The Villains Need to Save the World?

chương 06: cái kết của hạm đội viễn chinh

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Ý định ban đầu của Stanley Barry là sử dụng một số phép thuật choáng để bắt Bella và đổ lỗi cho sự hung hăng trước đó do cô bị quỷ chiếm hữu. Rốt cuộc, cô đã giết gần một trăm binh sĩ cùng với một tử tước và một thánh hiệp sĩ. Thông thường một hành động như vậy sẽ không thể tha thứ được, nhưng với thân phận là một thánh hiệp sĩ, cô sẽ được ban cho một chút khoan hồng.

Barry đã buộc phải từ bỏ giải pháp này bởi hai ánh mắt đáng sợ khác thường. Ông ta cảm thấy đôi mắt đó đang theo dõi từng chuyển động của mình. Ông chắc chắn rằng nếu anh thực hiện bất kỳ động thái nào nhắm tới Bella, ngay cả khi nó không phải ác ý, chủ nhân của những ánh mắt ấy chắc chắn sẽ không để im.

“Tôi từ chối các điều khoản đó! Ông già, tôi là một tên cướp biển; sẽ không còn đường lui cho một kẻ như tôi nữa!”-Bella nói.

“Vậy cô có thể hứa với lão già này vài điều được không?”

“Nói trước đi, tôi sẽ cố gắng thực hiện miễn là nó hợp lý.”

“Nếu như…. À không, khi cô đánh bại lão già này. Ta hy vọng rằng cô sẽ tha mạng cho bọn họ và để họ rời tàu.”

Tổng giám mục Barry nhìn vào mắt Bella khi ông ta đang nói chuyện, lời nói của ông ta như mang hàm ý về điều gì đó.

Ông già này không đơn giản. Bella có thể thấy ông ta đang có ý định hy sinh bản thân để những người khác trên thuyền có thể rời đi an toàn. Dù sao thì cũng không quan trọng, cô sẽ có được một con tàu mới, vậy là đủ.

“Ổn thôi, tôi hứa với ông. Giờ thì, tôi sẽ không nương tay đâu.”

Bella bắt chước tư thế mà Bernard đã thực hiện trong cuộc chiến của họ trước đó. Cô ấy đang bắt chước ‘Charge’ của hắn, nhưng do không có cây thương, cô ấy chỉ có thể cầm tạm cái xô mà cô thấy trước mặt để sử dụng.

Đức Tổng Giám mục Barry ra hiệu bằng cả hai tay và một bức tường ánh sáng có thể nhìn thấy xuất hiện trước mặt ông. Bella lao vào va chạm trực tiếp vào tường và với một tiếng nổ, chiếc khiên của cô bị thổi bay.

“Phước lành của thần ánh sáng. Tổng giám mục của chúng ta thắ….”

Tiếng hoan hô bị cắt đứt bởi một âm thanh lớn khác. Dù chiếc xô đã bị hủy hoại, cô vẫn không ngừng sử dụng ‘Charge’ lao vào bức tường với nắm đấm của mình cố gắng đấm vỡ bức tường ánh sáng.

Khi Bella chạm tới được Barry với ‘Charge’. Khuôn mặt ông ta như đóng băng vì sốc. Ông chỉ cố gắng để không bị thương Bella chạm vào ông, nắm tay cô đang nhắm vào ngực ông.

“Cô rất mạnh! Mong rằng chúng ta sẽ gặp lại.”

Tổng Giám mục Barry chặn nắm đấm của Bella bằng một tay. Ông ta dường như có một phép cường hóa

trên đó vì dường như cánh tay ông ta không chịu bất kỳ thiệt hại nào từ cú đấm của Bella. Ông ta nhanh chóng dùng tay kia dúi vào tay còn lại của Bella một thứ gì đó giống như một mảnh giấy.

“Hãy thực hiện nó.”

Sau đó cơ thể của Barry tự bay ngược về đằng sau. Vì tất cả mọi người đứng ở phía sau Bella, điều đó tạo nên cảm giác rằng Barry đã bị đánh bay khỏi boong tàu bởi cú đấm của Bella. Và bởi cũng có một cảnh tương tự mới xảy ra vài phút trước. Họ không có lấy một chút nghi ngờ.

Bella nhìn Đức Tổng Giám mục. Đối với những người khác, có vẻ như Bella đã đánh bay ông ta, nhưng cô biết rằng ông ta đã tự đánh bật chính mình. Ngay trước khi ông ta chạm nước, Bella thấy cơ thể ông ta dừng lại giữa không trung và liếc về phía cô với nụ cười trên mặt, sau đó thẳng dậy rồi bí mật lướt về phía một con tàu khác. Bella hoàn toàn cạn lời, ông ta biết phép ‘Fly’ sao?

Sau khi thấy rằng Tổng Giám mục cũng đã bị đánh bại, những người lính xung quanh đã nhanh chóng tìm các tấm ván và thùng, thứ có thể giữ cho họ nổi và nhảy xuống biển. Trên tàu có hàng trăm người đàn ông trước đây giờ đã trống không, chỉ còn mỗi Bella và khá nhiều xác chết.

“Những người này họ thậm chí không quan tâm gì đến thi thể của đồng đội của họ.”

“ Trông quần áo của chị có vẻ không ổn nhỉ.”

Mia và Angel cuối cùng cũng ló mặt ra.

Khi Bella nhìn xuống dưới cơ thể mình, cô không thể không cảm thấy chán nản. Cơ thể cô có thể chống chịu với mọi tổn thương. Nhưng quần áo của cô thì không. Đồ lót của cô có thể nhìn thấy rõ giữa các vết cắt, nhưng may mắn thay, đồ lót trong thế giới này khá bền, vì vậy mà trông cô không thực sự lộ liệu quá nhiều.

Cô nhìn vào mảnh giấy trong tay. Cô không nhận ra bất kỳ ký hiệu nào được viết dày đặc trên đó, nhưng cô có thể nhìn ra hình ảnh của thập giá ánh sáng của nhà thờ. Các ký hiệu trên tờ giấy có lẽ là một loại mật mã đặc biệt trong nhà thờ và chúng không tồn tại trong ký ức của Felia, dẫn đến việc Bella không thể hiểu được.

“Em có biết mấy ký tự viết trên giấy không??”

“Không, em chưa từng nhìn thấy nó trước đây. Nhưng nhìn kìa, một vài chiếc tàu chiến khác đang lại gần.”

Trước khi ba người họ có cơ hội điều tra thêm về các ký tự lạ trên tờ giấy, các tàu chiến gần đó đã đến gây hấn.

“Lũ chết tiệt. Chúng mày chán sống rồi à?”

“Chị ơi, đừng đi; Chị muốn mọi người nghĩ chị là một người thích khoe thân sao?”

Angel giữ chặt lấy Bella và khi cô ấy chuẩn bị chiến đấu một lần nữa.

“Không có vấn đề gì, đồ lót của chị không lộ ra nhiều.”

“Không, em không muốn chị đi đâu.”

“"Tôi cũng vậy!”

Cả Angel và Mia đều nắm chặt lấy một bên tay của Bella, ngăn cô lại. Bella tò mò nhìn hai người, cô không hiểu cảm xúc mạnh mẽ đột ngột của họ đến từ đâu.

“Được rồi… Mia em có thể tạo ra một thứ như này không??”

Bella sử dụng một miếng gỗ cô tìm thấy trên boong tàu để vẽ lên hình dạng của một khẩu pháo và mô tả cách thức hoạt động dựa trên trí nhớ của mình; Sẽ thật tuyệt vời nếu Mia có thể lắp một cái.

Sau khi nghe mô tả của Bella về một khẩu canon, Mia khá bất ngờ, cô lắc đầu sau khi nghĩ về nó.

“Lần đầu tiên em nghe thấy một vũ khí như vậy, em có thể tạo ra nó, nhưng chúng ta không có đủ kim loại trên tàu.”

“Vậy thì em có thể làm thứ này không?” Bella đề xuất một hình vẽ máy bắn đá đơn giản.

“Sẽ không có vấn đề gì khi làm nó bằng gỗ, tuy nhiên với vật liệu chúng ta có. Thì chỉ có thể làm một cái cỡ nhỏ.”

“Miễn làm ra là được, Angel giúp Mia một tay nhé!”

Có hai tàu chiến đi bên sườn Bella, trên đó là những người đã cứu những người lính và thủy thủ trước đó đã nhảy khỏi tàu của cô.

Họ không dám đánh giáp lá cà sau khi nghe tin kẻ đột nhập trên tàu đã giết chết gần một trăm người, bao gồm cả một thánh hiệp sĩ, chỉ bằng một tay. Chưa kể Đức Tổng Giám mục đáng kính của họ vẫn chưa rõ sống chết.

Thay vì đổ bộ, một trong những thuyền trưởng, Sir Brooke đã quyết định đánh chìm con tàu đó từ xa bằng mũi tên lửa.

Ngay trước khi họ đến áp sát đủ để tàu địch vào tầm bắn của cung tên, Sir Brooke đã để ý rằng có nhiều thủy thủ trên boong tàu đó đang tất bật dựng các công trình gì đó bằng gỗ;

Không phải tất cả các phi hành đoàn còn sống đã sơ tán sao? Tại sao vẫn có người trên tàu? Có phải thông tin anh ta nhận được trước đó là sai?

Anh ta không hề biết là các thủy thủ không phải là người sống, Đó là những undead được Angel tạo ra bằng cách sử dụng các thi thể còn lại trên tàu. Khi anh đang do dự không biết có nên bắn vào con tàu kia hay

không, phía đối phương đã thực hiện các động thái tấn công và Sir Brooke thấy một vài thùng rượu rực lửa đang bay về phía mình.

Một thùng rượu đáp xuống gần ngài Brooke và phát nổ trước khi anh ta có cơ hội phản ứng, đưa anh ta bay thẳng tới miền cực lạc.

Sau một vài phát bắn, hai con tàu gần nhất với Bella đã bị tiêu diệt bởi vụ hỏa hoạn do vụ nổ gây ra, những tiếng la hét khủng khiếp vang vọng từ bên trong con tàu đang cháy, âm thanh này làm cho trái tim của Bella khó chịu một chút.

Dù Mia chỉ nghe thấy những điều cơ bản về cách thuốc súng hoạt động từ Bella. Ngay lập tức cô nảy ra ý tưởng sử dụng chất cồn mạnh trong kho của tàu cùng với một số chất xúc tác mà cô đã mang để tạo ra chất lỏng dễ nổ tương tự như nitroglycerin.[note20431]

Bella tự nhủ rằng cô không nên dạy Mia những thứ nguy hiểm như vậy nữa và thay vào đó là những bài học bình thường hơn.

Bella sợ rằng Mia có thể đi theo con đường lầm lỗi khi cô thấy sự thích thú trên gương mặt của cô bé; “Chúng ta không nên để cô ấy tạo ra thêm bất kỳ vũ khí nguy hiểm nào nữa.”

Với lợi thế về vũ khí, Bella vào thế như chẻ tre, dễ dàng phá hủy năm tàu liên tiếp và tiến thẳng đến trung tâm của hạm đội. Các tàu chiến khác cảnh giác với vũ khí của họ và không liều mình ngăn cản, chỉ đứng đó xem Bella tiến gần tàu trung tâm của hạm đội.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

“Có chuyện gì vậy??”

Một con rồng từ trên trời rơi xuống, nó là một con rồng phương tây dài khoảng 8 mét từ mũi đến đuôi. Cơ thể của con rồng được bao phủ bởi vảy đỏ, bao gồn cả đôi cánh màu đỏ vạm vỡ của nó vỗ trong lúc hạ xuống; nó có lẽ là một con rồng lửa. Trên lưng con rồng là một hiệp sĩ trẻ khoảng hai mươi tuổi, mặc áo giáp vàng.

“Ngài Shawn, ơn trời ngài đây rồi!”

“Không cần phải thực hiện lễ nghĩa giữa chúng ta đâu, thầy Stanley. Vết thương của thầy sao rồi?”

Hiệp sĩ rồng Randall Shawn đã rất ngạc nhiên bởi dấu vết máu chảy ra từ miệng của Tổng Giám mục. Làm thế nào mà một người mạnh như Tổng Giám mục Barry lại bị thương?

“Hụ..Hụ.. Cảm ơn đã quan tâm, ta chỉ bị thương nhẹ thôi. Mà cậu có phiền nếu cho ông già này quá giang một chuyến trở về được không?”

Vị Tổng Giám mục không giả vờ bị thương; mặc dù ông ta có thể vô hiệu đòn tấn công của Bella hoàn toàn, nhưng hành động dúi mảnh giấy bằng cánh tay không được bao phủ bởi cường hóa khiến cho ông dính nội thương từ đòn ‘Charge’.

“Điều này… Được thôi. Xin hãy leo lên thưa quý ngài.”

Shawn khá lưỡng lự, nhưng sau khi nhìn những con tàu đang cháy ngùn ngụt. Anh quyết định bảo vệ tính mạng cho tổng giám mục là ưu tiên số 1. Sau đó mới kiểm tra chuyện gì đã xảy ra với hạm đội.

Điều mà anh ta không nhận thấy là Đức Tổng Giám mục thoáng hiện một nụ cười ranh mãnh, như thể ông ta vừa làm một cái gì đó khuất tất.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Hiện tại, trên boong chiến tàu màu đen, thánh hiệp sĩ Richard đang thể hiện sức mạnh của mình với một chiếc khiên xịn xò, anh ta vừa đánh bại một quỷ binh. Cách anh ta không xa, một thánh hiệp sĩ khác, Isaac, cũng đã buộc đám quỷ bao vây anh phải lùi lại. Lợi thế trên chiến trường hiện tại nghiên hoàn toàn về phía họ. Tất cả nhờ việc Tổng Giám mục Nicholas đã phong ấn thành công con quỷ mạnh nhất. Nếu cô ta được tự do trong trận chiến, ngay cả Shawn, một hiệp sĩ rồng, cũng không thể đảm bảo thắng được cô.

Dưới cột buồm, một linh mục béo đang tụng một số thần chú từ cuốn sách trên tay. Trước mặt ông là một cô gái quỳ trên boong tàu. Bên dưới cô ấy có một hình lục giác, dường như là ma thuật trận được sử dụng để phong ấn sức mạnh của cô. Có vẻ như cô ấy khá mạnh. Khi một con quỷ bình thường nếu tiếp xúc với phong ấn này. Chúng

sẽ ngay lập tức biến thành tro bụi, trong khi cô gái chỉ không thể di chuyển.

“Cái tên già cố chấp Stanley đâu rồi? Nếu hắn không muốn đến thì chí ít cũng phải gửi thánh hiệp sĩ Bernard đến hỗ trợ chứ? Nếu có hắn ta giúp sức thì chúng ta không phải vất vả như vậy.”

Vào lúc này, một tàu chiến gần đó đã thay đổi hướng đi về phía họ; từ lá cờ treo trên cột buồm, nó dường như là con tàu của Đức Tổng Giám mục Barry.

“Tiếp viện tới rồi!!”

Một lần nữa, tinh thần của người lính tăng vọt trong khi những con quỷ trở nên lúng túng. Chúng không thể chạy, bởi sẽ

là một sự ô nhục lớn nếu công chúa của họ bị nhà thờ loài người bắt giữ nên lựa chọn duy nhất của họ là chiến đấu đến cùng.

“Bernard! Giúp tôi với!”-Richard hét lên.

Anh ta thấy một người hiệp sĩ mặc áo giáp đến từ con tàu đó, nhưng đó không phải là hiệp sĩ thánh Bernard; thay vào đó là một nữ hiệp sĩ được trang bị đầy đủ. Điều duy nhất giúp anh có thể nhận ra đó là phụ nữ vì những những lọn tóc vàng xõa ra bên ngoài mũ bảo hiểm của cô. Phong cách của bộ giáp chắc chắn là của một thánh hiệp sĩ, nhưng Richard nhớ lại rằng hiện tại trong hàng ngũ hải quân viễn chinh đang hoạt động của Đế quốc Octavian không có bất kỳ nữ thánh hiệp sĩ nào.

Khi Richard định yêu cầu cô tự giới thiệu mình thì anh thấy rằng cô đã đưa tay ra, dường như là một cái bắt tay. Phong thái hiệp sĩ của anh ta thúc giục anh ta đưa tay ra để nhận lời chào. Tuy nhiên, ngay khi anh nắm chặt tay cô, Bella ngay lập tức ném Richard ra khỏi tàu trong một động tác nhanh đến khó tin.

Những người khác trên boong kinh ngạc bởi sức mạnh của người phụ nữ. Thật khó tin rằng trên đời có người có khả năng ném một thánh hiệp sĩ không khác gì ném một bao khoai tây.

“Ngươi..ngươi đang làm gì vậy??” Isaac, một thánh hiệp sĩ khác, hỏi cô gái đang đứng trước mặt.

“Ông chú, ông đã bao giờ thấy một vụ cướp trước đây chưa???”

Bella gỡ mũ bảo hiểm ra và nhìn Isaac một cách ngây thơ. Cô không có dù chỉ một chút sợ hãi cái bản mặt đầy giận dữ đang nhìn chằm chằm vào mình, cô hiện đang mặc bộ áo giáp dự phòng của hiệp sĩ thánh Bernard, nhưng đã được sửa đổi để phù hợp với cô. Quả nhiên Mia thật tuyệt vời nhỉ. Trang bị trước đây của cô có chất lượng thấp và cô đang khá háo hức để thử nghiệm đồ chơi mới của mình.

Truyện Chữ Hay