Thiên

quyển 1 chương 66: phiêu gia phiêu hàm

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Phía tây Thành Vị Thanh

Khoảng cách xa xôi, tại một ngã tư đường, hướng thẳng từ Thành Vị Thanh ra ngã tư này lối đường mòn bên phải đã đứng ba người từ lúc nào vẻ mặt ba người đang có chút phân vân vì không biết nên đi đường nào

- Nơi này có ba ngã, rẽ đường nào để tới Thành Vị Thanh đây, Hoàng Phong không phải huynh nói huynh biết đường sao!

Nghệ Tuyết nhìn ba ngã rẽ trước mặt rồi nhìn Hoàng Phong rít lên khiến hắn không khỏi gãi đầu mà trong lòng cũng không biết nên chọn đường nào để mà trả lời Nghệ Tuyết

- Cái này!

Hoàng Phong lấy tay gãi đầu hắn không nghĩ chỉ mới đi được một đoạn thì đã xuất hiện một cái ngã tư nhưng trong lòng hắn vẫn còn chút nghi ngờ vì theo trí nhớ của hắn thì lúc trước dường như vẫn chưa xuất hiện hai con đường còn lại vì hắn cũng đã từng theo Tống Tân sư huynh tới Thành Vị Thanh

- Chắc là đi thẳng!

Hoàng Phong nghĩ ngợi một chút nhưng cũng không chắc chắn chỉ là hắn không muốn Nghệ Tuyết, Phù Hiểu đợi thêm đành nhắm đại hướng thẳng con đường mà chọn

- Hoàng Phong, chỉ là chắc thôi sao, lỡ đi lạc thì phải làm sao!

- Tuyết muội, thẳng chúng ta dường như có một đoàn nào đó đang tới!

Phù Hiểu đột nhiên lên tiếng, khiến cho Nghệ Tuyết tuy tức giận với Hoàng Phong nhưng hai người cũng ngó qua nhưng hai người cũng nhìn ra lờ mờ dang có một đoàn người từ ra đang tới

Đối diện ba người là một đoàn người đang tiến tới gần về phía ba người đi đầu đoàn là hai nam tử cưỡi trên hai con ngựa, hai nam tử này cũng đang nhìn chầm chầm về phía ba người ánh mắt không dấu được sự ngạc nhiên lẫn nghi hoặc, phía sau hai nam tử là hai cỗ xe mamút thú, một cỗ xe có người dường như là hai người đang quấn quýt lấy nhau nhưng do xung quanh đã được rèm che phủ nên chỉ nhìn thấy lờ mờ, còn một cỗ xe thì không nhưng lại chất đầy hàng phía trong, phía sau nữa là ba mamút thú chỉ là chúng không hề kéo cỗ xe mà bây giờ trên lưng hai bên bụng chúng được gắn cái khung trên đã chất đầy hàng hóa đều được đóng kín trong những thùng, hộp bằng gỗ mỏng, xung quanh chính là những nam tử khoảng bốn mươi người đang tháp tùng hai bên nhưng cũng chỉ có một vài nữ tữ trong đoàn

- Thiếu gia phía trước có hai nữ một nam không biết là họ đứng đó làm gì!

Nam tử bên trái liền quay đầu ngựa hướng về cỗ xe mamút thú có hai người mà gọi vọng vào trong

- Hai nữ sao!

Từ trong cỗ xe đang vang lên một giọng nam nhân có chút ngạc nhiên rồi từ trong lối vào cổ xe ra có một cái đầu từ trong ngoái cỗ ra ngoài nhìn hướng nam tử vừa mới thông báo nhưng vì vẫn còn ra nên chưa nhìn rõ chỉ khi gần tới gần thì hắn mới nhìn rõ ba người đang đứng đó mà cùng nhìn về hướng bọn họ

Khi càng tới gần càng nhìn rõ nam tử trong cỗ xe được gọi là thiếu gia càng kinh ngạc rung động mãnh liệt, ánh mắt dường như chỉ dán chặt vào hai nữ tữ đang đứng gần nam nhân to cao bên cạnh hai nàng

Chỉ nghe một tiếng "roẹt" phu xe đang kéo cỗ xe ma mút thú cho vị thiếu gia này đã phải ngạc nhiên vì thấy thiếu gia đã từ trong cỗ xe mà lao thẳng tới ba người xa lạ đang đứng trước mắt mà không cần lý do gì

Sắc mặt hắn liền cười tười như hoa sắp nở của hắn trở nên mê đắm nhìn Nghệ Tuyết cùng Phù Hiểu miệng lắp bắp hỏi:

- Trời đã tối không biết vì sao hai nàng lại đứng đường như vậy nếu có điều chi cần giúp thì hãy nói với ta!

Đám nam tử hay nữ tữ phía sau nam tử này đã có một vài người há miệng có khi thành cười nhưng lại không thành tiếng nhưng cũng có một vài nữ tữ trong đoàn đã lấy tay che miệng không biết bọn họ đang cười vì câu nói của vị thiếu gia này hay cười vì bộ dáng bây giờ của hắn

Phù Hiểu vẻ mặt hơi thay đổi nhưng lại mỉm cười, bàn tay nàng đã giữ lấy Nghệ Tuyết tuy nhiên trong lòng nàng cũng đang mắng tên nam tử đứng trước mặt này “tên này hỏi một câu thật vô duyên hết sức” ánh mắt nhìn nàng lắc đầu ra hiệu vì trong thấy sự tức giận trên gương mặt Nghệ Tuyết

Hoàng Phong thì không khỏi nhăn mặt trong vẻ phong trần của hắn cảm thấy câu nói này hơi có vấn đề nhưng lại không biết là có vấn đề chỗ nào vì hắn thấy lời nam tử này nói cũng đúng vì ba người thật sự đang đứng ỡ ngã tư đường, ánh mắt Hoàng Phong nhìn nam tử vận đồ quái dị mình trần chỉ mang độc một chiếc quần trắng ngắn cũn chân trần đang đứng trước mặt ba người mà lạnh giọng

- Chúng ta đang cần tới Thành Vị Thanh không biết vị huynh đài này có thể giúp chúng ta không!

- Hiểu tỷ sao cách ăn vận của nam tử đáng ghét này và đám người phía sau hắn trong lại quái dị nhỉ dường như không giống với chúng ta cho lắm!

Nghệ Tuyết nhìn tên nam nhân mới xuất hiện trước mặt mình rồi nhìn đoàn người phía sau hắn đã đứng lại đang nhìn ba người, nàng lại nói nhỏ với Phù Hiểu nhưng cũng không nói to vì cũng không muốn tên đáng ghét trước mặt này nghe thấy

- Tại hạ tên Phiêu Hàm, ngũ thiếu gia của Phiêu gia trong Thành Vị Thanh nếu như hai nàng cũng tới Thành Vị Thanh thì không bằng đệ tại hạ dẫn vào!

Phiêu Hàm chỉ liếc nhìn Hoàng Phong đúng một lần rồi không để ý tới hắn nữa chỉ cười tươi nhìn hai người Nghệ Tuyết, Phù Hiểu lên tiếng ánh mắt có chút mong chờ

Hoàng Phong tức giận ra mặt khi trong thấy vẻ khinh thường của hắn định bạo nộ mà từ chối nhưng Phù Hiểu đã gật đầu mỉm cười nhìn tên Phiêu Hàm thiếu gia trước mặt “nếu thế thì phải đa tạ vì đã làm phiền Phiêu Hàm thiếu gia rồi” Hoàng Phong đành lắc đầu im lặng bất đắc dĩ bỏ qua

- Thiếu gia y phục của ba vị đây không hợp cho lắm khi vào thành, thiếu gia ta thấy người nên mặc thêm đồ nếu không bị cảm lạnh gia chủ lại trách phạt đám gia nhân thì tội!

Nam tử cưỡi ngựa bên trái hướng Phiêu Hàm nói, hắn cũng không ngăn ba người xa lạ này nhập đoàn nhưng lại nhắc nhở Phiêu Hàm một chút khiến cho Phiêu Hàm bừng tỉnh có lẻ vì mải mê nhìn hai nữ mà quên đi trên thân hắn chỉ còn mỗi chiếc quần trắng ngắn cũn khi đã biết khiến mặt dày của Phiêu Hàm cũng phải thay đổi rồi nhìn y phục hai nữ tữ có vẻ thật không hợp khi vào thành nên liền ho khan:

- Như Hương nàng mau giúp ta tìm ba bộ đồ nữ rồi đưa giúp ta cho ba vị khách đây thay

- Vâng, thưa thiếu gia!

Từ trong cỗ xe mamút thú mà Phiêu Hàm đã tiến ra đã vang lên giọng nói một thiếu nữ rẽ bước từ trong tiến về ba người Nghệ Tuyết

- Ba vị đi theo tiểu nữ!

Ánh mắt của thiếu nữ Như Hương nhìn Phiêu Hàm chỉ thấy hắn gật đầu rồi nhìn ba người Nghệ Tuyết giọng có chút rụt rè cất lời

Hoàng Phong tuy có khó chịu khi nghe thấy lời từ Phiêu Hàm thốt ra “ba bộ đồ nữ” không khỏi trợn lên nhưng rồi lại kìm nén mà ánh mắt mở to hết cỡ nhìn bộ váy hồng không quá mỏng manh của thiếu nữ Như Hương làm ra bộ mắt háo sắc nhìn nàng, Phù Hiểu, Nghệ Tuyết không khỏi nhìn nhau khi thấy thiếu nữ đi trước rồi đi theo phía sau thiếu nữ về cỗ xe mamút thú thứ hai, Hoàng Phong cũng đi sau, dường như đoàn người này không hề nghi ngờ ba người là tu nguyên giả

Phiêu Hàm hơi tức giận khi nhìn thấy Hoàng Phong nhìn chầm chầm vào Như Hương khiến hắn trong lòng khó chịu chỉ là hắn lại đành im lặng vì sợ ảnh hưởng đến Phù Hiểu, Nghệ Tuyết đi bên hắn mà trong lòng Phiêu Hàm chỉ đành chờ đợi thời cơ thích hợp giải quyết tên này

- Được rồi chúng ta nhanh chóng tiến vào thành!

Phiêu Hàm nhìn ba người đã tiến tới dần cỗ xe mamút thú thay đổi trang phục thì liền hướng đoàn người cùng hai nam tử cưỡi ngựa mà nói còn hắn liền tiến lại vào cỗ xe mamút thú thứ nhất

- Tiểu muội, muội là gì của tên Phiêu Hàm đó!

Phù Hiểu nắm lấy tay thiếu nữ vừa đi vừa hỏi, thiếu nữ Như Hương nhìn ánh mắt ba người nhìn mình giọng lí nhí:

- Muội chỉ là tiểu thiếp của huynh ấy

- Hả, cô là vợ lẻ của tên khó ưa dâm tặc vẻ mặt đáng ghét đó sao!

Hoàng Phong tức giận mà phăng quyên một hàng dài đám gia nhân đi bên cạnh cũng vì tiếng nói to của hắn nghe thấy nhưng không ai lên tiếng chỉ nhìn Hoàng Phong hơi ngạc nhiên một chút vì Hoàng Phong lại không biết sống chết mà mắng thiếu gia của Phiêu gia

- Hoàng Phong huynh không nên nói to như thế nhưng cũng không cần nói toẹt ra!

Nghệ Tuyết có chút không vui ánh mắt nhìn Hoàng Phong trợn lên nhưng lại đồng ý rồi nhìn thiếu nữ Như Hương chỉ thấy nàng gật đầu

- Trong cỗ xe đều là những bộ đồ cao cấp thiếu gia mới thu mua từ làng Điền Xiển, ba vị hãy tiến vào trong đây lựa rồi thay cỗ xe rất kín đáo sẽ chẳng ai thấy!

Thiếu nữ Như Hương liền ngừng trước lối vào cỗ xe mamút thú nhưng vẫn bước chậm tiến tới

Ba người chỉ gật đầu mà tiến vào tự lựa chọn, phu xe đang điều khiển mamút thú cũng không ngăn cản, cuối cùng ba người cũng đã chọn xong liền trực tiếp thay y phục trong cỗ xe chỉ là giọng Nghệ Tuyết lại vang lên có vẻ như đuổi Hoàng Phong ra ngoài, khi thay y phục xong rồi mới để hắn tiến vào mà hai nàng ra để hắn tự làm lấy

Ba người lại cùng đoàn của Phiêu Hàm mà rẽ trái hướng mà ba người đã đứng cùng tiến vào trong Thành Vị Thanh.

Truyện Chữ Hay