Ánh mắt gia chủ Đỗ thị Thần tộc có chút dại ra:
- Cho nên, thần giới của chúng ta tính là cái gì? Thật sự xem như là một thế giới hoàn chỉnh sao?
Gia chủ của Lam thị Thần Tộc nói:
- Chúng ta bày bố cục vô số kiếp. Chúng ta cho rằng mình là người thông minh nhất trên đời này. Nhưng trên thực tế, từ đời cha của chúng ta, mãi cho đến chúng ta... ở trong vô số kiếp này, chúng ta mới là đám người ngu xuẩn nhất! Tạo thành một thần giới, ngay cả bản thân mình cũng bị bẫy chết. Không có luân hồi, thật ra mới thật sự là không có tương lai. Càng buồn cười chính là cho tới ngày hôm nay, chúng ta vẫn còn đang điên cuồng cố gắng vì cái không có tương lai đó.
Đại trưởng lão Lam thị nói:
- Ở trong dòng sông dài năm tháng, ta nhìn thấy rất nhiều gương mặt quen thuộc. Ngay vừa nãy, một cánh cửa luân hồi ở chỗ Sở Thiên Đế, ta nhìn thấy... thuỷ tổ Lam thị Thần tộc chúng ta. Hắn lại có thể... Vì việc nghĩa không hề chùn bước, đi vào cánh cửa luân hồi. Rất hiển nhiên, hắn muốn đi luân hồi! Bởi vì hắn đã hiểu chân lý của thế gian này.
Đại lục Thần Linh ở đây, chiến tranh thảm khốc vẫn đang tiếp tục. Nhưng bảy người Đại Chúa Tể này lại gần như đều đã nhìn thấu quá nhiều điều. cho tới hôm nay, sau khi trải qua trận kiếp nạn này, bọn họ mới thật sự hiểu ra.
Thoạt nhìn, bọn họ hiểu rõ hơi muộn. Chỉ có điều, cũng không tính là quá muộn!
Nếu như bọn họ có thể thành công vượt qua trận kiếp nạn này, tin tưởng loại mâu thuẫn cùng đối lập trên căn bản giữa Thần tộc và Nhân tộc, từ đó về sau sẽ không có nữa.
Nhưng vấn đề là, bọn họ có thể sống được không? Sở Mặc sẽ lựa chọn cứu bọn họ sao? Cho dù sẽ... Bọn họ có thể kiên trì đến lúc đó sao? Không thấy chính bản thân Sở Mặc hắn... Hiện tại cũng đang khổ cực chống đỡ, đau khổ kiên trì sao?
Đúng vậy, bản thân Sở Mặc cũng đang khổ cực chống đỡ!
Mười cánh cửa luân hồi đều được mở ra. Dòng sông dài năm tháng cực lớn lại vừa kinh khủng này vô cùng điên cuồng trùng kích mười cánh cửa này, đồng thời cũng muốn cắn nuốt Sở Mặc đi vào.
Thật ra nó có phần quá coi thường chính Sở Mặc. Tồn tại giống như hắn, từ trước tới nay dòng sông dài năm tháng vẫn chưa từng lấy qua!Bởi vì người như hắn vậy, vô số kiếp nhiều không đếm xuể cũng chỉ xuất hiện một người như thế mà thôi.
Lực công đức vô tận theo dòng nước năm tháng điên cuồng, cũng bắt đầu dũng mãnh tràn vào đến bên trong thân thể của Sở Mặc.
Khối tinh thể trong đan điền của Sở Mặc kia, từ màu tím... tiếp tục biến đổi càng lúc càng đậm hơn.
Nó đã có phần biến thành màu đen!
Từ lúc đầu là màu vàng nhạt, từng chút một biến thành màu cam. Sau đó, từ màu cam lại từng chút một biến thành màu đỏ. Lại sau đó... từ màu đỏ chuyển thành màu tím. Hiện tại là từ màu tím biến thành màu đen!
Cả khối tinh thể đã không nhìn ra được màu tím ban đầu nữa!
Vừa nhìn qua, nhất định sẽ cảm thấy đây là một khối thủy tinh màu đen!
Thủy tinh đen… tản ra thần lực vô cùng vô tận!
Nhưng thế gian này, từ trước đến nay sẽ không có thủy tinh như vậy. Đây là độc nhất vô nhị. Là một khối đặc biệt nhất!
Tinh thể này ở bên trong đan điền của Sở Mặc, tản ra từng sợi thần lực mỏng manh. Thần lực này cũng đang không ngừng cải tạo thân thể thần của Sở Mặc.
Hiện tại thân thể Sở Mặc quả nhiên là thân thể thần thật sự!
Nhưng vẫn có không gian cải tạo!
Lực công đức cuồn cuộn không ngừng. Nhưng dòng nước lũ năm tháng cũng càng thêm cuộn trào mãnh liệt!
Hai bên hình như chính là đang kiên trì, so xem ai có thể kiên trì lâu hơn một chút. So xem ai có thể nhẫn nại tốt hơn một chút!
Mười cánh cửa luân hồi mở rộng ra. Dòng nước lũ năm tháng vô tận điên cuồng chảy vào bên trong đó. Chỉ có điều lần này, mười cánh cửa lại đặc biệt vững chắc. Sở Mặc không bởi vì thần lực tăng cường tiếp tục tăng cánh cửa luân hồi.
Bởi vì mười cánh cửa cũng đã là cực hạn của hắn!
Mười cánh cửa này giống như mười đại điện!
Mỗi một cánh dưa đều có thể dung nạp vô số sinh linh tiến vào!
Toàn bộ dòng nước lũ năm tháng đã có rất nhiều nước sông chảy vào bên trong mười cánh cửa này.
Đối với cả dòng sông dài năm tháng mà nói, hình như không nhìn ra ảnh hưởng gì. Dù sao năm tháng quá dài... cũng quá sâu. Cho dù là không ngừng chảy vào bên trong mười cánh cửa này, cũng sẽ không khiến cho người ta nhìn ra chỉnh thể của nó đang giảm bớt.
Chỉ có điều trên thực tế, cho dù lại bé nhỏ không đáng kể, nhưng đó cũng là giảm bớt!
Cuối cùng, có một bóng người chẳng biết tại sao, không tiến vào bên trong mười cánh cửa này. Mà là đi thẳng về phía Sở Mặc. Hắn lướt sóng mà đi. Mỗi một bước, đều xuất hiện ở bên trong hư không xa hơn. Chỉ vài bước, không ngờ bóng người này liền đi tới trước mặt Sở Mặc.
Trong nháy mắt Thí Thiên xuất hiện ở trong tay Sở Mặc. Nhưng Sở Mặc lại không trực tiếp phát động công kích.
Bóng người này cũng không có phát động công kích đối với Sở Mặc. Hắn đang quan sát Sở Mặc.
Sở Mặc cũng đang quan sát bóng người này. Tuy rằng bóng người ấy đặc biệt mông lung. Vạn vật sinh linh ở bên kia mạng lưới phù văn, không có người nào có thể thấy rõ ràng tướng mạo của hắn. Nhưng Sở Mặc lại có thể thấy rõ ràng.
Cho dù trên mặt của bóng người này có nhiều sương mù dày đặc che phủ đi nữa, cũng không ngăn cản được hai mắt của Sở Mặc.
Đây là một người trung niên rất sạch sẽ. Phía sau sương mù dày đặc, gương mặt người trung niên này thoáng lộ ra vẻ tái nhợt. Hắn nhắm hai mắt, nhưng khiến người ta một cảm giác hắn đang mở to mắt nhìn ngươi. Tóc hắn không dài, chỉ hơn một tấc một chút.
Thoạt nhìn ít nhiều có chút giống như những phật tử hiện tại trong Phật giáo.
Chỉ có điều người này hiển nhiên không phải. Trên người hắn mặc y phục cũng quá cổ xưa. Cách thức như vậy, từ trước đến nay Sở Mặc lại chưa từng thấy qua.
Hai bên quan sát lẫn nhau một hồi. Không ngờ người trung niên này trực tiếp lên tiếng!
Đây cũng là một người cường đại nhất Sở Mặc nhìn thấy ở trong dòng sông dài năm tháng này.
- Ngươi rất mạnh.
Tuy rằng người trung niên này chỉ nói ba chữ, nhưng thật giống như là dùng lực lượng rất lớn.
Giọng nói của hắn cũng giống như người hắn, sạch sẽ nhẹ nhàng khoan khoái. Thậm chí ở bên trong không có bao nhiêu phong cách cổ. Giống như một Nhân tộc bình thường, đứng ở phía trước chào hỏi.
- Ngươi cũng rất mạnh.
Sở Mặc thật lòng nói.
- Nếu như ta mạnh mẽ, cũng sẽ không bị chôn vùi quên lãng ở trong năm tháng.