~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Sau một thời gian, Bella mở mắt và nhìn xung quanh mình. Angel và Mia vẫn đứng đó như trước khi nghi lễ bắt đầu. Vậy là Bella đã hợp nhất thành công với cơ thể của Octavio Felia và giờ cô có thể cảm nhận được sức nặng của bộ giáp. Là bộ mà Felia từng mặc.
"Chị có thể trở lại hình dáng trước đây được không?"
"Có chứ, chị có thể trở lại khi cơ thể của nữ hiệp sĩ trong trạng thái ngủ hoặc tĩnh tâm. Nói chung cơ thể bây giờ của chị không khác gì một lớp ngụy trang cả."
Bella cảm thấy an tâm sau khi nghe lời giải thích của Mia. Nếu cô không thể trở lại cơ thể ban đầu, sẽ rất khó xử cho một trùm quái vật như cô khi sống trong thân xác của một thánh hiệp sĩ.
May mắn là, vị công chúa của chúng ta ăn mặc tươm tất hơn. Cuối cùng Bella cũng thoát được trạng thái "thả rông" mà cô đã trải qua trong vài tuần qua.
Cơ mà dù Bella đã giải quyết vấn đề của chính mình, nhưng vẫn còn đó vấn đề về trang phục của Angel và Mia. Trong cuộc nói chuyện trước đó, Bella phát hiện ra rằng Mia cũng không mặc bất cứ thứ gì ngoài cái áo choàng cô đang mặc. Vậy ra là thả rông đã trở thành một điều kiện tiên quyết để trở thành trùm cuối sao?
Bella giữ thanh kiếm mà Công chúa Felia đã giữ chặt trước khi chết; Nó dường như khá nhẹ trong tay của cô. Bộ giáp cô đang mặc bị hư hại khá nặng, có lẽ khó có thể sử dụng lại được.
"Em cảm thấy thương cho chị ấy, tất cả các trang bị của chị ấy đều có chất lượng ở mức trung bình và không tốt hơn bao nhiêu so với trang bị tiêu chuẩn của một người lính. Thật kỳ diệu khi cô ấy có thể cầm cự rất lâu với đám quái vậy chỉ với đống này." Mia liếc nhìn trang bị của Felia.
"Có thật không? Các trang bị này nhìn không khác gì báu vật được gia công bở những nghệ nhân lành nghề cả."
"Em không biết con người đánh giá trang bị thế nào, nhưng em tin rằng chất lượng không nằm ở sự hào nhoáng hay cầu kỳ."
Mia quay người lại trong khi cô nói và đẩy một cơ quan trên giá nến không quá xa nơi họ đang đứng. Một trong bốn bức tường của nhà thờ bị thụt lùi lại, để lộ kho vũ khí bên trong.
Tất cả những vũ khí này đều không có hoa văn nhưng lại tỏa ra hào quang chết chóc như Mia. Bella đã đi tới với lấy thanh kiếm mỏng gần cô nhất nhưng bị Angel ngăn lại kịp thời.
"Chị quên rồi sao, hiện tại chị là một thánh kỵ sĩ đó. Sẽ ra sao nếu một thánh kỵ sĩ cầm một vũ khí bị huyền rủa?? Sẽ không có vấn đề gì đối với cơ thể bên trong chị nhưng cơ thể bên ngoài chắc chắn sẽ bị ăn mòn."- Angel xoay sở giải thích.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Ba người họ quyết định qua đêm tại nhà thờ St. Emilia vì trời đã tối. Ban đêm, khu vực lân cận nhà thờ im lặng đến lạ thường. Thông thường ban đêm là giờ quái vật hoạt động rất mạnh, nhưng do ba thực thể đáng sợ đang ở bên trong nhà thờ, không có con quái vật nào dám bén mảng tới gần.
Ba người nằm xuống tại một tầng trống đã được quét dọn. Hai cô bé ngủ ở hai bên Bella, mỗi người ôm một cánh tay cho riêng mình. Cánh tay cô cảm thấy như mất hết cảm giác vì biến thành những chiếc gối ôm bất đắc dĩ. Mặc dù hai cô công chúa nhỏ đang ngủ trở nên rất hấp dẫn đối với cô, cô vẫn cân nhắc lại khi nhớ họ là ai. Thật là một đêm khó chịu.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Sáng sớm hôm sau, ba người họ trở lại bãi biển. Vẫn còn đó các tàu của hạm đội nhưng tất cả các thi thể đã biến mất. Không rõ liệu họ có bị quái vật kéo đi hay đã bị zombie hóa rồi.
Bella không có kế hoạch trở lại lục địa Coristel bằng những con tàu đầy mùi máu tanh này. Trước hết, họ chỉ có ba người. Không có cách nào họ có thể vận hành một con tàu cỡ lớn như vậy. Thứ hai, hạm đội này là một cái bẫy được giăng ra bởi hiệp sĩ đoàn. Nếu Felia trở về một mình sau khi toàn bộ mọi người trong hạm đội đã chết, cô chắc chắn sẽ trở thành vật tế.
Bella triệu hồi một vài xác sống đã từng là thợ mộc và giao nhiệm vụ cho họ sử dụng một số tấm ván từ con tàu lớn để chế tạo một chiếc thuyền với kích cỡ nhỏ hơn.
"Mia, Mia, em có biết khả năng đặc biệt nào mà các hiệp sĩ thánh có không? Chị không cảm nhận được bất kỳ khả năng mạnh mẽ nào khi chiếm hữu cơ thể của Felia."
"Sister, về cơ bản chị đã được tái sinh rồi. Những khả năng đặc biệt mà chị Felia đã học hoặc trải nghiệm được trước đó đã biến mất cùng với linh hồn của cô ấy."
"Vậy giờ...."
"Nhà thờ có cách phát hiện bất cứ khi nào một thánh hiệp sĩ chết, vì vậy danh tính của chị Felia như một hiệp sĩ thánh sẽ biến mất. Điều này cũng tốt vì nhà thờ không còn có thể theo dõi các hoạt động của chị nữa. Và chị cũng không còn liên hệ gì đến nhà thờ. Tuy nhiên, sẽ không có vấn đề gì nếu chị muốn trở thành thánh hiệp sĩ . Felia đã rèn luyện cơ thể liên tục trong mười sáu năm nên chị không phải lo lắng về thể lực đâu."
Bella đã sử dụng ký ức của Felia để tìm thanh kiếm hoàng gia của Đế chế Octavian. Thanh kiếm ngắn được chế tạo tinh xảo này được trao cho mọi thành viên của hoàng gia Octavian. Felia cẩn thận đặt nó ở phía sau tủ quần áo của cô. Dường như cô không quên rằng mình là thành viên của hoàng gia.
Không có bất cứ xu gỉ nào trên tàu. Điều này khiến cho Bella gần như sụp đổ hoàn toàn.
Bộ cô công chúa này không mang theo tiền khi rời nhà hả?
Bella cho phép Angel lấy xác sống của mình để tìm kiếm thi thể và phần tài sản còn lại của hạm đội và chúng cũng không thấy một đồng nào. Họ đã không mang theo bất kỳ khoản tiền nào vì họ biết rằng họ sẽ không thể sử dụng số tiền đó. Có vẻ như hạm đội này thực sự được gửi đến để chết.
Tuy nhiên, họ đã tìm thấy khá nhiều thực phẩm khô, nhưng tính ra cũng chỉ đủ để kéo dài Bella vài ngày trên biển. Sau khi cô hợp nhất với Felia, cô không thể hoạt động mà không ăn. Cơ thể của Felia là con người nên cô ấy sẽ cảm thấy đói. Cảm giác đói bụng dần lan khắp cơ thể Bella. Tất nhiên là cô không dám chờ xem liệu mình có thể chết đói không.
Chỉ mất nửa ngày để đám lâu la của Angel tạo ra một chiếc thuyền cỡ nhỏ. Bella cũng phát hiện ra một bản đồ thế giới của hải quân trên kệ sách của Felia. Trên đó vẽ bốn lục địa và vô số hòn đảo với nhiều kích cỡ khác nhau. Bella gặp khó khăn khi nhìn các kí hiệu trên bản đồ. Bản đồ có lẽ đã khá cũ vì nó bị nhăn và được viết bằng văn tự cổ xưa.
"Chị lấy đám này đi" Mia đưa cho Bella một bao tay được sửa tạm thời và một chiếc khiên. Mia đã sử dụng một số mảnh vụn áo giáp còn lại trên tàu để tạo ra chúng.
"Được rồi, chúng ta đi thôi. À mà chúng ta cần phải làm gì với những con quái vật và xác sống còn sót lại trên lục địa đây? "
"Hmmm... chúng ta nên mặc kệ chúng đi, sắp hết thời gian gian rồi. Nếu chúng ta không rời đi bây giờ, chúng ta không thể theo gió ra biển nữa."
Mia đã thay đổi chủ đề sau khi kết thúc câu nói của mình. Bella cũng không muốn đào sâu hơn. Ba cô gái chuẩn bị mọi thứ rồi lên thuyền.
Bella đã nhờ Angel chỉ huy đám xác sống lái ra ngoài khơi rồi đốt trụi tàu cùng phần còn lại của hạm đội, nhấn chìm toàn bộ dấu tích cuộc chiến xuống vực thẳm không đáy của biển cả.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Khi chiếc thuyền gỗ lướt gió đi khỏi bờ biển, những con quái vật và xác sống bị bỏ lại trên lục địa Alfred bắt đầu trở nên hung hăng và chuẩn bị choảng nhau đến nơi. Nhưng rồi chúng buộc phải dừng lại khi một áp lực dữ dội bắt đầu lan tỏa từ cánh cổng địa ngục ở trung tâm lục địa.
Hai cái bóng nhỏ bước ra khỏi cổng với bước chân loạng choạng, hỗ trợ cho nhau một cách yếu ớt. Trông như thể họ bị thương nặng.
"Thủ lĩnh đâu? Cô ấy vẫn chưa đến à?"
"Thủ lĩnh vẫn ở phía sau chống đỡ lại những tên Savior, nhưng đó không phải là vấn đề lớn đối với cô ấy. Cơ mà cái này... nó vẫn chưa bị phá hủy sau? Không thể nào. Đã có ba người trong chúng ta đến đây trước rồi mà."
"Không lẽ họ..."
Hai người họ bắt đầu kích động. Nhưng cái bóng đi ra từ phía sau khiến họ bình tĩnh lại.
"Thủ lĩnh, người có sao không?"
"Ta đã xử lý gọn đám chuột đó. Nhưng ta đoán là chúng ta đã để xổng mất khoảng 5 tên. Có lẽ chúng đã đến đây và bám rễ rất lâu rồi. Sẽ khá rắc rối nếu chúng ta loại bỏ chúng."
"Không thể nào, không phải chỉ có duy nhất 1 Destroyer và 1 Savior được phép tái sinh trên cùng một thế giới hay sao?"
"Tên thần sáng tạo thế giới này đã biến mất, ta không chắc liệu đó có phải do người của ta làm hay không. Nhưng tình hình hiện giờ thế giới này không tồn tại giới hạn về số lượng Destroyer và Savior cùng tồn tại."
"Và cả ba chúng ta đều đã chạm giới hạn rồi. Sẽ tốt hơn nếu chúng ta nghỉ ngơi một chút. Chúng ta cũng cần gửi một tín hiệu đến ba người đã mất liên lạc."
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Hiện tại, nhóm của Bella đã ra khỏi vùng biển của lục địa từ lâu và tất nhiên họ không hề biết có ba người đang tìm kiếm họ. Họ cũng không ngờ việc mình đốt mấy con tàu của hạm đội đã làm những người bạn này mắc kẹt khá lâu ở lục địa Alfred.
Có một vấn đề lớn, Bella chả biết tý gì về đi biển hay đọc bản đồ. Kế hoạch của cô là
giả vờ thành một chiếc thuyền chở hàng bị lạc và loanh quanh gần các tuyến đường thương mại. Nơi mà chắc chắn sẽ có những con tàu buôn đi qua. Hy vọng kiếm được sự giúp đỡ của một trong số họ để trở về lục địa Coristel.
Bộ ba trôi dọc theo tuyến đường này trong một vài ngày. Và ngay khi họ đang bắt đầu lo lắng vì cạn kiệt thực phẩm khô, họ đã gặp được thứ họ đang tìm kiếm.
Tàu biển, rất nhiều tàu biển.
Nhưng đó không hề giống như tàu buôn chút nào.
Họ đã gặp phải một hạm đội tàu chiến. Chúng khá giống hạm đội đã cập bến trên lục địa Alfred,
nhưng họ treo lá cờ khác. Trông không giống như họ đến từ Đế chế Octavian.
Hạm đội này vây quanh một tàu chiến tàu lớn màu đen, chẳng mảy may quan tâm chiếc thuyền nhỏ của Bella.
“Đó có phải tàu hải quân không??”
Bella đang hy vọng được thấy một cuộc đối đầu hoành tráng, khi các tàu chiến liên tục nã pháo canon vào nhau như cuộc chiến thời Napoléon. Sẽ thật chán chết khi mà mấy tàu lại lao vào nhau rồi đu dây lên boong tàu bên kia để đấu tay đôi theo kiểu chiến đấu trên biển nguyên thủy.
Mà thôi, chúng nó đánh nhau chả liên quan gì đến mình. Lượn đi cho nó khỏe.
“Đô đốc, có một con tàu nhỏ ở đằng kia. Có thể trên tàu đó có quỷ.”
“Vậy sao. Bắn tên đi, đừng để chúng nó chạy.”
“Khoan đã, hình như cánh buồm dường như là của Đế quốc Octavian”
“Hải quân viễn chinh của Đế chế Octavian sử dụng toàn các tàu chiến lớn như chúng ta, con tàu nhỏ này rõ ràng là đang mạo danh. Dù sao, nếu có bất cứ vấn đề xảy ra,
phía nhà thờ sẽ giải quyết nó. Mày không phải sợ."
Con tàu chiến gần nhất với Bella hướng mũi tàu về phía họ, rồi một loạt mũi tên lửa bay về phía chiếc thuyền nhỏ của Bella.
Một vài mũi tên bắn trúng Bella trước khi cô kịp phản ứng. Ngay khi cô nghĩ rằng mình sắp chết thêm một lần nữa, cô nhận ra rằng những mũi tên còn chẳng làm cô đau.
Những mũi tên không khác gì muỗi đốt Inox, bật ra khỏi cô rồi rơi xuống một cách thảm hại.
“Đừng lo. Cơ thể của Felia đã hấp thụ máu từ ba chúng ta nên những thứ này còn chả đủ để gãi ngứa. Chả việc gì phải sợ cả.”
Lời giải thích của Mia đã giúp Bella an tâm. Nhưng khi cô thấy rằng chiếc thuyền của mình đã bắt đầu bốc cháy dữ dội, cô lại trở nên hoảng loạn.
“Định mệnh con tàu của tao! Lũ chó chết! Angel, lao vào khô máu với chúng nó. Chúng ta sẽ trưng dụng con tàu của chúng nó coi như tiền đền bù.”
Bella quyết định cưỡng chế lấy tàu của chúng khi cô ấy thấy rằng con tàu yêu quý của mình bắt đầu chìm nghỉm. Cô không cần phải sợ bất cứ điều gì khi mà thấy rằng kẻ thù không có bất kỳ khẩu pháo nào.
“Thuyền trưởng, thuyền đó đang tiến về phía chúng ta kìa.”
“Gì cơ,??? Chỉ là một chiếc thuyền nhỏ, cùng lắm thì có thể chở hai mươi người, chúng ta có đến 500 anh em trên tàu chiến này. Sợ éo gì.
Mọi người chuẩn bị vũ khí để đón tiếp lũ ngu ngốc nào, cung thủ
liên tục nã tên vào tàu chúng, đừng nghỉ tay.”
Thuyền trưởng của tàu, Viscount Joseph, nhìn vào con tàu nhỏ đang đến gần hơn. Rõ ràng, anh ta chẳng quan tâm đến nó vì chẳng có cách nào con tàu nhỏ đó có thể gây ra thiệt hại gì đáng kể nào cho tàu chiến của anh ta.
Khi con tàu nhỏ đến gần hơn, vì sự chủ quan nên anh ta thậm chí không có cơ hội xem xét lại nó. Một khối kim loại lớn rực lửa bay thẳng vào tàu chiến với tốc độ đáng kinh ngạc. Một trong những người lính bên boong tàu đã bị thổi bay. Anh ta bị kéo theo khối kim loại rồi ghim sâu phía bên kia con tàu, chàng trai đó chết tức tưởi không kịp ngáp.
“Cái thứ sức mạnh kinh khủng gì vậy??? Cung thủ mau….”
Chưa kịp dứt lời, Tử tước Joseph đã lên bàn thờ bởi một thanh kiếm ngắn bay xuyên qua áo giáp và ghim gọn anh ta vào cột buồm.
Bella leo lên thang ở bên cạnh tàu chiến. Thứ ban đầu được thiết kế để đổ bộ tàu địch.
Cô ta đã ném áo giáp bị hư hại và thanh kiếm ngắn của mình như vũ khí tầm xa, và chỉ bước lên với chiếc găng tay bằng kim loại và tấm khiên.
Những người trên tàu không thể cử động nổi vì nỗi kinh hoàng khi thuyền trưởng của họ đóng đinh vào cột buồm. Họ chỉ trở về thực tại khi mà nghe thấy tiếng thất thanh vang lên bên mạn tàu.
Bella đã ném một trong những người lính gần cô xuống biển. Người lính gần anh ta nhất định giơ kiếm chống lại Bella, nhưng chưa kịp làm gì thì được tặng ngay một cú đấm khiến anh ta bay xa vài mét. Và cú đấm đó là dấu chấm hết cho cuộc đời người lính quả cảm.
“Mọi người đừng sợ! cô ta chỉ có một mình thôi”
Bella hơi bất lực nhìn những kẻ thù lao vào mình như một đàn ong bị phá tổ. Cô đã nghĩ rằng họ sẽ chạy trốn sau khi cô giết chết thuyền trưởng của họ, không còn tiếp tục tấn công cô một cách liều lĩnh.
“Có vẻ như con người chỉ nghĩ đến việc làm tổn thương nhau nhỉ.”
Bella rút thanh kiếm ra khỏi người thuyền trưởng và thủ thế. Sẵn sàng chiến đấu với đám lính đang cố tấn công mình.