nhảm ngoài đường, ông ấy nói còn chưa hết truyện thì Bạch Thù đã tới nơi luôn rồi.
Bởi vì tiền xe là sếp trả, cho nên Bạch Thù đợi cho lái xe ngừng xe liền lập tức mở cửa xe chạy xuống đi về phía tập đoàn Phong Khiêm, phía sau lái xe còn thật nhiệt tình tăng vọt nói câu, "Phóng viên tiểu thư, hoan nghênh cô lần sau lại đến đi xe của tôi."
Ngay cả tại cửa các nhân viên an ninh đều cúi đầu cười ra tiếng.
Đến trước sân khấu, Bạch Thù báo thân phận, sau đó đăng ký một chút, cô gái trước sảnh nhìn lướt qua cô một chút, gọi một cuộc điện thoại, sau khi xác nhận xong, liền mỉm cười nói với Bạch Thù "Bạch tiểu thư, mời cô đi thang máy số đến lầu phòng tiếp khách chờ một chút."
Bạch Thù nói cảm ơn xong, liền đi về phía thang máy, chỉ thấy thang máy từ đến đều bận, chỉ một cái thang máy số màu vàng bên cạnh im lặng đứng lầu.
Bạch Thù mặt nhăn nhíu mày, thầm nghĩ, đây là thanh máy chuyên dụng trong truyền thuyết? Không thể tưởng được cô lại có thể nhìn thấy thanh máy chuyên dụng trong truyền thuyết! Thật sự rất thần kỳ!
Tuy rằng tập đoàn Phong Khiêm không thể ngoại lệ, nhưng mà Bạch Thù vẫn là có thể lý giải , dù sao kẻ có tiền liền mê đặc thù hóa.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Bạch Thù đem thang máy ~ đều bấm qua mấy lần, nhưng không có một chiếc thang máy nào đi xuống tới.
Chính vào lúc này, chỉ thấy một nữ nhân mái tóc quăng dài, mang theo kính râm thật dày thật to, chiều dái chiếc váy mặc trên thân làm người ta đỏ mặt, lộ chân dài quyến rũ, chân đi đôi giày cm mốt mới hướng về phía thang máy số nhấn một cái.
"Đinh ——" cửa thang máy mở, lộ ra thảm nhung màu vàng thật dài, cô ta chậm rãi đi vào, cửa thang máy đang dần đóng lại, Bạch Thù nhìn thấy thang máy còn chưa đến, trong lòng nhất thời hoảng, trực tiếp đưa tay cản lại của thang máy đang đóng kia. Dù sao không phải cô ấn vào thang máy số đó, cho nên không cần sợ, không cần sợ.
"Đinh ——" cửa thang máy lại một lần nữa mở ra.
Bạch Thù quay về phía cô gái kia: “Cùng nhau đi, thang máy khác vẫn chưa đi xuống."
Cô ta không quan tậm Bạch Thù, dáng đứng thẳng tắp.
Thang máy chuyên dụng đúng là không giống những cái khác nha, bên trong trang trí huy hoàng. Sao đó, Bạch Thù nhớ tới mình còn chưa có ấn tầng , liền hướng tới bảng điều khiển bấm, chỉ thấy trên bản điều khiển thang máy chỉ có con số: , , , , . Mà số lầu cô muốn ấn đã bị người bấm trước, không cần phải nói, khẳng định là cô nàng ‘mốt’ kia, vì thế Bạch Thù đành phải tiếp tục đứng thẳng.
Thân thể của cô đứng hơi chếch về phía bên trái, như vậy sẽ không nhìn mặt cô ta, nhưng là tường thang máy sáng như gương, có thể phản chiếu phía sau cô rõ ràng mọi thứ.
Mao nữ tuy rằng không nói gì với cô nhưng cô ta lại cao thấp đánh giá Bạch Thù, Bạch Thù cũng không cần, dù sao cũng là phụ nữ thôi, nhất là phụ nữ xinh đẹp, khi đối mặt với nữ nhân cũng đẹp giống mình sẽ sinh ra địch ý, sau đó đánh giá cô, nhìn thấy cô (BT) phương diện nào cũng không bằng mình. Đương nhiên, thấy cô so với cô ta kém về các mặt khẳng định sẽ tự động xem nhẹ cô, cho ra kết quả cô không bằng cô ta. ╮(╯_╰)╭
Đại khái đây nguyên nhân là do thang máy này là thang máy chuyên dụng cao cấp nên tốc độ đi lên khẳng định là thang máy bình thường không thể với tới, cho nên trái phải khoảng phút, hai người liền đến lầu .
Bạch Thù mặt dày đi nhờ thang máy chuyên dụng nên dương nhiên sẽ không cùng cô ta đi chung đường.
Cửa thang máy mở ra, Bạch Thù thoáng nhìn ngoài cửa thấy một người mặc tây trang đen đang đứng, thân thon dài ngọc lập, hút mắt người nhìn. ( đại khái là cao to đẹp trai)
Cô nàng ‘mốt’ kế bên lập tức phốc đi lên, rất là hưng phấn, "Nga, A Mặc, ngươi cư nhiên lại đây nghênh đón ta."
Bạch Thù mi mắt giật giật, nhanh như vậy liền gặp gỡ Lí Tô Mặc.
Cô gái kia đang chìm đắm giữa hưng phấn, căn bản không nhìn thấy Lí Tô Mặc đôi mi thanh tú nhíu lại, vẻ mặt lạnh nhạt. Bạch Thù lập tức liền hiểu được, cô ta là tự mình đa tình .
Bạch Thù không có đoán sai, cô gái này nhất thời nảy lòng tham đến tìm Lí Tô Mặc, nói cô ta tự mình đa tình không có gì kỳ lạ.
Lí Tô Mặc đẩy ra cô gái trước mặt ra, hơi hơi ngẩng đầu, giống như là có chút không kiên nhẫn, "Cô như thế nào đến đây?" (À…đoạn này bạn Editor để bọn họ xưng anh em, nhưng mà tác giả lại nói LTM thiếu kiên nhẫn cho nên tớ sửa lại nghe cho thuận hơn. Bạn nào thấy không hợp có thể nói)
Cô kia tháo kính râm xuống, lộ ra hé ra khuôn mặt trang điểm rất đậm “Em đến tìm anh, người ta mới từ nước Mỹ chạy về."
Bạch Thù còn đang nhìn hai người phía trước, vì thế còn không có đi ra khỏi thang máy, cho nên cửa thang máy liền tự động khép lại, Bạch Thù lập tức phản ứng lại, ấn mở cửa, sau đó bước ra thang máy.
Lí Tô Mặc ánh mắt hơi hơi hướng nhìn tới Bạch Thù, sau đó lại đặt mắt trở lại trên người cô kia, khẽ nhíu mày, "Shirley, tôi còn có việc phải làm."
Sau đó rút tay ra khỏi tay cô ta, không chút để ý đén cánh tay cô ta đang nắm chặt.
Khi đó cô ta đứng bên người Lí Tô Mặc, miệng khẽ chu ra nũng nịu kháng nghị!
Mà Lí Tô Mặc, từ đầu đến cuối giống như không thấy sự tồn tại của Bạch Thù, làm đả kích lòng tự trọng của hoa khôi đại học S như cô.
Bạch Thù khó chịu, đi đến trước mặt Lí Tô Mặc!