Thành Tiểu Huyên thấy mình đã muốn ly khai, vậy mà Long Kình Thiên lại dám cả gan lên tiếng cản lại, hai mắt nàng chợt loé hàn ý, cười lạnh.
- Chúng ta phải ly khai, trưởng lão các ngươi đã không nói gì mà ngươi, một nội môn đệ tử nho nhỏ mà cũng dám mở miệng? Chẳng lẽ còn thực cho rằng ta không dám giết ngươi?
Long Kình Thiên thần sắc đạm mạc, nói.
- Đầu óc ngươi hư rồi à?
Đám người Thành gia nghe xong liền giận tím mặt, đúng lúc này Long Kình Thiên lại nói tiếp.
- vạn thượng phẩm tiên đan đâu? Là ngươi quên hay là căn bản không muốn xuất ra? Muốn cứ như vậy ly khai?
Đám người Thành gia không khỏi giật mình, tiếp đó liền nhìn về phía Thành Tiểu Huyên.
Khuôn mặt Thành Tiểu Huyên đỏ lên, xấu hổ cực kỳ, kỳ thật nàng muốn ly khai ngay lúc này, chỉ cần ra khỏi Diệt Tinh tiên môn thì Diệt Tinh tiên môn không có khả năng tới Thành gia đòi hỏi.
- Về sau, kêu chưởng môn các ngươi cho người tới Thành gia ta đòi, chúng ta tự nhiên sẽ đem vạn thượng phẩm tiên đan này trả cho các ngươi!
Thành Tiểu Huyên cố giả bộ bình tĩnh, nói.
- Cái gì? Đi Thành gia đòi?
- Hôm nay không đem vạn thượng phẩm tiên đan giao ra đây, các ngươi không được ly khai!
- Đúng vậy, Thành gia ai cũng không thể ly khai!
Chúng đệ tử Diệt Tinh tiên môn thấy Thành Tiểu Huyên dám hí lộng liền lập tức kêu gào lên, đem cửa điện chặn lại. Lúc trước, người Thành gia cuồng vọng đám đệ tử đã khó nhịn nổi, hiện tại như thế nào lại để cho đám người Thành gia dễ dàng ly khai đây?
Tống Lộ, Hồ Đắc Chung cũng đều lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Thành Tiểu Huyên.
Thành Tiểu Huyên hoảng hốt trong lòng, cuối cùng cũng chỉ có thể đem vạn thượng phẩm tiên đan giao tới tay Tống Lộ. Sau khi giao đan, nàng liếc xéo Long Kình Thiên một cái, ánh mắt kia quả thực hận không thể đem Long Kình Thiên ăn tươi nuốt sống tại chỗ.
Đây chính là vạn thượng phẩm tiên đan a!
Trước khi đến, Thành gia trưởng lão đã đồng ý, lần này nếu Thành gia thắng, như vậy nàng cũng Thành Hạo hai người sẽ được hưởng vạn thượng phẩm tiên đan, nhưng mà bây giờ cái gì cũng đã mất!
Hơn nữa, sau khi trở về khẳng định sẽ bị trưởng lão trừng phạt!
- Chúng ta đi!
Thành Tiểu Huyên cả giận nói, sau đó mang theo chúng Thành gia đệ tử ly khai. Nhìn chúng đệ tử ngăn ở cửa điện, nàng không khỏi quát lên.
- Đều cút ngay cho ta!
Chúng đệ tử Diệt Tinh tiên môn chần chờ một lát, cuối cùng cũng tránh ra.
Thành Tiểu Huyên mạng theo đám người Thành gia đi như chạy ra khỏi đại điện, một khắc cũng không ngừng liền rời khỏi Diệt Tinh tiên môn.
Nhìn đám người Thành Tiểu Huyên biến mất, Tống Lộ mở miệng nói với chúng đệ tử.
- Tốt rồi, lần tỷ thí này đã xong, các ngươi đều trở về đi.
- Vâng, trưởng lão!
Chúng đệ tử cung kính xác nhận, sau đó thi lễ một cái rồi nhao nhao rời khỏi Thống Nhất điện, từng người trở về tu luyện thất của mình. Từng người trước khi rời đi đều liếc nhìn Long Kình Thiên một cái, trong ánh mắt có sợ hãi, có cuồng nhiệt lẫn sùng bái.
Vạn Nhất Tượng kia đã tỉnh lại, đã được Khang Hà cùng chúng đệ tử Vạn Nhất Giáo mang đi. Khang Hà, Vạn Nhất Tượng lúc ly khai đều tránh xa khỏi Long Kình Thiên. Lúc Khang Hà kia đi đường, hai chân đều phát run đến lợi hại, phảng phất như tuỳ thời đều có thể xụi lơ ra mặt đất vậy.
- Long Kình Thiên, ngươi lưu lại một chút.
Tống Lộ nói với Long Kình Thiên.
Cuối cùng, đại điện cũng chỉ còn lại Tống Lộ, Hồ Đắc Chung, Long Kình Thiên ba người.
Hai người Tống Lộ, Hồ Đắc Chung lúc này tâm tình phức tạp, vẻ mặt quái dị mà nhìn Long Kình Thiên, thần sắc này phảng phất như đang nhìn một đầu quái vật vậy, mà Long Kình Thiên vẫn một bộ bình tĩnh. Sau đó, Tống Lộ đột nhiên cười, khoai khoái cười thật to.
Mười năm nay, mỗi lần nội môn đệ tử tỷ thí Diệt Tinh tiên môn một mực bị Thành gia cưỡi cổ, mỗi một năm đều thua, lần này rốt cuộc đã có thể lật ngược rồi!
Tống Lộ ngừng cười, nói với Long Kình Thiên.
- Lần này, ngươi làm rất khá, ta sẽ báo cáo lên chưởng môn, thỉnh công cho ngươi!
Nói đến đây, hắn trầm ngâm một chút rồi nói ra.
- Về phần vạn thượng phẩm tiên đan kia ta cũng muốn bẩm báo chưởng môn sau mới có thể cho ngươi, đây là quy củ, hi vọng ngươi minh bạch.
Long Kình Thiên gật đầu.
- Ngươi về trước đi, đợi lát nữa ta sẽ cho nội môn quản sự tới giao cho ngươi trang phục nội môn đệ tử phục sức, cùng an bài tu luyện viện. Về phần nhiệm vụ tấn chức nội môn, ngươi cũng không cần đi hoàn thành nữa.
Tống Lộ nói.
Long Kình Thiên không cần làm nhiệm vụ liền có thể trực tiếp tấn chức nội môn đệ tử, đây cũng là một cái ví dụ đặc thù rồi, ít nhất là chưa từng có trong một trăm năm này.
Bất quá, với thực lực của Long Kình Thiên lúc này, nhiệm vụ tấn chức đã không còn trọng yếu, loại nhiệm vụ tấn chức này đối với người khác có thể nói là khó khăn, nhưng mà đối với hắn lại là cực kỳ đơn giản.
Tống Lộ, Hồ Đắc Chung hai người vừa cười hoà ái vừa dặn dò Long Kình Thiên một chút, sau khi bảo hắn hảo hảo tu luyện, đừng lãng phí thiên phú vân vân thì mới rời đi.
Đã không còn việc gì Long Kình Thiên liền rời khỏi Thống Nhất điện.
- Hồ trưởng lão, ngươi giấu ta đến khổ a!
Tống Lộ nhìn bóng lưng Long Kình Thiên ly khai xong liền quay đầu cười nói với Hồ Đắc Chung.
Hồ Đắc Chung biết rõ ý tứ của Tống Lộ, cười khổ nói.
- Kỳ thật, trước khi ta mang Long Kình Thiên này đến cũng không biết thực lực của hắn mạnh như vậy!
Hồ Đắc Chung ngược lại đã nói đúng, hắn mang Long Kình Thiên theo bổn ý chỉ muốn Long Kình Thiên tham gia náo nhiệt mà thôi, căn bản không nghĩ tới sẽ để Long Kình Thiên xuất thủ.
Tống Lộ ngạc nhiên nhìn Hồ Đắc Chung, thấy thần sắc của hắn như vậy thì không khỏi lắc đầu cười cười, than thở mà nói ra.
- Thiên đạo phù hộ a, lần này Diệt Tinh tiên môn ta đã gặp được một tuyệt thế thiên tài rồi! Với thiên phú của Long Kình Thiên này, chỉ cần chúng ta hảo hảo bồi dưỡng, về sau nhất định sẽ là tuyệt đại Tiên Quân, thậm chí còn có khả năng đột phá Tiên Đế!
Hồ Đắc Chung cũng than thở. Text được lấy tại Truyện FULL
- Đúng vậy, với thiên phú của hắn như vậy, coi như là những yêu nghiệt thiên tài của đế vương đại phái kia cũng không hơn thế này là bao cả.
Tống Lộ nói.
- Đi thôi, chúng ta trở lại Tiên quốc, đem sự tình tỷ thí lần này báo lại cho chưởng môn, với thiên phú của Long Kình Thiên, tuyệt đối có thể kinh động tới chư vị thái thượng trưởng lão bế sinh tử quan, thu hắn làm đồ đệ!
Hai người vừa nói vừa đi ra khỏi đại điện, sau đó liền hướng Tiên quốc đi tới. Sau đó, hai người tới một toà sơn mạch phía đông, thân hình loé lên rồi biến mất.
Tiên quốc của Diệt Tinh tiên môn tự thành thế giới, bên trong tiên sơn không dứt, cung điện thành đàn, thậm chí trên mây còn có những toà tiên cung toạ lạc, mà những tiên cung kiến thiết trên mây như thế này thì cũng chỉ có những La Thiên Thượng Tiên vô hạn tiếp cận Tiên Quân thì mới có được năng lực như thế.
So với bề ngoài, Tiên linh khí tại Tiên quốc Diệt Tinh tiên môn muốn nồng đậm hơn gấp trăm lần, đây là do dưới mỗi một toà sơn mạch đều trấn áp một đầu nhất phẩm linh mạch.
Hai người không ngừng phi hành, cuối cùng tại một toà tiên cung cực lớn trên mây mới hạ xuống, sau đó đi vào đại điện.
Trung ương đại điện, một trung niên nhân tướng mạo nho nhã, mặt ba chòm râu, đúng là Diệt Tinh tiên môn chưởng môn, Đế Lạc. Tại hai bên đại điện ngồi không ít Diệt Tinh tiên môn trưởng lão, hiển nhiên là đang thương lượng sự tình gì đó.
- Bái kiến chưởng môn!
Hai người đi vào đại điện, cung kính thi lễ một cái.
Đế Lạc cùng chúng trưởng lão dừng lại, gật đầu nói.
- Tống Lộ, Hồ Đắc Chung nhị vị trưởng lão, các ngươi không phải đang chủ trì sự tình tỷ thí luận bàn với Thành gia sao? Tại sao lại trở về rồi?
Hai người Tống Lộ nhìn nhau, Tống Lộ bước ra nói.
- Hồi bẩm chưởng môn, lần tỷ thí này đã xong!
- Đã xong?
Đế Lạc kinh ngạc.
Chúng trưởng lão bốn phía cũng nghi hoặc, lần tỷ thí này như thế nào lại nhanh như vậy?