Chương 06: Chạm mắt với cô ấy
Phù... Bình tĩnh lại nào.
Đừng quá sợ hãi, An Quân Thành!
Không phải là mày đã ở trong lớp rất tốt trong nửa năm qua sao? Mày chỉ cần giả vờ như không biết gì sẽ không có chuyện gì xảy ra cả!
Nếu như điều gì đó sẽ xảy ra, thì nó cũng đã xảy ra từ lâu rồi, không phải sao?
Không sai! Sẽ không có vấn đề gì cả!
Sau khi tự an ủi bản thân trong lòng như vậy, tôi quay về chỗ ngồi của mình và trên đường bị mọi người nhìn chằm chằm vào khiến cho bước chân tôi cũng cứng đờ. Cả người không khỏi run lẩy bẩy và hai chân bắt đầu run rẩy giống như con mồi bị thợ săn tóm được vậy.
Nhưng đây rất có thể là do tôi thường không tiếp xúc nhiều với người khác, cho nên không có ai đến nói chuyện với tôi cả.
Không sai, tôi chỉ cần đi về chỗ của mình như bình thường và sau đó nên làm gì thì làm cái đó là được... Sẽ không có chuyện gì xảy ra cả...
Cuối cùng thì tôi cũng đến được chỗ của mình và ngay khi tôi kéo ghế ra rồi chuẩn bị ngồi lên nó thì...
Tôi tình cờ liếc nhìn một cô gái ngồi phía sau mình...
【 Kẻ cuồng sát Necrophilia 】
[Ái tử thi (tên khoa học: Necrophilia) là hội chứng bị hấp dẫn bởi xác chết. Khi người thân (người vợ, người chồng hay thậm chí cả là mẹ hoặc con cái) trong gia đình qua đời, bệnh nhân "ái tử thi" vẫn muốn giữ lại xác người đó và chăm sóc như khi họ còn sống. Bệnh được chia làm 2 dạng: ái tử thi kiềm chế và bệnh ái tử thi. ]
【 Cơ Luyến Băng 】
"Phụt!"
Thấy được thứ không thể tin nổi, cuối cùng thì tôi cũng không nhịn được nữa và phun ra ngoài.
Kết quả là âm thanh này thu hút sự chú ý của cô ấy và tầm mắt chuyển sang mặt tôi khi cô ấy ngẩng đầu lên.
"... Hử?"
Không cẩn thận đối mặt rồi!
Vào khoảnh khắc ánh mắt hai bên chạm nhau, biểu cảm của Cơ Luyến Băng xuất hiện thay đổi vi diệu. Có vẻ như cô ấy hơi bất ngờ và đang cười?
Thấy nụ cười đó, tôi sững sờ mất 2-3 giây mới phản ứng lại, vội vàng đưa mắt đi nhìn chỗ khác và sau đó lập tức ngồi xuống chỗ mình rồi cúi đầu xuống.
Thật là hù chết tôi mà!
Tại sao cô ấy đột nhiên cười và cười đẹp như vậy chứ!
Và 【 Kẻ cuồng sát Necrophilia 】là cái quái quỷ gì vậy trời! Tại sao không phải là 【 Hoa khôi học đường 】hay gì đó khác chứ!
Không ngờ tới → Hóa ra Cơ Luyến Băng là...
Nếu như nhắc đến Cơ Luyến Băng, tôi nghĩ không ai trong trường không biết cô ấy.
Số người tỏ tình với cổ nhiều không đếm xuể và dĩ nhiên là số người bị từ chối cũng nhiều không kém luôn. Hầu hết nam sinh đều coi cô ấy như đối tượng mộng xuân lẫn thầm mến và ngay cả thầy giáo trẻ cũng muốn có mối quan hệ tình yêu thầy trò với cô ấy. Cho đến bây giờ, chưa có ai giành được thiếu nữ xinh đẹp 'danh xứng với thực' , 'đóa hoa cao lãnh' và là một trong những hoa khôi học đường có nhiều Fan hâm mộ nhất.
[đóa hoa cao lãnh (高岭之花): mặt chữ chỉ đóa hoa ở cao trên đỉnh núi, mà nếu là hoa trên núi cao, thì rất khó nhìn từ xa. Cho nên nghĩa rộng là chỉ người hay sự vật tốt đẹp khó tiếp cận, chỉ một loại cao quý, vẻ đẹp xa xôi không cách nào với tới. ]
Còn lý do tại sao tôi ngồi phía trước hoa khôi trường như vậy... Nói đúng hơn, bởi vì là tôi, cho nên tôi mới có thể ngồi chỗ đó.
Sau một năm cao trung, mọi người đều biết tôi là một tên 'hiệp khách độc hành' và không tiếp xúc nhiều với ai cả. Mặc dù đó không phải là chủ ý của tôi, nhưng dường như mọi người đều cho rằng tôi là một người hờ hững thờ ơ.
[hiệp khách độc hành (独行侠 ): ám chỉ người không tiếp xúc hay giao tiếp với người khác ]
Và chính vì tôi không tỏ ra chút hứng thú nào đối với Cơ Luyến Băng, cho nên lớp trưởng mới sắp xếp 'nhân vật an toàn' như tôi ở phía trước Cơ Luyến Băng khi sắp đặt chỗ ngồi.
Và tôi thực sự không có hứng thú gì đối với cô ấy mới đúng, dáng vẻ xinh đẹp thì sao chứ? Cuối cùng thì con người sẽ từ từ trở nên già nua, xấu xí, chết theo thời gian trôi đi và một 'hồng phấn khô lâu' mà thôi... E hèm, nói như vậy thôi, nhưng dáng dấp cô ấy thực sự đẹp đến mức cả tôi cũng cảm thấy kinh ngạc. Dựa vào tướng mạo kia thôi cũng có thể cả đời không cần phải làm gì cả và biết ca hát diễn xuất thì hoàn toàn có thể trở thành một ngôi sao hàng đầu. Người như vậy không thể giao du với người bình thường như tôi mới đúng, cho nên tôi rõ ràng đã ngồi phía trước Cơ Luyến Băng hơn một học kỳ, nhưng tôi với cô ấy... Gần như không nói chuyện với nhau.
[hồng phấn khô lâu (红粉骷髅): mỹ nhân là khô lâu. Ám chỉ điển cố Hồng Phấn Khô Lâu.
]
A... Cũng đúng ha, ngày thường cũng không có ai tìm tôi nói chuyện, làm sao một hoa khôi trường được nhiều người theo đuổi như Cơ Luyến Băng lại có thể nói chuyện với tôi chứ...
Không đúng, tỉnh lại đi! An Quân Thành! Bây giờ, vấn đề không phải là ở đó!
Bây giờ, cô ấy không chỉ là thiếu nữ xinh đẹp tuyệt trần đến mức khiến cho người ta sợ hãi, mà còn có một lý do khác khiến cho tôi phải sợ hãi!
Kẻ cuồng sát Necrophilia... Lại là kẻ cuồng sát sao!
Không ngờ tới trong lớp không chỉ có quái thai, mà còn có cả sát nhân nữa!
Điều này cũng quá nguy hiểm rồi, cũng không có gì kỳ lạ khi tôi bị coi như là mục tiêu... Không, nghĩ kỹ lại thì cô ấy chẳng thể coi tôi là mục tiêu. Muốn khổ thì đã sớm khổ rồi, nửa năm nay tôi ngồi trước mặt cô ấy và cô ấy không hề tỏ ra hứng thú chút nào đối với tôi.
Điều quan trọng nhất là tôi chưa nghe thấy tin ai mất tích trong trường cả... Cũng đúng thôi, nếu như cô ấy ra tay với người trong trường, mọi thứ sẽ rất tệ. Bất kể bạn cẩn thận đến mức nào đi chăng nữa thì chắc chắn sẽ có lúc bị chú ý đến, cho nên Cơ Luyến Băng chỉ nhắm vào người ngoài trường mà thôi.
Nói cách khác, chỉ cần tôi không chủ động trêu chọc cô ấy, thì cổ cũng không thèm nhắm vào tôi nhỉ?
Nhưng những gì tôi vừa mới nói đã thu hút sự chú ý của cô ấy... Rốt cuộc nụ cười ý tứ sâu xa đó là sao vậy! Tôi có chỗ nào hay chứ!
Thôi kệ, nghĩ mãi cũng vô ích, tôi nên tập trung vào lớp học thì hơn... Cái quái quỷ gì đây!
Lúc này, tôi đã hoàn toàn không thể tập trung vào lớp học được nữa.
Đến ngay cả cô giáo Tiểu Trân giảng bài trước mặt tôi cũng là một người nhân bản khiến cho tôi không khỏi nghĩ đến liệu cô giáo Tiểu Trân có phải là Sister được tạo ra cho một loại thí nghiệm bí mật nào đó giống như các Sisters của Misaka Mikoto trong Toaru Majutsu no Index hay không... Nói không chừng, giá trị cũng là 11000RMB...
[RMB/¥: nhân dân tệ ]
Suy cho cùng, dáng vẻ hiện tại cũng không phải tuổi gốc nhỉ? Liệu có một cô giáo Tiểu Trân mang dáng vẻ người lớn hay không? Hay là biến thành trẻ con, chẳng lẽ là uống thuốc APTX4869? Bị một loạt ảo tưởng chiếm lấy tâm trí như vậy, tôi miên man suy nghĩ trong lớp.
Mặc dù tôi vốn thích 'như đi vào cõi thần tiên' hay lén lút xem điện thoại di động, nhưng lúc này tôi chỉ nhìn chằm chằm vào giáo viên.
Khi đi học, cho dù bạn không nhìn sách khoa, thì cũng tuyệt đối không thể nhìn giáo viên! Tại sao ư? Bởi vì bạn sẽ được gọi lên để trả lời câu hỏi!
Đúng vậy. Ngay sau đó tôi được gọi lên trả lời, nhưng tôi chẳng hề nghe giảng chút nào, làm sao tôi biết được câu trả lời chứ?
Nếu như trước kia tôi cứ việc nói thẳng là không biết và sau đó bị giáo viên dạy dỗ một trận là xong. Nhưng hôm nay... Bị đám bạn học vốn không thân quên và bây giờ trở nên xa lạ hơn nhìn chằm chằm vào khiến cho tôi căng thẳng tột đỉnh và sắp ói ra.
A a, tha cho tôi đi mà...
"Câu trả lời là C."
Một giọng nói đột nhiên vang lên từ phía sau, là của Cơ Luyến Băng!
Cô ấy lại nói cho tôi biết đáp án!
Tại sao? Âm thanh 'pu' kia của tôi khiến cho cô ấy để ý đến sao? Tiêu rồi, tiêu rồi...
"Bạn học An?"
"A, vâng vâng! Cái đó, câu trả lời là C!"
"Ồ... Một câu hỏi đơn giản như thế, mà em cần phải nghĩ lâu như vậy sao? Bạn học An, em không sao chứ? Hôm nay em trông lạ lắm đấy?"
"Ế, cái đó, không có chuyện gì đâu, em chỉ ngủ muộn tối hôm qua thôi..."
"Hình như con trai lúc nào cũng thức đêm, rốt cuộc mấy người làm gì vậy?"
Trong lớp vang lên âm thanh cười trộm của các nam sinh, tôi cũng gãi đầu và cười gượng.
"A ha ha..."
"Thiệt tình, em phải chú ý đến sức khỏe chứ, ngồi xuống đi."
Sau khi ngồi xuống, tôi vẫn không khỏi nghĩ ngợi lung tung.
Tại sao cô ấy đột nhiên quan tâm đến tôi vậy? Cô ấy muốn làm gì? Không phải là muốn giết người diệt khẩu chứ? Nhưng cô ấy không biết tôi phát hiện thân phận của cổ cơ mà? Dù sao cũng không thể nào là nhìn trúng tôi chứ? Tôi chẳng muốn bị kẻ cuồng sát nhìn trúng đâu!
Bây giờ, hình tượng Cơ Luyến Băng trong lòng đã hoàn toàn thay đổi từ hoa khôi học đường thành tồn tại đáng sợ như Jack The Ripper.
Tôi đã trải qua giờ học trong lo lắng như vậy...
Ngoài giờ học, tôi lặng lẽ ngắm nhìn cảnh tượng trong lớp và rơi vào trầm tư suy nghĩ.
【 Người hâm mộ khuyết tật kiểu chủ động 】ngồi ở đằng trước tôi lặng lẽ cắt móng tay. Sau khi cắt xong, hắn lấy sách phủi móng tay đi và bước ra khỏi lớp với cuốn sách.
【 Ma Sói/Werewolf chủng Hỗn Huyết 】phía trước đang đặt câu hỏi cho 【 Ma Cà Rồng/Vampire chủng Thuần Huyết 】
【 Thây Ma/Zombie (Đã thức tỉnh) 】ngồi bên phải tôi đang ăn bánh mì vào sáng sớm. 【 Thực Thi Quỷ/Ghoul 】 với 【 Thực Nhân Ma/Ogre】 đi đến, ba người tập trung lại một chỗ và vô cùng hào hứng thảo luận xem trưa nay nên ăn gì...
【 Cuồng Theo Dõi/Stalker (Sơ cấp) 】ngồi phía sau tôi đang nói chuyện với hai người bạn là【 Cuồng Nhìn Trộm/Voyeur (Trung cấp) 】và 【 Cuồng Nghe Trộm (Cao cấp) 】... Họ trò chuyện vô cùng vui vẻ...
[Cuồng Theo Dõi: Stalker. Cuồng Nhìn Trộm: Voyeur ]
【 Thiên Thần Thực Tập 】lấy điện thoại di động ra, di chuyển ngón tay cái nhanh chóng để liên lạc với ai đó và vẻ mặt trông hơi căng thẳng lo lắng.
【 Búp Bê loại Tự Hành】vỗ 【 Đồ Gia Dụng Đa Năng】phía trước, chỉ vào cổ tay mình rồi nói gì đó và 【Bậc Thầy Búp Bê 】 với 【 Nhà Khoa Học Điên 】bên cạnh hai bọn họ cũng chú ý đến rồi xoay người lại cùng nhau thảo luận cái gì đó.
【 Ma Nữ 】cầm tạp chí thời trang đi đến bân cạnh 【 Ma Pháp Thiếu Nữ
】. 【 Ma Pháp Đại Sư 】với vẻ mặt đầy xấu xả tiến lại gần và bị
【 Ma Nữ 】đánh cho một đòn đau vào bụng rồi nằm rên rỉ trên bàn. 【 Người Tu Tiên (Trúc Cơ Sơ Kỳ) 】bên cạnh nhìn 【 Ma Pháp Đại Sư 】với vẻ mặt đầy giễu cợt và giơ ngón tay cái lên với 【 Ma Nữ 】.
Nìn thấy cảnh tượng này, 【 Giao Long 】ôm bụng cười sặc sụa và kết quả là vô tình đụng vào đầu 【 Cùng Kỳ 】. Lúc này, hắn một phát Thăng Long Quyền (Shouryuukenn), ngã ngửa ra sau đụng trúng đầu 【 Ma Pháp Đại Sư 】và 【 Ma Pháp Đại Sư 】 bị đánh gục 2 lần.
[Shouryuukenn: một chiêu thức trong Street Fighter ]
Ngoài ra, còn có 【 Dryad 】【 Thú Nhân loại Miêu Nhân 】【Bloodelf 】【 Công Chúa Nhân Ngư 】【 Dũng Giả Dị Giới 】【 Ma Vương Dị Giới 】...
Đáng sợ quá!
Vừa rồi tôi chỉ liếc nhìn quanh cửa phòng học, không phát hiện ra người bình thường thì thôi đi, bây giờ nhìn kỹ lại thì không phát hiện ra người bình thường nào cả!
TMD, ngay cả một người cũng không có!
[TM/TMD/TNND: là câu chửi mẹ nó/mẹ nó chứ/bà nội nó chứ. ]
Đây là lớp học quái quỷ gì vậy!
Đây rốt cuộc là trường học quái quỷ gì vậy!
Tất cả là cái quái quỷ gì vậy trời!