Thiên Tôn Trùng Sinh

chương 487: không có ai có thể cứu được ngươi

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Người trẻ tuổi túm cổ Cửu Vĩ Thiên Miêu nhìn sắc mặt tím tái của của Cửu Vĩ Thiên Miêu mà ha hả cười lên, sau đó coi Cửu Vĩ Thiên Miêu như một con chó nhỏ bình thường chậm rãi nâng lên, đùa cợt nói.

- Tiểu tử, nói cho các ngươi biết, ta hiện tại có đem ngươi bóp chết tại chỗ, Diệt Tinh tiên môn các ngươi cũng sẽ không dám ngăn cản, cũng không dám làm gì ta, các ngươi cho rằng hai tiểu nội môn đệ tử Diệt Tinh tiên môn các ngươi là có thể đắc tội Quy Hư điện chúng ta?

Người trẻ tuổi nói đến đây liền quét mắt về bốn phía, đối với một vài đệ tử Diệt Tinh tiên môn trong đám người cười nói.

- Đệ tử Diệt Tinh tiên môn các ngươi ai cũng là phế vật, nói phế vật đã là để mắt tới các ngươi rồi, mỗi một người đều không có "hàng", nhìn thấy đồng môn bị chà đạp như vậy mà cũng không dám hó hé một tiếng!

Người trẻ tuổi nói xong liền ha hả cười.

Chúng đệ tử Diệt Tinh tiên môn bốn phía phẫn nộ nhưng đúng như lời đối phương nói, cho dù người trẻ tuổi có đem hai người kia giết đi Diệt Tinh tiên môn cũng sẽ không làm gì cả, mà cũng chả làm gì được đối phương, bởi vì đối phương là thiếu điện chủ Quy Hư điện Quy Long Nhất!

Quy Hư điện là một trong tam đại đế vương đại phái lần này tới đây chúc mừng, là đế vương đại phái cổ xưa tồn tại hơn mười ức năm, thực lực tuyệt đối không phải đế vương đại phái vừa mới tấn chức như Diệt Tinh tiên môn có thể so sánh được, thực lực của Quy Hư điện ít nhất là phải gấp mười lần Diệt Tinh tiên môn!

Quy Hư điện có thể đến đây chúc mừng là vô thượng vinh hạnh của Diệt Tinh tiên môn. Coi như là chưởng môn Đế Lạc, thiếu môn chủ Đế Thái Nhất, còn có rất nhiều thái thượng trưởng lão đều phải cung cung kính kính, khách khí dị thường với Quy Long Nhất này.

- Long Nhất huynh đệ, làm gì mà cùng với hai đệ tử Diệt Tinh tiên môn lãng phí thời gian, sưu hồn một cái chẳng phải là biết rõ tiên giáp trên thân hai người là lấy được như thế nào sao?

Lúc này, một người trẻ tuổi tướng mạo anh tuấn bên cạnh cười nói.

- Tới lúc đó, lại phế đi khí hải cùng Tiên phù của chúng là xong, giết bọn chúng đi chẳng khác gì làm nhục thân phận của chúng ta cả, lại miễn cho người khác lời ong tiếng ve, nói chúng ta ra ngoài khi nhục hai cái nội môn đệ tử Diệt Tinh tiên môn nho nhỏ.

- Không sai!

Tiếp đó, một thiếu nữ xinh đẹp một thân lam bào lên tiếng nói.

- Phế bọn hắn đi, coi như xong!

Người trẻ tuổi cùng thiếu nữ áo lam mở miệng kia chính là thiếu môn chủ Ngũ Đế tiên môn Lâm Giang cùng thánh nữ Vô Lượng giáo Hồ Chỉ Tuyết.

Quy Long Nhất cười nói.

- Cũng được.

Dứt lời, tay phải hắn hư không nhấn một cái, lập tức sẽ sưu hồn với Cửu Vĩ Thiên Miêu cùng Tử Thiên Long Hoàng. Bất quá, đúng lúc này, đột nhiên một cỗ cự lực cường hoành vọt tới, Quy Long Nhất cả kinh, tay phải đánh ra một chưởng nghênh tiếp.

- BÌNH!

Một tiếng nổ vang lên, Quy Long Nhất lui lại phía sau mấy bước, nổi giận mà quát lên.

- Là ai?

Lúc này, ba người nhìn thấy một người trẻ tuổi tóc đen mặc trang phục đệ tử Diệt Tinh tiên môn từ trong đám người đi ra.

Ba người không khỏi sững sờ.

- Lão đại!

- Chủ nhân!

Cửu Vĩ Thiên Miêu cùng Tử Thiên Long Hoàng nhìn thấy Long Kình Thiên đã đến liền vui vẻ lên.

Long Kình Thiên đi tới trước mặt hai người, lúc này Tử Thiên Long Hoàng đã từ mặt đất đứng dậy, mà Cửu Vĩ Thiên Miêu đã buông cổ ra, hổn hển thở. Nhìn vết thương trên người hai người, Long Kình Thiên cũng không cần lý tới chuyện gì đã xảy ra mà lạnh lùng nhìn ba người Quy Long Nhất, hắn nói với Tử Thiên Long Hoàng cùng Cửu Vĩ Thiên Miêu.

- Hắn vừa mới dùng tay phải cùng chân trái đả thương các ngươi?

- Vâng, lão đại! Truyện được copy tại Truyện FULL

Hai người hồi đáp.

Long Kình Thiên nhìn Quy Long Nhất, sắc mặt lạnh lùng.

- Là ngươi muốn ta phế đi chân trái cùng tay phải của ngươi hay là ngươi tự mình làm?

Đối với Long Kình Thiên mà nói, chuyện gì xảy ra đã không còn trọng yếu.

Tử Thiên Long Hoàng cùng Cửu Vĩ Thiên Miêu đi theo hắn thân như huynh đệ, hai người bị khi nhục như thế đã xúc phạm tới điểm mấu chốt của hắn, cho dù đối phương là Thiên Đình Ngọc Đế Hạo Thiên, kết quả cũng giống nhau!

Quy Long Nhất nghe Long Kình Thiên nói vậy thì không khỏi giật mình, tiếp đó là ha hả cười lên, trong tiếng cười tràn ngập sát ý cùng nộ hoả. Hắn hộ tống thái thượng trưởng lão tới đây chúc mừng, Diệt Tinh tiên môn chưởng môn, còn có chúng thái thượng trưởng lão đối với hắn còn phải cung kính dị thường, hiện tại lại bị một nội môn đệ tử nho nhỏ không biết tự lượng sức mình, nói muốn phế một tay, một chân của hắn?

Mà ngay cả thiếu môn chủ Ngũ Đế tiên môn cùng thánh nữ Vô Lượng giáo cũng đều nở nụ cười, đặc biệt là Hồ Chỉ Tuyết kia cười đến ngất ngưỡng, tiếng cười rất là dụ hoặc. Đương nhiên, đệ tử các phái vây xem cũng đều lắc đầu nở nụ cười, cảm giác Diệt Tinh tiên môn nội môn đệ tử này có phải hay không tu luyện quá lâu, đầu óc có chút không bình thường rồi hay không.

Người khác không hiểu Long Kình Thiên nhưng mà có một ít nội môn đệ tử Diệt Tinh tiên môn trong đám người lại hiểu, bọn hắn sau khi khẽ giật mình liền âm thầm lắc đầu. Long Kình Thiên này thực lực đích xác không tệ, nhưng mà trước thiếu điện chủ Quy Hư điện Quy Long Nhất, Cửu Thiên Huyền Tiên sơ kỳ cường giả lại không phải Thành gia Thành Hạo kia có thể so sánh được.

Lúc này, Quy Long Nhất ngừng cười, nhìn Long Kình Thiên mà giễu cợt nói.

- Tiểu tử, ngươi xác định muốn phế tay phải cùng chân trái của ta ngay lập tức?

Nói đến đây, hắn lại nhịn không được mà cười lên một tiếng.

- Ngươi xác định?

- Ta xác định.

Long Kình Thiên thần sắc bình tĩnh, nói.

Quy Long Nhất cười nói.

- Tốt! Có đảm lượng! Xem ra, đệ tử Diệt Tinh tiên môn các ngươi còn hoàn toàn không phải là không có "hàng"!

Nói đến đây, thanh âm của hắn liền đề lên cao.

- Hôm nay ngươi đã triệt để chọc giận tới ta, coi như chưởng môn các ngươi có ở đây ta cũng muốn đem hai tay, hai chân, còn có cái thứ giữa hai chân kia phế đi, lại cho ngươi nếm thử Vạn Nghĩ Phệ Huyết Thủ của Quy Hư điện ta, cho ngươi sống không bằng chết!

- Trên trời dưới đất, không có ai có thể cứu được ngươi!

Quy Long Nhất vừa nói xong, đột nhiên một trảo chụp tới Long Kình Thiên.

- Cút tới đây cho ta!

Thủ trảo cực lớn xuất hiện, lực lượng cường hoành vọt tới Long Kình Thiên.

Quy Long Nhất trời sinh Kim Ô hoả thể, đòn vừa đánh ra đều ẩn chứa Kim Ô chi hoả với sức nóng cực kỳ dị thường, sóng lửa cuồn cuộn ép tới khiến cho tất cả mọi người phải thối lui về sau, ánh mắt nhìn về phía Long Kình Thiên tràn ngập thương cảm.

Long Kình Thiên hai mắt đột nhiên loé hàn quang, vô số kiếm quang sinh diệt. Quy Long Nhất chỉ cảm thấy trong đầu chợt nhói lên, chợt cả kinh, lúc này Long Kình Thiên lại vung tay phải lên, một cái hàn băng chưởng ấn xuất hiện, dưới ánh mắt khiếp sợ của mọi người, chỉ thấy hàn băng chưởng ấn kia nơi nào đi qua nơi ấy Kim Ô chi hoả của Quy Long Nhất toàn bộ bị đóng băng lại, trở thành từng khối hàn băng một.

Tiếp đó, chưởng ấn của Long Kình Thiên tiếp tục ấn tới Quy Long Nhất.

Quy Long Nhất quá sợ hãi mà lui về sau một bước, quát.

- Kim Ô Loạn Vũ!

Dứt lời, toàn thân toả ra Kim Ô chi hoả, hoá thành một đám Kim Ô Viễn cổ cực lớn. Những Kim Ô Viễn cổ này hình thể trông giống Phượng hoàng, không ngừng vũ động, giữa không trung hợp thành một cái Kim Ô đại trận.

- Ầm ầm!

Thiên địa vang lên một tiếng nổ cực lớn.

Đám người bốn phía chỉ cảm thấy hai tai ong ong một trận, ai ai cũng hoảng sợ.

Sau tiếng nổ dừng lại, khí lãng biến mất, mọi người nhìn lại chỉ thấy Quy Hư điện thiếu điện chủ Quy Long Nhất kia vậy mà phải lui về sau mấy chục bước, mặt đất trước người lưu lại mười mấy cái dấu chân thật sâu, mà Long Kình Thiên vậy mà vẫn đứng tại chỗ đó, tựa như Thái cổ Hỗn độn thần sơn, nửa phần lui lại cũng không.

- Chuyện này, làm sao có thể!?

Vẻ tươi cười trên mặt thiếu môn chủ Ngũ Đế tiên môn Lâm Giang cùng Hồ Chỉ Tuyết thánh nữa Vô Lượng giáo biến mất.

Tiếng cười của tất cả mọi người lập tức im bặt.

Quy Long Nhất không thể tin được mà nhìn vào hai tay của mình, hắn lại bị một Diệt Tinh tiên môn nội môn đệ tử đẩy lui?

Nhưng mà, hắn là Cửu Thiên Huyền Tiên sơ kỳ!

Quy Long Nhất sau khiếp sợ là sắc mặt đỏ lên, cực kỳ khó coi, sát ý trong hai mắt gần như là ngưng thực mà đâm về phía Long Kình Thiên.

- Tốt, rất tốt! Tiểu tử, không nghĩ tới đệ tử Diệt Tinh tiên môn lại có người như ngươi!

Truyện Chữ Hay