Không có chuyện gì khác xảy ra vào buổi chiều, dù tôi có ra khỏi lớp học, thì Cơ Luyến Băng cũng không đi theo.
Có vẻ cô ta vẫn còn tức giận vì những gì đã xảy ra trong căn tin vào buổi trưa.
Nhưng thế này cũng tốt, hoàn toàn căm ghét tôi, và không bao giờ tiếp xúc với tôi nữa chính là điều mà tôi mong muốn nhất.
Tuy nhiên, vì những chuyện xảy ra vào buổi sáng và trưa, dù tôi có đi đâu thì cũng luôn cảm thấy ánh mắt của người khác đổ dồn về mình. Hầu hết là những ánh mắt tò mò, nhưng một số thì lại đầy sát khí......
Dù bị nhìn chòng chọc thế này có hơi chút khó chịu, nhưng thật may là không có ai đến gây sự cả..........cứ như vậy, thời gian trôi qua nửa vui nửa buồn cho đến giờ tan học.
Tôi lấy mẩu giấy ghi chú mà cô giáo Dương đưa cho, và ngồi lên ghế với cảm xúc rối bời, không biết phải làm gì.
Những thành viên trong lớp gần như đã rời đi hết rồi, và chỉ còn 7 hay 8 người ở lại mà thôi, tất cả đều là nam sinh. Kết quả tổng hợp của lớp tôi cũng xem là khá cao, trong số 40 học sinh, thì có đến 30 nằm trong top 100 của trường. Nhân tiện, Cơ Luyến Băng hình như xếp thứ 2..........
Ayy..........tôi thật sự không muốn về nhà.
Trước hết thì khoan nói về Cơ Luyến Băng đã, vẫn còn hai em gái ở nhà nữa.........Tôi thật sự không biết phải đối mặt với Tâm Nhiên và Khả Lăng thế nào đây.
Đối với người khác, tôi có thể giả vờ không quan tâm, nhưng tôi không thể làm thế với em gái mình. Ít nhất thì, đối với gia đình mình, tôi không thể sống tách biệt như mọi khi được, và tôi phải chủ động giao tiếp với các thành viên trong gia đình.
Nhưng lần này, tôi thật sự không biết phải làm gì.
Câu hỏi: Đột nhiên phát hiện ra cô em gái lạnh lùng thường ngày lại lén rúc vào chăn của mình vào ban đêm, là một thằng anh, tôi nên làm gì đây?
Trả lời ①: Đè ẻm xuống đi!! Đè xuống đi! Nhanh mịa mày lên đê! Nghĩ nhiều làm cái đếch *** gì, cứ đè xuống đi đã rồi nói!
Bỏ qua, tiếp theo.
Trả lời ②: Đi tìm em gái cậu và nói chuyện một cách thẳng thắn với ẻm, hỏi xem sao ẻm lại làm vậy, sau đó cùng nhau bàn một giải pháp thích hợp
Tôi không thể, khi đối mặt với em gái mình, tôi không thể nghiêm túc như vậy được, tiếp.
Trả lời ③: Cứ giả vờ như mình không biết gì, và hành xử như mọi ngày.
Nếu dùng cách này, thì nó chỉ kéo dài vấn đề này ra mà thôi, mà nó thậm chí còn chẳng giải quyết được gì, và cố kéo dài cũng không phải là giải pháp, tiếp.
Trả lời ④: Ờm, tôi không có câu trả lời nào khác cả........
Nếu không biết thì còn trả lời làm *** gì!
Aaaaaaaaa, An Quân Thành, mày đúng là đống phế thải mà!
Cứ như vậy, tôi thậm chí còn không thể nghĩ ra cách giải quyết vấn đề với em gái mình, và lúc này, có lẽ tôi chỉ có thể chọn phương án ③.......nhưng cứ kéo dài như thế thì sớm muộn cũng có chuyện xảy ra thôi.........đau đầu quá đi mất.........
Mặc dù cô Li Li đã cho tôi vài tờ chỉ dẫn, nên tôi có thể skip tiết tự học buổi tối và về nhà sớm, nhưng giờ thì tôi thà tham gia buổi tự học còn hơn là về nhà sớm.
Rốt cuộc thì tôi cũng vô thức bước tới trước cửa thư viện.
Nhưng hôm qua cô giáo Dương đã đưa chỉ dẫn cho cả lũ rồi chứ nhỉ; thế thì hôm nay cô ấy có đến thư viện không?
Mà thôi kệ, dù sao cũng tới đây rồi, tôi sẽ xem xem nó có mở cửa không vậy.........
Với suy nghĩ đó trong đầu, tôi đẩy cánh cửa thư viện, và thật bất ngờ là nó không hề bị khóa.
Xoẹt.........
Đẩy cánh cửa gỗ hơi cũ kĩ của thư viện ra, tôi bước vào bên trong, và thứ đầu tiên tôi nhìn thấy là cô giáo Dương Li Li đang ngồi sau quầy tiếp tân.
Tôi cứ nghĩ cô giáo sẽ bỏ tiết hôm nay chứ, nhưng cô ấy vẫn đến........thế nghĩa là cô giáo Dương thật sự rất quan tâm đến học trò của mình, và đó cũng là lí do mà cô ấy cho tôi mấy tờ chỉ dẫn nhỉ? Quả là một giáo viên đáng ngưỡng mộ.
Ngay lúc tôi vừa định tiến lại chào cô giáo Dương, thì đột nhiên khưng lại khi chỉ mới bước được vài bước chân.
Bởi vì, tôi có thể thấy được danh hiệu của cô ấy ở đằng xa.
[Succubus kiểu thuần khiết]
[Lilith · Sakebusu · Yinuosento]
Thật là hiếm có, đây là lần đầu tôi thấy một cái tên còn dài dòng hơn cả danh hiệu...........mà khoan, cô là ai vậy chứ! Cô thậm chí còn không phải cô giáo Dương Li Li!
Rồi tại sao cả cái tên cũng khác hoàn toàn luôn rồi! Hay đây mới là tên thật của cô giáo Dương? Dương Li Li chỉ là một cái tên giả thôi sao?
Nhưng có nhìn kiểu gì thì cô giáo Dương vẫn là một người Châu Á chính gốc! Vậy sao cô ấy lại có một cái tên 'Tây' thế?
Cho đến giờ, mấy cái tên ở dưới danh hiệu không hề có chút sai lệch nào, và đây là lần đầu tôi gặp một người có cái tên kì lạ như vậy..........
''Lilith · Sakebusu · Yinuosento? Tên dài vãi thế, mà tại sao lại chia làm ba phần nhề............ehh!''
Eh? Ehhhhhh? Ehhhhhhhhhhh?
Không thể tin được chuyện vừa xảy ra trước mắt mình, tôi dụi dụi mắt.
Ngay sau khi lẩm bẩm tên của cô giáo Dương, một chuyện cực kì kì quái đột nhiên diễn ra.
Cô ấy đã biến hình!
Đúng vậy, biến hình!
Ngay khi tôi nói ra tên cô ấy, một luồng hào quang chói sáng phát ra từ người cô giáo Dương, và khi luồng sáng đó tắt đi, cô giáo Dương đã biến
thành một người khác!
Một cơ thể quyến rũ chết người, mái tóc đen óng như màn đêm, một bộ ngực siêu cấp hấp dẫn, làn da trắng nõn nà, và đôi con ngươi đỏ thẳm nữa.......
Nhìn từ góc độ nào đi nữa thì cặp mắt heo của tôi vẫn bị hấp dẫn vào cơ thể đó, và thứ đáng chú ý nhất chính là..........cặp sừng trên đầu cô ấy!
Cô ấy thật sự mọc sừng kìa!
Cả tai cô ấy cũng dài và nhọn hơn nữa!
Sao cô giáo Dương lại đột nhiên biến thành thế này! Mà không, đây còn không phải là cô giáo Dương nữa! Siêu cấp mĩ nữ này là ai vậy! Cô giáo Dương đâu mất rồi? Mấy người đang diễn chương trình lột xác à, hay đây chỉ đơn giản là đổi chỗ thôi?
Nhưng thế cặp sừng kia là sao! Nó chắc hẳn là phụ kiện cosplay nhề! Nhưng đôi tai........
''Cái ếu gì..........''
Dù đã cố đánh lừa bản thân nhưng có vẻ chẳng có tác dụng gì, và tôi cứ đứng đơ một chỗ như thằng ngốc, với cái miệng há rộng đến mức cằm rớt xuống sàn nhà.
Đúng lúc đó, cô giáo Dương nhận thấy tôi, cô ấy ngẩng đầu lên, nhìn về phía tôi và chào.
''Mm? Quân Thành? Sao em vẫn còn đến đây nữa? Cô đã đưa cho em kha khá chỉ dẫn vào hôm qua rồi mà..........''
Ngay cả giọng nói cũng đổi luôn rồi! Giọng nói khô khan và khó chịu ban đầu của cô ấy đã trở nên thật ấm áp, chỉ nghe thôi cũng có thể xoa dịu trái tim rồi.
Không không! Bình tĩnh, bây giờ không phải lúc để ngắm cô ấy, điều quan trọng lúc này là biết được chuyện gì đang xảy ra đã!
Người phụ nữ đứng trước mặt tôi mặc một bộ trang phục y hệt cô giáo Dương; ngay cả cặp kính cũng là của cô giáo Dương. Chỉ có ngoại hình là thay đổi thôi, từ 30 điểm phóng thẳng lên 300 điểm..........dù điểm tối đa chỉ có 100.
Tôi choáng váng bước tới trước cô giáo Dương, và ngơ ngác mở miệng ra hỏi.
''Cô là.........cô giáo Dương?''
"Ể, là cô đây.........có chuyện gì thế? Có gì trên mặt cô à?''
Cô ấy thừa nhận rồi kìa! Cô ấy thật sự thừa nhận rằng mình là cô giáo Dương! Và có vẻ cô ấy hoàn toàn không nhận ra mình vừa biến hình!
Người phụ nữ quyến rũ này thật sự là thứ đó → bà cô xấu xí không ai thèm nhìn đến đó sao?
Chắc chắn là giả!
Sao có thể khác biệt đến thế được? Có phải cô ấy đã đến Hàn Quốc để phẫu thuật thẩm mĩ không?
Đúng như mong đợi từ một trong Tứ Đại Pháp Sư Châu Á, quả là ấn tượng thật..............
Không không! Dù có phẫu thuật thẩm mĩ thì cũng không thể thay hết toàn bộ cơ thể được!
Làm thế nào cái cơ thể cằn cỗi đến mức đáng thương của cô giáo Dương lại trở nên khiêu gợi như thế này, và còn có thêm một bầu không khí quyến rũ bao quanh nữa.........
Sau khi ngấu nghiến những lời trong nội tâm mình hết nửa ngày, tôi hỏi cô giáo:''Ừmm, sao cô lại biến thành hình dạng này rồi........''
''Mm? Hình dạng nào cơ? Cô có thay đổi gì đâu.........chờ chút.''
Cô giáo Dương có vẻ đã nhận ra điều gì đó kì lạ, vì cô ấy đột nhiên nheo mày. Đôi con ngươi tròn trĩnh trở nên sắc nhọn như một con mèo, và một luồng hàn khí tỏa ra từ trong đôi mắt đỏ thẫm đó.
''Quân Thành..........ngay lúc này, trong mắt em, cô trông như thế nào! Trả lời thật lòng! Không được nói dối!''
''Err...........một vị tỉ tỉ quyến rũ, chắc thế.........có cả sừng nữa, và tai nhọn nữa.........''
Cô giáo Dương thất thần đáp lại: ''Một vị tỉ tỉ quyến rũ?''
Tôi gật đầu.
Cô giáo Dương chỉ vào cặp sừng của cổ và hỏi: ''Có sừng?''
Tôi gật đầu hai lần.
Cô giáo Dương chỉ vào đôi tai và hỏi: ''............Tai nhọn?''
Tôi gật đầu liên tục.
Sau đó, cô giáo Dương thờ người ra suốt 10 giây, sau đó đột nhiên òa lên.
''Uwaaaaaaaaaaaa! Tại sao?! Phép thuật lẽ ra phải còn tác dụng chứ! Sao lại lộ rồi! Uwaaaaaaa! Mình bị lộ trước mặt học sinh rồi! Mình chết chắc rồi! Waaaaahhhhhhh!''
Cô giáo Dương che đôi tai lại, và dấu khuôn mặt đỏ chót như quả cà chua của mình xuống đống giấy tờ trên bàn.
''Err.........ummm...........cô giáo Dương?''
Tôi gãi gãi má, không biết phải làm gì.
Chuyện này là sao đây.
Cứ như thể tôi vừa gặp ma vậy!