Có lẽ Dạ Chấn Đình cũng sẽ không ngoại lệ nhỉ?
Nghĩ đến tương lai, có thể Dạ Chẩn Đình sẽ kết hôn với người phụ nữ khác, trong lòng Phong Thiên Tuyết bùng lên một ngọn lửa, cô bất giác xé gối ôm khủng long, suýt chút nữa là rách một lỗ.
Cô thầm mắng, tên đàn ông khốn kiếp, rõ ràng đã có vợ chưa cưới, tại sao lịa còn đến trêu ghẹo mình?
Sau này phải cách xa anh ta một chút!
Anh tìm cô thì cô cũng mặc kệ anh.
Cô nhìn điện thoại, nghĩ, nếu Dạ Chẩn Đình gọi đến thì cô sẽ không nghe máy, hoặc là thẳng thừng ngắt máy cho anh tức chết!
Nhưng cả đêm nay anh không hề gọi đến.
Mấy ngày tiếp theo, Dạ Chấn Đình đều không đến công ty, văn phòng chủ tịch trở nên thoải mái hơn.
Hai ngày đầu, Phong Thiên Tuyết vui vẻ nhàn rỗi, cô còn nghĩ tốt nhất là tên ma quỷ kia đừng bao giờ quay lại nữa, tránh để mọi người ngày nào cũng nơm nớp lo sợ.
Nhưng chẳng mấy chốc một tuần trôi qua, Dạ Chấn Đình vẫn không đến công ty.
Phong Thiên Tuyết thấp thỏm lo lắng, rốt cuộc tên đó đi đâu?
Chắc không phải thật sự đi kết hôn với Lăng Long đấy chứ?
Phong Thiên Tuyết đang do dự có nên gọi điện hay gửi tin nhắn cho anh không thì đột nhiên vô tình nghe thấy vài nữ thư ký đang thấp giọng trò chuyện trong phòng trà nước.
“Này, mọi người nói xem sao dạo này chủ tịch không đến công ty nhỉ?”
“Còn cần phải nói à, chắc chắn là ở bên sếp Lăng rồi.”
“Đúng đúng đúng, công ty của sếp Lăng ở nước M, lần này đến thành phố Hải
để bàn chuyện hợp tác với Thịnh Thiên, đúng là Thiên nên lấy thân phận chủ nhà để tiếp đãi cô ấy”
“Cũng không cần phải để chủ tịch đích thân tiếp đãi chứ?
“Các cô thì biết cái gì? Chủ tịch với sếp Lăng là người yêu thuở thanh mai trúc mã, tất nhiên chủ tịch phải đích thân tiếp đãi rồi.
Biết đâu sau này sếp Lăng sẽ trở thành bà chủ của chúng ta đấy”
“Hả? Thật à?”
“Tất nhiên là thật, tôi nghe chị Văn nói đấy.”
“Các cô đang nói gì đấy?” Giọng Văn Ly lạnh lùng ngắt lời họ.
Mấy thư ký vội giải tán, quay về vị trí của mình, vùi đầu vào làm việc..