Lòng đầy hoảng hốt, tôi nhấc chân định chạy vào trong nhà.
“Này!” Từ phía sau truyền đến tiếng của Thi tiên sinh.
Tôi quay đầu lại theo bản năng.
“Đừng vào vội.” Thi tiên sinh nói.
Nói xong anh ta còn sợ tôi không hiểu, nắm lấy cổ tay tôi.
“Sao thế?” Tôi nôn nóng, bên trong đã loạn thành như vậy sao lại còn phải chờ.
Rõ ràng đã xảy ra chuyện, hơn nữa vừa rồi Tiểu Âm Sai còn gọi điện thoại tới xin giúp đỡ.
“Ngôi nhà này có vấn đề, chúng ta đừng vào, cứ ở bên ngoài chờ đi.” Thi tiên sinh nói.
“Có vấn đề gì?” Lời Thi tiên sinh nói khiến tôi sửng sốt
Sau đó tôi cũng làm theo Thi tiên sinh, đưa mắt nhìn khắp ngôi nhà một lượt.
Cửa nhà đang rộng mở, bên trong hỗn độn cùng mùi máu tanh gay mũi.
Ngoại trừ những điều này, tôi không nhận ra sự khác lạ nào của ngôi nhà.
“Tiểu Âm Sai kia không có số điện thoại của tôi.” Thấy vẻ mặt ngơ ngác của tôi, Thi tiên sinh giải thích.
Không có số điện thoại thì liên quan gì tới ngôi nhà này?
Tôi định lên tiếng thắc mắc tiếp thì bất chợt nhận ra điều không đúng.
Tiểu Âm Sai không có số điện thoại của Thi tiên sinh, vậy thì cuộc gọi cầu cứu vừa rồi là ai gọi tới?
Là La Thanh La?
Hay là người khác?
“Ha ha, ta biết ngươi sẽ tìm được đến đây mà.” Khi tôi còn đang mải suy nghĩ, một tiếng cười trầm thấp vang lên từ trong nhà.
Một bóng người ục ịch béo lùn chậm rãi đi ra từ phía trong.
Là một người đàn ông hói đầu, chừng hơn bốn mươi tuổi.
Tư thế đi của hắn rất quái dị, mỗi bước đi còn phát ra âm thanh rắc rắc, như tiếng xe đạp tuột xích tuỳ lúc có thể bị đứt vậy.
“Nếu ông bị người khác ép buộc, tôi sẽ không đuổi tận giết tuyệt, nhưng nếu ông cố tình làm chuyện trái đạo trời thì ông không thể không chết.” Thi tiên sinh cười lạnh.
Trong nháy mắt, từ sau lưng tôi truyền đến sát ý.
Hai ngày nay tôi ở bên cạnh Thi tiên sinh, anh ta rất lợi hại cùng hung hãn nhưng còn chưa đến mức khiến tôi thấy sợ hãi.
Đến lúc này, từ người Thi tiên sinh toát ra vẻ lạnh lùng tàn nhẫn, giống như một con sói đói bụng đang nhìn thấy con mồi, toàn thân đầy sát ý.
Xem ra gã đầu trọc trước mặt này đã đắc tội với Thi tiên sinh.
Tôi cũng biết điều, tự mình lùi sang bên cạnh.
Nếu người này quen biết Thi tiên sinh thì hẳn tôi không nên dính dáng tới.
Hơn nữa gã đầu trọc này nhìn qua cũng không dễ chọc tới, tôi đã tổn thất không ít âm khí, giờ trêu chọc vào gã chắc chắn sẽ chịu đòn.
Chỉ là mấy năm nay tôi không nhiều chuyện, lúc này bản tính tò mò lại bùng lên, muốn ngồi ăn dưa hóng chuyện.
Đặc biệt là chuyện của Thi tiên sinh.
Người kia là ai mà có thể khiến Thi tiên sinh tức giận như vậy? Hơn nữa hắn còn giả mạo Tiểu Âm Sai để lừa chúng tôi đến đây, chủ động tìm đến Thi tiên sinh thì hẳn hắn cũng không đơn giản.
Đúng rồi, Tiểu Âm Sai đâu?!
Suy nghĩ một lúc tôi mới nhớ ra còn có gã trọc này, hắn có thể bắt chước giọng Tiểu Âm Sai lừa chúng tôi tới chứng tỏ Tiểu Âm Sai đang ở trong tay hắn, không chừng còn bị hắn khống chế.
Tiểu Âm Sai dù sao cũng là người của Âm Phủ, tương đương với nhân viên nhà nước ở dương gian, hắn dám ra tay với Tiểu Âm Sai thì gan cũng quá to.
Có lẽ thấy vẻ tò mò của tôi, Thi tiên sinh cười lớn một tiếng, giới thiệu cho tôi: “Tên đầu trọc trước mặt này là sư thúc của tôi, chẳng qua trước đây phạm phải sai lầm bị trục xuất khỏi sư môn, sư môn phái tôi đi bắt hắn về chịu phạt.”
Ách, hoá ra hắn cũng là đạo môn chính thống.
Chẳng qua trong ấn tượng của tôi, đạo môn chính thống không có vẻ đạo mạo thì cũng nên nhẹ nhàng như Thi tiên sinh.
Sao hắn lại… có bộ dáng này?
Dáng vẻ người trước mặt hoàn toàn không dính dáng gì tới đạo môn chính thống.
“Cô gái à, cô cũng bị thằng nhóc Cố Chước này mê hoặc mà yêu quý nó? Ông chú già này thành thật nhắc nhở cháu một câu, tốt nhất tránh xa thằng nhóc này một chút.
Những phụ nữ ở gần nó đều phải nhận kết cục là cái chết thảm khốc, ngay cả toàn thây cũng không giữ được.” Gã đầu trọc nói giọng khô khốc, còn phát ra tiếng cười khàn khàn giống như cổ họng đầy đờm, nghe rất khó chịu.
Nhưng lời ông ta nói có rất nhiều thông tin.
Cố Chước? Hoá ra tên của Thi tiên sinh là Cố Chước.
Tôi thầm ghi nhớ, sau đó nói với gã đầu trọc: “Không cần ông phải lo lắng.”
Tôi chỉ tới để kiếm hồn ngọc, chờ kiếm được rồi sẽ bỏ chạy lấy người, đâu có thời gian mà yêu quý Thi tiên sinh.
Mà dù có thật sự yêu quý thì cũng chỉ là quý mến, không hề có ý định sẽ dính dáng gì tới anh ta.
Tư tưởng của tôi vẫn rất rõ ràng, tôi sẽ không thích bất cứ kẻ nào.
Thậm chí tôi cũng không xác định được được mình còn có thể thích người khác hay không.
Sau khi mượn xác hoàn hồn, tôi dường như chỉ có khát vọng với hồn ngọc.
Tôi thầm tự giễu trong lòng.
Gã đầu trọc không tỏ ý kiến gì với phản ứng của tôi, cười lắc đầu, cứ như hắn biết chắc tôi yêu quý Thi tiên sinh vậy.
Phản ứng của hắn khiến tôi rất khó chịu.
Tôi quay sang nhìn Thi tiên sinh, nếu hai người có thù oán còn đứng ngây ở đó làm gì, tiến đến bắt hắn đi chứ!
Thi tiên sinh dùng ánh mắt thờ ơ nhìn gã trọc đầu, đứng khoanh tay, hỏi: “Ông tự mình chịu trói hay để tôi tới bắt ông?”
“Ha ha, ta chuẩn bị lâu như vậy, ngươi cho rằng ta sẽ chịu thua ngươi sao? Toàn bộ nhà này đã được ta dùng chú vây thi.
Ngươi đừng quên, chú vây thi là bí pháp tối cao của phái dưỡng thi chúng ta, ngay cả ngươi cũng đừng mong phá được.
Chỉ cần ta không bước ra khỏi cái cửa này, hôm nay dù Ngọc hoàng tới cũng đừng hòng đụng được vào sợi lông của ta!”
“Cho nên hôm nay ông gọi tôi tới là muốn cho tôi xem ông làm con rùa rụt đầu hử? Tám năm chạy trốn, ông không học được gì khác ngoài khả năng co đầu rụt cổ?” Thi tiên sinh nói đầy giễu cợt.
Gã trọc đầu biến sắc!
Tôi cũng biến sắc!
Phái dưỡng thi là cái quỷ gì? Thi tiên sinh không phải thuộc đạo môn chính thống sao?
Từ khi gặp anh ta, mỗi thủ đoạn bắt quỷ được anh ta dùng không có điểm nào là không xuất phát từ đạo môn chính thống, dù chỉ tuỳ tiện lấy ra một lá bùa cũng là bùa cách âm của đạo môn chính thống.
Vậy thì sao gã đầu trọc này lại nói bọn họ là phái dưỡng thi?!
Nếu Thi tiên sinh thật sự thuộc phái dưỡng thi, tình cảnh của tôi lúc này sẽ rất nguy hiểm!
Trong giới đã có đồn đại, Thi tiên sinh là người vừa chính vừa tà.
Lúc vừa mới gặp tôi lại cứ cho rằng anh ta thuộc đạo môn chính thống, cho nên mới dám làm càn hợp tác cùng anh ta.
Thậm chí tôi còn có suy nghĩ muốn kéo anh ta nhập bọn cũng bởi vì đạo môn chính thống có môn quy nghiêm ngặt, sẽ không có người xấu.
Có điều, nếu anh ta thuộc phái dưỡng thi thật thì khó mà nói.
Trong giới có ai mà không biết, phái dưỡng thi bọn họ kiếm lợi từ người chết, họ làm theo nguyên tắc của người chết, không để ý tới người còn sống.
Khét tiếng nhất chính là, ngoài tiền là tiêu chí duy nhất của họ, bọn họ làm việc không có bất cứ cấm kỵ gì.
Những gì tôi nghe được về phái dưỡng thi chỉ có ba chuyện.
Chuyện đầu tiên là, một cháu gái còn nhỏ của nhà kia qua đời, được đưa tới đài hoả táng, nhưng người đưa vào, lúc lấy tro cốt lại không phải tro cốt của bé gái.
Trên phim thường có một lời thoại, kẻ ác hay nói với kẻ thù rằng “dù ngươi có hoá thành tro ta cũng nhận ra”.
Nhưng thực tế thì không thể như vậy, người chết thiêu thành tro đều chỉ là một dạng, cho dù là người thân cận nhất cũng không thể nhận ra huống chi là người khác.
Nếu là một gia đình bình thường thì không sao, chỉ lấy tro cốt đó đi mai táng rồi thờ cúng như người nhà.
Nhưng lần này người chết là cháu gái của người trong giới, sau khi lấy tro cốt ra, người trong giới làm pháp sự chiêu hồn để siêu độ, hồn phách tới lại không phải là bé gái kia.
Chuyện này như một vụ nổ lớn, người trong giới một đường điều tra ra tới phái dưỡng thi.
Hoá ra phái dưỡng thi cấu kết với đài hoả táng, lấy xác bé gái đưa ra ngoài kết Minh hôn với nhà có tiền, thu phí môi giới của người ta.
Lúc đó người trong giới kia muốn lấy xác về, nhưng đó lại là chuyện làm ăn của phái dưỡng thi...!
Cụ thể xảy ra chuyện gì thì không ai rõ cả, tôi chỉ biết là, chỉ mấy ngày sau đó người trong giới kia chết không rõ nguyên nhân, thi thể ở đâu cũng không biết.
Đại khái mấy năm trước, có người ở trong giới khác nói thấy xác chết của người kia, xác chết đã khô cứng, bị người luyện thi.
Toàn bộ trong giới, ngoại trừ phái dưỡng thi thì còn có ai am hiểu luyện thi?
Thật ra có một người, chính là người luôn có một khối thi thể đi cùng như hình với bóng, được gọi là Thi tiên sinh đang ở trước mặt này.