Thiên Thượng Hồng Phi

chương 25

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tử Ngọ Hồ tuy có phong cảnh xếp số một số hai trong thiên địa, nhưng bởi vì nơi đó có mấy loại quái vật mang diện mạo đáng khinh, ví như cóc béo ba chân, lại thêm con rết chân chuyên gia đánh lén….., làm cho chỉ số xinh đẹp giảm xuống điểm.

Tiểu Tước Ưu Thương lòng vòng bên hồ nước, phía sau là mấy con ếch phun khói độc màu xanh. Pháp sư tuấn dật như thiên sứ hạ phàm nắm trong tay pháp trượng, chính đang khoanh tay chậm rãi đi tới. Biết năng lực của nàng, cũng không có bất cứ loại hỗ trợ thừa thãi nào, chỉ khi thấy khoảng cách quái vật đủ gần, mới vẫy tay phóng ra một chiêu Băng Tiễn Thuật, đóng băng lũ quái vật. Chỉ tiếc lực công kích quá mạnh mẽ, cho dù là kỹ năng cấp thấp cũng khiến cho đám cóc đó phải bỏ mạng.

[Ly Thương Chi Tuyết]: Thật có lỗi.

[Tiểu Tước Ưu Thương]: Không đi nữa, chủ nhân ta mệt, giết sạch chúng nó đi.

Sai sử chủ nhân tự nhiên như thế, Tiểu Tước Ưu Thương ngày càng không có tự giác của một người hầu. Có lẽ là do hắn chiều quá sinh hư.

[Ly Thương Chi Tuyết]: Hảo.

Lôi vân phong bạo! Chung cực kỹ năng pháp sư cấp , lúc đánh quái vật Thiên Tám cũng chưa từng dùng qua……..

Quái vật trong phạm vi màn hình toàn bộ chết sạch.

[Tiểu Tước Ưu Thương]: Oa! Chủ nhân thật là lợi hại, ta hảo sùng bái ngươi nga~~~~

Hồng Phi khịt khịt mũi, giả bộ đến mức bản thân cũng không nhịn được mà bật cười.

[Ly Thương Chi Tuyết]:……

Quả nhiên con người lạnh lùng ở nước Anh xa xôi kia cũng J

[Ly Thương Chi Tuyết]: Người hầu trước kia không sùng bái ta sao?

[Tiểu Tước Ưu Thương]: Ách…… Trước kia cũng sùng bái, hiện tại càng sùng bái.

[Ly Thương Chi Tuyết]: :)

[Tiểu Tước Ưu Thương]: Bởi vì không nghĩ tới chủ nhân được nhiều nữ nhân thích như vậy!!

[Ly Thương Chi Tuyết]:……

[Ly Thương Chi Tuyết]: Người hầu ăn dấm chua?

[Tiểu Tước Ưu Thương]: Hứ, các nàng còn không đủ tư cách, ta chỉ ăn Hồng Phi sama dấm chua!

[Ly Thương Chi Tuyết]: A a.

Vô sỉ a…… Bất quá vô sỉ đến đáng yêu.

Khóe miệng Tương Ly lại nhếch lên, nếu cô nàng biết được hắn đã sớm nhận ra nàng cùng Thiên Thượng Hồng Phi chính là một người, nhớ đến những lời nói hiện giờ, không biết có xấu hổ và giận dữ đến chết hay không?

[Tiểu Tước Ưu Thương]: Đúng rồi chủ nhân, hôm nay như thế nào hứng trí đến Tử Ngọ Hồ luyện cấp?

[Ly Thương Chi Tuyết]: Chờ bên kia thanh tĩnh rồi trở về.

[Tiểu Tước Ưu Thương]: Ừ.

[Ly Thương Chi Tuyết]: Đúng rồi, ta gần nhất sẽ trở về một lần, cho nên thời gian luyện cấp có thể không nhiều như trước.

[Tiểu Tước Ưu Thương]: --! Về nước?

[Ly Thương Chi Tuyết]: Ân, bên này là lễ giáng sinh, trường học cho nghỉ hai tuần.

[Tiểu Tước Ưu Thương]: Trở về tìm bằng hữu hay là……?

[Ly Thương Chi Tuyết]: Người hầu ngươi hy vọng ta tìm ai?

[Tiểu Tước Ưu Thương]: Ách…… Người hầu không thể hỏi việc riêng tư của chủ nhân!!

[Ly Thương Chi Tuyết]: Đoán thử xem.

[Tiểu Tước Ưu Thương]: Là Thần Phongsama cùng Vô Thanh Vô Tức?

[Ly Thương Chi Tuyết]: Ngô…… Cũng tính, bất quá chỉ đúng một nửa.

[Tiểu Tước Ưu Thương]: Một nửa một nửa? Chả lẽ là tìm người yêu a!

[ Ly Thương Chi Tuyết]: Ân.

Hồng Phi nguyên bản đang cầm tách cà phê nóng, vừa nhìn thấy dòng chữ này nhảy ra trên màn hình máy tính, ngực tự nhiên có chút cay đắng khó nói nên lời, thật giống như cà phê quên không bỏ đường, chỉ để lại hương vị chua sót, đánh thẳng vào trong lòng.

Buông cái tách, Hồng Phi có chút gian nan đánh ra mấy chữ.

[Tiểu Tước Ưu Thương]:…… Là nữ?

[Ly Thương Chi Tuyết]: Ân.

[Tiểu Tước Ưu Thương]: Là nữ hài tử chủ nhân thích?

[Ly Thương Chi Tuyết]: Thích.

[Tiểu Tước Ưu Thương]: Như vậy a…… thật tốt.

[Ly Thương Chi Tuyết]: Người hầu thì sao, lần trước ngươi nói không muốn gặp bạn trên mạng, giờ vẫn kiên trì?

Nếu nói không kiên trì, có lẽ hắn sẽ nói cho nàng, hắn là đến tìm nàng. Địa chỉ IP ở trường Quý Viễn, muốn tìm một người, khó khăn không phải quá lớn.

[Tiểu Tước Ưu Thương]: Không. Nếu là bằng hữu, không thấy mặt chẳng lẽ không phải bằng hữu nữa sao? Nếu vậy…… Rất nhiều người ở gần nhau nhưng không thể duy trì tình cảm, cách một đường truyền internet, dựa vào cái gì để gắn bó?

Thật sự là như thế?

Vì cái gì qua mạng, hắn hiện tại cũng có thể cảm nhận được nàng thương tâm, có thể tưởng tượng bàn tay nàng đặt trên bàn phím đang run rẩy, cùng với khuôn mặt tái nhợt, bộ dạng cắn môi.

Nhưng, hắn chung quy cái gì cũng chưa nói.

Cuối cùng, hóa thành hai chữ trên màn hình: ” Đứa ngốc.”

Nhất thời không nói gì.

[Ly Thương Chi Tuyết]: Ta hạ, người hầu ngủ sớm một chút,.

[Tiểu Tước Ưu Thương]: Ngủ ngon.

Đêm nay, Hồng Phi không có ngủ, trước đây dù có luyện cấp điên cuồng thế nào, cứ đến giờ là phải lên giường ngủ, chỉ có đêm nay, nàng luyện cấp, cái gì cũng không nghĩ, dẫn quái, giết quái, lại dẫn quái, lại giết quái. Lặp lại có lẽ cũng là một loại lạc thú.

Di chứng thức suốt đêm chính là đây.

giờ sáng không dậy nổi, ngủ thẳng đến giờ chiều mới rời giường.

Bất quá hoàn hảo là thứ sáu, không cần trốn học.

Mơ mơ màng màng đứng lên nghĩ muốn tiếp tục luyện cấp, lại nhận được điện thoại của Quý Viễn. nguyên lai hắn mua vé xem phim, buổi tối:, muốn cùng nàng đi xem.

Lúc đó Hồng Phi cùng Quý Viễn đồng học đã kết thành tình hữu nghị thâm hậu—cứ cách hai ngày nàng lại có một tô thịt miễn phí, bởi vậy nghe hắn nói mời đi coi phim liền vui vẻ đáp ứng.

Ba ác ma trong phòng nghe nói nàng muốn đi “Ước hội” (Tuy Hồng Phi đồng học lần nữa nhấn mạnh quan hệ giữa họ vô cùng thuần khiết, bất quá bị khinh bỉ không nhìn) vội lôi kéo nàng đến tiệm làm tóc.

Hồng Phi nguyên bản có một mái tóc nâu mềm mại dài tới ngang hông, nhưng cuối cùng dưới lời đề nghị của nhà tạo mẫu tóc, đổi thành tóc uốn quăn chưa thử bao giờ.

Khuôn mặt của nàng rất nhỏ, giờ bị mái tóc quăn ôm lấy càng thêm vẻ xinh đẹp đáng yêu. Lần này ba ác ma không hóa trang cho nàng, chỉ lệnh cho nàng đánh qua một chút phấn, thuận tiện nhéo mấy cái vào gương mặt khiến người khác ghen tị kia( má hồng --!), Hồng Phi giống như một tia sáng xuất hiện trước mặt mọi người.

Ai! Quả nhiên là mỹ nhân bại hoại!

Trước khi đi, lão Nhị lấy từ trong hòm ra một cái thắt lưng phụ trợ, lúc này mới cười vừa lòng, đẩy nàng ra cửa.

Ai ai ai, nàng mới tuổi, sao lại có tâm tình giống như vừa gả nữ nhi, không biết là may mắn hay bất hạnh.

Hồng Phi là một đứa nhỏ rất đúng giờ, bởi vì trước khi ra cửa đã lãng phí thời gian vào việc ăn mặc trang điểm, cho nên dùng hết sức lực toàn thân chạy đến cửa trường.

Lúc đến nơi sớm hơn thời gian hẹn đúng giây, Hồng Phi đương thở hồng hộc đột nhiên phát hiện….. Quý Viễn đồng học còn chưa có đến!

Hùng hùng liệt hỏa thiêu đốt a!

” Như thế nào chạy gấp như vậy?” giây sau, Quý đồng học “Phi thường đúng giờ” đến.

Một giây không hơn không kém…… Hồng Phi nhìn hắn, không biết nên cười hay là nên sinh khí.

“Ta đến trước ngươi, ngươi thiếu ta một nhân tình, nhớ rõ tuần sau mang thịt đến! Ta muốn phần.”

“Được.” Quý Viễn cười gật đầu, “Nhưng nhớ lần sau không cần chạy đến nỗi thở không ra hơi như vậy. Nữ hài tử đến trễ là sai lầm có thể tha thứ, không có đứa con trai nào để ý đâu.”

“…… Ngươi thường xuyên phải chờ?”

” Ngô…… Không thường.” Trước mắt chỉ mới chờ tên Tương Ly kia.

“……”

” Ngươi tóc…….”

” Ân? Rất khó xem?” Nói thế nào Hồng Phi vẫn là nữ hài tử, tự nhiên để ý người khác đánh giá chính mình.

” Không có, thực đáng yêu.”

“Thật sự? Không gạt người?” Nhớ rõ lần trước đánh giá của tên này làm cho nàng mang bộ dạng như quỷ đi đi lại lại trong sân trường.

” Thực thích hợp ngươi.”

[] kết cục là địa cầu hủy diệt, tổng thống Mĩ lưu lại cùng tồn vong với địa cầu, Trung Quốc chủ tịch lên phi thuyền vũ trụ chạy trốn--!! Đế quốc mỹ thực có sắc thái anh hùng, hơn nữa đem địch nhân Trung Quốc nói xấu một phen.

Tan cuộc đã là hơn giờ tối, bầu trời đã u ám, trong chốc lát đổ mưa tầm tã, hoàn hảo hai người vận khí không tồi đã bắt xe trở về. Đang ngồi trên xe nói chuyện về tình tiết của bộ phim vừa xem, Quý Viễn lại ngoài ý muốn đích thu được điện thoại Tương Ly.

” Ta đã trở lại.”

“Ách, đúng a, đã đến lễ giáng sinh, các ngươi bên đó cũng nghỉ. Muốn ta đến sân bay đón không?”

“Không cần, ta đã ở trên xe, phỏng chừng tiếng nữa là về đến nhà. Đúng rồi, ngươi có thời gian không?”

“Làm sao?”

“Trong nhà đã lâu không ai ở…….”

“ok, ta hiểu được.”

Tương Ly tên này sạch sẽ thái quá, cahwn đệm mới mua có một năm đã không muốn dùng lại, lần này gọi điện đến là muốn hắn mua dùm đồ dùng! Ai, thực không nên cùng Tương Sinh đem hắn sủng nhiều năm như vậy.

Nghe được mấy từ lễ giáng sinh cùng máy bay, Hồng Phi không hiểu tại sao tâm nhảy dựng lên, tuy nàng không thích hỏi việc riêng tư của người khác, nhưng lần này lại không nhịn được: “Làm sao vậy?”

” Tên kia đã trở lại.”

” Tương…… Ly?”

” Ân. Như vậy, ta trước đưa ngươi về, sau đó ta còn phải đi mua sắm một chút.”

Mưa lớn như vậy, trời lại tối rồi, trung tâm mua sắm giờ đóng cửa, ngươi khẳng định đến không kịp.”

” Ân, cũng đúng.”

” Cho nên, ta cùng ngươi đi mua.”

” Lại tính toán cái gì?”

” Đó là, căn tin trường học có một bảng đề nghị, ta viết lên đó mỗi ngày đều làm món ta thích, bất quá phải có học sinh ký tên, ngươi giúp ta lấy chữ ký.”

Hừ hừ, Quý đại công tử là nhân vật phong vân trong trường học, có hắn ra tay, đừng nói , chữ ký cũng không thành vấn đề.

“Thật sự chỉ cần chữ ký, không có yêu cầu khác?” Quý Viễn hướng nàng cười, tươi cười mơ hồ nhìn không thực, Hồng Phi cực kỳ chột dạ.

Có lẽ, trong lòng của nàng chỉ muốn gặp mặt Tương Ly. Tuy nhiên đã nói không gặp bạn trên mạng, nhưng nếu đối tượng là Tương Ly, nàng giống như cũng không chán ghét. Huống hồ, dưới tình huống đối phương không biết mình là ai, nhìn trộm một chút cũng không sao.

Mua xong đồ dùng thường ngày, Quý Viễn lại mua một cái bánh ngọt rừng rậm thật to, sau khi gói lại, đã hơn giờ.

Mưa càng lúc càng lớn, gió cũng càng lúc càng to, dây ngô đồng quấn quanh cột điện đều bị gió thổi lung lay như sắp đổ.

Quý Viễn hai tay cầm đồ vật này nọ, Hồng Phi che dù, một trận gió lớn gào thét mà đến, trực tiếp đem cây dù xinh đẹp kia cuốn bay.

Y phục hai người trong nháy mắt ướt hơn phân nửa, Hồng Phi nhìn Quý Viễn chật vật, mặc kệ bản thân bị lạnh đến phát run, vẫn cười ha hả.

” Lạnh không?”

Quý Viễn cởi áo khoác ngoài phủ lên người nàng, đỏ mặt, lui về phía sau từng bước.

“Không, không cần, mưa lớn như vậy, khẳng định phải ướt đẫm, mặc hay không cũng không sao.”

Có thể cùng Tương Ly ở lâu một chỗ, Quý Viễn cũng có khi rất bá đạo, mặc kệ Hồng Phi nói không cần, vẫn cố chấp đem áo choàng khoác lên người nàng.

” Ách…….”

Giúp nàng kéo áo cao lên một chút, cũng giúp nàng buộc tóc lại Quý Viễn cười ôn nhu: “Làm tóc quăn cũng không tốt lắm, ướt liền khó coi.”

Hồng Phi nói quanh một hồi, không hề cự tuyệt. Có lẽ đối với người bá đạo, nàng luôn luôn không biết nên cự tuyệt như thế nào, thật giống như bị ba ác ma trong phòng ngược đãi.

Thật vất vả mới bắt được xe, hai người quyết định trước tiên đem đồ vật đến chỗ Tương Ly, sau đó cùng nhau quay về trường học.

Trên xe, không thiếu được màn bình luận về Tương Ly đồng học sắp sửa gặp mặt.

” Cái kia, Tương Ly rốt cuộc như thế nào?”

” Ngô…… Ta nghĩ nghĩ, theo như hình dung của nữ hài tử các người, hắn có lẽ là diện mạo tiểu thụ, khí chất tiểu công.”

“……” Chủ nhân nguyên lai có bộ dạng này a, Hồng Phi cười trộm.

Nhà Tương Ly nằm trong khu đô thị cao tầng, có thể nhìn thấy toàn bộ cảnh đêm, giá m cũng đủ để những gia đình nghèo khó mua được m đất.

Quý Viễn ấn chuông cửa, đợi phút đồng hồ còn chưa thấy người ra mở, vì thế lấy ra một chum chìa khóa, đẩy cửa đi vào.

Lúc này Tương Ly vừa mới tắm rửa xong, chỉ quấn một chiếc khăn tắm đi ra mở cửa, lại không nghĩ song phương nhân mã thế nhưng gặp nhau ở cửa.

Thời điểm Quý Viễn mở cửa, Hồng Phi đang giúp hắn cầm túi mua hàng thật to, sau khi vào cửa, vừa định tìm chỗ để đồ, liếc mắt một cái lại nhìn thấy Tương Ly lõa thể…

Hồng Phi ngây dại…… Nàng chỉ muốn nhìn trộm chủ nhân một chút, không muốn nhìn hắn trần truồng a.

Hơn nữa, Thần Phong đại thần lõa thể trong trò chơi còn không khiến cho nàng động tâm, ngược lại Ly Thương Chi Tuyết ở ngoài đời còn kín hơn lại khiến cho người ta muốn phun máu mũi.

Hai đóa mây hồng hiện lên gò má, Hồng Phi nâng cao túi mua hàng, đem khuôn mặt nho nhỏ che khuất.

Hoàn hảo Tương Ly cũng không có chú ý đến nàng, chỉ thản nhiên liếc mắt một cái, tiện thể nói với Quý Viễn: “Ta quên ngươi cũng có chìa khóa.”

“Đồ vật ngươi cần đã mua đến đây, có bộ chăn ga gối đệm, tiện thì kéo Tương Sinh đến đây ở cùng.”

” Ân. Hôm nay ngươi không ở đây?”

” Không, ta cùng nàng trở về.”

Rốt cục đem đề tài chuyển tới Hồng Phi, Tương Ly nhìn nhìn túi mua hàng che trước mặt, cùng với thân thể nho nhỏ trốn đằng sau, thuận miệng hỏi: “Bạn gái?”

Quý Viễn sợ Hồng Phi xấu hổ, vội trả lời: “Không phải, chính là bạn học, kêu Hạ Hồng Phi.”

Tương Ly gặp nguy không biến trên mặt rốt cục có thần thái khác thường. “Hồng Phi?”

“Không phải Thiên Thượng Hồng Phi, nàng không chơi game.”

” Nga.” Tương Ly đưa tay ra, “Xin chào, tôi là Tương Ly.”

Thật lâu trước kia, thời điểm giết boss Bối Lạp Tư Thông, Hồng Phi có nói thiệt nhiều, tuy nhiên thời gian lâu như vậy, Tương Ly hẳn không nhớ được thanh âm của nàng, nhưng Hồng Phi vẫn rất cẩn thận thấp giọng: ”Xin chào.”

Thực khẩn trương, không biết nên làm thế nào, Hồng Phi do dự nửa ngày, tay đều phát run, vì thế lỡ tay làm rơi túi hàng, hoàn hảo bên trong không có đồ sứ hay thủy tinh gì đó, bằng không xong đời.

Đập vào mắt Tương Ly chính là khuôn mặt đỏ bừng của Hồng Phi, nàng cúi đầu không dám nhìn hắn, lông mi dài cong vút, mũi cao, môi mềm mại, tản ra hào quang bảo vật.

Thanh âm quen thuộc, dùng tên người khác, lại không dám nhìn thẳng vào mắt hắn.

Còn nói không phải người hầu của hắn sao?

Tương Ly nheo mắt, mỉm cười.

Truyện Chữ Hay