Thiên Tống

chương 271-2: diệt kim (2)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Âu Dương thật không nghĩ tới, Tống Huy Tông dám đi địa bàn của Nữ Chân du ngoạn. Tuy rằng lúc đó còn chưa trở mặt, nhưng dù sao cũng là người Nữ Chân, rất ít thích giảng đạo lý. Tống Huy Tông dầu gì cũng là thái thượng hoàng, lại dám mạo hiểm. Tống Huy Tông nói:

" Lúc ta ở Hàng Châu gặp phải một người Nữ Chân, hắn đã đạt đến trình độ si mê chữ viết. Ta rất tán thưởng, liền mua hắn, trở thành học trò của ta. Cũng chính là hắn cùng ta đi đến Nữ Chân."

"..."

Âu Dương ngược lại bội phục Tống Huy Tông, cũng dám để cho một học trò Nữ Chân dẫn đường đi đến Nữ Chân.

" Muốn nghe cách nghĩ của ta hay không?"

" Đương nhiên, thái thượng hoàng tất nhiên chuyến đi này không tệ."

" Kỳ thật các ngươi đều có chút hiểu lầm Nữ Chân."

Tống Huy Tông nói:

" Theo ta đoán, người Nữ Chân cùng chúng ta không khác biệt lắm. Âu Dương ngươi có tiền, nhưng cũng có vô số người không có tiền. Nữ Chân cũng là như thế này, cuộc sống các tù trưởng vẫn rất không tồi, nhưng bách tính Nữ Chân... Lời nói khó nghe, mạng rất thấp hèn, bọn họ đối với lời nói của tù trưởng là nói gì nghe nấy. Cho nên biện pháp tốt nhất tấn công Nữ Chân không phải là cường công, mà là bắt giặc phải bắt vua trước. Chỉ cần ngươi bắt được tù trưởng một bộ tộc, tất nhiên có thể làm cho bộ tộc này không hề phản kháng nữa."

Âu Dương hỏi:

" Nếu tù trưởng cận kề cái chết không phối hợp thì sao?"

Tống Huy Tông cười nói:

" Âu Dương ngươi không phải là hiểu nhân tính nhất sao? Người cả ngày ăn ngon uống say, làm sao có thể không sợ chết."

Có đạo lý, Âu Dương gật đầu hai mắt tỏa sáng. Thường nói người Nữ Chân thiện chiến, địa hình Nữ Chân phức tạp. Nhưng nếu dùng năm nghìn người Nữ Chân chiêu mộ trộn lẫn vào trong, bắt tù trưởng bộ tộc là việc chính, cho dù làm không được như Tống Huy Tông nói, Nữ Chân cũng tất nhiên đại loạn. Âu Dương lập tức có kế hoạch bước đầu.

Nữ Chân mặc dù có chính quyền, mặc dù có lãnh đạo thống nhất. Theo như tin phục Hoàn Nhan A Cốt Đả, Hoàn Nhan A Cốt Đả cưỡng bức, hoặc là lợi dụng, dùng đủ mọi thủ đoạn. Cũng không phải giống như là Liêu, Tây Hạ, phối hợp thống nhất tập quyền. Cho dù là Liêu và Tây Hạ, cũng có không ít địa phương hoàng đế hiệu lệnh không được. Cũng có không ít bộ tộc lực ngưng tụ mạnh đối với binh sĩ bổn tộc còn có lực khống chế tương đương.

Âu Dương một đường trở về, tinh thần có chút chán chường, cũng không phải là toàn bộ bởi vì đã trải qua hai trận hải chiến. Mà là từ tâm lý không thích quá nhiều người chết của hắn. Tuy rằng hắn biết rõ trong lịch sử đây không phải là cục diện ngươi chết ta sống, cũng chủ động xây dựng một vài sách lược tiến công, cũng hy vọng có thể thống nhất. Nhưng, hắn thực sự không hy vọng chết quá nhiều người, đặc biệt là không hy vọng chết quá nhiều quân Tống. Mà nay nghe thấy Tống Huy Tông phân tích, trực giác hắn tự nói với mình, tất nhiên có thể tương đối thả lỏng kết cục chiến tranh với Nữ Chân.

Cho nên Âu Dương đi tìm Triệu Ngọc.

Triệu Ngọc nghe nói Âu Dương chủ động đến ngược lại là có chút kinh ngạc, tuyên vào nói mấy câu vô nghĩa, rồi Âu Dương đi vào đề chính:

" Bệ hạ, Trương Tuấn có phải dâng tấu chiêu mộ năm nghìn cấm quân Nữ Chân hay không?"

" Dâng tấu, nhưng trẫm chỉ cho chiêu mộ một ngàn. Đã có người đi làm rồi."

Triệu Ngọc nói:

" Chẳng lẽ là chủ ý của ngươi sao?"

" Là chủ ý của vi thần."

Triệu Ngọc lắc đầu:

" Điều này trẫm không hiểu, vì sao phải điều người Nữ Chân làm quân?"

" Bệ hạ có từng nghe nói Triệu Võ Linh vương không?"

" Đương nhiên biết."

" Bệ hạ có biết thời kì Hán Vũ đế quân thần Thiền Vu Hung Nô hay không?"

( Thiền Vu tên hiệu của vua Hung Nô)

" Ngươi muốn nói cái gì?"

Âu Dương nói:

" Triệu Võ Linh Vương, một đời anh minh, nhưng lúc tuổi già bởi vì có mấy nhi tử tranh đấu vương vị, cho nên chết đói. Quân thần Thiền Vu giết cha đoạt vị. Còn có các đời từ lớn đến quân vương, nhỏ đến lê dân bách tính, nhi tử tranh đấu vẫn chưa từng tránh khỏi được.

Triệu Ngọc nghi hoặc hỏi:

" Cái này cùng với năm nghìn người Nữ Chân có quan hệ gì?"

" Nữ Chân cùng sở hữu bảy mươi hai bộ tộc, gần như toàn bộ đều thần phục bộ tộc Hoàn Nhan. Nhưng những bộ tộc này chẳng qua là phụ thuộc theo tình thế, cũng không phải là đại biểu đây là bộ tộc Kim quốc có năng lực khống chế trực tiếp. Cho nên vi thần nghĩ treo giải thưởng cho những người đàn ông trong nhà tù trưởng của bảy mươi hai bộ tộc, Sống một vạnm chết năm nghìn, Sau đó lại đem năm ngàn người chúng ta chiêu mộ đưa về Nữ Chân. Cho dù bọn họ phản bội chúng ta, cũng chỉ là năm nghìn binh lực, nhưng chỉ cần có một người đắc thủ, vậy thì sẽ tạo thành sự hỗn loạn rất lớn trong bộ tộc. Bệ hạ cũng biết, bọn họ lại không có bao nhiêu người đi bảo vệ. Thậm chí không có người nào bảo vệ cả. Nếu bắt sống được, còn có thể để thu nạp người Nữ Chân trong bộ tộc của hắn về mình, không đối địch với chúng ta."

" Được, kế sách này rất tốt."

Triệu Ngọc vỗ tay nói:

" Một bên chúng ta đánh giặc, một bên Nữ Chân nội loạn không ngừng. Hoàn Nhan Ngô Khất Mãi nếu can thiệp đến chuyện trong bộ tộc, tất nhiên sẽ dẫn đến sự bất mãn. Nếu không can thiệp chuyện nội bộ, tất nhiên càng thêm hỗn loạn. Tình thế đoàn kết một khối của Nữ Chân sẽ thay đổi. Thật không nghĩ tới, Hoàn Nhan A Cốt Đả tính kế Đại Tống ta không thành, còn tặng người cho chúng ta phản gián Nữ Chân. Vậy dâng tấu chương vì sao không nói rõ ràng?"

" Bệ hạ, sự thật là thái thượng hoàng nhắc nhở vi thần."

" Hừ lão nhân kia chán sống, dám chỉ đem bốn người đi Nữ Chân."

Triệu Ngọc nghe Âu Dương nói về Tống Huy Tông, bất mãn nói:

" Hắn không biết, nếu hắn rơi vào tay người Nữ Chân, trẫm bên này làm việc sẽ phải băn khoăn thêm mấy phần."

" Bệ hạ, dù sao cũng không có gặp chuyện không may gì mà."

"Ừ"

Triệu Ngọc gật đầu:

" Ngươi xem việc này giao cho ai xử lý mới tốt?"

" Người Nữ Chân, đương nhiên là bản thân người Nữ Chân dẫn dắt."

Âu Dương nói:

" Bệ hạ còn nhớ rõ vi thần dâng tấu chương nói rõ Kim Tứ sự vụ Hà Nam không? Vi thần cảm giác hắn có thể dẫn dắt người Nữ Chân. Người này gian trá hèn hạ, vì nữ nhân và phú quý có thể lục thân không nhận (lục thân bao gồm bố, mẹ, anh, em, vợ, con đều không nhận). Nếu bệ hạ có thể phong hắn làm tướng quân, hắn tất nhiên sẽ bán mạng tìm cách. Tục ngữ nói..."

" Không có khả năng."

Triệu Ngọc nói:

" Vô cớ đề bạt tướng lĩnh, còn là người Nữ Chân, còn muốn đem binh quyền cho hắn. Điều đó không có khả năng."

" Bệ hạ, người phi thường mới làm được chuyện phi thường. Người này bây giờ đã nhập quốc tịch Hán. Quặng mỏ ở Y Xuyên do hắn đảm nhiệm đến nay, lượng sản xuất ở quặng mỏ Y Xuyên cao hơn trước kia đến hai phần."

Âu Dương kiên nhẫn nói:

" Nếu như là người Tống dẫn người Nữ Chân, tập tính, ngôn ngữ cái gì cũng chưa quen thuộc, hơn nữa người Nữ Chân trong gốc rễ vẫn còn là không phục người Hán, cho nên chỉ có thể là để người Nữ Chân tới dẫn dắt người Nữ Chân."

"..."

Truyện Chữ Hay