Thích Khách

chương 55

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Dưới vòng vây của mọi người, quân chủ đế quốc uy nghiêm, ngẩng cao đầu bước vào chủ thính, toàn bộ ánh đèn trong chủ điện hoàng cung sáng lên thêm, dàn nhạc tấu khúc nhạc vang vọng, các quý tộc sôi nổi hành lễ, dáng vẻ tao nhã, dựa theo thân phận ngồi xuống. Đương nhiên, ghế gần bên Kelmis bệ hạ có hạn, TTV ngụy trang thành Tu Tư nam tước có tư cách đạt được một vị trí trong đó, mà Shia chỉ có thể chờ ở ngoài sảnh.

Gương mặt hoàng đế Kelmis hồng hào, có vẻ tâm trạng thật tốt. Sau khi đi vào phòng thiết yến, hắn phất nhẹ tay ý bảo giàn nhạc tấu khúc trầm ổn, đại sảnh yến hội an tĩnh lại.

"Các bằng hữu kính yêu, và các tộc nhân thân mến của ta." Hoàng đế Kelmis mở miệng, thanh âm hùng hậu, nâng lên ly cao đã rót đầy rượu, ánh mắt chậm rãi đảo qua khắp đại sảnh, "Hôm nay các ngươi có thể tới mừng khánh sinh của ta, ta thật cao hứng. Bởi vì điều này chứng minh, đế quốc chúng ta, vẫn là vạn người một lòng, chúng ta đoàn kết với nhau, tín nhiệm lẫn nhau, cam nguyện vì phồn vinh của đế quốc mà cống hiến thanh xuân, thậm chí sinh mệnh. Chúng ta chưa từng quên ước nguyện từ ngày đầu kiến quốc, vinh quang, sứ mệnh và quang minh. Chúng ta vì đế quốc mà sinh!"

"Đế quốc vạn tuế! Kelmis bệ hạ vạn tuế!" Các quý tộc cho dù là chân tâm hay là giả ý, sôi nổi nâng ly đáp lại.

"Tai nạn hai trăm năm trước chúng ta không thể quên, máu tổ tiên thấm đỏ chiến kỳ. Vì đế quốc phồn vinh, chúng ta nâng ly! Nguyện hòa bình thường tại!" Kelmis bệ hạ uống một hơi cạn sạch ly rượu.

"Vì đế quốc phồn vinh! Hòa bình thường tại!" các quý tộc phụ họa.

"Đương nhiên, hôm nay ngoài việc là sinh thần của ta, ta còn muốn hướng chư vị thông báo một tin tốt." Kelmis hoàng đế nói xong, nhìn ra sau lưng mình.

Công chúa Hasussan một thân quân trang đi lên phía trước, mái tóc vàng cắt ngắn ôm sát khuôn mặt thể hiện tư thế oai hùng, quân trang lục sắc bao bọc dáng người săn chắc, lại bất giác có một tia nữ tính xinh đẹp quyến rũ, một bên tai đeo hoa tai làm từ tinh thạch tím, trong lúc xoay người, huy quang rạng rỡ.

"Công chúa Hasussan đã chấm dứt thời gian ba năm đốc tra toàn quốc, sau này nàng chính là chủ tịch chấp hành quân tình tinh tế đế quốc, chưởng quản hết thảy quân cơ, nàng còn trẻ, sẽ có nhiều việc chưa nắm rõ, mong rằng chư vị đang ngồi về sau có thể chỉ điểm nàng một ít."

Công chúa Hasussan không hay cười, ánh mắt phi thường sắc bén, hoàng đế Kelmis tuyên bố xong, nàng không nhìn mọi người châu đầu ghé tai nghị luận, nện gót giày quân đội, vòng tay ra sau cuối người hành lễ, sau đó cũng không nói một lời mà lui về đứng sau Kelmis bệ hạ. Kelmis vẫn mỉm cười thản nhiên như cũ, ánh mắt đa mưu túc trí thu hết thảy phản ứng của mọi người.

Tin tức này không còn nghi ngờ chính là quả bom nổ dưới nước, tuy rằng mọi người thật cố gắng khắc chế, nhưng vẫn che dấu không nổi thần sắc kinh ngạc. Có chút lớn gan, trộm đánh giá phản ứng của mấy vị hoàng tử.

Hoàng đế Kelmis có tổng cộng bảy vị alpha hoàng tử nữ, trong đó người thừa kế được xem trọng nhât có hai: đại hoàng tử Carsen chưởng quản binh đoàn Sứ mệnh, và tứ hoàng tử Lemain chưởng quản binh đoàn Quanh Minh. Gần đây thất hoàng tử Lezar lên làm thống soái binh đoàn Vinh quang, tuy rằng tuổi trẻ đầy hứa hẹn, huyết thống ưu tú, nhưng cho dù là thế lực trong hội nghị hay là căn cơ trong hoàng cung, đều kém hai vị hoàng tử kia rất nhiều, huống chi y còn có một mẫu thân như vậy.

Giữa Lemain và Carsen, luận tài hoa hay năng lực, Carsen đều hơn rất nhiều, hơn nữa phân lượng của binh đoàn Sứ Mệnh trong đế quốc cũng không phải là thứ mà binh đoàn Quang Minh có thể so sánh. Bởi vậy, rất nhiều người cảm thấy đại hoàng tử nhận được sủng ái sâu sắc từ hoàng đế, nổi bật không người có thể địch, lại không ngờ rằng, hôm nay, Kelmis bệ hạ thế nhưng lại cho nhảy ra một công chúa Hasussan.

Đại công chúa điện hạ tuy rằng các phương diện tố chất cũng đều phi thường mạnh, nhưng làm người quá khiêm cung, bình thường rất ít nghe được tin tức của nàng, cho nên mọi người thường sẽ quên mất sự tồn tại của nhân vật số như vậy. Nhưng lại có ưu thế không người có thể có được, các hoàng tử alpha khác cũng không thể có - nàng có tín nhiệm tuyệt đối của hoàng đế Kelmis.

Cho nên nói, hoàng đế Kelmis này bây giờ là có ý muốn bồi dưỡng đại công chúa? Thậm chí muốn truyền ngôi vị cho nàng luôn sao?

Dàn nhạc lại bắt đầu tấu nhạc, vũ hội bị gián đoạn tiếp tục tiến hành.

Đại hoàng tử Carsen sắc mặt âm trầm, lại còn cười to hơn mà giữ hình ảnh với các nghj viên, làm người nhìn đều thay hắn khó chịu. Rõ ràng, lần này là công chúa Hasussan nhận mệnh, trên thực tế bị đánh sâu nhất chính là hắn. Binh đoàn Sứ Mệnh là có thực lực nhất trong ba đại binh đoàn, mà chủ tịch chấp hành quân tình, liền tương đương với bố trí nhãn tuyến trên đầu ba binh đoàn, nhất cử nhất động đêu dưới mí mắt theo dõi của người ta.

TTV chờ hoàng đế nói xong, rời đi chủ điện, ra ngoài đi một vòng, lại tìm không thấy Baccho. Hắn hoàn toàn không có hứng thú với vũ hội quý tộc, nhưng hơn một năm huấn luyện tại căn cứ Mai Tả cũng không phải là uổng phí, nhất cử nhất động của hắn lúc này đều có phong độ hoàn toàn phù hợp với hoàn cảnh hiện tại.

Môt vị alpha tới nói chuyện với hắn, hắn ứng phó vài câu cho qua, để tránh lại bị người quấy rầy phức tạp, liền tìm một chỗ vắng vẻ ngồi xuống.

Điện thoại của Tu Tư vang lên, TTV mở, bên trong truyền đến thanh âm của người hầu: "Tu Tư thiếu gia, vé phi thuyền ngài muốn ta đặt đã đặt xong, thời gian cất cánh gần nhất là mười hai giờ tối."

TTV thản nhiên trả lời, người hầu chần chờ hỏi: "Nhưng mà, Tu Tư thiếu gia, trễ như thế, ngài sao còn muốn đi xa nhà chứ?"

"Không cần hỏi nhiều." TTV nói.

Người hầu sợ hãi nói vâng dạ, nhanh chóng tắt máy.

TTV cất điện thoại, nhìn thời gian, bây giờ là hp tối, muốn kịp phi thuyền giờ vậy ít nhất trước h phải rời khỏi hoàng cung.

Hoàng cung Klappa bị phong tỏa, cấp bậc bảo an tăng mạnh, hắn còn mang theo một người, rất khó ra ngoài, nhưng mà đối với các quý tộc alpha tới dự tiệc, vào lúc tiến cung đã trải qua nhiều lần kiểm tra, ngược lại lúc rời đi lại không bị quá để ý, hắn và Baccho ngụy trang thành khách dự tiệc rời đi, xem như là phương pháp ổn nhất hiện nay.

Hiện tại còn hai cho đến ba giờ nữa là phải rời khỏi hoàng cung, chuyện hắn phải làm, chính là sắm vai một quý tộc alpha.

"Quan chấp hành quân tình trước nay đều là do Tổng tư lệnh đế quốc quân kiêm nhiệm, tuy rằng tướng quân Andrew tuổi đã cao, nhưng gia tộc hắn có người kế tục, cũng là chủ lực đảng hòa bình, Kelmis bệ hạ đem một nửa chức quyền của Tổng tư lệnh cho đại công chúa, không sợ khiến cho hội nghị phản pháo sao?" Sau bình phong chố TTV ngồi, là một lô ghế bán mở, thanh âm vài người nói chuyện phiếm truyền tới, tuy rằng tận lực đè thấp, nhưng vẫn lọt vào tai hắn.

"Hừ, nhỏ giọng chút đi! Ngươi cho rằng nơi này là nơi nào, dám nói chuyện này!"

"Sợ cái gì, bệ hạ cố ý tuyên bố nhậm chức trong trường hợp không chính thức này, không phải là muốn xem phản ứng của mọi người sao, hiện giờ ai mà lại không lén lút nói thầm."

"Đảng hòa bình vẫn luôn chủ trương hạn chế quyền lực quân vương, mấy hôm trước lại đề xuất dự thảo cải cách, không chừng là chọc giận bệ hạ, cho nên...Đây l à muốn khai đao với tổng tư lệnh?"

"Trong đảng hòa bình toàn là kẻ điên ăn no rửng mở. Ta xem bọn họ sớm hay muộn cũng sẽ có một ngày nổi lên tâm tư phản nghịch, phủ định chế độ đế quốc, thành lập chế độ tổng thống mới, cũng không nghĩ xem, đặc quyền quý tộc hiện giờ là ai trao tặng cho bọn họ."

Tiếng nghị luận đứt quãng thổi qua bên tai TTV, nhưng hắn không để ý, ánh mắt nhìn xuyên qua sàn nhảy, bỗng nhiên khẽ nhướn mày, trong một lô ở sảnh đối diện, nhìn thấy vài thân ảnh quen thuộc.

Omega ban A căn cứ Mai Tả, Miffy, Fernan, Lame đều có, chỉ độc không thấy Evan. TTV suy nghĩ một chút liền hiểu rõ: mấy omega này đều là dựa vào gia tộc sau lưng, có thể trước khi bị phân phối tham gia yến hội quý tộc, nếu may mắn, không chừng tại đây có thể gặp được alpha quý tộc mình thầm ngưỡng mộ. Mà với xuất thân của Evan, tuyệt không thể có được đãi ngộ như vậy.

TTV an tĩnh ngồi ở bên này sản nhảy, nhìn bọn họ ở bên kia. Hắn nhìn những người từng cùng hắn lên lớp, ăn cơm, và những omega khác ngồi ở những lô nhỏ lịch sự tao nhã, cái miệng nhỏ nhấp trà, mỉm cười cẩn thận, mặc dù vẫn nói chuyện phiếm cùng người bên cạnh, nhưng lực chú ý lại để hết vào những alpha ngoài kia, giống như thư thú chờ đợi giao phối, mọi hành vi, đều chỉ vì hấp dẫn cái nhìn của người khác phái.

Nếu lúc trước mình không trốn ra khỏi căn cứ Mai Tả, có phải hay không sẽ giống như những người này? TTV nhìn xem đến có chút xuất thần, bất quá thực nhanh liền khôi phục lại, khóe miệng nhẹ cong, ánh mắt trào phúng.

Làm sao có thể có "nếu"? Đối với hắn mà nói, nếu thật sự đến một ngày, phải dựa vào dưới thân người khác, hắn tình nguyện, đi tìm chết.

"Tu Tư nam tước, hôm nay ngài có vẻ không có hứng thú."

Một thanh âm vang lên, đánh gãy suy nghĩ của TTV.

TTV ngẩng đầu, nhìn thấy thất hoàng tử Lezar cầm ly rượu đứng trước mặt mình.

Ánh mắt tuấn mỹ hơi nheo lại, "A? Thất hoàng tử vì sao lại nói như vậy?"

"Ai lại không biết Tu Tư nam tước luôn là trung tâm vũ hội? Nhưng ngươi là một mình ngẩn người ở đây, không biết sẽ làm cho bao nhiêu omega thất vọng."

"Con người đều sẽ thay đổi vì tâm tình bất đồng. Khi không có hứng thú, cho dù có thích khiêu vũ, đối với những ca khúc đã nghe mấy trăm lần cũng sẽ ngán." TTV nói xong đứng dậy, hắn không thích ngước nhìn người khác, đi đến cạnh quầy bar tìm ly rượu uống. Lezar cũng lại đây, hai người đi dọc theo bên cạnh sàn nhảy, vừa đi vừa uống rượu.

"Lại nói, ta cho rằng thất hoàng tử điện hạ lúc này cũng không có hứng thú với vũ hội." TTV liếc nhìn Lezar, thản nhiên nói, đảo khách thành chủ, đánh vào chỗ yếu.

"Ân? Thật không?" thần sắc Lezar khẽ động, cười như không cười, cũng không nói nhiều, lắc nhẹ ly rượu trong tay, rượu đỏ sậm chậm rãi xoay vòng trong ly tạo thành lốc xoáy nho nhỏ, tựa như cảm xúc mênh mông của người nào.

TTV buông ý cười, không nói nữa. Cho dù hiểu biết của hắn đối với cục diện chính trị tại đế quốc tinh tế không nhiều lắm, nhưng đối với trò chơi quyền lực, từ xưa đến nay đều là đổi bình mà không đổi rượu, đời trước hắn đã thấy nhiều, đời này ít nhiều gì cũng có chút kiến thức. Vừa rồi lão hoàng đế kia nhâm mệnh một cái gì quan chấp hành, thực rõ ràng là làm cho mấy hoàng tử chưởng quản binh quyền kia hạ một cấp, tuy nói rằng tỉ trọng binh quyền của thất hoàng tử thấp nhất trong đó, chịu ảnh hưởng ít nhất, nhưng vô duyên vô cớ trên đầu thêm một cái vòng kim cô, tóm lại là không phải chuyện vui gì. Chỉ cần đơn giản nhìn sắc mặt vị hoàng tử Carsen kia cùng với một vị đương sự khác, sẽ biết chuyện này có bao nhiêu ảnh hưởng, bất quá vị thất điện hạ này, ngược lại thần sắc như một từ đầu tới cuối, có thể thấy được lòng dạ thâm hậu.

Giữa hai người có một khắc trầm mặc, rốt cuộc, Lezar mở miệng, tự tại cảm thán: "Ngược lại, ngươi thay đổi."

TTV nghiêng tay, thảng người đứng nhìn thất hoàng tử: "Tại hạ ngược lại cảm thấy, thất điện hạ không giống với ấn tượng lúc trước."

"A?" Lezar nhướng mày đầy hưng trí.

"Trở nên càng giống với một vị hoàng tử." TTV hơi nâng ly với Lezar, mắt nhìn đối phương, không rõ vui giận.

Lezar gợi lên nét cười bên khóe môi, đáp lễ TTV, uống hết rượu trong ly.

"Ngài cũng giống một vị chính khách đủ tư cách."

""chính khách" cũng không phải một từ tốt đẹp gì."

Lezar cười, " "hoàng tử" hình như cũng không."

Hai người đi qua hơn nửa sàn nhảy, một người uống rượu, một người thưởng thức ly rượu, lúc đi ngang qua vài vị quý tộc trẻ tuổi, vừa vặn nghe thấy bọn họ đang nói chuyện giáo sư Figg bị giết ba ngày trước, bọn họ không hạ thấp giọng, nội dung câu chuyện câu có câu không thổi qua.

"Nghe chuyện xảy ra ở quân y viện đế quốc ba ngày trước sao?"

"Đương nhiên nghe nói. Chậc chậc, thật sự là đáng thương, suốt đời đều vì thông qua luật nhân quyền omega mà chỉnh sửa, làm việc vất vả, không thể ngờ được, cuối cùng lại chết dưới tay omega."

"Lúc này đảng hòa bình còn gì để nói, thật là mất hết thể diện."

"Cho nên nói, vẫn là đại hoàng tử điện hạ anh minh, đối với loại người nhận giúp đỡ không biết mang ơn như omega, liền không thể cất nhắc bọn họ! Phải nhốt bọn họ trong nhà, sanh con dưỡng cái, toàn tâm toàn ý phụ thuộc vào quý tộc alpha, miễn cho ra ngoài nhiễu loạn xã hội.."

Lezar nghiêng đầu nghe, đột nhiên hỏi TTV: "Nghe được bọn họ nói sao?"

"Không phải đang nói về omega kia sao?"

"A, nguyên lai nam tước đại nhân cũng biết omega này." Lezar nói.

Hai cặp mắt đen đều đồng thời nhìn vào đối phương, trung gian giống như nổi lên tia lửa điện, hết sức căng thẳng.

"Nếu vậy, nam tước đại nhân cảm thấy thế nào về chuyện này?"

"Thất điện hạ thấy thế nào?"

"Ta?" Lezar cười ra tiếng, "Theo ta, quả thực là thất bại đến cực điểm."

"Không tồi, ta cũng nghĩ vậy." TTV lạnh lùng nói, sắc mặt thật không tốt.

"Như vậy, ngươi cảm thấy vì sao thất bại?" Lezar một tay nâng ly rượu, một tay vuốt cằm.

"Bị người đuổi tới cùng đồ mạt lộ, chẳng lẽ còn không thất bại."

"Đừng nói là cùng đồ mạt lộ, cho dù là thật sự bị bắt, chưa đến một phút cuối cùng, đều khó có thể nói là thành công hay là thất bại."

Mâu quang TTV khẽ động: "cho nên ý của điện hạ là..."

"Ta nói hắn thất bại đến cực điểm, chính là vì không hiểu rõ người mình giết. Cho dù chọn nghề thích khách, cũng phải biết có những người có thể giết, có những người không thể giết, có vài người giết có thể để người biết, mà có vài người phải giết âm thầm.."

Lời nói còn chưa dứt, TTV phúc chốc nâng mắt, thẳng tắp nhìn Lezar.

Thất hoàng tử Lezar cảm nhận rõ ràng khí tràng quanh thân đối phương đột nhiên lạnh lẽo, sát khí tản ra, không khỏi ngẩn người.

"Cho nên ý của thất điện hạ là, người này không nên giết?" TTV nhìn Lezar không chớp mắt, ngữ khí sâu kín hỏi.

"Không nhất định." Lezar không chút nào lảng tránh ánh mắt TTV, lúc này, giữa sàn nhảy có người bước đến chỗ bọn họ, một omega trong đó vô tình vấp té về hướng bên này, Lezar né ra trước, đẩy TTV dựa lên tường.

Khoảng cách giữa hai người trở nên quá gần, lồng ngực chạm vào nhau, hô hấp hai bên đều phun đến trên mặt đối phương, hai trái tim chỉ cách một tầng vải và da thịt, đều cùng đập nhanh.

"Có rất nhiều tình huống, đều là chuyện phải làm."

Giữa khoảng cách quá gần, Lezar thì thầm nói ra những lời này, ánh mắt dời từ cặp mắt y đã nhớ thương hai đời, chậm rãi chạm đến môi, chăm chú nhìn thật lâu, ánh mắt sâu thẳm.

Ha ha, hay cho chuyện phải làm!

TTV lạnh lùng gợi lên khóe môi, trong lòng điên cuồng mà cười.

Hắn đương nhiên biết, "chuyện phải làm" trong miệng người này.

Cái loại không cần biết dùng thủ đoạn gì, không đạt mục đích thề không bỏ qua, hắn đương nhiên biết.

Nam nhân trước mặt này, mọi sự sâu xa đều nằm trong khống chế, vào giờ khắc này, in thật sâu vào đáy mắt TTV. Tay buông lỏng bên người từng chút nắm chặt, kiếm laser và súng laser đeo sau lưng, cấn vào tường, làm xương sống đều đau.

Omega va chạm với thất điện hạ tôn quý kia lọ mọ đứng lên, sợ hãi giải thích với Lezar, mà Lezar chỉ ngẩn người nhìn TTV. Tuy rằng lúc này hắn trong bộ dạng người khác, nhưng Lezar vẫn có thể nhận ra hắn, cho dù hắn biến thành bộ dáng gì, chỉ cần ở trong phạm vi mà đôi mắt y nhìn thấy được, y đều sẽ nhận ra hắn trong khoảng thời gian nhanh nhất.

"Thất điện hạ, ngài đứng sát quá." TTV cơ hồ dùng hết khả năng chịu đựng của hai thế, mới bình tĩnh vô ba mà nói ra lời này.

"A, xin lỗi." Lezar lui về sau bước, buông TTV ra,"Thật xin lỗi, nam tước Tu Tư."

"Ta còn phải đi tìm bạn của ta, xin lỗi không tiếp được, thất điện hạ." TTV khẽ gật đầu với Lezar, nhìn y thêm một cái, xoay người bước đi.

Đúng lúc, có người kêu Lezar một tiếng. Lezar quay đầu, đúng là đại công chúa Hasussan.

"Thất đệ."

"Đại tỷ." Tuy rằng Lezar nhớ ra chuyện của kiếp trước, nhưng cuộc đời này cũng là tự y trải qua, đối với vị trưởng tỷ này, y thật tôn kính.

"Ta nghe nói ngươi làm phụ hoàng sinh khí, thật không?" Hasussan khoang tay mà đứng, đi thẳng vào vấn đề, không nói nửa câu vô nghĩa.

"A? Là phụ hoàng nói với ngươi?"

"Không." Hasussan liếc nhìn Lezar, đại khái là nhận di truyền huyết thống chất lượng cao, tuy rằng không có vị nữ nhân, nhưng vị đại công chúa điện hạ này cũng là một mỹ nhân không tỳ vết, "Phụ hoàng chỉ nói với ta, nếu trong vòng ngày ngươi không đưa ra câu trả lời thuyết phục, liền mệnh ta tiếp quản binh đoàn Vinh Quang."

"Thuyết phục?" Lezar khẽ cười, "Được, ta sẽ sớm cho người một câu trả lời thuyết phục, ngài yên tâm."

"Lezar, không được chọc giận phụ hoàng." Hasussan cảnh cáo, "Chuyện của ngươi tại tinh cầu Solomon, ta có nghe thấy, không được hồ nháo nữa."

"Đại tỷ, hiện giờ chúng ta đều trưởng thành, ngài không có khả năng quản chúng ta nhưng khi còn nhỏ vậy. Trong hoàng cung này mỗi người đều thay đổi, chỉ có mình đại tỷ..."Nói tới đây, ánh mắt Lezar nhìn tới hoa tai ghim trên quân trang, hoa tai rất đơn giản phóng khoáng, không chút cầu kỳ, "Đây chắc là quà cho Ruth và Hina, lại là kiểu dáng giống nhau? Kỳ thật ngài cũng biết, các nàng không thích loại đơn giản như vậy, các nàng thích những thứ xinh đẹp."

"Tên của Hina và Ruth không phải để ngươi gọi, Lezar, các nàng cũng là tỷ tỷ của ngươi."

"Ngài xem các nàng như muội muội, nhưng mà..." Lezar còn chư nói xong, ý vị sâu xa nhìn Hasussan một cái, liền xoay người rời đi.

Hasussan nhìn bóng dáng Lezar, nhíu mi thật sâu, làm cho gương mặt vốn dĩ khí thế bức người của nàng mềm mại đi một ít.

Mười một giờ tối, vũ hội đến lúc cao trào.

TTV cuối cùng tìm được Baccho trong một ban công bán lộ thiên, hắn lúc này đang vui vẻ trò chuyện với một omega, omega này rất đặc biệt, bởi vì, hắn ngồi trong xe lăn.

"Ngươi thật sự cảm thấy, Omega sau khi bị dấu hiệu, còn có thể thanh trừ?" Baccho đội khăn trùm đầu dựa vào lan can, nhìn omega ngồi trong xe lăn bên cạnh, cho dù không nhìn thấy biểu tình hiện giờ của hắn, TTV cũng biết, Baccho hiện đang chìm trong trạng thái hưng phấn cực độ.

"Ân, về lý thuyết thì có thể. Bởi vì lúc alpha dấu hiệu omega, là thông qua răng nanh cắn vào sau cổ omega, thông qua phân bổ tuyến tố để hoàn thành dấu hiệu, tạo thành biến thể thần kinh không thể nghịch. Nếu như có thể dùng liều thuốc thích hợp để kích thích, thúc đẩy cơ thể omega phân bố kháng thể, hẳn là có thể từ từ làm mờ đi dấu vết alpha lưu lại..."

Nam nhân kiên nhẫn giải thích với Baccho, giọng nói vô cùng êm tai, không vội không chậm, từ từ như nước chảy trong đêm tĩnh, thực dễ dàng làm cho cảm xúc xao động. Cả người hắn toát lên khí chất yên lặng đạm mạt, ngay cả một thân lệ khí như Baccho, dưới ánh nhìn ôn thuận chăm chú kia, cũng trở nên bình thản rất nhiều. Nhưng, hình như cơ thể hắn không tốt lắm, sắc mặt tiều tụy, có chút tái nhợt bệnh hoạn.

TTV đi đến trước mặt Baccho, thấp giọng nói: "Chúng ta nên đi rồi."

Baccho tựa hồ không tình nguyện, TTV mặc kệ, trực tiếp nắm tay hắn lôi đi.

"Ai, ta còn chưa hỏi tên của ngươi, ngươi tên gì? Về sau có lẽ có cơ hội gặp lại!" Baccho quay đầu lại nói với omega trong xe lăn.

Nam nhân cười cười, nhẹ giọng nói: "Ta tên Ssard." Nhưng, hắn nhìn thấy Baccho bị một quý tộc alpha mạnh mẽ lôi đi, trong ánh mắt hiện lên bi ai nhàn nhạt.

Lại là một kẻ tài hoa, chỉ tiếc, hắn sinh ra là omega.

Đêm khuya, trên ban công tầng hai của cung điện Klappa, hoàng tử omega ngồi trong xe lăn khẽ khàng thở dài, mà ngay tại bụi cỏ dưới ban công, một quan quân say rượu, trong gió đêm lạnh lẽo, lẳng lặng ngước lên nhìn, bên khóe môi ngậm một điếu thuốc, hoa lửa chợt lóe chợt lóe, như ánh hùynh quang cô độc.

Truyện Chữ Hay