Nhìn đến đó, trong lòng Diệp Thiên cũng đã hiểu ra.
Lôi kiếp đều không phải thuần túy là trời đánh xuống trừng phạt, để mà trừng trị những tu giả muốn dựa vào tu luyện bản thân thoát ly khỏi gông cùm xiềng xiếc thiên đạo, mà bản thân nó là một đại cơ duyên, chỉ cần có thể bình yên vượt qua, cả người sẽ bị lực sấm sét làm cho thoát thai hoán cốt, tiến vào đến một thế giới mới.
Giống như là Hắc Giao ở trong lôi kiếp, thân thể nó trong va chạm với sấm sét, lại trở nên càng chắc chắn, chiều cao vốn là hơn ba mươi mét, giờ phút này đã đạt tới gần năm mươi mét, trên trán một sừng lóe ra mũi nhọn nhè nhẹ, trực tiếp hấp thu nguyên khí rèn luyện thân thể.
Hắc Giao gặp may mắn, trong nơi huyệt âm dương kỳ lạ này tu luyện mấy trăm năm, lại chiếm được công pháp yêu tu, chưa trở thành đại yêu, cũng đã tu ra nội đan, trình độ ấy thiên kiếp đúng là không đủ làm nó sợ.
Trong miệng phát ra một tiếng rồng thét, Hắc Giao bay lên, đuôi rắn thật lớn, hướng về mây đen đầy áp lực quét ngang một cái, thân thể cao lớn lập loè trong mây đen đầy trời, giống như là sắp đánh tan lôi kiếp đầy trời này.
- Keng keng!
Khi cái đuôi Hắc Giao chạm vào mây, một tiếng vang thật lớn chấn động thiên địa, mây đen kia tựa hồ sắp áp rơi xuống mặt đất như là bị chọc tức giận rồi, bỗng nhiên mạnh lên, sấm sét vụt sáng, mười tám tia điện quang nhất tề bổ ra, mang theo lực oanh kích vạn quân đến trên người Hắc Giao.
- Ầm!
Ngay cả thân thể Hắc Giao kiên cường, một thân lân giáp kiên cường không thể phá vỡ, nhưng vẫn bị mười tám tia lôi quang này đánh cho lân giáp tan nát, từng tia máu tươi đen thùi từ thân thể cao lớn trào ra, đau đớn làm cho trong miệng Hắc Giao phát ra một tiếng thét lớn, thân hình rơi xuống mấy chục thước, cũng không dám đi đuổi lôi kiếp.
Nhưng khi mười tám tia thiểm điện qua đi, tốc độ cùng tần suất sấm chớp hạ xuống chậm đi rất nhiều, mỗi một tia điện quang đánh xuống trên người Hắc Giao, luôn lòe ra một loại ý nhị nói không nên lời, sau đó lôi quang đều biến mất trong cơ thể Hắc Giao.
Nhưng sau đó sấm chớp hạ xuống cũng càng ngày càng khủng bố, mỗi tia sấm đều kinh thiên động địa, bao trùm toàn bộ thân thể Hắc Giao trong đó, thanh âm thê lương không ngừng truyền ra, một sừng trong suốt đỉnh đầu Hắc Giao kia cũng trở nên có chút ảm đạm.
- Đây là gì?
Đứng ở núi cao xa xa, tu vi Diệp Thiên hơn xa những người khác, thì đối với chuyện đã xảy ra trong lôi kiếp cũng nhìn thấy rõ nhất, khi trên người Hắc Giao tràn ngập ảm đạm, lập tức đã bị hắn thấy được, trong mắt không khỏi bắn ra một tia sáng kỳ lạ.
Bên trong thiên kiếp này ẩn chứa không chỉ có sát khí, đại lộ vô hình, luôn lưu có một tia sinh cơ, chỉ cần có thể kháng cự được, chính là một thiên địa mới.
Hắc Giao lúc này tuy rằng phát ra tiếng gào thét, nhưng sinh cơ cũng càng lúc càng dạt dào, nó không nhận thức được thân thể nó đang làm cho nó tiến hóa ở trình tự rất cao, do đó mà thương tổn của sấm chớp đối nó cũng trở nên càng ngày càng nhỏ.
Hơn một giờ qua đi, theo một tiếng vui sướng của Hắc Giao, mây đen đầy trời rốt cục tan đi, từng đám tinh quang tỏa ra, ánh trăng sáng tỏ xuyên thấu qua mây đen vẫn chưa tán đi hết, phủ kín khắp đất trời.
Thân hình Hắc Giao xuyên qua mây mù, há mồm to nuốt mây phun sương, há mồm vừa phun, phạm vi hơn mười dặm nhất thời thành một cơn mưa to, ngay cả xa xa, đám người Diệp Thiên đứng trên núi, trên người đều rơi xuống không ít mưa bụi.
- Đây... Đã là bán rồng rồi nhỉ?
Nhìn thấy Hắc Giao thần thông như thế, một tất cả mọi người chỉ biết trợn mắt há hốc mồm, ngoài một sừng trên đầu, Hắc Giao và thần long trong truyền thuyết cổ đại quả thực không có bất cứ cái gì khác nhau. Nhất là khả năng cưỡi mây đạp gió kia, trong truyền thuyết thần thoại chỉ có Tứ Hải Long Vương quản lý mưa mới có thể làm được.
- G… rừ ...
Một tiếng rồng gầm vang lên, Hắc Giao trên không trung như ẩn như hiện, bay tới phương hướng đám người Diệp Thiên. Khi Hắc Giao bay đến gần, Diệp Thiên mới phát hiện, lân giáp trên người Hắc Giao vốn tối đen một mảnh, giờ phút này đã mang theo một tia sáng bóng màu vàng, mà sau khi nó tới gần, một uy áp kinh thiên động địa theo đến, ngay cả Diệp Thiên cũng cần phóng xuất ra thực khí, mới có thể bảo hộ được đám người bên cạnh không bị thương tổn.
- Ta nói này, Hắc Giao, ngươi nên thu hồi khí cơ đi.
Tuy rằng Hắc Giao thăng cấp thành công, nhưng Diệp Thiên có thể phát hiện được, nó đối với mình không có chút nào thù địch, cho nên cách nói vẫn tùy tiện giống như trước.
Hiện tại Diệp Thiên chỉ có thể cảm giác được trong cơ thể Hắc Giao huyết khí như biển lớn, về phần cảnh giới của nó, rốt cuộc lại vẫn nhìn không thấu. Từ uy áp trên người Hắc Giao tràn ra, ngay cả tâm linh Diệp Thiên cũng cảm giác được một sự run rẩy, giống như là năm đó tại Bồng Lai tiên đảo gặp được Kim Mao Toan thành niên kia.
Nhưng không gian địa cầu, xa không bằng Bồng Lai tiên đảo bị phong ấn, từ trên người Hắc Giao tràn ra khí cơ uy áp, thế nhưng khiến cho không gian chung quanh đều nổi lên từng trận gợn sóng, vô số cái khe không gian thật nhỏ xuất hiện quanh người nó.
- Lão bằng hữu, ta muốn đi, ở trong này sẽ phải chịu Đại Lộ áp chế, ngay cả ở thêm trăm ngàn năm, cũng không thể tiến thêm một bước !
Sau khi nghe được lời nói của Diệp Thiên, Hắc Giao thoáng thu hồi khí cơ, nhưng sau khi nó thăng cấp thành giao long chân chính, không gian yếu ớt này không thể giữ chân nó, không gian xung quanh vẫn cứ không ổn định, như là lúc nào cũng có thể bị xé rách.
Từ trong những không gian tràn ra nguyên khí nhè nhẹ, khiến cho linh khí trong thiên địa chợt nồng đậm hơn rất nhiều, cũng làm cho đám người Cẩu Tâm Gia phía sau Diệp Thiên lâm vào rung động, nhịn không được có ý muốn tiến vào không gian ngoài địa cầu.
- Ngươi muốn đi phương nào?
Diệp Thiên nghe vậy sửng sốt, nói rằng:
- Ngươi không phải đi Thần Châu kết giới sao? Ở trên tay ta có bản đồ nơi đó, có thể đưa ngươi đến!
Với tu vi của Diệp Thiên và Hắc Giao giờ phút này, từ Trường Bạch sơn đến Côn Lôn sơn, cũng chỉ là chút thời gian, hơn nữa Diệp Thiên cũng biết phương pháp giải phá kết giới, đưa Hắc Giao đi vào hoàn toàn không có vấn đề.
- Sau khi ta thăng cấp, trong đầu nhiều lên không ít bí thuật, nơi ta muốn đi là thánh địa yêu tộc tu luyện, không phải Thần Châu kết giới ngươi nói!
Hắc Giao lắc lắc đầu, nói rằng:
- Diệp Thiên, ngươi muốn cùng đi theo ta hay không? Trên người của ta có ngũ trảo kim long huyết mạch, cho dù đi đến thánh địa yêu tộc, cũng sẽ không bị coi thường, có thể bảo vệ được các ngươi chu toàn, hơn nữa nơi đó cũng có tộc người tồn tại !
Thăng cấp tương đương với Kim Đan kỳ của nhân loại, đầu óc Hắc Giao thông minh hơn rất nhiều, cũng rất là lưu luyến đối với bằng hữu duy nhất là Diệp Thiên. Hơn nữa nó cũng biết, Diệp Thiên cách kim đan đại lộ chỉ có một bước. Nếu hắn thành công vượt qua Kim Đan lôi kiếp, cho dù đi đến không gian yêu tộc thì hắn cũng là một cường giả.
- Lão bằng hữu, ta muốn đi, nhưng vẫn có chút vướng bận!
Diệp Thiên thở dài, hồng trần luyện tâm hơn mười năm, Diệp Thiên vẫn cứ không dứt được sinh tử ly hợp, hắn mười năm này mặc dù mình chưa từng tu luyện, nhưng vẫn luyện đan tìm dược, trợ giúp thân nhân kéo dài tuổi thọ, sao có thể bỏ hết người nhà mình đi theo Hắc Giao rời đi đây?
- Ba ơi, chúng ta phải đi đâu? Mẹ thì làm thế nào được?
Một bên tiểu Diệp Thu tựa hồ cũng nhìn thấu cái gì, gắt gao nắm chắc tay Diệp Thiên, cậu cũng không muốn để đại quái vật đem cha cậu đi.
- Ba sẽ không đi đâu!
Diệp Thiên cưng chiều sờ sờ đầu nhỏ của con trai, quay đầu nhìn về phía đám người Cẩu Tâm Gia phía sau, nói rằng:
- Đại sư huynh, các huynh có thể rời đi. Đi theo Hắc Giao tiến đến nơi đó, không gian nơi đó sẽ càng thêm thích hợp tu luyện .
Diệp Thiên sớm đã biết, trong mười năm này tâm tính Cẩu Tâm Gia tiến triển rất nhanh, nếu không phải linh khí thiếu thốn thiên địa áp chế, sợ là hắn đã có thể tiến vào đến tiên thiên trung kỳ. Tất cả mọi người vì chờ hắn mà không đi, điều này làm cho trong lòng Diệp Thiên cũng có chút áy náy.
- Không cần, tại hồng trần thêm trăm năm, vị tất đã là chuyện xấu!
Cẩu Tâm Gia lắc lắc đầu, cũng không có rời đi ý tứ, kết giới cho tu giả hắn còn không muốn tiến vào, huống chi là không gian yêu tu, chỉ có khi mà chính mình có được thực lực cường đại, Cẩu Tâm Gia mới có thể không lo lắng tiến vào trong thế giới đó.
Nhìn thấy bọn người Đại sư huynh không nguyện ý theo Hắc Giao rời đi, Diệp Thiên ngẩng đầu, nói rằng:
- Giao huynh, hảo ý tâm lĩnh, hôm nay từ biệt, ngày sau hy vọng còn có thể gặp lại!
- Vậy được rồi, Diệp Thiên, nhớ phải tới tìm ta nha!
Hắc Giao thật sâu nhìn thoáng qua Diệp Thiên, tuy rằng nhân yêu thù đồ, nhưng Diệp Thiên cũng là bằng hữu duy nhất nó có thể tín nhiệm, hôm nay từ biệt không biết bao lâu mới gặp lại lần thứ hai, Hắc Giao cũng là có chút không muốn, sau khi truyền một đạo thần thức vào trong đầu Diệp Thiên, thân thể khổng lồ của Hắc Giao bay đi hướng đầm hắc long.
Một hồi lâu lưu luyến tại nơi chính mình sinh sống mấy trăm năm, Hắc Giao bỗng nhiên quay ngang đầu phát ra một tiếng ngâm nga, một tia sóng gợn từ trong miệng nó thẳng hướng phía chân trời. Cùng lúc đó, hai móng vuốt trước thân thể Hắc Giao cào lên, phía trước Hắc Giao nhất thời xuất hiện một cái khe thật lớn.
Nguyên khí tinh thuần vô tận từ cái khe kia trào ra, xuyên thấu qua cái khe mơ hồ có thể thấy được không gian núi cao rừng rậm cùng với linh khí thiên địa nồng đậm gần như thành thực chất, trên núi cao vạn trượng hổ gầm vượn hú, bày biện ra một bức tranh chỉ có ở thời thượng cổ.
- Lão bằng hữu, tạm biệt!
Trong miệng Hắc giao phát ra một tiếng rồng gầm vang, khi cái khe sắp sửa kín lại, thân thể cao lớn chen vào, sau khi tiến vào đến không gian kia, cái khe dần biến mất trong thiên địa, không gian hỗn loạn cũng trở nên ổn định lại.
- Địa cầu quả nhiên không hề thích hợp tu giả sinh tồn !
Bọn người Cẩu Tâm Gia thấy được tình cảnh chỗ không gian kia, trong lòng chỉ cảm thấy hơi thất thần, bọn họ đều có một cảm giác, nếu mình ở trong không gian kia, tu vi của bọn họ nhất định có thể đột phá tăng mạnh …