Thiên Vận Online

chương 24: thanh long câu ngọc

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Ở điểm sống lại trong thôn trang gần đó, ta, Vô Cực, Nửa Cuộc Đời, Nhất Kiếm và Nhất Phương ngồi trên sàn nhà tán gẫu. Không lâu sau, Hoàng cũng lãnh nghiêm mặt từ điểm sống lại đi tới. Đây là có chuyện gì?

Cũng bởi vì Kim Long kia quá mức biến thái, lúc chúng ta quấn lấy nó, mà chú ngữ của Hoàng cũng sắp niệm xong, nó đại khái biết ma chú kia có tính uy hiếp rất lớn, lập tức phóng ra ma pháp lôi điện cấp [Thiên Kiếp] ( phiên bản cường hóa của Vô Thượng Thiên Khiển ), chớp mắt đã đánh gục Vô Cực và Nhất Kiếm ở gần nó nhất. Trong khoảnh khắc Vô Cực tử vong, trước mắt ta tối sầm, treo.

Người kế tiếp bỏ mạng là Nửa Cuộc Đời, sau đó là Hoàng khi bức tường phòng ngự hết hiệu lực…

Nửa Cuộc Đời nhìn Hoàng ngồi bệt xuống bên cạnh, phi thường phiền muộn, nhịn không được hỏi: “Con thằn lằn kia bị xóa bao nhiêu máu?” Hắn hỏi chính là Liệt Hỏa Ám Ngục của Hoàng.

“Khoảng /.” Hoàng đích khẩu khí rất kém cỏi. Liệt Hỏa Ám Ngục chính là ma pháp đa trọng lợi hại nhất của hắn a, ngay cả quái hơn một trăm cũng bị miểu sát trong chớp mắt, con thằn lằn vàng chóe kia vậy mà chỉ rớt / máu, Tà Hỏa Hoàng bị đả kích rất lớn.

“Ta mệt mỏi quá a!” Nhất Kiếm nằm bẹp thành hình chữ đại trên mặt đất, “Đầu đau quá! Ta sắp chết — “

“Tin hay không ta cho ngươi chết thêm một lần.” Vô Cực lạnh lùng nói. Hại Nguyệt cũng bị rớt cấp, tâm tình Vô Cực cũng phi… thường không tốt.

“Ta cũng muốn nghỉ ngơi.” Nguyệt nhu nhu cái đầu vẫn còn ê ẩm. “Làm không được thì làm không được, chúng ta trở về thành đi thôi.” Ô ô ô… Đẳng cấp dong binh đoàn vốn sắp thăng cấp a, hiện giờ bị khấu trừ kinh nghiệm, thật không biết phải làm thêm bao nhiêu nhiệm vụ mới có thể thăng cấp đây.

“Chúng ta trở về thành trước.” Vô Cực sửa lại ngữ khí lạnh lùng vừa nãy, ôn nhu nói: “Mọi người nghỉ ngơi một chút.”

Lão đại bất công. Nhất Kiếm khóc lóc trong góc phòng.

Trở lại thành chủ thất, mọi người vừa mới yên vị trên ghế, Nửa Cuộc Đời đã nói: “Ta phát hiện có gì đó quái quái.”

“Cái gì quái…” Nhất Kiếm hữu khí vô lực đáp lời.

“Các ngươi nhìn nhiệm vụ thử xem, cũng không có hiển thị nhiệm vụ thất bại.”

Ta vội vàng gọi ra bảng nhiệm vụ. Quả nhiên, nhiệm vụ vẫn hiển thị [Đang tiến hành] mà không phải [Nhiệm vụ thất bại].

“Sao có thể như vậy?” Nhất Kiếm hỏi.

Ta mờ mịt: “Không biết!”

Nhất Phương cũng nói: “Có trời mới biết.”

“Nói chung, chúng ta nghỉ ngơi một chút rồi nói sau.” Vô Cực nói.

Nhất Kiếm bọn họ đều trở về nhà nghỉ ngơi, mà ta và Vô Cực không có nhà riêng thì nghỉ ngơi tại thành chủ thất.

Chạng vạng, đầu sỏ gây nên chuyện Thiên Lý vừa login, lập tức đã bị chúng ta vùi dập bằng đòn hiểm và đạn tạc.

“Thiên Lý chết tiệt! Nhìn xem ngươi nhận nhiệm vụ thật tốt.” Nhất Kiếm không ngừng giẫm đạp Thiên Lý trong trạng thái nửa sống nữa chết nằm bẹp dí trên mặt đất.”Hại ta chết nhiều lần như vậy…”

Nửa Cuộc Đời buff cho Thiên Lý một cái Trì Dũ Thuật bổ sung máu, lại cầm lệnh bài mãnh liệt gõ hắn.”Ngươi có biết tế ti luyện cấp khổ cực thế nào không a! Thế nhưng lại hại ta bị rụng cấp!”

Về phần thủ đoạn của Hoàng, Nhất Phương và Vô Cực… ta sẽ không nhiều lời ( kỳ thực kinh khủng nhất chính là Nửa Cuộc Đời, sau này Thiên Lý cùng hắn luyện cấp thì phải vạn phần cẩn thận nga ).

“Ta rốt cuộc làm sai cái gì!” Trong lúc mọi người quyền đấm cước đá, Thiên Lý rống to hơn, “Vì sao ta vừa login đã đánh ta.”

“Ai kêu ngươi tiếp nhận cái nhiệm vụ quỷ làm không được.” Nhất Kiếm rống lại: “Sau đó còn sợ tội bỏ trốn!”

“Ta đâu có bỏ trốn!” Thiên Lý kêu oan.

“Vậy lúc chiều sao ngươi lại đột nhiên logout?”

“Nhất Kiếm đại ca… Ngươi đều nói là buổi chiều, khi đó ta trốn học lén online a! Ta vừa login thì vừa vặn phát hiện có nhiệm vụ xoát tân, nhìn cũng chưa nhìn liền tiếp nhận ngay. Lúc các người cùng ta nói chuyện, ta sợ các người mắng ta trốn học nên mới logout… Ta căn bản còn không có xem ta tiếp nhiệm vụ gì nữa kìa…”

“Thực sự?” Nửa Cuộc Cời học Vô Cực híp híp mắt, thiêu mi nhìn Thiên Lý. “Không có nói láo?”

“Không có không có!” Thiên Lý liều mạng lắc đầu.

Vô Cực vẫn một mực đứng một bên yên lặng địa nhìn đoàn viên “tra tấn” Thiên Lý, đột nhiên lên tiếng: “Thiên Lý trốn học, cần phải chịu phạt.”

“Oa ô –” Chạng vạng hôm nay, bất cứ ai đi qua thành chủ thất cũng có thể nghe được, bên trong truyền đến tiếng Thiên Lý gào thét thê lương thảm thiết.

Nửa Cuộc Đời vỗ vỗ vạt áo, nhìn Thiên Lý chẳng còn hình người nằm trên mặt đất: “Ta biết nhiệm vụ vì sao không hiển thị thất bại rồi.”

Nhất Kiếm truy vấn: “Là cái gì? Là cái gì?” .

“Ta nghĩ, hẳn là có quan hệ đến chuyện Thiên Lý nhận nhiệm vụ nhưng không online.”

Vô Cực nói tiếp: “Đại khái là bug (lỗi game)…”

“Vậy ý của ngươi là…” Sẽ không phải như ta nghĩ đi.

“Thiên Lý ngươi logout trước, chúng ta thử một lần nữa.” Vô Cực nói.

Là đi chết lần nữa mới đúng…

“Ta vừa mới login nha… Ta không muốn…” Thiên Lý kháng nghị.

Mọi người trả lời bằng hàng loạt ánh mắt xem thường.

… Kháng nghị vô hiệu.

Sa Lợi Diệp và Tiểu Dương sau đó không lâu cũng login, chúng ta liền chia làm hai tổ đi khiêu chiến lần nữa.

Sau đó… lần thứ hai bỏ mạng dưới Thiên Kiếp của Kim Long…

“Ta không đánh nữa!” Nhất Kiếm trực tiếp bám lấy điểm sống lại không chịu đi tiếp.”Có chết.. cũng không đánh…”

“Mới chết có mấy lần đã chịu thua, thật vô dụng!” Sa Lợi Diệp bĩu môi.

“Ta đã chết rất nhiều lần…” Nhất Kiếm kêu to, “Điểm kinh nghiệm của ta bây giờ là zero nha!”

“Ta không phải cũng vậy sao?” Tiểu Diệp bất mãn xoa trứ thắt lưng.”Vừa mới chắn quái là lập tức thẳng cẳng a!”

“Nhiệm vụ này sao lại biến thái như thế chứ.” Tiểu Dương oán giận, “Đều là Thiên Lý làm hại!”

“Rốt cuộc phải như thế nào mới có thể đánh thắng con bò sát kia…” Ta suy nghĩ, “Nó chỉ cần dùng Thiên Kiếp thì chúng ta lập tức bị diệt, thế nhưng, lại không có biện pháp để nó không phát động Thiên Kiếp.”

Mọi người cũng theo ta cùng nhau tự hỏi…

“Phi Ly, nhiệm vụ bên ngươi làm đến đâu rồi?” Tàng Đao phát mật ngữ cho ta.

“Đừng nói nữa.” Ta thở dài một hơi, trả lời: “Đó là quái vật cấp thần thú, đẳng cấp cao đến biến thái, căn bản đánh không thắng…” Rớt mấy cấp ( tử vong hai lần, cộng lại rớt hết cấp ), buồn bực a!

“Các ngươi không phải nhận nhiệm vụ cấp A sao?” Tàng Đao hỏi “Hẳn là không có khả năng đánh quái mạnh như vậy mới đúng…”

“Đúng vậy, làm sao mà đánh thắng được!” Chúng ta bình quân chỉ hơn một trăm cấp, làm sao đánh thắng được thần thú cấp ba trăm?

“!” Chờ một chút…

“Nguyên lai là như vậy…” Ta thì thào tự nói, “Căn bản không phải là muốn chúng ta đánh thắng nó. Tàng Đao! Thực sự rất cảm ơn ngươi, ta yêu ngươi chết mất.”

“A?”

“Ta đi làm nhiệm vụ!” Nói xong, ta lập tức ngắt đối thoại.

Lúc này Tàng Đao ở ngoài thành thiết trí cạm bẫy, bởi vì đối phương vô tâm nói một câu mà cả khuôn mặt đỏ bừng.

“Ta biết phải làm sao rồi!” Ta nói với mọi người.

“Làm thế nào?” Đoàn người vội vã hỏi.

“Căn bản không phải muốn chúng ta đánh Kim Long kia.” Giờ nghĩ lại, Kim Long cũng không chủ động công kích, đều là chúng ta tung kỹ năng với nó ( Khiêu Khích của Nhất Phương ), nó mới công kích chúng ta.

“Không phải muốn đánh chết nó.” Nhất Kiếm không hiểu gì: “Vậy phải như thế nào?”

“Không biết.” Ta nhún nhún vai.”Phải hỏi nó mới biết!”

Tiểu Dương bất khả tư nghị nhìn ta.”Hỏi… nó? !”

Ánh mắt Vô Cực thẳng tắp dừng ở ta, không lâu sau, hắn nở nụ cười.

“Nguyên lai là như vậy… Ta đi cùng ngươi.” Vô Cực nói, xem ra hắn đã đoán được ý của ta.

“Ân!” Ta đáp lại bằng một nụ cười sáng lạn.

Bất quá… lý thuyết cùng hành động vẫn còn khoảng cách rất lớn…

Ta nhìn Kim Long thật khổng lồ nằm trước mặt, tuy rằng biết nó sẽ không chủ động công kích chúng ta, nhưng trong lòng vẫn là… rất sợ a!

Nhìn ra ta đang do dự, Vô Cực nắm tay ta, nhãn thần kiên định không gì sánh được.

“Ta tin tưởng ngươi.” Vô Cực nói: “Ngươi cũng phải tin tưởng ta.”

Ta nhìn lam mâu hữu thần lấp lánh và dáng tươi cười tự ngạo, dũng khí lớn lao từ trong lòng lập tức trào lên.

“Đi thôi!” Ta nói. Chỉ cần có Vô Cực bên cạnh, không có gì phải sợ cả!

Chúng ta sóng vai đi tới trước mặt Kim Long. Kim Long chậm rãi nhấc lên mí mắt, thú mâu màu hổ phách nhìn chằm chằm chúng ta, mà ta ngay cả thở lớn cũng không dám, song phương cứ giằng co như vậy một hồi lâu.

Rốt cục, Kim Long kia mở miệng nói chuyện: “Tinh linh và Ma tộc nhân nhỏ bé a, vì sao nhiều lần quấy rối sự an bình của ta?”

“Chúng ta nhận được ủy thác của thôn trưởng, hắn mong muốn ngươi có thể rời khỏi thôn trang của họ.” Đối mặt với sinh vật khổng lồ đầy uy nghiêm như vậy, ngữ khí của Vô Cực còn có thể không kiêu ngạo không siểm nịnh, thực sự là rất giỏi.

“Chỉ vì như vậy.” Kim Long phun ra một hơi thở lóe điện quang.”Cho nên cần dùng vũ lực xua đuổi ta!”

“Lúc trước không nghĩ tới muốn cùng ngươi thương lượng, là sai lầm của chúng ta.” Vô Cực hơi hạ thấp người. “Không biết ngươi như thế nào mới nguyện ý rời khỏi nơi đây? Dù sao, nơi đây cũng là quê hương của những thôn dân này.”

Kim Long nhìn Vô Cực trước mặt nó mà không hề lộ ra vẻ sợ hãi, trong đôi thú mâu hiện ra một tia tán thưởng.

“Không phải ta không muốn trở lại.” Kim Long lộ ra thần sắc tưởng nhớ.”Ta cũng rất hoài niệm vùng đất thánh địa mỹ lệ, thế nhưng…”

Nó than 『thở 』ra một hơi thở. “Lúc ta mới đến nơi này, không cẩn thận đã đánh mất câu ngọc bằng hữu Thanh Long tặng ta. Không tìm được nó khi trở về ta thực sự không biết ăn nói thế nào với Thanh Long…”

“Chỉ cần chúng ta giúp ngươi tìm được câu ngọc, ngươi liền nguyện ý ly khai?” Ta hỏi lại.

Kim Long nói: “Đúng vậy, trung ương đại lục ta đã chán ngán, chỉ cần các ngươi giúp ta tìm được câu ngọc, ta sẽ ly khai.”

“Không thành vấn đề.” Vô Cực nói: “Chúng ta sẽ giúp ngươi tìm được.”

Ta cũng gật đầu nói được. Chỉ là trong lòng lại nghĩ…. sao ngươi không tự mình đi tìm đi hả.

Theo như lời Kim Long, Thanh Long Câu Ngọc chúng ta phải tìm một viên câu ngọc lớn cỡ bàn tay ( chỉ là không biết là bàn tay của ta hay là bàn tay của Kim Long ), cả vật thể màu thanh lam, ngọc tâm có hình rồng màu bạc ánh điện quang.

Nói cho đội hữu không cần đánh chết kim long, chỉ cần giúp nó tìm được thanh long câu ngọc bị đánh rơi kia là có thể hoàn thành nhiệm vụ, kết quả sắc mặt của mọi người càng khó coi hơn….

“Thanh long câu ngọc! Một chút manh mối cũng không có, làm sao mà tìm a?” Nhất Kiếm ôm đầu rên rỉ, “Đừng nói là phải đi đánh Thanh Long nha!”

“Thánh thú thanh long, độ khó rất rất cao đó!” Tiểu Dương không ngừng oa oa kêu to.

Ta cũng nhịn không được thở dài.”Ai… sao chúng ta luôn luôn nhận được mấy loại nhiệm vụ kì quái thế này.” Hại ta bắt đầu hoài nghi, có phải là mình có số con rệp hay không.

Nửa Cuộc Đời trầm tư một hồi, sau đó nhìn về phía Vô Cực.”Nói đến manh mối…”

Chống lại ánh mắt Nửa Cuộc Đời, Vô Cực gật đầu tỏ vẻ đã biết, nói rằng: “Chúng ta chiếu theo phương pháp cũ, lên mạng thăm dò thử xem.”

“Cũng chỉ có thể như vậy.” Ta nói. Tri thức chính là sức mạnh a (INT=STR? )

Nhiệm vụ này hại chúng ta mỗi người đều rớt mấy cấp, mà mấy cấp cũng không có khả năng trong năm ngày trước khi quái vật công thành thì luyện trở về ( hơn nữa Vô Cực và Hoàng đều cần số kinh nghiệm khổng lồ mới có thể lên cấp ), vậy chẳng thà cố gắng làm cho xong nhiệm vụ này, cho đẳng cấp dong binh đoàn lên cấp S, vậy tương đối có lời hơn.

Hẹn thời gian tập hợp xong, chúng ta đều logout, lên mạng tìm tin tức.

Ta đương nhiên là vào trang thảo luận Thiên Vận quen thuộc nhất. Đăng nhập, ta phát hiện Nửa Cuộc Đời Phong Vân nick name “Đừng Gọi Ta Cáo Già”, “Phong Cuồng Kiếm Sĩ” Nhất Kiếm thiên hạ đều đang online.

Nhất Kiếm đang ở cùng một người nick name “Tiểu Đạo Sĩ Vô Ngần Thành” nói chuyện phiếm, đại khái chính là người bị Vô Cực đuổi logout, chạy đến nơi đây giết thời gian – Thiên Lý Nhậm Ngã Hành. Ta và Nửa Cuộc Đời, Nhất Kiếm còn có Thiên Lý bắt chuyện một hồi, bắt đầu tìm tòi tư liệu.

Từ khóa “Thanh long câu ngọc” — tìm ra tới hơn một ngàn topic có quan hệ với từ khóa Thanh Long.

Trời ạ! Thế này làm sao mà tìm a ───

─── Thiển Thương Cửu Nhật mời ngươi cùng Đừng Gọi Ta Cáo Già gia nhập phòng chat Y/N?───

Cửu Nhật… Không phải là Húc sao? Ta lập tức chọn Yes.

Thiển Thương Cửu Nhật: Tìm đến đâu rồi?

Vô Nhai Nguyệt: Rất nhiều tư liệu tạp nham, căn bản là tìm không thấy.

“Đừng Gọi Ta Cáo Già: Ta và Vô Cực cũng đang đau đầu chuyện này, tư liệu nhiều lắm.

Vô Nhai Nguyệt: Như vậy a…

Không nghĩ tới, ngay vả Nửa Cuộc Đời lẫn Vô Cực cũng không có cách…

Vô Nhai Nguyệt: Để ta đi đến mấy trang thảo luận khác tìm thử xem?

Thiển Thương Cửu Nhật: Ngươi muốn đi đâu?

Vô Nhai Nguyệt: Đi đâu… Ta không nghĩ tới, để xem xem đã

Dù sao trang này Vô Cực bọn họ đang tìm, ta đi đến trang khác nhìn nhìn thì tốt hơn.

Vô Nhai Nguyệt: được rồi, Nhất Kiếm và Thiên Lý cũng đang online. Nick name là Phong Cuồng Kiếm Sĩ và Tiểu Đạo Sĩ Vô Ngần Thành, kéo cả bọn họ vào phòng chat đi.

“Đừng Gọi Ta Cáo Già: Nguyên lai Thiên Lý chạy đến diễn đàn giết thời gian.

Vô Nhai Nguyệt: Ha hả… Ta đã cho Thiên Lý biết thời gian tập hợp, vậy đi, ta tạm ly.

Thiển Thương Cửu Nhật: Nguyệt… Chờ một chút…

Đừng Gọi Ta Cáo Già: Ha ha ha ha… Tiểu Nguyệt đi rồi, lão đại ngươi nói muộn quá!

Thiển Thương Cửu Nhật: Câm miệng…

Đừng Gọi Ta Cáo Già: Nước chảy cố ý, hoa rơi vô tình, ai…

Thiển Thương Cửu Nhật: …

Thiển Thương Cửu Nhật: Tin hay không ta vào phòng ngươi rút dây truyền internet!

Đừng Gọi Ta Cáo Già: Ta đã khóa cửa từ sớm rồi… Sợ ngươi nha!

Thiển Thương Cửu Nhật: Không biết sống chết!

Gõ xong mấy chữ này, Vô Cực “bính” một tiếng đẩy bàn phím ra, đứng lên, đi đến một góc thư phòng.

Hắn mở một cái cửa nhôm nhỏ trên tường, bên trong có một công tắc màu đen…

Vài giây sau, gian phòng sát vách truyền đến tiếng rống của Nửa Cuộc Đời.

“Âu Dương Húc! Ngươi phát điên cái gì a, thế nhưng lại cắt nguồn điện chính trong nhà!”

—-

Toàn thể Ngân Chi Vô, bao gồm cả Thiên Lý và Danh Đao, đoàn người ngồi mã xa lắc lắc lư lư đi tới thủ đô “Ngân Tây Pháp Nhĩ Đặc”. Lần này, ải nhân Danh Đao Môn luôn ngâm trong hầm khai thác khoáng cũng theo chúng ta cùng nhau hành động, bởi vì hắn muốn thuận đường đến phòng đấu giá trung ương xem xét giá cả thị trường.

Hệ thống đấu giá là xu thế hiện nay trong cộng đồng game online, Thiên Vận đương nhiên cũng không ngoại lệ. Người chơi muốn bán vật phẩm, ngoại trừ trực tiếp bán cho thương điếm, còn có thể chọn cách bán hàng rong ( nhân vật cần phải có mặt ), gởi ở cửa hàng người chơi mở ra hoặc đến thị trường đấu giá ba loại phương pháp ( đương nhiên còn có người chơi và người chơi giao dịch với nhau ).

Thị trường đấu giá chỉ có ở ba thành thị lớn: thủ đô “Ngân Tây Pháp Nhĩ Đặc” ở trung ương đại lục, Thiên Thê đại lục thì có trung ương thánh vực “Thôi Nhĩ Hạ” và Xích Thổ đại lục thì là thủ đô “Bang Tạp”, cho nên ở đây luôn tụ tập một đống người muốn đoạt bảo vật, kiếm tiện nghi, hoặc là buôn bán trang bị cao cấp và lén buôn Thiên Vận tệ ( bởi vì thiên vận tệ không thể trực tiếp đổi thành tiền mặt, cho nên chợ đen giao dịch Thiên Vận tệ phi thường nóng bỏng ).

Người chơi tụ tập nhiều nhất là ở phòng đấu giá trung ương đại lục, người nhiều không đếm xuể, vật phẩm đấu giá vô cùng phong phú, người chưa từng tới đây căn bản không thể tưởng tượng.

Bất quá… Nguyệt một chút cũng không có hứng thú xem xét phòng đấu giá rốt cuộc rầm rộ sôi nổi như thế nào. Nhìn hàng người trước mắt kéo dài hẳn đến vài km, y cảm thấy mình sắp té xỉu đến nơi.

“Toàn bộ game thủ Thiên Vận đều chạy đến đây sao?” Nguyệt buông lỏng vai, hữu khí vô lực nói: “cách chỗ đăng kí còn cả một đoạn dài như vậy, làm sao lại có nhiều người như vậy a ──” Y sợ chen chúc a… Y không nên đến đây mới phải.

Bất quá, Thiên Lý và Danh Đao lại rất hưng phấn.

“Gần đây ta đào được mấy cái quáng thạch cao cấp.” Danh Đao nói “Muốn vào xem giá.”

“Ta đi với ngươi.” Thiên Lý lập tức xung phong nhận việc.

Sau đó Tiểu Dương và Nhất Kiếm cũng mặt đầy chờ mong địa nhìn Vô Cực.

“Ai…” Vô Cực thở dài một hơi, xoa xoa ấn đường. “Chúng ta không phải đến để đùa…”

“Quên đi!” Nửa Cuộc Đời nói: “Dù sao nhóm bọn hắn cũng không giúp đỡ được cái gì.” Không quên cười trộm một cái. “Nhớ lỹ thời gian tập hợp rồi trở về là được.”

“Thật tốt quá…” Mấy người kia hoan hô một tiếng, lập tức chen vào trong đám người.

“Tiểu Nguyệt có muốn đi mua một ít đồ vật này nọ không?” Nửa Cuộc Đời quay qua hỏi Nguyệt: “Ngươi sắp được đổi trang bị đúng không?”

“Ta không cần!” Phi thường kiên quyết. Cũng không phải không có trang bị mặc, hắn mới không cần đi làm cá mòi. “Ta ngay cả cấp còn chưa tới, cách cấp một trăm đổi trang bị còn rất ——- sớm.” (Phong: cá mòi di chuyển thành đàn đàn đàn~~~~~ mỗi lần quăng lưới kéo lên là cả tấn tấn tấn tấn ~~~~ )

“Nguyệt sợ chen chúc.” Vô Cực nói, sau đó vỗ vỗ vai Nửa Cuộc Đời.”Ngươi với Nhất Phương đi hỏi, chúng ta ở chỗ này chờ ngươi.”

Nửa Cuộc Đời trừng hắn.”Vì sao là ta?”

Mà Vô Cực chỉ nhướng mày, vẻ mặt khiêu khích nhìn Nửa Cuộc Đời.

Không được một hồi, Nửa Cuộc Đời bại trận, “Đi thì đi.” Hắn không cam lòng lầm bầm.

“Ngươi nhớ kỹ cho ta!” Không có biện pháp, ai kêu cầu dao nguồn điện nằm trong phòng hắn. Ăn nhờ ở đậu, ngay cả hồ ly cũng không thể không cúi đầu.

“Đi thôi…” Hắn lôi kéo Nhất Phương, kiên trì cố sức chen lấn về phía trước.

Vô Cực đứng phía trước Nguyệt, giúp y ngăn cản đoàn người không ngừng đưa đẩy.

“Cảm ơn.” Nguyệt cảm kích cười cười.”Chỉ là đều cách xa như vậy, sao người vẫn nhiều như thế a?” Thảo nào lúc trước Hiểu lại hẹn ở bên ngoài thành, bên trong thành nhiều người như vậy căn bản không tìm được đối phương.

“Chúng ta ra khỏi thành chờ có được hay không?” Sa Lợi Diệp bị móng heo trộm sờ lên người, nhịn không được kêu lên.

“Cũng tốt.” Vô Cực nói, cũng bắt đầu giúp bọn hắn phóng Tật Phong Thi Tẩu ( hiệu quả giống tật phong thuật ).

Được Vô Cực mở đường, mấy người bọn họ rất thuận lợi đi ra khỏi cửa thành.

“Rốt cuộc cũng thoát──” Vừa ra thành, Sa Lợi Diệp bóp bóp tay, lắc lắc chân, hoạt động thân thể vừa mới bị đè ép.”Chèn chết ta.”

Ngay cả Hoàng vốn không có diễn cảm cũng lộ ra một hơi thở dài nhẹ nhõm.

Nguyệt kêu lên: “Không bao giờ … vào thành nữa!” Tuyệt… đối không muốn.

Vô Cực nói: “Nếu chúng ta đoán không sai, rất nhanh là có thể ly khai.” Hơn nữa nhiệm vụ cũng có thể hoàn thành.

“Hy vọng vậy…” Nguyệt ngẩng đầu nhìn bầu trời đầy những ánh sao.

Lúc trước Tiểu Diệp có thấy một topic trên diễn đàn. Có người ở trung phách ( phòng đấu giá trung ương ) phát hiện một người chơi nào đó dùng năm vạn kim tệ mua một vật phẩm có tên là “Long văn thạch”, nàng chưa thấy qua kiểu đạo cụ này, nên hiếu kì đó là vật gi mà có thể bán được giá cao như vậy, vì thế nên post bài hỏi.

Sau đó Tiểu Diệp nguyên bản không còn để ý đến nữa, mà khi nàng xem tin nhắn hình dung bộ dạng Long Văn Thạch, “Là một viên đá hình câu màu xanh lam, ở giữa có hoa văn giống hình rồng màu bạc” thì nhất thời nghĩ, đạo cụ như vậy có thể chính là Thanh Long Chi Ngọc mà Kim Long đang tìm..

Chuyện này đại khái xảy ra vào bốn tháng trước. Nên giả như nhiệm vụ này xoát tân mỗi bốn tháng một lần, mà đẳng cấp dong binh đoàn chúng ta lên tới cấp A là vào ba tháng trước, cho nên chúng ta chưa thấy qua nhiệm vụ cấp A này.

Ta trọng luyện sau đó không lâu, Vô Cực tiếp nhận nhiệm vụ này, sau đó thất bại, một tháng sau xoát tân lần nữa thì bị Thiên Lý nhận được ( nhiệm vụ bị hủy thì thời gian xoát tân đại khái là mất một tháng, sau khi nhiệm vụ hoàn thành thì thời gian xoát tân không xác định được ).

Từ thời gian trên mà bắt đầu suy đoán, rất có thể Long Văn Thạch chính là Thanh Long Chi Ngọc, đương nhiên, chúng ta phải đặt vấn đề Long Văn Thạch chính là Thanh Long Chi Ngọc để suy luận trước đã.

Dưới tình huống mọi người tranh luận không ngớt, ta kiến nghị vài người trước đến điểm tư vấn ở phòng đầu giá trung ương, dùng tên vật phẩm tìm lại ghi chép về việc giao dịch vật phẩm kia ( cũng biết ID hai bên mua bán ).

Chỉ là không nghĩ tới, vừa nói muốn đi phòng đấu giá, toàn bộ người trong đoàn đều muốn cùng đến đây ( các ngươi có tiền lại có tay có chân, muốn đến sao không tự tìm thời gian mà chạy đến? ), cũng không ngờ được trong thành thật sự đúng như lời đồn… toàn người là người, sớm biết vậy, ta đã ở lại Vô Hạn Thành chăn dê…

“Ta tìm được rồi!” Nửa Cuộc Đời thông báo trên kênh đoàn: “Long văn thạch, người bán 『 Phong Như Ý 』, người mua 『 Long Thánh Tâm 』.”

“Long Thánh Tâm! Vậy rất có khả năng.”

Long Thánh Tâm là đội trưởng đệ nhất cường đoàn trong Thiên Vận – “Phù Vân Kính Nguyệt”. Phù Vân Kính Nguyệt vô luận là thực lực, danh tiếng hay tác phong đều rất giống Ngân Chi Vô chúng ta. “Kính Nguyệt thành” của bọn họ cũng là thu thập đạo cụ nhiệm vụ đổi lãnh địa xây dựng nên, hơn nữa đoàn viên bọn họ cũng chỉ có mười mấy người, cũng không có phân minh.

Trong Thiên Vận, một quân đoàn ( có thành ) có hùng mạnh hay không, không phụ thuộc vào việc số lượng liên minh của nó là bao nhiêu, bởi vì công thành ( tấn công thành khác ) hoặc thủ thành, đều do toàn bộ thành dân cùng tham dự, cho nên chiếm đóng thành thị phồn vinh, xây dựng, tâm hướng về của thành dân, vân vân, mới là yếu tố then chốt quyết định sự mạnh yếu của một quân đoàn.

Ví như Tiêu Dao Công Tử dưới tay có một thành trì, hơn mười phân minh, nhiều nhất cũng chỉ có thể xem là đại liên minh, không nhất định là kẻ mạnh.

Nhân số tất nhiên trọng yếu, nhưng trọng yếu nhất vẫn là nhân tâm…

“Dụng tâm đối đãi, thật tình ở chung, hưởng thụ trò chơi” đây là thành quy duy nhất Vô Cực lập ra. Mà thành quy của Kính Nguyệt thành lại là “Ân oán danh lợi là trăng trong nước, gió thổi mây bay, chân chính hảo ngoạn chính là khi bản thân vui vẻ”. Tuy cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu.

Vô Cực từng nói qua, hắn cùng với Long Thánh Tâm chưa bao giờ quen biết, nhưng cùng chung chí hướng, nếu có cơ hội nhất định phải gặp mặt một lần.

“Long Thánh Tâm sao?” Vô Cực tự hỏi một chút, nói: “Ta mật hắn hỏi một chút.”

“Nhìn ngươi kìa.” Ta cười. Ta nghĩ, Vô Cực hẳn là rất cao hứng khi có thể nói chuyện với Long Thánh Tâm.

“Xin chào, Long Thánh Tâm.” Vô Cực mật ngữ cho Long Thánh Tâm. “Ta là Húc Chi Vô Cực, xin hỏi ngươi có rảnh không?”

Rất nhanh, Long Thánh Tâm trả lời: “Xin chào a! Vô Cực, tìm ta có việc?” Thanh âm Long Thánh Tâm trầm thấp hùng hậu, ngữ điệu khiêm tốn, rất có phong phạm vương giả.

“Quấy rầy. Ta có việc muốn thỉnh giáo ngươi, là chuyện nhiệm vụ.”

“Không đâu…” Long Thánh Tâm hào sảng cười.”Ta thật cao hứng khi có thể nói chuyện cùng Vô Cực ngươi, có vấn đề gì ngươi tận lực hỏi đi! Ta biết nhất định trả lời ngươi.”

“Đã như vậy, ta sẽ trực tiếp hỏi.” Vô Cực rất thưởng thức tính cách thẳng thắn của Long Thánh Tâm, nghĩ đây mới là phong phạm cùng khí độ một người người lãnh đạo nên có, cho nên hắn cũng không quanh co lòng vòng, nói thẳng ý đồ của mình.

“Ta muốn hỏi một chút, khoảng bốn tháng trước, ngươi ở trung phách dùng mấy vạn kim tệ mua Long Văn Thạch, có phải đó chính là Thanh Long Chi Thạch mà Kim Long muốn tìm hay không?”

“Ha hả.” Long Thánh Tâm cười nói: “Các ngươi cũng nhận được cái nhiệm vụ biến thái đó sao!”

“Ngươi là nói…”

“Không sai, đó chính là thanh long chi thạch, về phần làm sao mà có được thì không thể nói cho ngươi biết.”

“Ta sẽ không hỏi nhiều.” Vô Cực nói: “Rất cảm ơn ngươi đã hỗ trợ, Húc Chi Vô Cực ta nợ ngươi một lần.”

Bất cứ ai nhận thức Vô Cực đều biết, nếu thiếu nợ hắn, vô luận là ân hay thù, hắn nhất định đem hết tâm lực báo đáp hoặc trả thù.

Cho nên Long Thánh Tâm cũng không khách khí, nói: “Ta nhớ kỹ.”

Sau khi trò chuyện kết thúc, Vô Cực thuật lại nội dung cuộc nói chuyện với Long Thánh Tâm cho mọi người.

Nửa Cuộc Đời nói: “Nếu đã xác định, chúng ta mật cho Phong Như Ý, hỏi hắn làm sao có được Long Văn Thạch.” Chỉ cần không phải thực sự muốn đánh Thanh Long là tốt rồi.

Qua một lát, Phong Như Ý mật đàm Nửa Cuộc Đời mang đến tin tức tốt. Hắn nói Phong Như Ý vừa lúc ở thành gần đó, chúng ta có thể trực tiếp đi tìm nàng.

Hẹn gặp nhau bên ngoài cửa thành bắc, chúng ta ( chỉ ta, Vô Cực, Tiểu Diệp, Nhất Phương, Hoàng và Nửa Cuộc Đời. Những người khác còn đang ở trong phòng đấu giá dạo dạo đến cao hứng ) liền đi đến nơi đã hẹn.

Vừa thấy mặt, ta lập tức ngây người, đó là một thiếu nữ Thần tộc, mắt xanh tóc vàng, làn da như ngưng chi, mỹ lệ đến mức khiến người kinh diễm. Phải biết rằng tướng mạo nhân vật trong Thiên Vận có % tương tự người thật, cho nên, trong hiện thực nàng nhất định cũng là mỹ nhân khuynh thành.

“Phong Như Ý tiểu thư sao?” Nửa Cuộc Đời cười nói: “Ta là Nửa Cuộc Đời Phong Vân.” Đối với mỹ nữ hắn có thể ôn nhu trăm phần trăm.

“Chính là ta.” Phong Như Ý cười tươi như hoa gật đầu.

“Chúng ta muốn hỏi, lúc nãy ta đã mật ngữ nói qua với nàng về Long Văn Thạch.”

“Ngươi là muốn hỏi ta phải đánh quái gì sao? Thế nhưng cái đó cũng không phải ta đánh tới a.”

“Vậy thì…” Ta hỏi: “Còn phải làm nhiệm vụ gì sao?” Không biết chúng ta còn thời gian để làm hay không.

“Cũng không phải nhiệm vụ.” Phong Như Ý thần bí cười, khẽ trêu lọn tóc vàng, hiển lộ hết vẻ tuyệt đại tao nhã.

Không phải đánh tới? Cũng không phải làm nhiệm vụ? Đừng nói là nhặt được a.

Nhìn chúng ta một bộ không hiểu ra sao, Phong Như Ý cười càng vui vẻ. Thực sự là một nữ nhân xấu xa tương phản với vẻ bề ngoài.

“Là ta [trộm] được từ chỗ ca ca ta.” Phong Như Ý nói: “Khi đó vừa lúc thiếu tiền trang trải, mượn đến phòng bán đấu giá.”

Tiểu Diệp cất cao âm điệu hỏi han: “Ca ca nàng?”

“Hắn gọi là Nhã Dật Mạc.” Phong Như Ý rũ từ bi chỉ điểm: “Ta có thể giúp các ngươi hỏi hắn.”

Nhã Dật Mạc cũng giống như ID hắn, cả người tản ra khí chất phiêu dật, ưu nhã, đạm mạc, ngũ quan tinh xảo, tuấn mỹ, mắt trái màu bạc, mắt phải màu đen, một mái tóc dài qua thắt lưng đen như mực. Hắn mặc một bộ Đường trang xanh nhạt, càng tăng thêm vẻ xuất trần.

Hắn nghe chúng ta nói rõ sự tình ngọn nguồn, lộ ra biểu tình tự tiếu phi tiếu.

“Ngươi nói các ngươi đánh Kim Long hai lần? Hai lần đều bị diệt đoàn?”

“Không sai…” Chuyện này cũng không thể nói đến vân đạm phong khinh như vậy…

“Thực sự là khổ cực!” Nhã Dật Mạc ưu nhã mỉm cười.

“…” Ta đột nhiên không biết nên nói gì.

“Xin hỏi ngươi là làm sao có được Long Văn Thạch?” Nửa cuộc đời hỏi: “Đánh quái gì thì rớt?”

“Long Văn Thạch.” Nhã Dật Mạc cười khẽ.”Không phải nói đánh là có thể đánh tới…”

“Có ý gì?” Nhất Kiếm hỏi.

Nhã Dật Mạc cười mà không đáp, nhàn nhạt nói: “Đi theo ta.”

“Đi đâu?” Thiên Lý hỏi.

“Tìm Kim Long.” Nhã Dật Mạc trả lời.

Tìm Kim Long kia? Nhưng chúng ta vẫn chưa có thanh long câu ngọc a.

Nhưng Nhã Dật Mạc đã nói như vậy, chúng ta cũng chỉ đành đi theo hắn trở vê thôn trang nhận nhiệm vụ kia. Chỉ là, ta rất hoài nghi Nhã Dật Mạc này chỉ là một luyện kim thuật sĩ tay không tấc sắt, thực sự có thể đối phó thần thú Kim Long gần ba trăm cấp sao?

Kim Long vốn uể oải nằm trên quảng trường, phát hiện chúng ta đích tới, chậm rãi nhấc lên mí mắt, cất tiếng hỏi: “Các ngươi tìm đã tìm được thứ ta đã đánh rơi?”

“Rất xin lỗi… Chúng ta vẫn chưa tìm được.” Ta nói.

“Không có!” Thú mâu kim sắc căm tức trừng chúng ta, “Vậy các ngươi vì sao phải tới quấy rầy ta!”

“Đây là bởi vì…”

“Chờ một chút…” Nhã Dật Mạc cắt đứt lời Vô Cực.”Trước tiên cần phải nói chuyện với thôn trưởng.”

“Thôn trưởng? Không phải lúc trước đã giao tiếp qua rồi sao.”

“Còn phải tới nói chuyện lần nữa.” Nhã Dật Mạc nói: “Trình tự của nhiệm vụ này là…”

Hắn nói còn chưa nói xong, chỉ nghe thấy “sưu” một tiếng, âm hưởng rất nhỏ của lưỡi dao sắc bén cắt không khí truyền đến từ phía sai Vô Cực.

Vô Cực theo phản xạ lắc người né tránh.

Chúng ta cũng không rõ chuyện gì xảy ra, Kim Long trước mắt bỗng nhiên nhảy bật lên, cái đầu khổng lồ lắc mạnh, phun ra hơi thở nóng rực.

“Hống!” Nó ngửa mặt lên trời gầm lên giận dữ. Chân sau chồm lên, hai chân trước với những móng vuốt sắc nhọn vung về phía ta và Vô Cực.

Ngay cả thời gian kinh ngạc cũng không có, ta đã bị Vô Cực chặn ngang ôm lấy. Vô Cực nhạy bén lui về phía sau, hữu kinh vô hiểm né tránh công kích lần này.

“Chuyện gì xảy ra a? !” Thiên Lý luống cuống tay chân lấy ra trận nhãn thạch cùng phù chỉ, “Tại sao nó đột nhiên bạo lên như thế?”

Nửa Cuộc Cời nói: “Ai biết!” Cũng nhanh chóng buff ma pháp phụ trợ cho Sa Lợi Diệp và Nhất Phương. Trên người cả hai chợt lóe quang mang ma pháp, lập tức phi thân đến trước mặt Kim Long chống đỡ.

Vô Cực buông ta ra, lập tức một trái một phải theo sát Nhất Kiếm giáp công kim long, những người còn lại cũng tự động tự giác làm nhiệm vụ của mình.

Không xong chính là, ngay cả Thiên Lý cũng theo tới. Chúng ta cho rằng lần này có lẽ không cần tiếp tục đánh kim long, cho nên sẽ không lợi dụng lỗi bug kia, nếu như toàn đội lại bị diệt, nhiệm vụ này thật sự sẽ thất bại… Hơn nữa, khả năng toàn đội bị diệt lại vô cùng lớn!

Nhất Kiếm kêu lên: “Con thằn lằn vàng chóe này, đang êm đẹp vì sao lại phát điên? !” Hắn vừa phân tâm, đã bị kim long hung hăng địa giáng xuống một trảo, xóa khoảng phân nửa cây máu.

Tiểu Dương lập tức phát tiễn bắn trúng chân trước kim long, ngăn cản nó công kích Nhất Kiếm lần thứ hai. Nửa cuộc đời cũng lập tức giúp Nhất Kiếm buff đầy máu.

“Nhất Kiếm đại ca… Chuyên tâm đánh!” Tiểu Dương kêu lên.

Chúng ta một ngờ kim long lại đột nhiên làm khó dễ, cho dù mọi người phản ứng ăn ý, vẫn bị nó công kích đến trở tay không kịp.

“Thâm Uyên!” Lúc này, Nhã Dật Mạc khẽ kêu một tiếng, trong không gian trống rỗng xuất hiện một con rồng màu lam có đôi mắt dị sắc như hắn, trên đầu còn có hai cái sừng nho nhỏ Nhã Dật Mạc ra lệnh cho Thâm Uyên: “Ngăn trở tên kia.”

Thâm Uyên Long ngâm một tiếng, đôi cánh vỗ một cái đã bay đến trước mặt kim long. Tiếp theo, Nhã Dật Mạc tay cầm sách, cả người bay bay lên không trung, nhẹ giọng quát: “Thuộc tính cải biến, không gian!” Nhã Dật Mạc lơ lửng giữa không trung, tay nhanh chóng lật lật quyển sách.

Đây là kỹ năng đặc biệt của luyện kim thuật sư, có thể cải biến không gian ( trong một phạm vui nhất định ), nhân vật ( đội hữu hoặc quái vật ) và thuộc tính vũ khí, kỹ năng này có thể khiến uy lực ma pháp pháp sư tăng lên gấp bội.

Bất quá, chú ngữ thuộc tính cải biến phi thường dài, tổng cộng có ba đoạn, đoạn thứ nhất là “Thuộc tính cải biến” phát động chú ngữ, đoạn thứ hai là chú ngữ cho đối tượng, cũng chính là [ không gian ], đoạn còn lại là chú ngữ “điều khiển nguyên tố”.

Để Nhã Dật Mạc có lúc thời gian niệm xong chú ngữ, nhất phương, Nhất Kiếm và Tiểu Diệp lần thứ hai xông lên phía trước chắn quái, ta cũng triệu hồi sủng vật mà ma thú ra hỗ trợ.

Nhã Dật Mạc vừa niệm xong chú ngữ “không gian”, trang sách không còn lật động, phá ra ánh sáng vàng nhạt.

Tà Hỏa Hoàng vừa nhìn đã biết Nhã Dật Mạc đã cải biến không gian thành thuộc tính [Địa], hắn thoáng suy tư đã lập tức nghĩ ra pháp thuật phối hợp.

“Địa chúc tính phụ gia!” Theo tiếng quát khẽ của Nhã Dật Mạc, từ trong quyển sách bay ra một chú văn màu vàng nhạt hình vuông.

Khung vuông bay đến trên đầu Kim Long, việt phóng càng lớn, tiếp theo chạm mặt đất, bao phủ toàn bộ khu vực phụ cận kim long.

“Nê chiểu thuật!” Hoàng cũng đã niệm xong chú ngữ.

Một mảnh đầm lầy lập tức xuất hiện dưới chân kim long, lại phối hợp với thuộc tính gia tăng xung quanh, giữ chặt khiến kim long không thể động đậy.

“Hống!” Kim long nổi giậnđiên cuồng gầm thét.

“Chạy mau!” Nhã Dật Mạc kêu lên: “Nó sẽ không thể rời khỏi tòa thành này.”

Nói cách khác chỉ cần ra khỏi thành, kim long sẽ không đuổi theo, trước khi Nê Chiểu Thuật mất tác dụng, chúng ta đã nhanh chân chạy ra khỏi thành.

“Hô hô hô…” Thiên Lý tựa vào tường thở phì phò, “Làm… làm ta sợ muốn chết…”

“Tại sao nó đột nhiên công kích chúng ta?” Tiểu Dương hỏi: “Nguyệt đại ca không phải nói nó sẽ không chủ động công kích à?”

“Thật là kỳ quái…” Nhã Dật Mạc thì thào tự nói, “Tiểu Kim hẳn là sẽ không chủ động công kích người khác a.”

“Tiểu Kim?” Ai nha?

“Kim Long là một trong số thủ hạ của đông thánh, ” Hắn nói: “Ta đều gọi nó là Tiểu Kim.”

“Đông thánh là ai?” Nhất Kiếm hỏi.

“Đông thánh thanh long, nam linh chu tước ( phượng hoàng ), tây vương bạch hổ, bắc hoàng huyền vũ.” Nhã Dật Mạc nói: “Đông thánh chính là thanh long…”

“Vì vậy nên nó mới có thanh long câu ngọc… Được rồi…” Ta hỏi: “Ngươi còn chưa nói làm thế nào để giải nhiệm vụ này.” Nhã Dật Mạc vừa nói đáo phân nửa, đã bị kim long bạo tẩu cắt đứt.

“Ân…” Nhã Dật Mạc gật đầu.”Chúng ta lại quay về thôn trang một chuyến.”

“Còn phải đi về? !” Nhất Kiếm kêu lên.

“Ha hả…” Nhã Dật Mạc cười khẽ: “Kỳ thực nhiệm vụ này phải giải như thế này…” Hắn bắt đầu nói rõ trình tự làm nhiệm vụ.

Nguyên lai, giải pháp thực hiện nhiệm vụ kim long là: nhận thỉnh cầu của thôn trưởng ( cái NPC hấp hối sắp chết kia ) truy đuổi ma vật, đi tìm kim long, cùng nó đối thoại, kim long sẽ yêu cầu chúng ta tìm về thanh long câu ngọc. Đáp ứng xong, đi tìm thôn trưởng nói chuyện, thôn trưởng sẽ nói ma vật kia (kim long) là từ phương đông vượt biển qua đây, chúng ta đi Long Ngâm thành ở phương đông, có thể sẽ nghe được manh mối gì đó. Đến Long Ngâm thành, tìm một NPC trong thành nhiệm vụ có tên là “Dã thú phát cuồng”. Nội dung nhiệm vụ ước chừng là, ngoài thành có một dã thú cấp boss xưa nay vốn hòa bình lại đột nhiên phát cuồng, tấn công người qua đường, muốn chúng ta đi thăm dò tột cùng là có chuyện gì xảy ra.

Đó là một nhiệm vụ hai tầng, tìm được dã thú kia, biết nó là do nuốt long văn thạch cho nên mới phát cuồng. Giết dã thú, có thể lấy được long văn thạch ( bằng không cũng có thể lấy được bằng những phương cách khác ).

Mà cho dù không có nhận nhiệm vụ “Truy đuổi ma thú”, vẫn có thể nhận được nhiệm vụ “Dã thú phát cuồng” này, cũng có thể đánh được long văn thạch, chỉ là không biết nó có lợi ích gì

Nhã Dật Mạc đánh được long văn thạch như vậy, trước đó hắn đã giải qua nhiệm vụ kim long một lần, không thể nhận tiếp lần nữ, vì vậy bị muội muội Phong Như Ý cầm đi bán cho Long Thánh tâm ( kỳ thực là bởi vì vi long văn thạch đã bị Nhã Dật Mạc lấy đi, cho nên Long Thánh Tâm không tìm được dã thú phát cuồng, không thể làm gì khác hơn là mua của Phong Như Ý ).

Chúng ta đạt được long văn thạch, cầm lại giao cho kim long, rốt cục nhiệm vụ đã hoàn thành.

Nhìn kim long vỗ cánh rời đi, hệ thống truyền đến thông báo nhiệm vụ hoàn thành, chúng ta đều thở dài một hơi.

“Rốt cục đã hoàn thành rồi!” Tiểu Diệp vui sướng hết nhảy lại hát, “Lần này nói không chừng dong binh đoàn chúng ta có thể thăng cấp nha!”

“Đúng vậy! Thực sự là mệt chết đi.” Thiên Lý than thở: “Cái dã thú phát cuồng kia cũng không dễ đánh chút nào.”

“Vậy phải trách người nào a!” Nửa Cuộc Đời lạnh giọng đâm trở lại.”Không biết nhiệm vụ là do người nào tiếp nhận ha.”

“Hoàn thành là tốt rồi…” Ta cười nói: “Nếu Thiên Lý không tiếp nhiệm vụ này, đẳng cấp dong binh đoàn chúng ta cũng không có biện pháp thăng cấp trước khi quái vật công thành.” Tuy rằng đồng thời cũng hại mọi người rớt không ít cấp.

“…” Nhã Dật Mạc trầm mặc không lên tiếng, hình như tại suy nghĩ cái gì đó.

“Làm sao vậy?” Ta hỏi.

Nhã Dật Mạc không trả lời, cứ thế cúi xuống tìm kiếm gì đó trên mặt đất. Không lâu sau hắn nhặt lên một mảnh phi tiêu hình sao rơi ở một góc không người chú ý, nói: “Nhiệm vụ của Tiểu Kim… Các ngươi không công kích nó ( bao gồm cả sử dụng kỹ năng ), nó sẽ không chủ động công kích các ngươi. Ta vẫn lấy làm lạ tại sao nó lại đọt nhiên bạo tẩu, nguyên lai là…” Hắn đưa phi tiêu hắc sắc trong tay cho chúng ta nhìn.

“Ám khi của ám sát giả!” Nửa Cuộc Đời kinh hô.

“Nguyên lai là như vậy…” Vô Cực trầm tư: “Xem ra lần này Tiêu Dao Công Tử đã phái một kẻ có chút bản lĩnh, lại nghĩ đến dùng loại phương pháp này phá hư nhiệm vụ của chúng ta…”

“Có cơ hội…” Trong mắt Vô Cực hiện lên một mạt tinh quang.”Ta nhất định phải gặp tên ám sát giả kia.”

Chúng ta tặng một ít nguyên liệu hiếm có cho Nhã Dật Mạc để tạ ơn cấp ( hắn kiên trì chỉ cần tặng nguyên liệu tốt là được rồi ), cảm tạ hắn đã hỗ trợ, mà nhiệm vụ này thuận lợi giúp dong binh đoàn chúng ta thăng lên tới cấp S.

Trở về thành, chưa nghỉ ngơi được bao lâu, Vô Cực đã lôi kéo Nguyệt đến khu luyện công cao cấp.

“Cạm bẫy và tiễn tháp giao cho Tiểu Diệp và Tiểu Dương, an bài quân đội giao cho Nhất Phương, chiến lược giao cho Nửa Cuộc Đời, trên chiến trận, Nhất Kiếm, Hoàng và Thiên Lý cũng không cần ngươi lo lắng, chúng ta nỗ lực luyện để ngươi lên cấp là được rồi.” Vô Cực nói như vậy.

“Ta biết ta hiện tại ta không có tác dụng gì… Thế nhưng Vô Cực, ngươi không lưu lại trong thành không vấn đề gì chứ?”

Vô Cực lắc đầu: “Không sao…” Nếu như hắn không lôi kéo Nguyệt luyện công, Nguyệt nhất định sẽ đi tìm Tàng Đao hoặc là Hiểu. Đối với hai người bọn họ, Vô Cực thế nhưng có ý thức nguy cơ rất cao.

Tuy rằng ta rất cao hứng khi có thể luyện công cùng Vô Cực, thế nhưng… Ô ô… Ta muốn cùng mọi người thảo luận chiến lược hơn.

—-

Truyện Chữ Hay