Trong đại sảnh không khí vô cùng căng thẳng, Hoàng Viễn Sơn khuôn mặt run rẩy nhìn chằm chằm Mộ Dung Huyên Huyên.
Thấy Hoàng Viễn Sơn tức giận, Diệp lão lên tiếng:
- Hoàng tộc trưởng, tông chủ đại nhân biết yêu cầu hôm nay có chút không lễ phép, cho nên để tại hạ mang đến một số đồ vật, coi như là bồi lễ!
Nói xong chỉ thấy hắn vung tay lên, trên bàn xuất hiện hai món đồ vật, một thanh kiếm và một hộp gỗ.
- Pháp khí...trung phẩm pháp khí
Nhìn thanh kiếm trên bàn, Đại trưởng lão kinh hô. Sắc mặt của mọi người trong đại sảnh cũng biến đổi.
"Pháp khí a, không hổ là đại tông môn, có thể tùy tiện đem ra pháp bảo như vậy". Ánh mắt mọi người nhìn thanh kiếm trên bàn tràn đầy cuồng nhiệt. Bốn trưởng lão cũng không ngoại lệ. Phải biết rằng mỗi thanh pháp khí đều vô cùng trân quý, có thể tăng phúc chiến đấu cho Vũ giả, thanh trung phẩm pháp khí này có thể tăng lên ba phần sức chiến đấu, ba phần a.
Nhìn bốn vị trưởng lão thất thố bộ dáng, Diệp lão trong lòng nhịn không được có chút đắc ý, hắn cầm hộp gỗ trên bàn mở ra, hướng Hoàng Viễn Sơn mỉm cười nói:
- Hoàng gia chủ ngoài thanh trung phẩm pháp khí này, tông chủ còn tặng một viên Thăng Khí Đan a
- Cái gì
Lúc này, Hoàng Viễn Sơn cũng không giữ nổi được bình tĩnh, bốn vị trưởng lão nhìn vào hộp gỗ với ánh mắt nóng bỏng.
Bên trong hộp gỗ, một viên đan dược toàn thân màu xanh, to bằng mắt rồng đang lẳng lặng nằm, mà cỗ mê người dị hương, bắt đầu từ bên trong phát ra
Tại Huyền Minh thế giới, muốn trở nên mạnh mẽ không chỉ cần công pháp, vũ kỹ mà đan dược cũng vô cùng quan trọng. Thăng Khí đan, có tác dụng tăng ba phần khả năng thành công cho Vũ sư trùng kích lên Đại Vũ sư. Tuy chỉ ba phần nhưng phải biết muốn từ Vũ sư tăng lên Đại vũ sư là vô cùng khó khăn.
Loại đặc hiệu này, làm cho vô số Vũ sư muốn nhanh chóng trở thành Đại Vũ sư mơ ước không thôi, ngày đêm đều nghĩ mà không thể được.
Hoàng Viễn Sơn cùng bốn vị trưởng lão tuy đã là Đại vũ sư nhưng có được Thăng Khí đan này có thể cho gia tộc, tăng thêm một vị Đại vũ sư cường giả a.
Nói đến Thăng Khi đan, không thể không nói đến người chế tạo nó: Luyện dược sư!
Huyền Minh đại lục, có một loại chức nghiệp còn cao quý hơn vũ giả, mọi người gọi bọn họ là luyện dược sư!
Luyện dược sư, tên như ý nghĩa, bọn họ có thể luyện chế ra nhiều loại thần kỳ đan dược để tăng thêm thực lực. Tất cả các luyện dược sư đều sẽ được các thế lực bằng bất cứ giá nào kiệt lực chiêu nạp, thân phận cực kỳ hiển hách!
Luyện dược sư có thể có đãi ngộ như vậy, tự nhiên cũng rất ít ỏi. Muốn trở thành một luyện dược sư, điều kiện cực kì hà khắc.
Đầu tiên, tự thân thuộc tính phải là hỏa, tiếp theo, tại trong hỏa thể còn phải có thêm một tia mộc khí, có hiệu quả chung hòa khi luyện dược!
Phải biết rằng, trên Huyền Minh thế giới, thuộc tính quyết định linh hồn của họ. Khi bước vào Vũ sĩ, Vũ giả bắt đầu hình thành thuộc tính linh hồn. Thuộc tính linh hồn này rất quan trọng đối với Vũ giả. Mỗi Vũ giả có thể thức tỉnh một hoặc nhiều thuộc tính tùy theo thiên phú của từng người.
Bất quá đơn giản chỉ có hỏa mộc hai thuộc tính linh hồn cũng chưa thể xưng là một luyện dược sư chân chính, bởi vì một điều kiện không thể thiếu khác của luyện dược sư, đó là: Linh hồn cảm giác lực! Cũng có thể gọi là linh hồn tố tạo lực!
Luyện chế đan dược, trọng yếu nhất là ba điều kiện: Tài liệu, hỏa chủng, linh hồn cảm giác lực!
Tài liệu, đương nhiên là các loại thiên tài địa bảo. Luyện dược sư cũng không phải thần, không có cực phẩm tài liệu, bọn họ cũng không thể làm ra được gì nên hồn, bởi vậy, tài liệu tốt là phi thường trọng yếu.
Hỏa chủng, cũng chính là ngọn lửa mà luyện dược sư cần để luyện chế đan dược. Loại lửa bình thường không thể sử dụng, mà phải dùng ngọn lửa do hỏa thuộc tính đấu khí tạo thành, đương nhiên, trong thế gian cũng có rất nhiền thiên địa dị hỏa. Một số luyện dược sư có thực lực mạnh mẽ mới có thể sử dụng. Dùng dị hỏa để luyện dược, không chỉ đem thành công hiệu suất tăng lên rất nhiều! Hơn nữa đan dược luyện ra sẽ có dược hiệu mạnh hơn đan dược dùng hỏa diễm đấu khí luyện ra.
Bởi vì luyện dược cần rất nhiều thời gian luyện chế, cực kỳ tiêu hao đấu khí, bởi vậy mỗi vị kiệt xuất luyện dược thật ra đều là một hỏa diễm đấu giả mạnh mẽ!
Điều kiện cuối cùng, đó là linh hồn cảm giác lực!
Tại lúc luyện dược, hỏa hầu cao hay thấp đều là cực kỳ trọng yếu, đôi lúc chỉ cần hỏa hầu hơi mạnh một chút, cả lò đan dược sẽ hóa thành tro bụi. Cho nên, thao khống hỏa hầu là việc luyện dược sư bắt buộc phải học, nhưng muốn thao khống hỏa hầu thì phải có cường hãn linh hồn cảm giác lực. Mất đi điểm này, cho dù hai điều trên có tốt thế nào cũng chỉ là vô dụng!
Tại mấy loại hà khắc điều kiện này, người có tư cách trở thành luyện dược sư, đương nhiên là phượng mao lân giác. Mà luyện dược sư ít, các loại thần kì đan dược tự nhiên cũng rất hiếm hoi, vật càng ít mới càng quý giá, cũng vì vậy mới tạo nên thân phận tôn quý của luyện dược sư.
Bên trong đại sảnh, nghe bốn vị trưởng lão kinh ngạc âm thanh, các thiếu nam thiếu nữ ánh mắt đều trừng lớn, từng đôi nóng cháy ánh mắt gắt gao tập trung tại chiếc hộp ngọc trên tay Diệp lão.
Bốn vị trưởng lão đều vui vẻ ra mặt nhìn Thăng khí đan trong hộp gỗ. Nếu gia tộc có viên Thăng khí đan này, chỉ sợ sẽ có năng lực sáng tạo ra một Đại vũ sư a
Lúc này, bỗng nhiên một âm thanh vang lên.
- Diệp lão, Mộ Dung tiểu thư, các ngươi nên đem thanh kiếm này cùng đan dược thu lại đi
Đại sảnh đột nhiên yên tĩnh, tất cả ánh mắt đều chuyền đến khuôn mặt thanh tú của Hoàng Thiên
Hoàng Thiên đứng dậy, nhanh chóng bước lên, đối với Hoàng Viễn Sơn cung kính hành lễ, sau đó xoay người đối mắt với Mộ Dung Huyên Huyên, bình tĩnh mở lời:
- Ta đồng ý giải trừ hôn ước..
Hoàng gia người toàn bộ kinh ngạc nhìn Hoàng Thiên, Mộ Dung Huyên Huyên ba người cũng sửng sốt. Hoàng Thiên bảo nàng thu lại lễ vật lại đồng ý giải trừ hôn ước, không lẽ..
Đại trưởng lão lại tức giận, đối với Hoàng Thiên quát lớn:
- Hoàng Thiên ngươi không thể tu luyện không có nghĩa cả gia tộc không thể tu luyện, Thăng Khí đan cùng thanh kiếm này hôm nay phải giữ lại.
Hoàng Viễn Sơn đen mặt lai, nhìn Đại trưởng lão lành lùng nói:
- Đại trưởng lão, ngươi câm miệng lại, việc này không liên quan đến ngươi.
Hoàng Thiên là cháu của hắn, người ta đến nhà hối hôn hắn đã rất tức giận, mấy vị trưởng lão cũng đồng ý hủy bỏ hôn ước này làm lửa giận của hắn muốn bùng nổ. lúc này Hoàng Viễn Sơn nhìn về Hoàng Thiên, thầm nghĩ không biết đứa cháu này muốn làm gì.
Hoàng Thiên không thèm để ý đến lời của Đại trưởng lão, bình tĩnh nhìn Mộ Dung Huyên Huyên
Trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc, Mộ Dung Huyên Huyên ngữ khí bình thản:
- Ngươi đồng ý?
- Đúng...
Mộ Dung Huyên Huyên nhìn Hoàng Thiên, ánh mắt hiện lên sự vui mừng. Từ nhỏ khi biết mình có hôn ước, nàng đã kịch liệt phản đối, muốn hủy bỏ hôn ước nhưng gia gia nàng không đồng ý. Nàng cũng giống như Hoàng Thiên, luôn mơ ước một cuộc sống tự do, hôn ước này làm nàng cảm thấy vô cùng gò bó. Khi trở thành đệ tử tông chủ Thiên Nguyệt tông, đặc biệt là khi nghe tin Hoàng Thiên là phế vật, không thể tu luyện, nàng đã kiên quyết hủy bỏ cái hôn ước này, nàng đã mở lời với sư phụ và sư phụ đã đồng ý giúp nàng giải trừ hôn ước, do đó nàng cùng Diệp lão và sư huynh chạy đến Hoàng gia. Nàng đã suy nghĩ rất nhiều cách để Hoàng Thiên chấp nhận hủy bỏ hôn ước, không nghĩ hắn lại đễ dàng đồng ý như vậy, khiến nàng có chút bất ngờ.
Nhìn Hoàng Thiên nàng cảm thấy vô cùng kỳ lạ. Từ đầu đến cuối Hoàng Thiên luôn biểu hiện thong dong, bình tĩnh, làm nàng có ấn tượng khá tốt. Hoàng Thiên đồng ý giải trừ hôn ước còn bảo nàng thu lại đồ vật làm nàng thấy nghi hoặc. Chẳng lẽ hắn cảm thấy mất mặt, tỏ ra cao thượng sao. Đang suy nghĩ, thì trong đại sảnh lại một lần nữa vang lên âm thanh của Hoàng Thiên.
- Hôn ước giải trừ, không phải là Mộ Dung ngươi hối hôn Hoàng Thiên ta, mà Hoàng Thiên ta hủy bỏ hôn ước này, ta từ bỏ ngươi, Hoàng gia ta từ bỏ ngươi.