Tần Thâm vừa suy nghĩ vừa bước lên xe bus. Vì giá rẻ mà tiểu khu anh sống không chỉ cũ mà còn cách xa đồn cảnh sát nơi anh làm việc, mỗi ngày anh đều bắt xe bus trở về sau khi tan sở.
Đang xuất thần, Tần Thâm không để ý rằng chiếc xe buýt anh đi khác với chiếc xe anh thường đi. Ngón chân của tài xế hướng ra sau, mắt trợn trắng, hành khách trên xe đều ngồi, nhưng chân của người nào người nấy đều không chạm đất.
Lúc Hứa Chiêu và Tần Thiển đến, họ đã nhìn thấy Tần Thâm bước lên xe bus ma.
Tần Thiển tức giận đến giơ chân: ” Làm quỷ rồi thì không cần sợ cảnh sát nữa à?”
Cảnh sát là ngành đặc thù, một thân chính khí, lại còn có công đức, quỷ bình thường không dám lại gần, Nhưng tình huống của Tần Thâm thì khác, anh ta vừa bị quỷ anh hấp thu sinh khí còn chưa hoàn toàn bình phục, khí lực không đủ, bởi vì sau khi tan sở không mặc đồng phục cảnh sát nên đã bị kéo lên xe bus ma.
Thấy Tần Thâm lên xe bus ma, Hứa Chiêu chỉ có thể đi theo phía sau tìm cách dừng xe.
Tần Thâm ở trong xe cũng phát hiện tình huống trong xe không đúng.
Anh thường đi xe bus số . Vì là đi hàng ngày nên anh rất quen thuộc với lộ trình của xe bus, nhưng chuyến xe anh đang đi bây giờ khác với lộ trình ngày thường.
Tần Thâm nhìn lướt qua màn hình hiển thị của xe bus, bên trên viết điểm dừng tiếp theo là “Đường Lang Phường”, nhưng phương hướng tài xế lái hiển nhiên không phải về phía Đường Lang Phường. Màn hình hiển thị không có vấn đề, có thể là do tài xế đi nhầm đường.
Tần Thâm cau mày nhìn về phía tài xế, tài xế xe bus này cúi đầu không thấy rõ mặt, nhưng nhìn bóng lưng uể oải của anh ta, liền biết rõ tinh thần của người này không ổn. Tần Thâm có chút hoài nghi người này là đang vừa ngủ vừa lái?
Tần Thâm mặc dù không phải cảnh sát giao thông, nhưng cũng là cảnh sát, với thái độ có trách nhiệm với xe của người ta, anh đứng dậy đi về phía tài xế.
“ Sư phu, đi nhầm đường rồi.”
Tần Thâm đi tới gần tài xế, lo lắng làm phiền tài xế lái xe, anh cũng không có tới gần, chỉ đứng từ xa nhắc nhở.
“Không sai đâu, chính là con đường này.” Âm thanh tài xế sâu kín, mang theo cảm giác yếu ớt.
Tần Thâm càng ngày càng cảm thấy lái xe là đang mệt mỏi, lấy ra thái độ uy nghiêm lúc thẩm vấn phạm nhân: “ Con đường này không phải đi đường Lang Phường, sai đường rồi.”
“ Không sai đâu, đương nhiên không phải là đi đường Lang Phường, phải đi đường Hoàng Tuyền nha!.” Tài xế quay đầu lại, cười hắc hắc, lộ ra hai mắt đầy tròng trắng cùng cái miệng nứt toác.
Tần Thâm sững sờ tại chỗ, tài xế còn tưởng rằng anh bị hắn làm cho sợ hãi, nụ cười trên mặt càng ngày càng khiếp sợ, nhưng không ngờ Tần Thâm từ trong tay lấy ra thẻ cảnh sát, đưa đến trước mặt tài xế: “ Cảnh sát, dừng xe lại tôi nghi ngờ anh hút cần, làm phiền cùng tôi đến đồn cảnh sát một chuyến.”
Tài xế há to miệng kinh ngạc, toàn bộ hành khách phía sau Tần Thâm đều ngẩng đầu nhìn anh, trong mắt hiện lên vẻ khó tin cùng khó hiểu.
Cái này là cảnh sát nhân dân sao?
Sau khi Tần Thâm móc thẻ cảnh sát ra, tài xế theo phản xạ run rẩy, nghĩ đến lúc còn sống sợ bị cảnh sát bắt, nhưng sau đó hắn nhận ra lúc này mình đã là quỷ cũng không cần sợ cảnh sát làm gì.
Tuy là cảnh sát nhưng vì sự tồn tại của quỷ anh mà dương khí của anh bị tổn hại, không thể tạo được thương tích gì cho quỷ. Mà người cảnh sát này đang ở thời điểm suy yếu, không thừa dịp hiện tại bắt lấy anh thì về sau sẽ không có cơ hội.
Tài xế cười ha ha, chỉ cần hắn ta bắt người cảnh sát này, hắn sẽ nổi danh ở quỷ giới. Nghĩ như vậy hắn quay người về phía trước, tuy rằng quay đầu lại nhìn Tần Thâm, nhưng thân hình vẫn hướng thẳng về phía trước, đạp ga lao thẳng về phía chỗ tối trước mặt.
Cho dù Tần Thâm là là người kiên định theo chủ nghĩa duy vật nhưng nhìn thấy cảnh tài xế xoay người ba trăm sáu mươi độ, cũng không nói nên lời.
Thế giới này vậy mà thật sự có quỷ.
Nhưng hiện tại cũng không phải lúc xử lý vấn đề tam quan sụp đổ, quan trọng nhất là trước tiên phải rời khỏi cái xe bus ma này đã, Tần Thâm cảm thấy đường Hoàng Tuyền mà tài xế nói không phải giả. Anh nhặt chiếc búa khẩn cấp lên định đập vỡ cửa kính xe bus, nhưng không ngờ rằng khi búa đập xuống cửa kính xe bus cũng không nhúc nhích tí nào, giống như cái búa đã đập phải miếng sắt.
Nhóm quỷ đang ngồi ở vị trí hành khách cũng bay lên, vây quanh Tần Thâm, nhìn anh ta đập bể cửa sổ xe. Có một số quỷ còn mang dáng vẻ tươi cười chỉ trỏ, như đang xem náo nhiệt.
Cho du Tần Thâm gan lớn nhưng trán cũng toát mồ hôi, anh ta cảm thấy khả năng mình sắp gặp Tần Thiển rồi.
Đúng lúc này, chiếc xe bus ma đột nhiên dừng lại, Tần Thâm đang bận đập cửa kính nghe được giọng nói vui mừng của tài xế: “Hôm nay thật may mắn, vậy mà có thể gặp được hai người còn sống.”
Tần Thâm vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy một cô gái nhỏ xinh đẹp đang đứng trước xe bus ma. Tiểu cô nương tuổi không quá lớn, rõ ràng không phát hiện được chiếc xe bus này khác thường. Tần Thâm giơ búa hướng về phía Hứa Chiêu hô to: “ Đi mau.”
Khóe miệng người lái xe hé ra một nụ cười, vừa mở cửa ra liền phát hiện bên cạnh cô gái nhỏ có thêm một con quỷ.
Con quỷ này ngũ quan biến dạng, đầu bẹp, nhìn qua còn khủng bố hơn tài xế kia.
Động tác vung tay kêu gào của Tần Thâm dừng lại, hay là tiểu cô nương này cũng không phải người? Hơn nữa, cái quỷ đầu bẹp này nhìn qua thấy có chút quen mắt??
Nhìn thấy xe bus ma dừng lại, Tần Thiển còn cao hứng hơn Hứa Chiêu. Sau khi Tần Thâm lên xe, cậu ta đau khổ chạy theo xe bus đuổi theo suốt quãng đường. May mắn cậu ta đã kiếm được chút công đức, thực lực cũng tăng thêm một chút, bằng không thì cũng không thể nhanh hơn cái xe bus này.
Hiện tại cuối cùng cũng đuổi đến nơi, cũng là lúc cậu ta nở mày nở mặt. Tần Thiển ỷ vào tốc độ bay nhanh, còn vào cửa xe bus trước Hứa Chiêu, nhìn Tần Thâm phấn khích vẫy vẫy tay: “Thâm tử, đã lâu không gặp.”
Cậu ta chưa kịp nói xong thì tài xế quỷ đã đóng sầm cửa lại. Đầu của Tần Thiển bị cuốn vào trong xe buýt, nhưng thân thể lại lộ ra bên ngoài xe buýt, hai tròng mắt đều bị cắt ra, cả người nhảy đến dưới chân Tần Thâm.
Tần Thiển: “???” Xin hỏi cái này là phép lịch sự sao??
Tần Thâm rốt cục hiểu ra tại sao lại cảm thấy quỷ bẹp đầu này quen thuộc, cậu chính là Tần Thiển đó, tuy bị hủy dung nhưng giọng nói vẫn y như vậy.
Vốn còn có chút sợ hãi ở trong xe bus ma, Tần Thâm đột nhiên bớt căng thẳng, Tần Thiển sau khi chết và trước khi chết đều giống nhau, không có bất kỳ thay đổi gì, nghĩ như vậy liền thấy quỷ cũng không có đáng sợ như thế.
Tần Thiển không biết rằng người mà cậu ta hao hết trăm nghìn cay đắng, còn dùng nốt tấm thẻ thành viên tệ cuối cùng mới có thể gặp – Tần Thâm lại nhớ cậu ta đến vậy.
Cậu ta toàn tâm toàn ý nhìn chằm chằm vào tài xế, trong lòng tàn nhẫn mà nghĩ: Lão đại nhất định phải giáo dục lại thật tốt một xe quỷ này, nhất là tên quỷ tài xế quá vô đạo đức. Không chỉ lừa dối người sống, còn bắt nạt cả quỷ.
Vốn dĩ quỷ tài xế để cho Tần Thiển lên xe là vì cho là cậu ta đi theo Hứa Chiêu là vì muốn ăn cô. Nhưng khi Tần Thiển nhảy lên xe hắn ta liền biết là không phải, quỷ đầu bẹp này và tiểu cô nương kia lại là cùng một phe.
Quỷ tài xế nghe nói đạo sĩ ở Kinh thị thích điêu ngư chấp pháp nhất, cách đây không lâu một người bạn của hắn ta đã bị tóm gọn. Hứa Chiêu đi cạnh quỷ, nhất định là một thiên sư, đừng nhìn mấy thiên sư này tuổi còn nhỏ, nhưng phần lớn đều có trưởng bối đi theo.
điêu ngư chấp pháp (钓鱼执法): Là giăng bẫy, giăng lưới bắt tội phạm ấy ạ.
Quỷ tài xế cũng không phải ác quỷ, thực lực của hắn cũng không đủ để đối đầu trực diện với một thiên sư. Sau khi nhìn thấy quỷ đâm chết kia, phản ứng đầu tiên của hắn chính là chạy lẹ, đừng đánh nhỏ, lớn đến thì không có lợi.
Hắn đóng cửa xe lại, cũng mặc kệ Tần Thiển có đang bị kẹp hay không, hắn ta tăng tốc nhanh chóng tránh khỏi Hứa Chiêu, một chút không dám đụng vào Hứa Chiêu.
Lại không nghĩ rằng hắn không dám đụng vào Hứa Chiêu nhưng cô thì dám đụng vào hắn.
Khi chiếc xe bus ma chạy qua cô, Hứa Chiêu dùng chu sa lau lòng bàn tay phải, tay trái cầm một lá bùa trừ tà rồi nắm lấy cửa sổ xe. Cái cửa sổ Tần Thâm cố gắng thế nào cũng không làm nó nhúc nhích, dưới sức lực của cô vậy mà lại nứt ra một cái khe.
Theo khe hở này, Hứa Chiêu cứng rắn đem xe bus ma kéo lại.
Thấy tình hình này, nhóm quỷ đang vây xem náo nhiệt bên cạnh Tần Thâm nhao nhao tản ra, không dám dựa gần cửa sổ, vị thiên sư này quá hung dữ.
Quỷ tài xế dùng sức giẫm chân ga, nhưng xe bus ma một chút cũng không động, cuối cùng hắn ta cũng chịu thua và nhận ra sự thật Hứa Chiêu và Tần Thiển đang ở đây để điêu ngư chấp pháp, trông vẻ quen thuộc của Tần Thiển và Tần Thâm, vị cảnh sát dương gian này chắc cũng là con mồi mà họ thả ra.
Quỷ tài xế đầy bi phẫn, cảm thấy cảnh sát dương gian này cũng quá gian xảo, lại bắt đầu liên hợp với thiên sư lừa gạt quỷ. Hiện tại chuyện quan trọng nhất chính là nhanh chân chạy để khỏi phải chết, quỷ tài xế cũng không dám chậm trễ, muốn nhảy khỏi xe để chạy trốn. Đám quỷ trong xe bus ma này đều là đàn em của hắn, hắn đã tốn rất nhiều công sức để huấn luyện không biết bao nhiêu đàn em, nhưng lúc này đây việc chạy trốn quan trọng hơn, cũng không quan tâm được đám đàn em này.
Tần Thiển cuối cùng cũng chui ra khỏi khe cửa xe bus, thân thể dài ra rất nhiều, may mà cậu ta là quỷ đâm chết, bị kẹt trên đường lăn qua lăn lại, độ mềm dẻo của thân thể cực kỳ tốt, mới có thể theo khe cửa trong xe chen lấn vào.
Vừa vào đã thấy quỷ tài xế muốn chạy, lúc đối mặt với lệ quỷ quỷ anh cậu ta còn thấy sợ, nhưng quỷ tài xế này trình độ không khác cậu ta lắm, cậu ta cũng không sợ, nhặt hai cái tròng mắt rớt trên mặt đất rồi lao về phía quỷ tài xế.
Cậu ta và quỷ tài xế quỷ tám lạng quỷ nửa cân, hai con quỷ ở chỗ ghế lái lao vào đánh nhau.
Hứa Chiêu xé cửa sổ xe bus ra, thò đầu vào trong quan sát. Rõ ràng là khuôn mặt thật là xinh đẹp, nhưng lúc cô tiến vào xe bus quỷ, quỷ bên trong xe bus cũng lạnh run, co lại thành một đoàn.
Trình độ của quỷ tài xế cũng ngang với Tần Thiển, đám đàn em của hắn còn yếu hơn, nhiều nhất cũng chỉ có thể hù dọa người ta, nhìn Hứa Chiêu dùng tay không kéo xe bus, không thể không sợ hãi.
Hứa Chiêu không quản tiểu quỷ trong xe,, trực tiếp nhìn về phía Tần Thâm: ” Anh không sao chứ? ”
Tiểu quỷ cũng không có gì đặc biệt, từ nhỏ cô đã nhìn thấy nhiều con lợi hại hơn, ngược lại là càng thấy hứng thú với Tần Thâm hơn, dù sao anh ta cũng có liên quan đến thẻ thành viên tệ. Mặc dù Hứa Chiêu phất lên trong một đêm, nhưng cũng không thể buông bỏ thẻ thành viên tệ.
Tần Thâm vẫn còn đang hoảng hốt, đầu tiên là liếc mắt nhìn Tần Thiển và quỷ tài xế đang xé nhau, sau đó liền liếc nhìn hành khách quỷ đang ngồi xổm trên mặt đất, sau khi thế giới quan chịu nhiều kích thích, anh ta ngược lại bình tĩnh lại. Anh ta cảm thấy tình huống trong chiếc xe này không giống như gặp quỷ, mà giống như cảnh anh ta đang làm nhiệm vụ tóm gọn một hiện trường đánh bạc.
Nhìn thấy cảnh tượng quen thuộc, sĩ quan cảnh sát Tần Thâm cũng khôi phục thái độ dĩ vãng, theo thói quen mà bắt đầu thực hiện chức trách của chú cảnh sát nhân dân: “Từng người một theo thứ tự đi ra ngoài, ôm đầu, đứng sang một bên.”