Thiên Kiêu Ngạo Thế

chương 121

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương

Ầm!

Chỉ là một đao này tuy đánh trúng, nhưng lại không có hình ảnh đẫm máu xuất hiện theo dự đoán, trái lại giống như bổ vào trên tấm thép, phát ra một âm thanh va chạm chói tai.

Không được, tên bộ lòng nhỏ này đã mặc áo giáp!

Trong lòng Liên Như Phong lộp bộp một tiếng, sắc mặt đột ngột thay đổi.

Mà lúc này, Lâm Diệp sớm đã mượn lực chấn động của một đao này của hắn ta, thân hình như một quả đạn đại bác bắn ra khỏi nòng, tốc độ đột nhiên tăng nhanh, đồng thời lưỡi đao trong lòng bàn tay như thác nước xanh chiếu nghiêng xuống, phốc một tiếng, chặt đứt đầu của một tên hộ vệ ở đối diện.

Rào rào!

Máu tươi phụt ra, thi thể không đầu của tên hộ vệ kia ngã ầm xuống.

Mà sắc mặt của Lâm Diệp cũng đột nhiên trắng nhợt, cổ họng ngọt, suýt chút nữa ho ra máu, nhưng trong con ngươi của hắn chợt loé lên vẻ tàn nhẫn, cố chịu đựng, xông về phía một tên hộ vệ cuối cùng.

Tên hộ vệ cuối cùng kia sớm đã bị biến cố trước mắt làm cho hoảng sợ đến tâm thần chấn động, lá gan sắp nứt ra, mắt thấy Lâm Diệp xông đến, hắn ta hét lớn một tiếng, chẳng quan tâm gì nữa chạy trốn về phía xa xa.

Cảnh tượng này không khỏi làm cho Lâm Diệp ngơ ngác, cũng khiến cho Liên Như Phong ngẩn ra, giống như cũng không nghĩ đến tên này sẽ chạy trốn khi lâm trận, thật là quá không có khí phách.

“Chỉ còn một mình ngươi thôi.”

Lâm Diệp thở hổn hển, nhìn về phía Liên Như Phong.

Chiến đấu đến lúc này, sự tiêu hao của Lâm Diệp vô cùng lớn, nếu như không phải luôn lấy “nước ngâm linh tài” bổ sung, chỉ e là sớm đã không chống đỡ được.

Dù sao hắn cũng là tu vi Trân Võ tam trọng cảnh, cho dù linh lực trong cơ thể có hùng hậu thuần khiết đi nữa, cuối cùng cũng có giới hạn.

Mà mới vừa rồi cố gắng đánh Liên Như Phong một đao, càng khiến cho Lâm Diệp bị nội thương không nhỏ, dưới tình huống này, Lâm Diệp vẫn có thể kiên trì, khiến cho trong lòng Liên Như Phong cũng cảm thấy khiếp đảm.

Đổi lại là hắn ta, cũng không thể giữ vững đến bây giờ.

Nhưng hết lần này đến lần khác, tên thiếu niên ở trước mặt kia vẫn đứng đó, lưỡi đao trong tay chảy máu, sát khí toàn thân không có dấu vết suy yếu chút nào.

Đây làm sao có thể là một thiếu niên cảnh Trân Võ tam trọng có thể làm được?

Liên Như Phong suy nghĩ không ra, nhưng hắn ta đã có thể nhìn ra được, Lâm Diệp rõ ràng đã tiêu hao vô cùng lớn, nói là tiến công bằng sức mạnh cuối cùng cũng không quá đáng, điều này khiến cho trong lòng hắn ta hơi bình tĩnh.

“Chính là một mình ta, cũng đủ để lấy mạng của ngươi!”

Suy nghĩ trong lòng loé lên, động tác của Liên Như Phong cũng không chậm, sãi bước tiến lên, khí thế hung hãn, trường đao trong tay đánh tới.

So với Lâm Diệp, hắn ta từ lúc bắt đầu chiến đấu đến bây giờ cũng không tiêu hao bao nhiêu thể lực, đang là thời điểm khí thế bừng bừng.

Quan trọng nhất là, tu vi của hắn ta lại vững chắc đè ép một mình Lâm Diệp!

Xoạt!

Trường đao vung ra, linh lực như tụ họp, vô cùng chói mắt.

Truyện Chữ Hay