“Thật đáng sợ, đan điền hoàn toàn được bao bọc bởi tinh thần lực chống lại hoàn toàn dò xét từ bên ngoài”“Tiểu tử này đã tu luyện thế nào để được như vậy?”“Cấm chế bảo vệ của của Sư phụ cũng đã biến đâu mất, chứng tỏ Tiểu Bá đã đủ sức bảo vệ đan điền rồi”Khi đan điền được bao bọc bởi các sợi tuyến tinh thần lực như mạch máu, thì lượng tinh thần lực lưu chuyển sẽ rất lớn từ đó góp phân gia tăng tinh thần lực của bản thân mà không quá phụ thuộc vào thượng đan điền.Bên trong Dược lâu, Thiên Uy trưởng môn, phụ thân Nhân Bình, mẫu thân Tiểu Hạnh cùng Tam thúc Địa Hoa dò xét trao đổi trước tiến bộ của Tiểu Bá.Bỗng nhiên không gian rung động nhẹ, Lão bà thân ảnh mờ ảo trong hắc ám nguyên tố xuất hiện.“Bái kiến sư nương”Lão bà phất tay nâng tất cả đứng lên.“Hoa nhi, sư nương cần lên tầng lấy thứ.
Các con hãy gọi lão già vô sỉ đó chuẩn bị chút, chúng ta cần hợp sức giúp cho Tiểu quỷ mở hết tiềm năng thiên phú của nó”Tất cả đại biến sắc mặt, phải biết trong Thiên thú môn này có vị cấp Độ kiếp thuộc nhóm nhân vật mạnh nhất, mà để mở thiên phú cho Tiểu Bá phải cần cả cùng lúc ra tay.Thiên phú gì mà lại thực sự khủng bố như thế?“Lão thái bà, đến lúc cần đến ta rồi sao? Trời có mọc đằng tây không đấy”Không gian rung động nhẹ, thân ảnh Lão nhân sư tổ xuất hiện, tay khoanh trước ngực đắc ý nói.Không đáp lại, Lão bà bay thẳng đến tầng .
Chỉ sau chớp mắt Lão bà lại xuất hiện cùng với chiếc hộp ngọc rất đẹp.Lão nhân sư tổ trợn tròn đôi mắt, lắp bấp chỉ tay hỏi:“Lão thái bà, sao lại lấy nó ra?” người khác cũng khó hiểu, bởi họ không hiểu được bên trong chiếc hộp đó chứa cái gì?Lão bà liếc cái rồi nói:“Hừm… Lão gì vô sỉ ông sống riết hồ đồ rồi.
Tiểu quỷ này có thiên phú gì cũng không nhìn ra, cứ cho nó tu luyện bát nháo lên”Nghe đến đây Lão nhân sư tổ mới đưa tinh thần dò xét vào cơ thể Tiểu Bá.Sắc mặt khó coi thấy rõ “Tiểu quỷ này sao lại nhanh chóng liên kết Tinh nguyên đan với các đan điền vững chắc đến vậy.
Nó là Tinh thần sư ư?”Lão bà hừ lạnh “Hừm… đúng già đến hồ đồ rồi.
Hạ đan điền nó có nguyên đan màu gì?”Nói đến đây thì Tam thúc Đại Hoa bước ra nói:“Sư phụ, Tiểu Bá nó có vô sắc nguyên đan ở hạ đan điền”Lão nhân sư tổ trợn mắt ngạc nhiên, dùng tinh thần xuyên qua khe hở tiến vào bên trong hạ đan điền dò xét.Sắc mặt càng thêm khó coi đến cực điểm.“Lão thái bà, tinh thần lực Tiểu quỷ mạnh đến thế sao? Như cái mạng nhện to lớn, chằng chịt các sợi tuyến tinh thần đến mức dò xét không được luôn”Lão bà đắc ý hất cằm nói: “Hừ… Tiểu quỷ trong tay mỹ nhân như ta phải đẹp như thế là chắc rồi”Sắc mặt cả người mộng bức thực sự, từ khi đến Thiên Thú môn này chưa ai thấy mặt vị sư nương này.Riêng Tiểu Hạnh cũng đã không còn nhớ mặt của bà nữa.Lão nhân sư tổ khoé miệng giật giật.“Lão vô sỉ chúng ta phải dùng tinh thần lực trợ giúp nó luyện hoá hấp thu viên đan dược này.
Chỉ dẫn nó ngưng tụ nguyên đan từ lực lượng viên đan dược này”“Không thể nào.
Lão thái bà có bị bệnh không? Đó là đan dược gì chúng ta đều biết mà, nó không thể luyện hoá hấp thu nổi đâu”“Im đi lão vô sỉ.
Với thiên phú Sao chép sư của nó nếu không có sự hỗ trợ của viên đan dược này thì sao phát huy hết sức mạnh tiềm ẩn của nó?”Lão nhân sư tổ giật mình há mồm hỏi lại: “Lão thái bà nói cái gì? Tiểu quỷ có thiên phú Sao chép sư sao?”Lão bà không thèm trả lời mà đến bên cạnh Tiểu Bá, phất tay nhắc cậu bay lên rồi biến mất ngay.Lão nhân sư tổ đứng chỗ lẩm bẩm “Đúng rồi, là vô sắc nguyên đan.
Thiên phú vạn năm có là thiên địa sủng nhi”“Lão thái bà chờ ta với” nói rồi Lão nhân cũng biến mất.Phá hoại sư nương tròn mắt hỏi “Sư huynh cái gì là thiên phú Sao chép sư?”Trong các sư huynh muội thì Nhân Bình là người ham học hỏi nhất nên hiểu được loại thiên phú này.“Thiên phú Sao chép sư được ghi chép trong quyển cổ thư ở tầng Tàng thư lâu”“Là loại thiên phú ứng mệnh trời mà sinh, được gọi là thiên địa sủng nhi”“Người mang thiên phú này có thể sử dụng bất kỳ thuộc tính thiên phú võ sư nào ngoại trừ số loại quá đặc thù”Nghe đến đây cả người còn lại khiếp sợ, sử dụng bất kỳ thuộc tính thiên phú là dạng gì lợi hại?Trên Thiên đỉnh nhai, trong động phủ.Lão bà mang Tiểu Bá đến rồi lột sạch đồ trên thân để cậu nằm trên chiếc giường làm bằng tinh thần thạch trắng muốt.Tinh thần thạch là loại đá rất quý hiếm trợ giúp người tu luyện tập trung tinh thần lực.Vừa làm xong thì Lão nhân sư tổ xuất hiện ở cửa động phủ.Lão nhân đi vào nói nhỏ: “Lão thái bà chúng ta phải giúp Tiểu quỷ thành người mạnh nhất”Lão bà liếc nhìn cái rồi mở miệng hỏi: “Lão vô sỉ ông sống riết tệ quá, không nhớ khi nào thì thiên địa sủng nhi ra đời sao?”Rồi bà thở dài “Đây là sứ mệnh của chúng ta”Lão nhân nghiêm túc lại rồi ngồi xuống đối diện lão bà, để Tiểu Bá vào giữa.“Ra tay đi” Lão nhân nói xong liền nhắm mắt lại.Lão bà gật đầu rồi phất tay truyền lực lượng vào người Tiểu Bá đánh thức cậu dậy.Cậu ngơ ngác nhìn xung quanh thấy cả người lão nhân và lão bà.“Sư tổ mẫu sao con lại ở đây?”Lão bà ôn nhu nói:“Tiểu quỷ, con mệt quá nên ngủ thôi”“Giờ chúng ta sẽ giúp con tay để hình thành nguyên đan thứ bên trong hạ đan điền”“Chỉ khi con thành công ngưng tụ được quả nguyên đan này thì con mới thực sự là Sao chép sư cường đại”“Còn thất bại thì con sẽ chết”Sợ vãi cả linh hồn, cái gì đụng cái là quẹo thế này trời!?Muốn sống cũng khó thế sao?“Đừng sợ, con đường cường giả đâu có kẻ hèn nhát đúng không?”“Ngồi xuống đi”Trong lòng Tiểu Bá gào thét, ta muốn thành cường giả, ta cũng muốn là kẻ hèn nhát nữa.Cậu ngồi xuống chiếc giường Tinh thần thạch liền thấy tinh thần lực vận chuyển cấp tốc như được cắn thuốc vậy.Tay lật ra hộp ngọc, Lão bà mở ra bên trong là viên đan dược to bằng đầu ngón tay cái mang sức mạnh hút lấy vạn vật, ngay cả linh hồn cũng muốn xuất ra khi nhìn vào viên đan dược.“Nuốt nó vào đi, tập trung tinh thần luyện hoá nó.
Dùng lực lượng của nó hình thành nguyên đan ở hạ đan điền hiểu chưa?”Tiểu Bá há hốc mồm trước lời nói của Lão bà sư tổ mẫu.Đừng nói là nuốt vào, mới có nhìn thôi đã bị viên đan dược hút lấy linh hồn rồi, nuốt vào sao mà sống nổi.Thấy cậu há to miệng Lão bà tưởng rằng tên cháu này di truyền tính lười, há miệng đợi sung rụng nên thuận tay ném vào miệng cậu.Ực…Bất ngờ bị viên thuốc rơi vào miệng Tiểu Bá theo phản ứng bình thường nuốt xuống.Moá ơi, con đâu có muốn ăn viên đan dược đó… khóc không kịp rồi….