Thiên

quyển 1 chương 99: cá nhỏ trong hố nước

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trước mắt Vũ Thiên, chính là một thác nước lớn, thác nước này chỉ ngang khoảng bốn mét, có thể nói nó là một phần đất nhô cao lên hơn nơi hắn đang đứng, sát ngay mép hồ nước rộng

Dòng nước đang chảy xiếc, nhanh, từ phía trên phần đất nhô cao, đang không ngừng đổ xuống mặt hồ phía dưới, cho nên mới gọi nó là thác nước

Hồ nước rất sâu, rộng và trong lúc trước, dòng nước rất trong không vẫn đục từ phía trên phần đất nhô cao không ngừng đổ xuống liên tục vào hồ không ngừng, tạo ra những sóng nước kèm xoáy nước chốc lát lại hiện ra không liên tục nhưng cũng không ngắt quảng

Xung quanh thác nước vẫn là rừng cây phủ quanh, Vũ Thiên đã tiến tới sát mép hồ, mắt lại trợn lên nhìn hồ nước lúc này mà há hốc mồn căm lặng trong chốc lát

Hồ nước lúc này, đang không ngừng đánh vào nhau, tạo ra những tiếng kêu cùng lúc đó nơi giữa hồ nước, một bóng dáng to lớn đang trồi lên, khi nhìn rõ là ai liền khiến Vũ Thiên phải nói hai chữ “mamút” trong bất ngờ

Chính giữa hồ lúc này chính là mamút thú, nhưng có vẻ nó không hề thấy Vũ Thiên đang đứng ngay mép hồ đang nhìn nó vì nó chưa chú ý tới, lúc này nửa thân dưới cùng bốn chân nó đang ở trong hồ nước còn nửa thân trên đã ướt sũng bộ lông dài của nó, cái vòi của mamút thú đang không ngừng nghỉ mà đập mạnh vào mặt hồ khiến cho nước trong hồ liền bắn lên cao rồi lại rớt xuống, tạo ra những âm thanh không to, không nhỏ cùng tiếng rống to của nó nơi giữa hồ trong cặp mắt của nó đang có vẻ rất tức giận

Chính vì vậy cũng khiến cho hồ nước vốn trong mà trở nên vẫn đục và cũng khiến cho dòng nước đang chảy tới nơi hòn đá nhỏ nơi Vũ Thiên vừa mới tiến lên hai tầng cảnh giới trở nên vẫn đục theo, chạy nhanh hơn trước khi không có mamút thú tác động vào và cũng chính dòng chảy này đã tạo thành dòng suối nhỏ

“Mamút”

Vũ Thiên đã hướng mamút thú giữa hồ mà gọi to khiến cho mamút thú vốn vẫn đang điên cuồng dùng vòi mà đập mạnh vào hồ nước cùng tấm thân to đùng của nó đang khuấy động khắp hồ liền ngừng lại, rồi nó lại xoay thân nhìn về nơi Vũ Thiên đang đứng mà cặp mắt đã trở lại bình thường, miệng há to, phát ra âm thanh mừng rỡ cùng cái vòi dài cong lên hướng thẳng về hắn như có ý gọi

Vũ Thiên tuy kinh ngạc nhưng cũng không để ý mà liền gật đầu với nó, hắn liền nhấc chân đạp trên mặt hồ nước mà tiến bước tới giữa hồ, nơi mamút thú đang nhìn hắn, chỉ thấy chân hắn vừa đặt lên mặt hồ nước liền xuất hiện một lớp băng, để hắn đứng vẫn trên mặt hồ mà không chìm xuống dưới

Chỉ khoảng dưới trăm bước, hắn đã tới giữa hồ đứng sát thân mamút thú, mamút thú trông thấy Vũ Thiên đã tới gần thì liền dùng vòi dài của mình mà quấn lấy tay hắn ngỏ ý, Vũ Thiên lại nhìn nó hỏi:

- Mamút, Tiểu Bạch đâu!

Mamút thú, nơi cặp mắt, hai lồng đen của nó liền hướng xuống mặt hồ, rồi lại thu lại vòi ấn vào đầu rồi lại hướng xuống mặt hồ chỉ liên hồi

Khiến Vũ Thiên chỉ biết nhìn nó đang dùng “kí hiệu vòi” của mình mà đáp lời hắn, tuy hắn hiểu chút ít nhưng vẫn hỏi lại lần nữa “Mamút, Tiểu Bạch đang ở dưới đáy hồ này sao”

Mamút thú há miệng gật đầu lia lịa như đồng ý với Vũ Thiên, nhưng vẻ mặt Vũ Thiên lại đang khác lạ mà thắc mắc vì không hiểu sao Tiểu Bạch, có thể chìm dưới đáy hồ nước không hề tạo thành chút uy hiếp gì với nó

Hắn nhìn mamút thú rồi liền nhảy vào trong hồ nước mà không hề đứng trên mặt hồ nữa, mamút thú ngó nghiên một hồi rồi cũng ngụp lặn xuống hồ nước theo sau Vũ Thiên, không ai nghĩ với thân to lớn của nó lại có thể bơi được trong hồ nước này, may là hồ nước rộng

Sâu trong hồ nước, Vũ Thiên liền bơi sâu xuống, mamút thú thì bơi cạnh không xa và chính Vũ Thiên cũng không có ý định đóng băng toàn bộ hồ nước này vì nếu làm vậy chính hắn đang đóng băng hắn cùng mamút thú thì sẽ không thể nào bơi tiếp mà tiến sâu xuống đáy hồ

Nước trong hồ vốn dĩ đã đục bởi mamút thú nhưng lúc này đã bị Vũ Thiên gia nhập làm cho đục thêm, khiến hắn khó có thể nhìn rõ mọi thứ dưới đáy hồ, nhưng chính hắn mò lùng tung dưới đáy hồ cũng không hề bắt gặp bất cứ loài động vật dưới nước nào nhưng cũng có rất nhiều loài thực vật sâu dưới đáy hồ này cùng mấy con sinh vật nhỏ tý, mắt hắn không thấy được

Hắn tìm kiếm quanh dưới đáy hồ nước một lúc nhưng lại không hề thấy gì mặc dù hắn vẫn cảm nhận được Tiểu Bạch đang ở nơi nào đó quanh đây

Vũ Thiên lắc đầu mà hướng phía trên mặt hồ bơi lên, mamút thú cũng tiến lên theo, Vũ Thiên vừa trồi lên mặt hồ liền thở hắc một hơi mà nhìn quanh mặt hồ nước đã bớt tạo gợn sóng mà vẻ mặt hơi khó hiểu không biết Tiểu Bạch đang nơi nào

Cùng với đó chính là mamút thú cũng đã trồi lên khiến cho gợn song mạnh hơn nhưng nó lại nâng Vũ Thiên lên lưng mình rồi dùng vòi của mình mà chỉ thẳng tới nơi thác nước đang đổ xuống khiến Vũ Thiên nhìn sang mà hơi nghi hoặc rồi nhìn nó mà như xác định mắng một câu

“Sao nãy giờ mày không nói”

Vũ Thiên nhìn cặp ngà của mamút thú rồi liền rời lưng nó mà nhảy xuống hồ nước lại nhưng lần này hắn không tiến xuống đáy hồ mà liền tiến tới gần nơi thác nước đang đổ mạnh xuống hồ mà tìm

Nhưng khi tới gần sát, Vũ Thiên lại kinh ngạc vì nước đổ từ trên xuống rất mạnh khiến hắn còn thấy áp lực do tiếng nước va vào nhau tạo thành âm thanh truyền xuống nơi hắn đang bơi gần

Vũ Thiên lại xoay đầu đã nhô ra khỏi mặt nước mà nhìn mamút thú phía sau hỏi “mamút, Tiểu Bạch mất tích ở nơi này sao”

Mamút thú liền gật đầu lia lịa vòi lại đập mạnh xuống mặt nước rồi dùng vòi chỉ thác nước rồi lại chỉ xuống đáy hồ nơi thác nước đang đổ xuống

Vũ Thiên lại không hỏi thêm nó mà liền ngụp lặn xuống, hắn nhìn quanh nơi những tảng đá to tạo thành tường của phần đất nhô cao này và cũng chính vì vậy mà tạo thành thác nước này đang đổ xuống che khuất phía trên, rồi nhìn một hồi từ gần sát mặt nước tới xuống dưới đáy ngang dọc rồi lại nhìn từ dưới đáy lên lại theo hướng giữa rồi ngừng ngay chính giữa thác nước ngang bốn mét đang đổ xuống gần sát mặt hồ nơi mà dòng nước từ trên cao đổ xuống rất mạnh khiến hắn không kịp chú ý

Nhưng khi nhìn kỹ rồi lại khiến Vũ Thiên kinh ngạc như nghi ngờ vì hắn thấy đó chính là một cái hố nhỏ, rộng khoảng năm mươi cen, phía trong hắn chỉ thấy đúng một màu tối đen mà tự nói “Tiểu Bạch, chắc đã chui vào đây”

Vũ Thiên liền định tiến vào vì hắn nhìn thấy cái hố này đủ cho thân hắn chỉ khoảng dưới ba mươi cen dư sức cho hắn chui tọt vào cái hố nước này, nhưng Vũ Thiên lại đành ngừng lại vì dòng nước phía trên đổ xuống rất mạnh đủ sức khiến cho tắm lưng hắn phải bỏng rát

Vũ Thiên lại hướng lên trên mà ngoi đầu nhìn mamút thú, rồi nhìn dòng nước đang trút xuống nơi cái hố hắn định tiến vào mà trầm ngâm chốc lát rồi liền mở to mắt mà cười rồi lại ngụp lặn xuống một khoảng

Vũ Thiên lại hướng cánh tay lên trên, mặt nước nổi bong bóng cùng lúc đó mặt hồ nơi hắn đang lặn xuống một khoảng đang dần bị đóng băng lại mà hướng thẳng tới nơi sát mép tường đá ngay chân nơi dòng nước đổ xuống khiến cho dòng nước đang đổ từ trên xuống liền chạm vào mặt băng dày mấy cen mà lan ra phía ngoài nơi mamút thú đang bơi giữa hồ mà nhìn hắn, lần này nó cũng không tiến theo

Vũ Thiên ngẩn đầu lên nhìn mặt hồ phía trên mình đã bị đóng băng lại nửa hồ cũng như chặn đứng dòng nước mạnh đang đổ mạnh xuống kia mà thở phào trong lòng rồi liền hướng tới nơi cái hố nước mà tiến vào vì lúc này dòng nước dưới lớp băng đã ngừng động

Tiến vào chưa sâu nhưng cũng khiến cho Vũ Thiên cảm nhận được sự khác biệt trong hố nước này vì hắn không thấy gì cả, ngoài một mảng đen như mực, hắn liền đưa hai tay đã chuyển sang băng về trước để tạo chút ánh sáng trong cái hố nước đen thui này mặt dù nước không hề đen

Vũ Thiên đã tiến vào ba mét nhưng hắn chỉ có thể bơi thẳng vào, có khi còn phải hơi cong người, khi tiến vào thêm một mét nữa thì một giọng nói đã ập vào tai hắn, nhưng do nước đang vây chung quanh, nên hắn chỉ nghe được ù ù có khi được vài chữ

“… c…á … n…h..a..nh … t…a ra, ngươi … … t…a l…àm … c…hứ”

Vũ Thiên cũng đã nhận ra được giọng nói này là của ai, chính là của Tiểu Bạch khiến hắn phải than thầm “không biết nó lại phá hoại gì mà tiếp tục bị bắt”

Giọng nói của Tiểu Bạch lại tiếp tục vang bên tai hắn nhưng lần này thì lại rõ hơn vì hắn đã tới gần, mặc dù vẫn mất vài chữ “mau, thả t…a r…a, Thiên ca của … … … tha … …”

Khi mà giọng nói của Tiểu Bạch dứt thì Vũ Thiên cũng liền nghe thấy một giọng nói trẻ nhỏ khác vang lên, có vẻ không hề tức giận hay uy hiếp gì Tiểu Bạch mà có chút mong chờ nó

- Ta chỉ muốn ngươi ở lại đây chơi với ta, chẳng lẽ không được sao!

- Cá ngốc, ta làm sao ở lại đây với ngươi được, ta ở trên cạn, ngươi ở dưới nước, làm sao có thể ở chung với nhau được!

Vũ Thiên đã tới gần nên nghe thấy rất rõ lời Tiểu Bạch đang rống lên khiến hắn phải lẩm bẩm trong lòng hai chữ “cá ngốc”

- Sao lại không ở lại, nơi này rất vui mà, ngươi ở lại với ta đi!

Giọng nói của đứa trẻ vẫn vang lên mà ngập trong hi vọng nhưng Tiểu Bạch lại tiếp tục rống lên “vui cái đầu cá ngốc, nơi này toàn nước và rông rêu, xung quanh toàn là đá, làm sao mà vui được”

“Mau thả ta ra”

“Ngươi là ai”

Giọng đứa trẻ lại vang lên nhưng không hướng Tiểu Bạch mà như hướng một ai đó nói to khiến Tiểu Bạch chỉ biết nhìn theo cá nhỏ mà kinh ngạc trong chốc lát nhưng rất nhanh mừng rỡ mà hét to:

- Thiên ca, mau cứu đệ, đệ bị cá ngốc này bắt rồi!

Vũ Thiên chỉ biết trợn mắt khi đã tới gần nơi giọng hai đứa trẻ phát ra, hắn nhìn về phía cá nhỏ, toàn thân bảy sắc mà định nói, nhưng miệng định mở rồi lại ngừng mà chỉ có thể nhìn chú cá bảy sắc nhỏ khoảng ba đốt ngón tay, mắt mở trừng trừng không chớp bao giờ, khi nó lại tiếp giọng “ta muốn nó ở đây với ta và cả tên quái vật to xác ngươi cũng sẽ ở đây với ta”

Vũ Thiên kinh ngạc khi nghe thấy lời cá nhỏ vọng rất rõ vào tai hắn, mặc dù nước đang ngăn cách mà không hề sót một chữ, ngay cả Tiểu Bạch đang bị nhốt trong cái lồng nước khi nói cũng không rõ như vậy rồi nhìn con cá nhỏ vì nhận thấy nó cũng là thú tu giống như Tiểu Bạch nhưng có vẻ như thấp hơn Tiểu Bạch nhưng không hiểu vì sao Tiểu Bạch lại bị bắt mà lúc này như đang bị nhốt trong lọ

Khi cá nhỏ dứt lời thì liền nơi Vũ Thiên đang bơi thẳng như lúc tiến vào liền xuất hiện bong bóng xanh như nước biển hướng hắn mà bao lại từ đầu tới chân mà ngăn cách dòng nước đang chèn ép lấy hắn, tách ra, khiến hắn kinh ngạc mà thốt lên hai chữ trong lòng “cái này”.

Truyện Chữ Hay