"Chị Giai, đừng làm cậu ấy khó xử nữa, người ta mới học diễn xuất chưa được bao lâu, trình độ sao có thể so với chị được."
Đường Cảnh Đồng chân thành nói với Đặng Dĩnh Giai.
Anh nhìn ra được Đặng Dĩnh Giai cố tình gây khó dễ cho Giang Dĩ Trạch, lối diễn xuất của những vị ảnh đế ảnh hậu như bọn họ thường vô hình tạo ra áp lực cho bạn diễn.
Đặng Dĩnh Giai từ nhỏ đã gia nhập showbiz, tuy rằng cô mới chỉ tuổi nhưng đã có khoảng năm tuổi nghề, diễn viên tay mơ như Giang Dĩ Trạch đương nhiên khó mà theo kịp trong lúc đối diễn.
Thực ra với thân phận tiền bối và kinh nghiệm diễn xuất của Đặng Dĩnh Giai, khi hợp tác với người mới sẽ tự biết cách thu liễm khí thế của mình, nhưng lần này cô không làm vậy, hơn nữa còn cố ý gây đè ép cảm xúc của Giang Dĩ Trạch, khiến cho tiểu thiếu gia phải NG lần liên tiếp.
Đặng Dĩnh Giai hơi sửng sốt, lập tức cười nói: "Tiểu Đường, trên mạng đang đồn ầm lên cậu và vị phú nhị đại kia có xích mích, tôi còn nghe nói cậu ta nhiều lần gây sự với cậu cho nên mới muốn giúp cậu chỉnh vị thiếu gia kia thôi."
Đặng Dĩnh Giai đúng là cố ý giáo huấn Giang Dĩ Trạch, cô vốn phản cảm với những kẻ dựa vào quan hệ để giành vai, huống gì lúc này lại thêm những tin đồn mà cô nghe được về mối quan hệ giữa Đường Cảnh Đồng và Giang Dĩ Trạch.
Trước kia ảnh đế và ảnh hậu đã hợp tác nhiều lần, quen biết nhiều năm nên quan hệ không tồi.
Đặng Dĩnh Giai rất tán thưởng diễn xuất của Đường Cảnh Đồng.
Tuy rằng vị hậu bối này tuổi đời rất trẻ nhưng đã đứng ngang hàng với cô.
Thiên phú chỉ là một yếu tố nhỏ, sự nỗ lực của anh mới đáng được ghi nhận.
Đường Cảnh Đồng xứng đáng nhận được danh hiệu diễn viên cần cù nhất trong giới giải trí.
Đặng Dĩnh Giai xem Đường Cảnh Đồng như em trai, hai người thường xuyên giữ liên lạc, cho nên cô không hề vừa mắt vị thiếu gia từng nhiều lần gây sự với em trai mình chút nào.
Đường Cảnh Đồng chợt hiểu hóa ra Đặng Dĩnh Giai không phải vô duyên vô cớ gây khó dễ Giang Dĩ Trạch mà một phần nguyên do cũng xuất phát từ anh.
"Chị Giai, chị ở trong giới bao lâu nay cũng biết mấy tờ báo lá cải có khả năng đổi trắng thay đen tài tình ra sao mà.
Sự thật thì em và Giang Dĩ Trạch không hề có mâu thuẫn gì, chị đừng làm khó cậu ấy nữa nhé."
Đường Cảnh Đồng có chút căng thẳng khiến Đặng Dĩnh Giai khá ngạc nhiên, đây là lần đầu tiên cô thấy ảnh đế tỏ ý quan tâm đến một người nào đó.
Nếu cô nhớ không nhầm thì đây là bộ phim đầu tiên hai bọn họ hợp tác, cùng lắm là quen biết nhau mới nửa tháng mà quan hệ đã thắm thiết đến vậy sao?
Đặng Dĩnh Giai: "Ok ok...!Thế nhưng mà theo chị thấy cậu hơi bị quan tâm vị thiếu gia kia nha, hai cậu thân nhau lắm à?"
"Đâu có, chỉ là hợp tác với nhau được một thời gian thì thấy cậu nhóc ấy cũng rất tử tế mà thôi." Đường Cảnh Đồng nhướng mày, theo bản năng vội vàng thanh minh.
"Cậu nhóc? Haha, không phải hai người các cậu bằng tuổi nhau à, dám gọi người ta là cậu nhóc cơ đấy, hahaha..."
edit bihyuner.
beta jinhua
Đặng Dĩnh Giai không nhịn được bật cười, không khí vui vẻ tràn ngập một góc phim trường, bất giác thu hút sự chú ý của Giang Dĩ Trạch đang ngồi uống nước cách đó không xa.
Cậu ngẩng đầu liếc mắt nhìn Đặng Dĩnh Giai đang hào hứng cười nói, còn có Đường Cảnh Đồng đối diện đáp lời, trong lòng tiểu thiếu gia âm thầm suy đoán.
Bọn họ có vẻ rất thân thiết, cậu nghe nói ảnh đế ảnh hậu đã đóng chung nhiều bộ phim nhưng không nghĩ quan hệ giữa hai người lại tốt đến vậy.
Đường Cảnh Đồng trầm mặc một chút, lời của Đặng Dĩnh Giai nhắc mình nhận ra bản thân và Giang Dĩ Trạch quả thật rất có duyên, bọn họ vậy mà lại được sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm.
Nhưng anh vẫn cảm thấy tiểu thiếu gia rất giống một cậu nhóc, từ tính cách, biểu cảm, thái độ hay bất kể là phương diện nào.
Duy chỉ có thời điểm nấu cơm mới nhìn ra dáng người lớn chút.
"Khụ...!khụ! Chị Giai, em nghe nói quay xong CF bên kia là chị bay thẳng tới đây nhập đoàn? Có phải vẫn chưa về thăm anh rể không?"
CF - Commercial Film, các đoạn video quảng cáo.
Cảm thấy có chút xấu hổ, Đường Cảnh Đồng nhanh chóng đổi chủ đề.
Đặng Dĩnh Giai thành danh sớm nhưng lên xe hoa cũng sớm, hơn hai mươi tuổi đã tìm thấy chân ái cuộc đời.
Tuy nhiên chồng cô là người ngoài giới, rất ít khi lộ mặt trước truyền thông, Đường Cảnh Đồng khá thân thiết với vợ chồng ảnh hậu.
"Đúng vậy, đã lâu lắm rồi cứ mải mê công việc, đợi quay bổ sung mấy cảnh phía trước xong chị phải thu xếp về nhà một chuyến vậy..."
Hai người hàn huyên thêm một lúc, Trương Quyển hô vào vị trí bọn họ mới quay lại tiếp tục công việc.
Giang Dĩ Trạch tự nhéo lòng bàn tay ổn định cảm xúc, cậu cố gắng ghi nhớ toàn bộ kỹ xảo diễn mà Đường Cảnh Đồng đã chỉ bảo.
Tiểu thiếu gia còn đang căng thẳng không ngờ trước khi bấm máy ảnh hậu Đặng Dĩnh Giai đột nhiên tặng cho cậu một nụ cười trấn an, lo lắng trong lòng Giang Dĩ Trạch vơi đi rất nhiều.
Cảnh quay sau đó vô cùng thuận lợi, Giang Dĩ Trạch thậm chí còn được Đặng Dĩnh Giai chỉnh sửa góp ý.
Khỏi phải nói diễn xuất của ảnh hậu xuất sắc thế nào, trước đây tiểu thiếu gia cho rằng diễn xuất của Đường Cảnh Đồng đã là kinh diễm lắm rồi.
Lịch quay buổi sáng kết thúc, Giang Dĩ Trạch chuẩn bị về phòng nghỉ nấu cơm lại bị Đặng Dĩnh Giai đứng sau vỗ vai.
Cậu quay đầu nhìn nữ diễn viên, ánh mắt có chút khó hiểu.
Bọn họ hôm nay vừa gặp mặt, không tính là người quen nhưng tiểu thiếu gia vẫn khách sáo chào một tiếng Đặng tiền bối.
"Thôi đừng tiền bối hậu bối làm gì hại chị đây già thêm chục tuổi luôn! Cậu với Đường Cảnh Đồng bằng tuổi nhau mà, cứ gọi chị Giai là được."
"Vâng, chị Giai có chuyện gì sao?" Giang Dĩ Trạch tò mò hỏi.
"Tiểu Giang không ăn cơm hộp của đoàn sao, định ra ngoài ăn à? Nếu không chúng ta đi cùng nhau nhé, chị mời khách."
Đặng Dĩnh Giai cười tủm tỉm nói.
Có lời của Đường Cảnh Đồng, Đặng Dĩnh Giai nhất thời cảm thấy hứng thú với vị phú nhị đại này, cô tò mò muốn biết Giang Dĩ Trạch là người thế nào mà chỉ bằng mấy ngày đã khiến Đường Cảnh Đồng hết mực quan tâm.
Ảnh hậu rất hiểu con người Đường Cảnh Đồng, lạnh nhạt thờ ơ như một tảng băng, khó hòa đồng, ngại giao lưu kết bạn.
Cô cùng Đường Cảnh Đồng làm bạn diễn nhiều năm mới có thể trở nên thân thiết, mà Giang Dĩ Trạch là tiểu thiếu gia đầy tai tiếng lại có sức hút đến vậy sao.
Giang Dĩ Trạch do dự vài giây, cảm thấy nếu cự tuyệt lời mời của tiền bối thì rất không phải phép.
Nhưng thực đơn cho bữa trưa hôm nay đã lên rồi, thậm chí cũng đã nhờ Lâm Tiểu Lộ đi chợ mua đầy đủ nguyên liệu tươi ngon để sẵn trong tủ lạnh.
Cuối cùng tiểu thiếu gia quyết định thành thật: "Chị Giai, thực ra em không ăn ngoài, buổi trưa em thường tự nấu cơm."
"Cậu biết nấu cơm sao?"
Đặng Dĩnh Giai biểu tình kinh ngạc, nhưng rất nhanh liền ý thức được mình thất thố, ảnh hậu lập tức nhoẻn miệng cười.
Gần đây cô bận rộn công việc cho nên không lên mạng thường xuyên, dĩ nhiên không hề biết rõ câu chuyện livestream nấu ăn của Giang Dĩ Trạch.
Cô có chút khiếp sợ trong lòng, không ngờ một cậu ấm phú nhị đại như Giang Dĩ Trạch lại biết xuống bếp làm cơm.
Người ta là thiếu gia giàu nứt đố đổ vách nha, sao lại phải nấu cơm cơ chứ???
Đặng Dĩnh Giai không biết nấu cơm, tuy rằng cô đã tuổi nhưng tài nghệ nấu nướng chỉ dừng lại ở trình độ úp mì ăn liền.
Mỗi khi rảnh rỗi ở nhà, chồng ảnh hậu mới là người phụ trách cơm nước, còn cô có muốn hỗ trợ cũng chỉ sợ là gây thêm phiền phức cho anh thôi.
"Vâng, em biết ạ, cũng không phải việc gì quá phức tạp.
Tuy vất vả một chút nhưng đảm bảo vệ sinh, hơn nữa em cũng rất hưởng thụ quá trình đứng bếp." Giang Dĩ Trạch gật gật đầu nói.
Cái gì mà hưởng thụ? Nó là ác mộng đó!
Đối với quan điểm này của Giang Dĩ Trạch, Đặng Dĩnh Giai đương nhiên cảm thấy bất đồng.
Nhưng nhìn biểu cảm của cậu nhóc có thể nhận ra tiểu thiếu gia này rất thích nấu ăn.
"Vậy em về phòng nấu cơm đi, chị sang nhà hàng bên kia ăn cũng được."
"Nếu không em mời chị về phòng nếm thử tay nghề của em, có được không ạ?"
Cảm thấy mình hơi thẳng thừng khi từ chối lời mời của tiền bối, Giang Dĩ Trạch khách khí hỏi một câu.
.
Truyện Việt Nam
"Không cần đâu, em cứ tự nhiên đi."
Dù sao cũng vừa mới quen biết, Đặng Dĩnh Giai không mặt dày đến mức đi cọ cơm người ta ngay ngày đầu tiên.
Giang Dĩ Trạch cũng chỉ tùy tiện hỏi như vậy, cậu biết rõ Đặng Dĩnh Giai sẽ không làm khó mình.
Tiểu thiếu gia gật đầu lễ phép, sau đó về phòng bắt tay vào việc.
Giang Dĩ Trạch rời đi.
Đường Cảnh Đồng liếc mắt thấy người đã đi xa bèn lân la tới gần Đặng Dĩnh Giai.
"Chị Giai, hai người vừa nói chuyện gì vậy?"
"Vừa rồi chị định mời cậu nhóc nhà cậu đi ăn bữa cơm, nhưng thất bại."
Đặng Dĩnh Giai quay đầu nhìn Đường Cảnh Đồng, cô nhún vai đáp lời, ảnh hậu không ngờ mình cũng có ngày mời người khác ăn cơm lại bị từ chối với lý do "tự nấu ăn" cơ đấy.
"Cái gì mà cậu nhóc nhà em?"
Đường Cảnh Đồng bất ngờ với câu trả lời của Đặng Dĩnh Giai, sau khi nhìn thấy đối phương nở nụ cười mờ ám anh mới ý thức người được nhắc đến chính là Giang Dĩ Trạch.
Ảnh đế bặm môi, cuối cùng thở dài bất đắc dĩ: "Chị Giai à, chị đừng trêu em."
Đặng Dĩnh Giai cười đến ho khan vài tiếng.
"Hahaha, được rồi được rồi, không đùa nữa! Nhưng mà này Tiểu Đường, cái cậu Giang thiếu gia kia biết nấu cơm thật à?"
"Thật!"
Đường Cảnh Đồng gật đầu khẳng định, sau đó tựa hồ cảm thấy chưa đủ quyết đoán, anh bồi thêm một câu.
"Cậu ấy nấu ăn ngon lắm, ngoài nghề diễn còn kiêm thêm công việc streamer ẩm thực."
"Streamer ẩm thực? Nghe khá mới lạ ha, hóa ra đứng nấu ăn cũng có thể mở phòng livestream hả?"
Đặng Dĩnh Giai ngày càng cảm thấy Tiểu Giang là người thú vị.
Cậu nhóc có vẻ không giống các cậu ấm cô chiêu khác, không chỉ tỏ ra nghiêm túc với nghiệp diễn xuất mà còn làm chủ phòng livestream nấu nướng, làm gì có thiếu gia nhà giàu nào phải vất vả kiếm cơm như vậy?
Trách không được thái độ của Đường Cảnh Đồng với cậu nhóc kia có điểm kỳ quái.
Đặng Dĩnh Giai: "Người này thú vị phết nhỉ! Thôi được rồi, không mời được Giang Dĩ Trạch nhưng nhất định phải mời được cậu.
Tiểu Đường, đã lâu chị em ta không gặp nhau, cậu gọi báo quản lý Cao một tiếng đi, chúng ta đi ăn bữa cơm."
Thực ra Đường Cảnh Đồng trừ việc ăn cơm còn phải làm một số "thủ tục" khác, ví dụ như xem Giang Dĩ Trạch livestream! Nhưng ảnh hậu là người quen lâu năm của anh, cô đã có lời mời cho nên Đường Cảnh Đồng không tiện từ chối, chỉ có thể gật đầu đi theo Đặng Dĩnh Giai.
...!
Giang Dĩ Trạch đang chuẩn bị làm hai món ăn cho bữa trưa nay: thịt lợn Ngư Hương và cá hầm, hai món ăn này từ quán cơm bình dân tới nhà hàng cao cấp đều phục vụ, rất thích hợp ăn kèm với cơm.
Ngư hương là mùi vị của cá, ngư = cá
edit bihyuner.
beta jinhua
Thịt lợn Ngư Hương, chua cay mặn ngọt, đậm đà vị tương.
Cá hầm, cay cay tê tê, mùi thơm nồng đặc sắc, thịt cá tươi ngon mềm ngọt.
Giang Dĩ Trạch còn chưa bắt đầu, phòng livestream của cậu đã bùng nổ comment.
- Hôm nay chủ phòng nấu thịnh soạn thế, tôi thấy có cá kìa, mạnh dạn đoán cậu ấy sẽ làm cá sốt cà chua giống hôm trước.
- Các người ngốc quá, hôm nay có cá lại có cả thịt, khẳng định sẽ nấu món thịt lợn Ngư Hương.
- ? Huynh đệ lầu trên có bị ngáo không vậy? Tôi gọi thịt lợn Ngư Hương ở nhà hàng chẳng có ai cho cá vào món đó cả.
- Cá + thịt = Thịt lợn Ngư hương, hahaha, cạn lời!
- Mặc kệ chủ phòng nấu gì tôi đều thích hết, chủ phòng ơi nhanh lên nào, tôi đang chờ ăn cơm đây.
- Hahaha, chờ ăn cơm +
...!
Ngay khi mọi người đang xôn xao bình luận về thực đơn hôm nay, đột nhiên màn hình xuất hiện hiệu ứng của mỹ nữ váy xanh, nhất thời ai nấy im re.
$$$ Thượng Thiện Nhược Thủy tặng cho Giang Dĩ Trạch mỹ nữ váy xanh x $$$
- ??? Đệt mợ, hôm nay ông chú Thượng Thiện tặng vật phẩm sớm thế?
- Còn chưa bắt đầu nấu nướng gì mà?
- Huhuhu, đại gia có khác, tiền vung như rác.
- Hahaha, chủ phòng cố lên nha, thực hâm mộ mà, tiền tặng phẩm hôm nay mà cậu ấy thu được có lẽ bằng cả tháng lương của tôi ấy chứ.
- Ầy nhưng mà người ta là siêu cấp phú nhị đại cơ mà, mấy thứ lễ vật này chẳng bõ gì đâu.
Giang Dĩ Trạch đang cúi đầu chuyên tâm thái thịt, ngẩng đầu phát hiện màn hình rực rỡ hiệu ứng.
Cậu cười một câu nói với khán giả: "Mọi người đừng nói vậy, nếu để tài khoản Thượng Thiện đọc được bình luận, từ nay về sau người ta không tặng quà cho tôi nữa, tôi sẽ khóc mất! Tiền gì tôi cũng thích, thế giới này làm gì có ai chê tiền cơ chứ, hahaha, một lần nữa cảm ơn vị đại lão vừa gửi vật phẩm cho tôi nha.".