Xin lỗi các bạn vì bản dịch chưa được chau chuốt cho lắm, mình sẽ cố gắng để sửa lại càng sớm càng tốt :3
Gạch đá xin nhận hết nhé !
============================================================
Cũng đã lâu lắm rồi tôi không mơ thấy giấc mơ đó.
Tôi, Ars Wilzard đã là một pháp sư của thế giới ngầm trong mười năm vừa qua.
Nếu ngày đó cha không đưa tôi theo thì chắc tôi sẽ không thể sống sót qua cái đêm lạnh lẽo đó.
"Tránh xa ta ra!!"
Bất kể thời gian hay không gian.
Thì cái khung cảnh nhuốm đầy máu và khói lửa là nơi tôi thực sự thuộc về
Như một cỗ máy vô cảm, tôi bóp cò và bắn liên tiếp tên pháp sư xấu số kia.
"Đứa nào lên cản hắn ta lại đi!"
"Mày đùa tao chắc...? Làm sao có thể thắng hắn ta được cơ chứ!"
Giờ đây, cuộc sống của tôi chỉ xoay quanh việc tiêu diệt những người mà tôi còn không hề biết đến, theo lệnh của cha.
Đây là thành phố của bóng đêm 《Parakenos》.
Và nhiệm vụ của chúng tôi, hội pháp sư 《Nameless》chính là bảo vệ nó, khỏi bị nhấm chìm bởi dục vọng của những con người tại đây.
"Ta không ngờ rằng sẽ có ngày bị dồn đến đường cùng như này."
Sau khi hạ hết đám lính canh, cuối cùng tôi cũng đã tìm thấy mục tiêu tại nơi sâu nhất trong căn cứ của chúng.
***
Gregory Scanner • 38 tuổi • Nam giới
***
Hắn là một quý tộc hạng hai, có liên quan đến một đường dây buôn người trái phép.
Mặc dù đã bị bắt đến bốn lần, nhưng mỗi lần hắn đều thoát được nhờ số tiền thuế khổng lồ mà hắn đã nộp.
Một kẻ không thể bị trừng trị bởi luật pháp.
Từng đó là đủ để một kẻ như vậy nằm vào tầm ngắm của tổ chức.
"Ta có nghe về ngươi rồi, Night Hawk."
Hắn chậm rãi nói, rồi đốt một điếu thuốc trong khi ngồi thoải mái trên chiếc đi văng
"Một kẻ luôn hoàn thành công việc trong thầm lặng, và khi rời đi thì nhanh như một cơn gió. Không bao giờ để lại bất kì một dấu vết. Một sát thủ được ban Thánh Chỉ."[note29212]
Hắn ta nói vậy một cách hùng hồn.
Tôi không thực sự cố ý giết chúng một cách lặng lẽ.
Và tôi cũng không hề thích cái tên Night Hawk một chút nào.
Nhưng khi mọi người bắt đầu gọi tôi bằng cái tên đó, thì tôi càng ngày cố gắng để cải thiện bản thân hơn.
Một sát thủ vĩ đại khi đã ra tay thì không ai có thể biết đươc.
Chính vì thế khi cái tên của tôi đã bắt đầu bị lan truyền và trở nên nổi tiếng, thì cũng có nghĩa là kĩ năng của tôi cũng chả khác gì một kẻ nghiệp dư cả.
"Thật là xui xẻo quá mà, vì một khi Night Hawk xuất hiện, không ai có thể trốn thoát khỏi tử thần. Nào, giết ta đi, cho ta được chiêm ngưỡng kĩ năng tuyệt vời của ngươi nào."
Màn kịch của hắn đúng thật là xuất sắc.
Kể từ khi bước chân vào căn phòng này, tôi đã có cảm giác thứ gì đó bất thường.
Với một quý tộc bị tổ chức ngắm đến, thì an ninh quanh đây đúng thật là lỏng lẻo.
Có lẽ mục tiêu của hắn từ đầu đến giờ đó chính là dụ tôi tới căn phòng này.
"Kekekekk, ngươi nghĩ ta sẽ nói mấy lời ngu ngốc như thế ư! CHẾT ĐI, tên khốn kiếp!"
Đúng như những gì mà tôi nghi ngờ, có một vài tên đang núp trong bóng tối.
Mặc dù sự hiện diện của chúng khá mơ hồ, nhưng tiếc rằng tôi lại cảm nhận được luồng sát khí từ chúng khá rõ ràng.
Kích hoạt ma pháp 《Gia Cường》
Nó hoạt động như là một ma pháp dạng lá chắn cơ bản, được phủ lên chiếc áo choàng của tôi ngay lúc này đây.
Chiếc áo mà tôi đang mặc cũng khá đặc biệt.
Một chiếc áo đen tuyền, được dệt nên từ những chiếc lông của loài Gryphon quý hiếm, tạo điều kiện hoàn hảo cho dòng chảy ma thuật.
"Chúng sẽ không làm hỏng việc đâu!!"
Một cơn mưa đạn nhắm đến tôi từ tứ phía.
Tôi nhanh chóng cởi bỏ áo khoác cùng chiếc mặt nạ đang đeo ra, rồi tìm cách tránh những viên đạn này.
"Gahaha! Ta đã làm được, ta đã giết được Night Hawk huyền thoại rồi. Chuyện này sẽ khiến cho ta trở nên rất nổi tiếng đây!"
Hóa ra đó là lí do hắn để cho tôi dễ dàng đột nhập vào đây.
Thật đáng tiếc cho hắn.
Vì một người đã sống tận mười năm trong cái thế giới ngầm này sẽ không dễ dàng bị hạ bởi một cái bẫy cỏn con như thế.
"Aagh! Puffer! Guffaw!"
Sau khi né được tất cả những đòn tấn công của chúng, tôi bắt đầu phản công bằng khẩu súng ngắn của mình.
Cậu ta không cần bất kì ma pháp hào nhoáng nào để kết liễu kẻ thù.
Nếu bị đạn 9mm găm vào đầu, đa phần trong số chúng ta sẽ chết ngay tức khắc.
"Thật....không...thể nào."
Khi làn khói trắng tan đi, hiện lên trước mặt tôi là khuôn mặt méo mó một cách thảm hại của chúng.
Với khẩu súng đã được giấu dưới chiếc bàn từ trước, tên quý tộc chĩa nó vào tôi .
Tuy nhiên, đã đến nước này rồi, thì những gì mà hắn ta đang làm cũng chỉ là vô nghĩa.
"Ahhh, khỉ thật!"
Những viên đạn được bắn loạn xạ trong bóng tối,chỉ biết găm vào tường chứ không hề trúng lấy tôi một viên nào.
Và đến đây là kết thúc.
Tôi tiến lại gần hắn, đá khẩu súng của hắn ra xa, rồi chĩa thẳng họng súng vào trán hắn
"Ngươi....chỉ là một đứa trẻ thôi sao!?"
Hắn nhìn tôi, rồi trút hơi thở cuối cùng.
Dù vậy nhưng tôi hiện tại vẫn chỉ là một đứa trẻ.
Tôi đã làm công việc này kể từ khi lên năm cho đến tận bây giờ.
Vì thế sự nhầm lẫn này đối với tôi mà nói, nó chỉ là một điều hiển nhiên thôi.