Lâm Mặc Hinh và Lâm Gia Giai là chị em cùng cha khác mẹ trong một gia đình giàu có.
Mặc Hinh là con vợ cả,lúc đầu cô cũng sống rất hòa thuận với mẹ và em gái,nhưng đến khi mẹ cô đột ngột mất do căn bệnh tim quái ác thì mọi thứ đều thay đổi,lúc đó cô chỉ mới t,một đứa trẻ suy nghĩ còn chưa chính chắn thì đã không còn mẹ trên đời rồi.
Ba cô là một kẻ cuồng công việc và bán cả mạng mình vào công ty.
Tuy rằng nhờ vậy mà mỗi năm kinh tế của Lâm gia chỉ có tăng chứ không giảm,nhưng mà cô lại vì thế mà mất hết niềm vui thời thơ ấu.
Mẹ của cô bà ta là một con rắn độc nham hiểm,lúc trước khi còn có mẹ cô bà ta lúc nào cũng vui vẻ mỉm cười,nhẹ nhàng hòa thuận với hai mẹ con cô,bây giờ thấy cô chỉ còn một mình bà ta lại ỷ thế ức hiếp,đánh đập cô mọi lúc mọi nơi,bà ta còn dạy con gái của bà ta là Gia Giai,nhỏ hơn cô một tuổi rằng phải xem cô như một con hầu mà sai bảo,ban đầu khi bị bà ta ngược đãi cô đã phản kháng,đã nhiều lần muốn nói cho ba nghe nhưng lúc nào ông cũng vì bận mà bảo cô ra chỗ khác chơi,ông hoàn toàn còn không để ý đến những vết thương trên cơ thể của cô nữa chứ.
Rồi cô cũng dần dần nhận ra khi cô bị hành hạ dường như tất cả người hầu trong nhà đã biến mất thì phải,chẳng có bất cứ một ai ra can thiệp,bọn họ còn không thèm quan tâm đến cô nữa mà,lúc nào cũng vậy,tuy rằng bản thân cô mang danh là đại tiểu thư Lâm gia thì trong mắt bọn người nịnh nọt đó,Gia Giai mới là con gái của ba cô.
Cô vẫn cứ thế mà sống.
Cho đến khi cô lên t,cô cứ ngỡ rằng mình chỉ cần đi đâu đó thật xa là được,chỉ cần như vậy cô sẽ từ bỏ thân phận tiểu thư Lâm gia,từ bỏ tất cả tài sản của Lâm gia,mọi thứ cô đều không cần,cô chỉ cần tự do mà thôi.
Vậy mà trời cao không có mắt,ba cô chỉ nghe cô nhắc đến chuyện đi xa thì đã phản đối,lúc đầu cô đã cho rằng là do ông không muốn xa con cái,nhưng sự thật bao giờ cũng đau lòng và mất lòng hơn,thật ra là do ông đang có một hợp đồng về việc kết hôn của con mình,nếu như ông để con mình kết hôn với đối tác lần này thì công ty của đối tác đó sẽ giúp đỡ ông mọi lúc chỉ cần là ông muốn,chẳng những vậy mà cả việc làm ăn hiện tại của ông cũng sẽ tốt hơn nhiều.
Hôm đó cô cũng coi như chuyện ông đề cập cũng không đến nỗi nào,nếu như ông đã muốn thì cô cũng không có gì phản bác lại nữa,dù sao thì cô cũng đã lớn,cũng đã đến lúc nên báo đáp cho ông,nhưng mà trong lúc quay về phòng mìng cô mới nghe được cuộc trò chuyện của ông ấy và mẹ của mình: "Tại sao mối lần này giàu có như vậy mà ông lại không nhường lại cho con gái của tôi?" "Thật là,bà thử nghĩ đi tập đoàn của Tiêu thị giàu có đến như vậy tại sao tôi lại không nghĩ đến chứ,nhưng mà người đề cập với tôi chuyện này chính là ông chủ của tập đoàn đó,lão ta cũng bằng tuổi tôi ấy chứ,thế nên tôi không thể để mất chuyện làm ăn quan trọng này nhưng để Gia Giai đi thì thật sự không nên chút nào,con bé còn quá nhỏ nên tôi đã đưa cho ông ta bức ảnh của Mặc Hinh,ông ta vừa ý lắm!" "Bởi vậy nên ông mới giữ nó ở lại!" "Đúng vậy!" "Dân làm ăn có khác rất biết suy nghĩ nha"-bọn họ vẫn vui vẻ cười đùa mà không một chút quan tâm nào đến tương lai của cô,cô cũng chỉ biết cười lạnh,bây giờ họ đã xem cô như món hàng rồi...