Thiên

quyển 3 chương 141: tại thành giết người

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Còn kéo theo Hồng Trúc Ngư như cứu bồ hắn khỏi vẻ nghi ngờ của Vũ Thiên nhìn theo, ngó xuống thôn nhỏ vài giây sau mới kịp phản ứng mà hạ thân xuống theo

Bảy người tiến vào thôn nhỏ có đề là “Hạnh hoa thôn” trong ánh mắt của năm nam nhân nhìn về hai nữ tữ tạm gọi là như vậy

Hạnh hoa thôn nhân khẩu cũng hơn trăm người nên cũng khá rộng, nơi này đa số là trồng ruộng lúa, rất nhiều, khi mà bảy người nhìn từ trên xuống, hoa quả không thấy, con nít đùa giỡn trong thôn lại nhiều, vào lúc này vì trời đã dần sáng vào canh năm

Bảy người tuy bị người lớn trong thôn chú ý nhưng lại thấy bọn họ không hề ngăn cản mà chỉ nhìn theo, còn đám lũ con nít lại nhìn theo trong cười ngây thơ, chút ngơ ngác xiêu vẹo thân cò

Trong thôn lại có khá nhiều cửa hàng nhỏ, rải rác cách nhau để bán vật liệu hay dụng cụ đồng áng

- Bay hoài không thấy mệt sao!

Tuyết Yên hé miệng nói trước tiên, khi mấy người đi chung đều im lặng, lại nhìn xung quanh khi vẫn đi cạnh nhau, đến khi Tuyết Yên tới một cửa hàng nhỏ bán đầy vật dụng của nữ phái, chỉ để mua một cái lược chải tóc, rồi liền hướng lên trên mà bay đi, tiếp tục khởi hành

Rời khỏi thôn nhỏ, trong giọng không mấy dễ chịu của Hồng Trúc Ngư:

- Chỉ mua một cái lược thôi sao Yên Yên!

Tuy gọi tên thân mật nhưng nét mặt thì đang nhăn, hắn càng thêm xinh, Tuyết Yên xinh xắn khẽ gật đầu với hắn rồi lại im lặng như những người bay theo sau

Bay thêm một đoạn khá xa, xuất hiện phía trước trong ánh mắt bảy người có thể nhìn thấy là một tòa thành rộng lớn, giáp quanh tòa thành nhìn từ trên xuống là một nửa sa mạc đầy cát và rừng rậm là nửa còn lại

- Rừng Sâm Lâm mới có Sa La Thú, đoạn đường này còn khá xa, nên vào thành nghỉ ngơi chút đã rồi đi tiếp!

Còng A Cong đã bay thấp mà hạ xuống trước cổng thành, trong ánh mắt của sáu người còn lại cũng đều lần lượt như vậy

Một cái tên gọi thoáng hiện trong đầu Vũ Thiên “Biên Hoang Thành”. Lúc này, nắng hoàng hôn đang bao phủ, trong thành lại khá nhộn nhịp, tấp nập, lính gác vì vậy đứng canh ở trong thành cũng đông không ít, nên khi bảy người tiến vào thành, cũng chỉ bị một vài ánh mắt chú ý lướt qua

Mặc dù, lính canh gác đứng rất nhiều nhưng có vẻ như là kệ người khác bước vào hay đi ra

Phía trong thành nhà cửa như nấm, san sát nhau, phồn hoa đô hội, đá phát sáng được gắn ở nhiều nơi, nhiều khu vực

Một góc nào đó trong thành đang diễn ra một buổi biểu diễn ca hát thu hút rất đông người đứng xem. Vì đông người, cho nên tu nguyên giả, dân giả khó phân biệt để nhận biết được

Trong Biên Hoang Thành, duy chỉ có một gia tộc quản lý nơi đây. Chính là Hoang gia

Hoang gia rất mạnh vì phía ngoài thành cách mười vạn dặm ra xa, trong đó còn gồm các thị trấn, thôn hay xã đều do Hoang gia kiểm soát, tiến vào trong thành, nhóm bảy người lại tách ra, không hề đi chung, chỉ có hai nữ tữ là Tuyết Yên và Hồng Trúc Ngư đã cùng nắm tay nhau đi cùng một hướng

Vũ Thiên, hắn đứng tại chỗ nơi đông người, nhìn theo sáu người đã dần khuất khỏi tầm nhìn của mình, đã rẽ vào từng lối đi khác nhau, nhưng tất cả cũng đều đã hẹn trước sẽ gặp lại phía ngoài thành trên không trung giữa bầu trời

Tiểu Bạch, Xà Xà lúc này lại cùng núp trong tay áo của hắn, cho đến khi tiến vào một lối nhỏ lại chui ra, hóa thành hai đứa bé, một trai, một gái xinh xắn, đáng yêu đến dễ ghét liền đi cạnh hắn

Trong khi Vũ Thiên lại đang lờ mờ nhận ra sự thay đổi của mình “Cảnh giới Giác, Nhất Giác khai mở”

Hắn lúc này, cảm nhận được mình đã đạt tới Cảnh giới Giác nhưng hắn lại không nắm bắt được, đành lắc lắc đầu, dắt theo Tiểu Bạch và Xà Xà đi dạo trong tòa thành

Suýt nữa hắn đã va chạm với người khác nhưng đã kịp né tránh khi mà mải mê nhìn với ngắm xung quanh, Tiểu Bạch, Xà Xà lại luyên thuyên với nhau

Tiếng nhạc truyền vào tai, hắn lại nhìn tới nơi đám đông đang đứng vây xung quanh một cái sân khấu lớn, hắn chỉ đứng được ở phía xa nhìn lên, sân khấu lớn được xây dựng kiên cố, vững chắc, tiếng nhạc từ đây cũng ầm ầm, vọng vào tai hắn

Lượng người đứng xem rất đông lên tới mấy ngàn người nên việc Vũ Thiên nhìn thấy sáu người còn lại đi cùng hắn là điều không hề có

Nơi này cũng chính là sân khấu lớn nhất của Biên Hoang Thành do Hoang gia đứng ra tổ chức, chỉ là một thoáng mới tổ chức một lần, có khi là hai tháng

Buổi ca nhạc lớn nhất của Biên Hoang Thành với sự góp mặt của không ít các ca sĩ, nhạc sĩ gọi chung là nghệ sĩ đứng đầu Biên Hoang Thành

Tiếng nhạc dồn dập, vang rền từ sân khấu vọng ra cả một khu vực khá rộng nhưng lại rất hay làm say mê người nghe, khán giả nơi này khá nhiều, nhiều người dơ hai tay mà đưa theo

Tiểu Bạch, Xà Xà cũng đang tưng bừng mà nhảy theo, miệng còn hét a aa

Xà Xà bất ngờ trở lại bản thể là rắn nhỏ của mình, bám vào vai Vũ Thiên trườn thân lên đầu hắn, giống như Tiểu Bạch tự thay đổi cơ thể lại là hổ nhỏ, bay lên trên cao quá đầu Vũ Thiên, cùng nhìn về sân khấu

Một cô gái xinh xắn, diện quần áo, trang phục sắc xảo đang hát ở trên, phía sau thêm vài người đang múa

Nhưng hắn lại không biết họa từ sau đang tới

Một nhóm người, ăn vận quý tộc gồm hai nam hai nữ trẻ tuổi cùng hai lão già đã sáu mươi, dáng vẻ đạo mạo, tươm tất

Phía trên sân khấu

Lúc này là một MC đang đứng nói, phía sau là cô gái vừa hát xong khẽ chào rồi lui vào trong sân khấu đã được che đi, có khá nhiều người cũng ăn mặc sang chảnh, nét mặt một vài người khá nghiêm túc, nhưng cũng có một vài người đang đùa giỡn cười nói nên cũng khiến cho chỗ này bớt im ắng, mặc dù, tất cả bọn họ đều đang chuẩn bị cho mình để ra sân khấu

Ánh đèn sân khấu sáng rực, đủ màu sắc, do những viên đá phát sáng, được trang trí liền kề, dính liền với nhau, gắn đúng nơi nên sân khấu rất hoành tráng

Vũ Thiên lúc này lại đang bị làm phiền bởi nhóm người mới xuất hiện từ sau đi tới cạnh hắn, áp sát, bao vây lấy hắn, mục tiêu của bọn họ chính là Tiểu Bạch, Xà Xà

Tuy không làm ảnh hưởng tới buổi trình diễn ca khúc tiếp theo trên sân khấu khi nhóm người này tóm gọn Tiểu Bạch, Xà Xà trong tay một nam, một nữ im lặng mà lui ra xa, cách Vũ Thiên mà rời đi

Nhưng không may khi mà Vũ Thiên đã nhận ra chút bất thường, hắn xoay người lại, sắc mặt liền lạnh hẳn nhìn nhóm người đó đang lui nhanh khi lẩn tránh đã bắt gặp ánh mắt của hắn rồi liền bỏ chạy lẩn vào trong đám đông

Hắn liền không thể nhìn ra là ai, nên khẽ gọi: “Tiểu Bạch, Xà Xà”

Cùng với đó, hai tay hắn nắm lại khí lạnh băng giá bắt đầu lan tràn, bao phủ xung quanh hắn, nhanh chóng, từng người một trở thành một tượng tăng sống động

Nhóm người bắt trộm Tiểu Bạch, Xà Xà liền kinh hãi khi mà Băng nguyên lực đã đóng băng bọn họ không thể nhúc nhích ngoại trừ hai lão giả còn cử động được, trong khi hai nam, hai nữ, một trong hai đang ôm chặt Tiểu Bạch, Xà Xà đều hóa tượng băng

Vũ Thiên đã làm kinh động nơi này, khi mà băng nguyên lực đã lan tràn ra khá xa, gần như bao phủ toàn bộ khán giả lẫn sân khấu nơi này

Biên Hoang Thành một phen chấn động, binh lính từ khắp thành bắt đầu đổ về nhưng lại càng kinh hãi khi cứ tiến tới là đóng băng lại, càng lúc càng nhiều khiến cho một góc thành trở thành nơi băng giá, bao phủ cả trên lẫn dưới, tu nguyên giả Cảnh giới Tượng bay lên cũng bị đóng băng, rớt xuống, đóng băng

Chỉ khi tu nguyên giả Cảnh giới Giác xuất hiện mới có thể tới gần được nơi Vũ Thiên đang đứng

Nhưng vẫn không cách nào ra tay ngăn cản được hắn khi mà băng lạnh ngày một lạnh, vẫn lan ra xa khiến binh lính đang cách ly cũng bị đóng băng

- Vị huynh đệ này sao lại tàn phá Biên Hoang Thành!

Một giọng nói trầm bổng từ đâu đó trong thành vang lên hướng Vũ Thiên nhắc hắn như là hỏi hắn trước rồi bóng dáng một trung niên bào xanh hiện ra, đi tới, cách hắn một khoảng, đang ôm lấy hai khối băng nhỏ bị đóng băng, Tiểu Bạch, Xà Xà là hai đứa nó đã cử động lại được, Tiểu Bạch bay quanh hắn, Xà Xà quấn quanh nó

Vũ Thiên khẽ liếc trung niên bào xanh nhưng ánh mắt hắn lại nhìn trầm trầm một nam, một nữ đã bắt cóc Xà Xà, Tiểu Bạch

Hắn chưa làm gì cả chỉ hơi động băng nguyên lực đã khiến một góc Biên Hoang Thành bao phủ bởi băng lạnh, người người bị đóng băng

Trong khi trung niên bào xanh nét mặt đang thất sắc hơi chút do dự khi nhìn Vũ Thiên từ trên xuống dưới hồi lâu như đã phát hiện ra điều gì khiến hắn đầy mờ hôi dường như đã quyết định nên không nói nhiều

Khẽ lắc tay, kiềm sắc xanh hiện ra loạn vũ nơi hai tượng băng một nam, một nữ đã bắt Tiểu Bạch, Xà Xà cùng một ngọn lửa đỏ rực thiêu đốt không còn

Một nam, một nữ cứ thế mà chết đi trong sắc mặt lạnh của Vũ Thiên khẽ kinh ngạc nhưng lại không nói gì nhìn tới trung niên bào xanh mặt đang lạnh, trầm giọng nói với hắn như không có gì

- Chuyện này đã xong, mời cậu thu lại băng nguyên lực!

Vũ Thiên hơi bặm môi, lại khẽ gật đầu, hơi vô ý trong giọng nói hắn, Tiểu Bạch có chút khó hiểu mang vẻ ra mặt: “tự dưng họ lại bắt đệ”

Nó dứt câu đã bị Vũ Thiên ôm lấy mà bay lên không hướng phía ngoài thành mà bay đi không nói thêm một câu gì với trung niên bào xanh cũng không hỏi một nam, một nữ vừa bị đánh vỡ, thiêu đốt không còn

Nhưng trong ánh mát nhìn theo, có chút sợ hãi lẩm bẩm vài chữ “Hội thuyên phái” của trung niên bào xanh nhìn băng nguyên lực đã tiêu tán hết, nhanh chóng trở lại bình thường trong sự ngơ ngác của một góc thành nơi sân khấu này lại tiếp tục

Vũ Thiên bay trên không phía ngoài, Biên Hoang Thành thẳng lối vào mà đợi một hồi lâu cùng Tiểu Bạch, Xà Xà mới thấy bóng dáng sáu người còn lại xuất hiện tới cạnh hắn cười hỏi:

- Đợi lâu chưa!

Còng A Cong dứt câu, Hồng Trúc Ngư cùng Tuyết Yên liền bay tới theo sau là ba người còn lại, trong giọng hơi kinh ngạc hỏi một câu giống nhau:

- Lúc nãy trong thành!

- Nơi ca hát có đánh nhau!

Vũ Thiên khẽ gật đầu như bọn họ rồi lại nói một câu đúng chủ đề lúc này mà không để ý hay trả lời chuyện trong thành “đi được chưa”

- Trời đã tối, đi thôi, bay nhanh nào!

Thái Chí trả lời hắn, rồi lại nhìn mấy người còn lại nói bâng quơ, bay đi trước

Bảy người cùng Tiểu Bạch, Xà Xà rời khỏi chỗ vừa đứng, bay tới Rừng Sâm Lâm để giết Sa La Thú

Rừng Sâm Lâm cách xa Biên Hoang Thành mấy vạn dặm, nhóm bảy người phải vượt qua vài cái thị trấn mới tới khi cũng đã bay qua vài cái thôn nhỏ

Khá rộng lớn, Rừng sâm lâm cũng là nơi ở của Thú tộc đông đúc nơi này

Khi xuất hiện gần ngoài bìa rừng bọn họ liền hạ xuống nhẹ nhàng chạm lấy mặt đất, nhìn rừng cây đang che phủ, ánh mắt bảy người đều nhìn nhau, cảnh giác

- Cẩn thận, nơi này đã là rừng sâm lâm!

Còng A Cong lên tiếng trước, Thái Chí hơi mấp máy môi liền ngừng lại, hắn lại nhìn Tiểu Bạch, Xà Xà cùng một vài người khác hơi lạ nhưng từ nãy tới giờ lại không hỏi hắn

Bảy người cách nhau một khoảng rộng mà tiến sâu vào trong rừng rậm khá hoang vắng nhưng lại không yên tĩnh vì cảm nhận được rừng rậm đang lay động

- Thiên ca đi giết Sà la sao!

Tiểu Bạch đột nhiên hỏi nhỏ Vũ Thiên khi bám chặt trên vai hắn không rớt ra, hắn khẽ gật đầu, ánh mắt chuyển động lại nhìn sang Hồng Trúc Ngư hơi liếc hắn rồi thôi:

- Không biết Sa La Thú chỗ nào hay là chia nhau ra đi tìm!

Hồng Trúc Ngư không nhanh không chậm khẽ nói trong cái gật đầu của Thái Chí cùng Còng A Cong, Quang Đại nét mặt trầm ưu, nãy giờ im lặng mới mở miệng nói:

- Vậy cho nhanh, cứ như vầy, mất cả tháng cũng không bắt gặp được Sa La Thú!

Dứt lời, tất cả đều chia ra mà đi riêng biệt

Truyện Chữ Hay