Hôm đó, sau khi về đến nhà, Y Y mới đem chuyện mình gặp Ngạn Tước ở nhà vệ sinh kể cho hai người Trang với Thảo nghe. Nghe xong, Vân Trang còn nói:
- May mắn là hắn ta gặp cậu đấy. Gặp mình là sẽ đạp cho hắn tuyệt hậu luôn. Cái đồ cặn bã này. Y Y không sao đâu. Từ nay về sau chúng mình sẽ luôn đi theo bảo vệ cậu. Lấy quy luật gì mà hắn có thể ức hiếp dân tình vô tội. Bất quá thì chúng ta đầu thai sớm thôi. Nói thế nhưng không lẽ cả gia đình hắn ai cũng không có phép tắc sao. Mình không tin vị Tổng tư lệnh nhìn nghiêm nghị, chuẩn mực thế lại để cho cháu mình làm xằng bậy được. Mình tin rằng trên đời này lẽ phải vẫn còn tồn tại.
Thảo và Y Y cũng gật đầu đồng ý như thế. Bắt đầu từ hôm đó, bất kể đi đâu, dù là đi vệ sinh ba người đều đi chung với nhau.
Tuy nhiên ba ngày sau, khi đến trường thì một loạt rắc rối xảy ra với Y Y. Vừa bước lên dãy phòng học thì cả chục quả trứng gà bay tới tấp vào mặt cô. Hai người bạn của cô cũng bị ảnh hưởng. Khi định thần nhìn lại thì trước mặt Bối Y là một đám thiên kim tiểu thư đang cười nhạo ba người các cô. Vân Trang không thể nhịn được, liếc mắt về phía bọn họ nói:
- Xin hỏi! Tiểu thư Lý Hân Vinh đây có chuyện gì tại sao chọi trứng gà vào bọn tôi?
Phía đối diện, Lý Hân Vinh kia nâng tầm mắt phượng của mình lên, tay phải cầm một quả trứng gà tâng tâng trong lòng bàn tay, không thèm nhìn bên này nói:
- Không có gì! Chỉ là không thích thì tôi chọi thôi. Nếu không chịu được thì có thể chuyển trường Tường tiểu thư à. Lời nói vừa dứt thì quả trứng gà trên tay cũng theo chiều hướng bay thẳng vào mặt Bối Y tiếp tục. Từ xa, Nhật Minh thấy một đám người tụ tập đông như thế anh không biết có chuyện gì xảy ra, anh tiến lên phía trước xem thử. Khi đến nơi thì thấy cả Bối Y, em gái mình và Mộc Thảo cả người nhơ nhớp lòng trứng gà. Anh vội chạy đến. Trong lúc đó, Vân Trang và Mộc Thảo cũng tính xông lên đánh nhau với Lý Hân Vinh. Y Y nắm chặt tay hai người bạn của mình, ngăn cản họ vì nhìn ở một góc khuất nơi góc tường, cô nhìn thấy bóng dáng của tên Lâm thiếu gia ác ma kia cô cũng hiểu được một số chuyện. Nếu cô nhớ không lầm thì Lý Hân Vinh học sinh lớp A, cũng chính là vị hôn thê của hắn, đã từng đến lớp bày tỏ tình cảm của mình với tên thiếu gia kia. Ba cô ta làm tổng giám đốc tập đoàn Lý thị, là một tập đoàn lớn trên thương trường. Cô nói nhỏ:
- Bỏ đi Trang và Thảo. Chúng ta mau đi thay đồ để chuẩn bị lên lớp học thôi. Tiết sau là của thầy Nhân rất nghiêm khắc đó. Chỉ cần vào trễ giây thôi là chúng ta sẽ bị viết kiểm điểm.
- Vân Trang! Chuyện gì xảy ra thế này? Các em không sao chứ? Nhật Minh vừa chạy đến.
Sợ Trang lại gây chuyện nữa Bối Y liền trả lời: - Dạ không sao anh. Xích mích nhỏ thôi. Chúng em chuẩn bị đi thay đồ và lên lớp đây ạ.
Trả lời xong, Bối Y kéo hai người bạn của mình đi về phía phòng thay đồ. Chân cô vẫn còn bó bột, nên anh Minh cõng cô lên tiến về phía phòng thay đồ. Bối Y bất ngờ, vì nơi đây có mặt rất nhiều người, Nhật Minh mà cõng cô lên như thế này sẽ không hay cho lắm. Cô vội nói:
- Này! Không được đâu anh Minh. Mau bỏ em xuống đi, cả người em đều bẩn, dính vào người anh hết, với lại mọi người sẽ bàn tán, chỉ trỏ nữa. Mau thả em xuống. Em đi từ từ được mà.
- Chân em bị bó bột kiểu đó thì biết khi nào tới nơi. Sắp đến giờ học rồi kìa.
Bỏ mặc Lý Hân Vinh khuôn mặt méo mó vì kế hoạch không thành công. Vân Trang và Tiểu Thảo quay mặt lại làm mặt xấu chọc tức Hân Vinh rồi chạy theo anh Minh. Từ xa Lâm Ngạn Tước dùng ánh mắt sắc bén nhìn về phía Nhật Minh cõng Bối Y, trong lòng hắn có một cảm giác rất tức giận, ghen ghét. Trước đó sau khi tìm hiểu, Vương Hưng đã nói rõ mọi chuyện cho anh biết về tai nạn hôm thi tuyển vào đội tuyển trường. Tiểu thư Lý Hân Vinh là người đã gây xích mích với Bối Y vì ganh tỵ cô giáo không cho cô ta là người nhảy chính mà để Bối Y là trưởng nhóm nhảy. Vừa hay tiểu thư họ Lý này lại là hôn thê trên danh nghĩa của hắn. Cả hai nhà Lâm thị và Lý thị sắp xếp hôn ước này từ lâu, cha cô ta - Tổng giám đốc tập đoàn Lý thị vì muốn mở thị trường khai thác kim cương ở Châu Phi mà đã đồng ý đưa con gái mình lên để đổi lấy lợi ích cho bản thân. Nếu việc thành công thì có thể đuổi con nhỏ Bối Y ra khỏi trường học, còn không cũng chẳng ảnh hưởng gì đến hắn ta. Hôm sau đi học, hắn đã mượn cơ hội để lợi dụng cô ta đối chọi với Y Y với điều kiện trong thời gian một tháng nếu như cô ta làm mọi cách để đuổi Bối Y ra khỏi trường sẽ chấp nhận cô ta.
Y Y cùng hai người bạn của mình thay đồ ở phòng thay đồ. Ở ngoài, Nhật Minh còn đang đứng đợi ba người bọn cô đi ra. Một lúc sau, mọi người đều ra ngoài, vì đồ rất nhớp nên ba người các cô để nó vào một cái túi ni lông riêng để đem về giặc đồ. Thấy các cô ra, anh Minh mới hỏi:
- Chuyện gì xảy ra thế vậy? Làm sao mà các em lại chọc giận vào Lý tiểu thư kia?
Vân Trang: - Em có chọc giận gì cô ta đâu. Mọi chuyện đều do cô ta ganh tị với Bối Y nên mới có chuyện thế này.
Mộc Thảo: - Chuyện kể ra cũng dài lắm. Chiều về em sẽ nói rõ cho anh nghe. Bọn họ quá đáng lắm.
Bối Y: - Không sao đâu anh. Do em làm liên lụy các bạn. Anh đừng trách hai bạn ấy.
Vân Trang: - Cái gì mà làm liên lụy bọn mình chứ. Bối Y! Cậu nên nhớ chúng ta là bạn chung một phòng, cũng là bạn học chung với nhau. Đã là tri kỷ của nhau thì có phước cùng hưởng, có nạn cùng chia. Cậu đừng trách bản thân nữa.
Tuy không biết là chuyện gì xảy ra, Nhật Minh cũng rất lo lắng cho Bối Y, xem ra lần này dù không chọc đến người thì người cũng kiếm chuyện đến thôi. Đi cùng ba cô em gái mình đến lớp học, sau đó anh đi về lớp của mình. Lần đầu tiên anh mong tiết học trôi qua nhanh để nhanh nghe mọi chuyện xảy ra đối với Bối Y. Mấy ngày nay, anh cũng ba mình đi ký hợp đồng hợp tác ở tỉnh H nên cũng không biết chuyện gì xảy ra ở trường.
Hôm đó, tiết học hình như trôi qua chậm hơn thường ngày. Cuối cùng cũng nghe được tiếng chuông reo tan học. Bối Y cùng Trang và Thảo sắp xếp dụng cụ học tập ngay ngắn, sau đó xách ba lô đi đến phòng thay đồ lấy đồ rồi cùng về nhà. Chiều nay không có học nên các cô cũng không ở lại dùng cơm ở nhà ăn trường. Đến phòng thay đồ, Bối Y càng ngạc nhiên hơn nữa vì đồng phục của cô đã bị xé rách tan nát. Vân Trang và Mộc Thảo cũng thế. Cả ba người đều bất ngờ trước kết quả này. Vân Trang thì giận tím mặt, Mộc Thảo thì tức run lên. Nhưng không biết chính xác là ai xé rách đồng phục nên cả ba cô đều xách túi đồng phục đi về. Lên xe buýt, mà khuôn mặt của ba người cũng chưa giảm bớt được sự tức giận. Cố gắng kìm nén đi về phòng kí túc xá. Tiểu Thảo cùng Tiểu Trang đi vào phòng vệ sinh, xả nước rửa mặt thật mạnh. Bối Y cũng cảm thấy khó chịu nhưng cố chịu đựng. Đây cũng là lần đầu tiên cô gặp kẻ tiểu nhân chơi xấu như thế. Cô không muốn động chạm đến họ nhưng vì cớ gì mà họ lại đụng đến cô như vậy. Tối hôm đó, anh Minh qua bên kí túc xá chở các cô mua đồ ăn đến bờ sông làm tiệc.