Có rất là nhiều vấn đề khi bạn vào làm ở một công ty bằng cửa sau.
Khi tôi biết tin công ty của ông chú mình thành lập đang lên như diều gặp gió, tôi không ngần ngại nộp đơn xin vào làm kĩ sư cơ khí như một cách để rời hỏi cái công ty bóc lột mà tôi đang làm khi ấy. Và đến giờ tôi vẫn không thấy hối hận với quyết định của mình.
Lương tôi cao gấp 3 lần khi trước, với cả một năm có 50 ngày nghỉ có lương. Có lẽ đây chính là công ty với điều kiện lao động tốt nhất Nhật Bản. Nhưng mà, công ty nào cũng có mặt tối của riêng nó…
“Ê ông anh, còn thừa cái điều hoà nào không? Cho tôi xin phát.”
“Tôi sẽ lấy ngay ạ.”
Việc phải gọi dạ bảo vâng trước một đứa nhóc đầu gấu vừa mở toang cửa bước vào thật sự là một việc làm khó khăn. Tên nhóc đó là Takahashi Shouta, và nhóc đó có siêu năng lực.
Khi tôi mới vào công ty, họ đã cho tôi làm trong đội ngũ nghiên cứu tuyệt mật và bắt buộc phải kí một bản NDA. Rồi họ nói cho tôi biết sự thật gây sốc là sự tăng trưởng khủng khiếp của Kaneyama Tech chính là do họ đã hợp tác với Amaterasu, một tổ chức bí mật với những siêu năng lực gia. Tôi được giao cho hồ sơ của từng người -có ảnh màu- và bắt phải nhớ hết mặt.
Khoan đã, thật sao? Những siêu năng lực gia mà cả thế giới đang săn lùng lại ở đây sao, và tôi biết được danh tính của họ dễ như vậy sao?
Những siêu năng lực gia trông bình thường hơn tôi tưởng. Nhưng mà họ cũng kì quái theo cách của riêng họ. Takahashi là một tên du côn tóc đỏ, Hasumi là một người theo đạo Phật, Kaburagi là một nữ công tước, còn Ig, là một con khỉ.
Chắc phải là những người kì quái thì mới có siêu năng lực.
“À đúng rồi! Anh làm cho nó phun lửa được không?”
“T-Tôi sẽ cố hết sức ạ!”. Yêu cầu kiểu gì vậy? Điều hoà thì phun lửa kiểu gì cơ chứ? Nhóc có cái gì trong đầu thế, một cái bếp ga à?
Tuy nhiên, chủ tịch đã đặt ra luật là mọi nhân viên đều sẽ phải làm mọi thứ để làm hài lòng những siêu năng lực gia. Đời đúng là bể khổ.
Ngay khi tôi định gắn một bình ga vào phía trước máy điều hoà –khi đó tôi cạn sạch ý tưởng rồi– nữ thần cứu thế, Kaburagi, đã xuất hiện. Sau khi biết được chuyện gì đang xảy ra, cô liền quở trách Takahashi vì đã đưa ra một yêu cầu vô lí như vậy. Như thế, đơn hàng cho chiếc điều hoà phun lửa đã bị huỷ.
Mình cũng muốn được cô Kaburagi mắng nữa…
Vào ngày khác, tôi phải làm tài xế cho cô bé học sơ trung kia. Trong số những cá nhân kiệt xuất của đội ngũ nghiên cứu tuyệt mật, chỉ mình tôi là được vào nhờ những mối quan hệ. Nhờ kinh nghiệm có được từ công ty cũ, tôi không hoàn toàn là nô tì nhưng họ cũng hay giao cho tôi mấy việc lặt vặt. Khi tôi đang đem một chiếc máy tính hỏng đi sửa chữa, cô bé sơ trung kia gõ lên cửa kính ô tô lúc tôi đang dừng xe đợi đèn đỏ ở ngã tư đường.
Tên cô bé là Hasumi Touka, và cô bé cũng có siêu năng lực. Phía sau là một cô bé cũng chạc tuổi. Hai đứa nhóc nói là đang muốn đến quận Minato. Tôi niềm nở mời cả hai lên xe. Làm việc tối mà chủ tịch đề ra còn quan trọng hơn là mấy việc vặt.
Khi tôi nhìn vào gương chiếu hậu, tôi thấy Hasumi đang trang điểm. Cô bé còn mặc một chiếc váy một mành màu trắng đầy mượt mịn, cùng một chiếc túi xách tay đặt dưới gối. Cô bé kia cũng vậy. Đi xem ca nhạc với bạn à? Đúng chuẩn học sinh thời nay rồi.
“Các em đi đến chỗ nào ở quận Minato cơ?”
“Sảnh Fukushi ở Shimbashi ạ. Sẽ có một tấm biển ghi ‘Bài giảng của sư thầy Tetsumon’ đặt trước cửa nên sẽ không khó tìm đâu ạ.”
Làm gì có cô nữ sinh nào lại đi đến những chỗ như vậy chứ! Nghĩ lại thì, có vẻ như bạn cô bé không hào hứng lắm với chuyến đi này. Có vẻ như nghe bạn mình nài nỉ thì già trẻ gái trai cũng sẽ phải chịu thua nhỉ?
“Ưm, xin lỗi anh vì bắt anh phải chở bọn em đi xa thế dù anh đang bận việc. Tại bọn em xui nên không bắt được taxi.”
“À, không sao đâu, đừng có lo. Hoàn toàn ổn mà.”, tôi nhanh chóng trấn an cô bé Hasumi. Lái xe chở một cô bé xinh đẹp thế này thì phiền ở đâu cơ chứ? Mọi thứ thật hoàn hảo, ngoại trừ việc hai cô bé này đều toát lên một mùi giống như hương thay vì nước hoa. Không hiểu sao nó lại làm tôi nhớ đến mùi ở nhà ông bà.
Cô bé kế bên Hasumi thì thầm, “Cậu có mối quan hệ gì với anh chàng này thế?”
“Mmm… chắc cậu có thể nói là mối quan hệ hợp tác, tớ nghĩ vậy.”
Cô bé kia chợt tò mò, cố gắng bắt chuyện với tôi nhiều lần. Nhưng vì đã kí NDA nên tôi không thể bép xép với người lạ được. Vậy nên, tôi đã giữ im lặng, càng khiến cho cô bé ấy tò mò hơn nữa.
Có nhiều thứ khá là rối rắm khi ta làm việc ở một công ty hợp tác với một tổ chức bí mật.