Thiên sứ nhà bên

chương 251: thay đồng phục.

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trong khi vừa đi vừa trò chuyện với Kayano, Amane đã nhanh chóng đến được nơi làm việc của mình, một tiệm cà phê.

Cậu cảm thấy hơi căng thẳng khi đây là công việc bán thời gian đầu tiên của cậu. Cậu không biết liệu Kayano có biết những cảm xúc này của cậu không, khi mà cậu ta bước vào cửa hàng cùng cậu mà không chút do dự.

Sau khi cậu bước vào, một tiếng chuông mang đầy vẻ hoài cổ vang lên ở đằng sau. Một nhân viên nam ra đón bọn cậu, người mà cậu chưa được gặp vào lần trước. Người nhân viên có vẻ như là một sinh viên đại học.

“Chào mừng Kayano-kun. Người đằng sau em là nhân viên mới của chúng ta à?”

“Ừm. Làm chung ca luôn.”

Có vẻ như Kayano đã giới thiệu Amane cho mọi người từ trước. Người nhân viên nam nở một nụ cười vui vẻ hướng về phía Amane, và Kayana gật đầu, lấy tay vỗ vào vai Amane, và bước về phía hành lang dẫn ra quầy phía sau.

Cậu ta ngoái đầu lại nhìn, Amane cũng vậy, và nhìn thấy một khách hàng nam vừa bước vào cửa hàng.

“Có khách rồi, cho nên thay đồ thôi. Xin lỗi Miyamoto-san, có vẻ như em chỉ có thể để hai người chào hỏi nhau sau vậy.”

“Chắc chắn rồi. Gặp lại sau, người mới-kun.”

Người nhân viên được gọi là Miyamoto, nháy mắt một cách tinh nghịch với một Amane đang cảm thấy lúng túng và lo lắng, và quay lại phía vị khách vừa mới vào.

Amane khẽ gật đầu, nhưng cậu còn chưa có cơ hội để chào Miyamoto, người biết được ý định của Amane và vẫy vẫy tay để kêu bọn cậu cứ đi đi. Thế là hai người đi vào phòng thay đồ của nhân viên.

“Đây là tủ đồ của ông. Chìa khóa đây, đồng phục của ông bên trong đó. Thay đồ đi.”

Có vẻ như cô chủ Itomaki đã để Kayano hướng dẫn cho Amane. Amane nhận chiếc chìa khóa, và mặc trang phục làm việc của mình vào, theo sự hướng dẫn của Kayano, người đã cởi áo khoác ngoài ra.

Bộ đồng phục được chuẩn bị sẵn cực kì vừa vặn với Amane, dựa vào việc cỡ người của cậu đã được đo từ trước.

Amane đang mặc cùng một bộ đồng phục với Miyamoto, áo sơ mi trắng, cummerbund đen (thắt lưng), một chiếc tạp dề nam màu đen và quần dài cùng màu.

Bộ trang phục có phần kém cầu kỳ so với bộ mà cậu mặc hồi lễ hội văn hóa, nhưng trông có vẻ sang trọng hơn, đúng chất một người phục vụ hơn.

Amane ngắm nghía bản thân qua chiếc gương cỡ lớn trong phòng thay đồ, và thấy bản thân cứ như một con người hoàn toàn khác. Cậu nhìn sang Kayano, người cũng đã nhanh chóng thay đồ, trông cực kỳ nghiêm trang và đứng đắn.

“…Nó không kỳ lạ đâu nhỉ?”

“Tôi thấy ổn mà. Shiina-san mà thấy cái này chắc vui lắm.”

“T-tôi chưa định cho Mahiru thấy tôi mặc thế này đâu.”

“Chắc là cô ấy cảm thấy tiếc lắm.”

“Đúng vậy thật, và tôi phải nói đủ thứ để cô ấy chịu hiểu cho đấy.”

Amane định sẽ quen với công việc này thật nhanh để khỏi khiến cho cô nàng gặp rắc rối, và phải để cô đợi cho tới lúc đó.

Cậu nở một nụ cười gượng gạo, và Kayano cũng vậy.

“Mà, Kido có vui không khi thấy ông như thế này?”

“Ayaka á? Cô ấy thích tôi cởi áo ra hơn là mặc cả đống thứ vào như này.”

“À ừ…”

Amane như ngộ ra điều gì đó, khuôn mặt của Kayano nhăn lại, và cậu nói,

“…Không phải là cô ấy không hứng thú với trang phục của tôi, chỉ là cái fetish của cô ấy thì rắc rối hơn nhiều.”

“Yeah. Cơ bắp của ông tuyệt thật đấy. Có bí quyết gì không?”

Họ đã thay đồ cùng nhau nên Kayano đã để lộ da thịt của mình, và ngay cả bây giờ cũng có thể thấy được những khối cơ nhô lên qua lớp áo, điều mà cậu không thể tưởng tượng nổi. Chúng không quá lớn, nhưng chúng là những khối cơ đã được tôi luyện một cách kỹ lưỡng, những phần thừa đã bị loại bỏ, tạo ra một cảm giác săn chắc khiến cho Amane cực kỳ ấn tượng.

“Cậu có thể hỏi Ayaka, cô ấy sẽ kể cho cậu mọi thứ, cả những thứ nên kể và những thứ không nên kể ra.”

“Ahh…ừ…”

Amane có thể tưởng tượng ra hình ảnh một Kido đang tươi cười trong khi kể chi tiết mọi thứ cho cậu mà không mệt mỏi, và cậu nở một nụ cười gượng gạo.

“…Cậu cũng muốn tập luyện à?”

“Hm, tôi nghĩ là tôi cũng nên có một chế độ rèn luyện phù hợp, và Mahiru có lẽ sẽ vui lắm…vì cô nàng của ông đã dạy Mahiru đủ thứ mà.”

“Xin lỗi. Tôi thật sự xin lỗi.”

“Kh-không sao đâu, chừng đó lý do là đủ để tôi luyện tập rồi mà.”

Kayano xin lỗi với một vẻ mặt bối rối, khi mà bạn gái của cậu đã quá nhiệt tình trong việc đi truyền bá sự quyến rũ của cơ bắp. Amane nhún vai, khua khua tay, ra hiệu rằng Kayano không cần phải lo lắng.

Truyện Chữ Hay