Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Cút…
Nghe được chữ này, Hàn Vũ Phàm chỉ cảm thấy chấn động, bởi vì Đường Ninh chưa bao giờ dùng tư thái nhìn từ trên cao xuống, nói nặng lời với anh ta, còn dùng tư thái cả đời này anh ta đều không thể với tới được.
Hàn Vũ Phàm chỉ cảm thấy mình giống như đám trẻ trâu nhảy nhót làm trò cười cho người ta, lộ ra bộ mặt đáng kinh tởm nhất ở trước mặt Đường Ninh, còn dương dương tự đắc, cho rằng mình vô địch thiên hạ.
Điều càng làm cho anh ta khó chấp nhận được là, anh đã từng mắng Đường Ninh là tiện nhân, nhưng hôm nay, hai chữ đó giống như bàn tay nóng rực, đập thẳng vào trên mặt anh ta.
Hàn Vũ Phàm còn muốn nói thêm gì nữa, nhưng nhìn thấy Mặc Đình và Đường Ninh nắm chặt tay nhau, anh ta mở miệng ra, nhưng không thể thốt ra được lời nào cả, anh ta chật vật bò từ dưới đất dậy, rời khỏi nhà hàng sang trọng trong ánh mắt cười nhạo của tất cả mọi người.
Sau khi đi ra, anh ta trốn ở chỗ tối, đấm mạnh vào trên tường, nhưng cho dù anh ta có hối hận thế nào đi nữa, anh ta cũng không còn đường quay đầu lại nữa, bởi vì anh ta không chỉ thân bại danh liệt, mà ngay cả tự ái cũng đã mất…
Đây chính là cái giá của vụng trộm, cái giá của ngoại tình, đây chính là sự lựa chọn của anh ta, nhưng báo ứng vẫn đi theo sau lưng anh ta.
Không lâu sau, Mặc Đình và Đường Ninh cũng rời khỏi nhà hàng, Hàn Vũ Phàm nhịn một lúc lâu, vẫn đuổi theo, nhưng anh ta lại bị Lục Triệt ngăn cản: "Anh còn chưa từ bỏ ý định hả?"
Đúng vậy, Đường Ninh và Mặc Đình đã sớm là vợ chồng rồi, anh ta làm như vậy, thì có ý nghĩa gì chứ? Đường Ninh đã gả cho người đàn ông tốt nhất Thịnh Kinh, người đàn ông này có thể cho Đường Ninh tất cả những thứ cô ấy mong muốn!
"Tôi chỉ muốn bồi thường Đường Ninh một số thứ, mặc kệ thứ gì cũng được "
"Không cần." Lục Triệt lạnh lùng nói với Hàn Vũ Phàm: “Có tổng giám đốc chúng tôi bảo vệ, phu nhân sẽ không còn phải chịu khổ nữa, anh đừng nghĩ rằng tổng giám đốc của chúng tôi giống với anh!"
"Không…"
"Lục Triệt."
Đường Ninh dường như nghe thấy đoạn đối thoại giữa Hàn Vũ Phàm và Lục Triệt, cô gọi Lục Triệt qua, Lục Triệt nghe xong lời căn dặn của hai người, rồi mới hỏi Hàn Vũ Phàm: "Phu nhân muốn biết, anh phát hiện ra Mặc Vũ Nhu và Lý Dục có quan hệ bất chánh từ khi nào?"
"Khách sạn Champagne, phòng số , bị tôi bắt gian tại giường, khách sạn có camera giám sát."
"Cám ơn." Đường Ninh nói hai chữ này xong, đóng cửa xe lại, cô không nhìn Hàn Vũ Phàm nữa, không thèm quay lưng lại.
Hai tiếng cám ơn này, lại khiến Hàn Vũ Phàm cảm thấy như được cứu chuộc, trái tim cũng thoải mái hơn.
Tại sao đến lúc này, anh ta mới có thể hiểu được điểm tốt của Đường Ninh?
Đường Ninh… Đường Ninh…
Hàn Vũ Phàm nhìn chiếc xe thể thao của Mặc Đình rời đi, anh ta dõi mắt nhìn theo bóng của chiếc xe khuất dần, anh ta đã hoàn toàn tuyệt vọng rồi, bởi vì anh ta biết, anh ta không thể nào đoạt lại Đường Ninh từ trong tay của Mặc Đình.
Trên thực tế, sở dĩ Đường Ninh nói cám ơn Hàn Vũ Phàm, hoàn toàn là căn cứ vào phép lịch sự với người xa lạ, cô phải tỏ rõ lập trường của mình cho Mặc Đình biết, tất cả quá khứ đều đã qua rồi, cô sẽ cố gắng nhìn về phía trước, sóng vai với Mặc Đình.
"Mặc Đình..."
"Đừng hối hận, bởi vì đó là một phần quá khứ của em." Mặc Đình vừa nhìn đã thấu tâm tư của Đường Ninh, anh nhẹ nhàng vuốt ve gò má của cô: “Nếu em không thể nào quên được, vậy em hãy tự tìm cho mình một lý do hợp lý, tất cả những đau đớn mà em phải chịu, đều là vì gặp được anh."
Đường Ninh bật cười, bị những lời này của Mặc Đình chọc cười: "Mặc tổng, cám ơn anh đã đối xử tốt với em."
"Mặc phu nhân, em quá khách khí rồi." Mặc Đình nghiêng đầu, hôn lên vành tai của Đường Ninh.
Đường Ninh an tâm nằm trong vòng tay của Mặc Đình, cô không lo lắng Hàn Vũ Phàm sẽ phơi bày quan hệ của hai người bọn họ ra ngoài ánh sáng, ngoài chuyện sẽ không có ai tin tưởng lời của anh ta, Mặc Đình đã chuẩn bị xong các biện pháp đề phòng cần thiết rồi.
Mặc dù Hàn Vũ Phàm đã thất bại, nhưng khốn cảnh của cô vẫn chưa được giải quyết.
Cô vẫn là người phụ nữ leo lên giường bị người người chửi rủa, mà Mặc Vũ Nhu và Lý Dục đều đang tiêu dao ngoài vòng pháp luật!
Không phải Mặc Vũ Nhu vẫn luôn nghĩ rằng mình giỏi lắm sao? Để lên được chức, cô ta không từ thủ đoạn nào, nếu cô ta biết được tin Đường Ninh đã gả cho Mặc Đình, không biết cô ta sẽ có thủ đoạn gì.
Cả đời này Mặc Vũ Nhu đều chỉ biết dùng thủ đoạn để cướp đoạt mọi thứ, nhưng cô ta không nghĩ rằng, cướp đến cuối cùng, lại chỉ còn hai bàn tay trắng.
Có thể là lương tâm của Hàn Vũ Phàm đột nhiên cắn rứt, anh ta để lại cho cô manh mối cuối cùng, nói ra vị trí cụ thể anh ta bắt gian Mặc Vũ Nhu. Nhưng không đợi Đường Ninh hành động, Mặc Đình đã hành động nhanh hơn so với cô: "Lục Triệt, cử người đi thăm dò khách sạn Champagne, tôi muốn tất cả các ghi chép ra vào khách sạn Champagne của Lý Dục."
Chị Long bên kia, cũng nhận được một số tiến triển mới nhất: "Đường Ninh, chị tìm được một ký giả chụp lén tên khốn kia nửa năm rồi, trong tay anh ta có rất nhiều chứng cứ quy tắc ngầm liên quan đến Lý Dục, em sẽ nhanh chóng được rửa sạch oan khuất thôi."
"Cứ làm từng bước từng bước một đi."
Bởi vì dù có tìm thêm nhiều chứng cứ có liên quan tới Lý Dục thế nào đi nữa, vẫn không thể chứng minh được chuyện cô quang minh chính đại nhận được giải thưởng.
Mọi chứng cứ đều cần phải tìm hiểu sắp xếp lại, nhưng trong lúc cô ủ dột, ban tổ chức cuộc thi bình chọn người mẫu thường niên gửi một thông báo thanh minh vào lúc ba giờ chiều.
Đầu tiên, đúng là Lý Dục bí mật dùng quy tắc ngầm, trong số Top người mẫu được bình chọn, cũng đúng là đã bị pha trộn, cụ thể là Mặc Vũ Nhu đã thay thế một người mẫu khác để nhận được giải thưởng này, ban tổ chức đứng ra xin lỗi và bày tỏ sự tiếc nuối.
Một phần khác có liên quan đến giải thưởng cống hiến đặc biệt, ban tổ chức công bố danh sách giám khảo bình chọng giải thưởng cống hiến đặc biệt này, hơn nữa giải thích trong đó không có sự tham dự của Lý Dục, mà các chỉ tiêu quan trọng nhất để đánh giá giải thưởng cống hiến này, là dựa vào số liệu và mức ảnh hưởng thực tế mang lại.
Trào lưu phương đông do Đường Ninh mang đến, đã đứng top tìm kiếm của các trạng mạng của nước Mỹ, hơn nữa đã tạo ra cơn sốt rất lớn trên thế giới.
Không ai có thể xóa bỏ những số liệu thực tế này, cho dù là anti fan cũng không thể trợn tròn mắt nói mò được.
Ban tổ chức giải bình chọn người mẫu thường niên không chỉ gửi thông báo thanh minh, hơn nữa còn tổ chức một bữa tiệc chiêu đãi các ký giả vào lúc bảy giờ tối, trả lời các câu hỏi liên quan đến sự kiện giám khảo dùng quy tắc ngầm lần này.
Mặc dù, phía ban tổ chức đã đứng ra làm rõ, nhưng Đường Ninh biết, còn thiếu chứng cứ mang tính quyết định nữa.
Vì sự trong sạch của cô, còn cả giải thưởng này nữa, cô phải chứng minh cho tất cả mọi người thấy, cô nhận được giải thưởng này dựa vào sự nỗ lực của mình…
“Sở dĩ chuyện lần này ầm ĩ lớn đến mức này, ngoài bản thân chuyện này đủ để trở thành đề tài nóng ra, còn có người động tay động chân đổ thêm dầu vào lửa." Mặc Đình xem các báo cáo Lục Triệt đưa tới.
Bởi vì anh biết rất rõ, Hải Thụy nắm giữ phương tiện truyền thông nào trong tay, mà đối thủ lại nắm giữ phương tiện truyền thông nào.
"Em xem thử các hãng truyền thông nổi tiếng này đi, tất cả đều dưới trướng công ty giải trí Chanh Điền, xem ra, cuộc thi ở nước Pháp kia đã rước kẻ thù đến cho em, nhưng không sao, sớm muộn gì sự trong sạch của em cũng sẽ được chứng minh."
Đường Ninh tựa vào trên người Mặc Đình, chỉ cảm thấy ấm áp lại càng thêm thoải mái: "Vậy anh còn muốn kiên trì để em qua Chanh Điền nữa không?"
"Dĩ nhiên là phải qua rồi, sự kiện lần này đã bùng nổ đến mức khó giải quyết, cũng vì em không có đoàn đội riêng của mình, Ninh… thử nghĩ xem, chẳng lẽ em sợ cạnh tranh với người của Chanh Điền?"