Bình minh lên.
Những ánh sáng bắt đầu len lỏi qua những tán cây bên trong khu rừng Không Tên[note23264]. Trên con đường mòn dẫn sâu vào trong rừng, có một nhóm người đang từ từ tản bước một cách thận trọng. Hầu như trong số họ ai nấy đều loang lổ vệt máu khô trên trang phục. Đơn giản là vì những người đó vừa trải qua một cuộc chiến khốc liệt và dài hơi.
“Tôi xin lỗi, Bella. Vì tôi mà mọi người dính vào những rắc rối này.”
“Không có gì đâu, thưa tiểu thư. Chúng tôi ổn, chỉ cần cô trả thêm chút tiền là được.”
“Không cần phải gọi tôi bằng kính ngữ vậy đâu. Chúng ta là bạn mà, phải không? Cứ gọi là Ivy là được.”
Đêm qua ở thành phố cuối cùng của lãnh địa Alva, Bella và những người khác phải cầm cự cho đến khi màn đêm buông xuống trước khi họ có thể trốn thoát. May mắn thay, thuộc hạ của cô cuối cùng cũng đến và phát động một cuộc tấn công bất ngờ vào đội quân bao vây thành phố, vô tình đánh lạc hướng chúng và giúp Bella thoát khỏi vòng vây mà không gặp bất cứ trở ngại gì.
Do trời quá tối, Ivy và Susan không thể nhìn thấy những gì đã xảy ra. Họ chỉ có thể nghe thấy những tiếng la hét kinh hoàng văng vẳng trong đêm lạnh. Sau cả một đêm dài di chuyển, cuối cùng cả nhóm cũng đến được bìa rừng của khu rừng Không Tên.
“Chúng ta có thể nghỉ ngơi một chút không Bella? Chân tôi mỏi lắm rồi.”
Bella không phản đối đề nghị của Susan. Rốt cuộc, họ đã đi không ngừng nghỉ cả đêm và đang ở trạng thái mệt mỏi và đói khát vì họ không có thời gian để tìm kiếm lương thực trong khi trốn thoát. Hiện tại họ chỉ có hai lựa chọn: trở về nhà thờ của Bella để nghỉ ngơi và chuẩn bị xuất phát lại từ đầu, hoặc họ có thể nghỉ ngơi tại chỗ và tìm cách giải quyết cơn đói.
Xem xét rằng Susan, Ivy, cũng như Roland và Annie vẫn là con người chứ không phải quỷ như những người khác, dễ hiểu cho tình trạng của họ hiện giờ.
Cân nhắc việc trở lại nhà thờ không phải ý kiến hay. Sẽ là tốt hơn nếu họ có thể tìm một nơi gần đó để nghỉ ngơi.
“Angel, nơi này có an toàn không?”
“Chuyện này, em cũng không chắc nữa… Em xin lỗi.”
Vì không có bất cứ vong hồn nào quanh đây, Angel không thể thu thập được chút thông tin nào, kéo theo đó là khả năng trinh sát của cô cũng bị hạn chế.
Mặc dù Angel có thể dùng thuật triệu hồn. Nhưng cô bé lại không làm vậy. Cũng bởi bà chị thánh nữ đang ở đây nên cô bé không muốn gây nghi ngờ một cách không cần thiết.
“Không có vấn đề gì, mọi chuyện sẽ ổn miễn là chúng ta đề cao cảnh giác.”
Bella vỗ nhẹ vào đầu Angel để an ủi vì đây không phải là lỗi của cô bé. Chỉ là độ mạo hiểm của chuyến đi sẽ tăng thêm một chút nếu không có thông tin.
Khu rừng rất yên tĩnh vào sáng sớm và họ chưa gặp phải bất kỳ con quái vật nào.
Bella gật gù, khi mới đến đây, cô cùng các thuộc hạ mở cuộc càn quét diện rộng nhắm vào đám quái vật khắp khu vực này. Sẽ phải mất rất lâu để quần thể quái vật ở đây phục hồi lại như cũ.
Bella lần theo dấu vết của những con thú hoang với hy vọng tìm được nước và sự chăm chỉ của cô đã được đền đáp. Sau khoảng một giờ, họ nghe thấy tiếng nước chảy.
Khi đến gần hơn, họ tìm thấy một dòng suối lớn với làn nước trong vắt và dòng chảy nhẹ nhàng. Mia tiếp cận con suối và ngắm nghía nó một lúc trước khi xác nhận với Bella bằng mắt. Bella hiểu rằng nước này không có vấn đề gì, ít nhất là không có bất kỳ lời nguyền hay chất độc nào trong đó. Cô hoàn toàn tin tưởng chuyên môn của Mia trong lĩnh vực này.
Nhìn thấy một nguồn nước sạch, tất cả các cô gái khác ngay lập tức lao đến và tự làm sạch lớp máu đã bao phủ từng centimet trên cơ thể họ.
Bây giờ họ cuối cùng cũng có thời gian, không gì có thể ngăn cơn thèm tắm rửa, ngay cả Dolores dường như cũng rất háo hức. Mặc dù cô ấy là quỷ, nhưng hiện giờ trông cô không khác gì một thiếu nữ loài người, đắm chìm trong khao khát được sạch sẽ.
“Cô không xuống cùng sao Bella? Quần áo của cô cũng bẩn lắm kìa!”
Trong khi Susan đang thoát y, cô quay lại và thấy Bella chỉ đứng im nhìn và tò mò hỏi.
“Cô tắm trước đi, tôi sẽ đi tuần xung quanh đây và tắm rửa sau.”
“Được thôi, cẩn thận nhé!”
Được tắm tiên với những cô gái xinh đẹp ư?! Chỉ có thằng ngu mới từ chối lời mời như vậy.
Bella cũng thực sự muốn tắm cùng những cô gái đó. Tuy nhiên hiện giờ đang là lúc họ sơ hở nhất và có rất ít khả năng xử lý nếu có tình huống khẩn cấp xảy ra. Dù sao đây cũng từng là nơi khét tiếng với những con quái vật đáng sợ. Vì vậy cô quyết định đi xung quanh để chắc chắn rằng không có con quái vật hay kẻ biến thái nào đang rình mò.
Bella đến một bãi cỏ lớn với những chiếc lá dài bất thường cách dòng suối không xa. Cô vẽ trên đó một vòng tròn ma thuật lớn và kỳ dị trên mặt đất. Ngay khi cô kết thúc nét vẽ cuối cùng, có một chút khuấy động từ mặt đất bên dưới cô, như thể có thứ gì đó thoát ra khỏi nó.
Thấy nghi thức đã hoàn thành, Bella nhanh chóng rời khỏi khu vực. Không lâu sau khi cô rời đi, rất nhiều thây ma trong tình trạng phân hủy nặng đã phá vỡ mặt đất và trồi lên hết con này đến con khác. Những thây ma này đều là những nhà thám hiểm trong đã bị lũ quái vật tàn sát và bị chôn vùi ở nơi. Chỉ có chúa mới biết họ đã chết được bao lâu. Việc họ bị vùi ở đây cũng lý giải lý do tại sao chỗ này cỏ lại mọc cao bất thường đến vậy.
là một ma thuật hắc ám mà Mia đã dạy cho Bella, cô sau đó đã sửa đổi nó để những con Undead được triệu hồi sẽ chỉ tấn công con đực. Bây giờ Bella cuối cùng cũng có thể trở lại và tắm cùng các cô gái mà không phải lo lắng về việc bị gián đoạn. Nếu bất kỳ kẻ biến thái nào đủ may mắn đi lang thang trong khu vực này, anh ta sẽ được chăm sóc bởi dàn harem zombie và một vé nghỉ dưỡng bên dưới lớp cỏ. Còn về phần quái vật, hầu hết chúng sẽ nghe theo bản năng và tránh xa khỏi nơi xuất hiện một lượng lớn undead như vậy.
Chỉ có Bella, người thiết lập ma trận mới có thể hủy nó từ xa. Nếu bất cứ ai khác muốn làm như vậy, họ sẽ phải tìm trung tâm của nghi thức và sau đó phá hủy nó để ngăn chặn việc triệu hồi đang được diễn ra liên tục. Bella tin rằng sẽ không mất nhiều thời gian để tất cả những người đã chết gần khu vực suối được đánh thức.
Khi Bella chuẩn bị trở về, cô nhìn thấy một bộ quần áo đang trôi xuôi dòng. Bởi cô là một nhà thiết kế thời trang, không khó để nhận ra nó là đồ của nữ giới.
“Ehm sao ai lại bất cẩn để quần áo rơi xuống nước vậy?”
Bella nhặt một cành cây và khều bộ quần áo lên trên bờ. Đột nhiên, cô nhớ rằng Ivy và những người khác đang tắm ở hạ lưu, nên quần áo của họ không thể trôi ngược dòng được. Vậy chúng là của ai?
Bella cảm nhận được chất liệu của bộ đồ, sau đó nhìn vào phong cách thiết kế và có thể xác nhận rằng nó không thuộc về ai trong party của cô. Bởi vì tất cả những cô gái theo Bella đều mặc đồ do cô thiết kế, từ lớp ngoài cho đến áo lót. Nên không có chuyện cô nhầm lẫn với đồ mà mình đã may.
Bella đưa mảnh quần áo về phía mũi và ngửi nó. Một mùi hương mờ nhạt nhưng thanh lịch và dễ chịu đi vào lỗ mũi của cô.
Đây không phải mùi hương đến từ vải thơm hay nước hoa. Nó phải là mùi hương cơ thể tự nhiên trên người của các cô gái. Tuy nhiên, mùi hương hơi khác biệt và Bella không thể kết nối nó với bất kỳ cô gái nào cô biết vì cô có khả năng nhớ mùi cơ thể của tất cả những cô gái mà cô đã gặp qua.
“Phải làm sao đây? Chủ nhân của trang phục này có lẽ đang tắm ở đâu đó thượng nguồn. Sẽ rất khó xử khi cô ấy phát hiện ra rằng cô ấy đã bị mất quần áo, và sẽ khá tệ cho khổ chủ nếu đây là bộ quần áo duy nhất mà cô ấy mang.”
Ngay khi Bella đang do dự, dòng nước dịu dàng mang theo một mảnh quần áo khác. Nhìn thấy nó giống như một cái miếng vải bó ngực mà Roland và Annie đã mặc trước đó, Bella đã ngừng do dự. Cô quyết định đi theo dòng và tìm chủ nhân của những món đồ bị mất này và xem cô ấy có cần giúp gì không.
~~~~~~~~~~~
Khi Bella đang đi ngược dòng, một nhóm các nhà thám hiểm được trang bị đầy đủ đang tham gia chiến đấu với những thây ma mà cô đã triệu hồi. Nhóm này có ít nhất 100 người và đều khá lành nghề, không hoảng loạn trước sự tấn công của một số lượng lớn zombie như vậy và có thể duy trì đội hình vững chắc.
Nếu đây là những thây ma bình thường, những mạo hiểm giả này đã có thể dẹp gọn chúng từ lâu, nhưng đây là những undead mà Bella đã triệu hồi. Cô ấy đã nhỏ một vài giọt nước từ [Bộ não quỷ] vào vòng tròn triệu hồi, khiến lũ xác sống giữ lại được phần nào trí thông minh và khả năng chiến đấu khi chúng còn sống.
Thấy rằng chúng không thể vượt qua hàng phòng thủ của nhóm mạo hiểm giả, các thây ma đã chọn cách lùi lại và bao vây họ. Trong thế bế tắc, một dòng zombie mới từ đâu lại đến và gia nhập với nhóm đang chiến đấu. Vì chỉ có cung thủ là người có khả năng chiến đấu tầm xa và không có bất kỳ pháp sư hay giáo sĩ nào, đoàn thám hiểm bắt đầu rơi vào thế thụ động.
“Mẹ kiếp, Đám zombie này xuất hiện từ chỗ quái nào thế? Tôi tưởng trong rừng Không Tên chỉ có quái vật thôi chứ.”
Một kiếm sĩ đẹp trai với mái tóc vàng đang chửi thề.[note23260] Anh ta đã nghĩ khu rừng Không Tên chỉ toàn quái vật bình thường và không có undead, đó là lý do tại sao anh ta không mang theo bất kỳ pháp sư hay giáo sĩ nào. Anh ta còn sốc hơn khi gặp phải những thây ma có vẻ như có trí thông minh và đang chiến đấu theo bài bản.
“Không được mất bình tĩnh như vậy Leonard. Kriss không chạy quá xa được đâu. Chúng ta tìm thấy một số quần áo của Kriss gần suối, phải không? Có lẽ cô ấy đang tắm ở đâu đó ở thượng nguồn.”
“Tôi cảnh báo anh, Edwin. Kriss là hôn thê của tôi, đừng có đụng tay vào cô ấy.”
“Ây, Nếu ngày nào đó cha anh đột nhiên có quan hệ không tốt với hoàng đế của Gabriel, anh nghĩ rằng cuộc hôn nhân này sẽ thành sao? Anh nên nhớ rằng tôi là hoàng tử của Krisstoff, vị thế của tôi không thua gì anh đâu. Và tôi sẽ là người dành được cô ấy.”
Thanh niên tóc vàng đang bận cãi nhau với một cung thủ nam với mái tóc nâu được cắt ngắn. Họ đã không phát hiện ra rằng ở phía sau nhóm của họ xuất hiện một kiếm sĩ với cái đầu cúi xuống. Khuôn mặt của anh ta bị biến dạng nặng nề, và đó chắc chắn không phải là thứ mà con người có thể tạo ra.
“Mình không ngờ hai tên này lại say mê anh hùng số một của Đế chế Gabriel, Mathilde Kriss như vậy. Cô ta đã hành mình ra bã lần trước. Bây giờ có lẽ nên trả món nợ này lên đầu bạn bè của con bé đó nhỉ.”
Clement nhìn hai tên vẫn còn đang cãi nhau về việc Kriss thuộc về ai, và một nụ cười nham hiểm len lỏi trên khuôn mặt anh ta.
Leonard và Edwin không biết rằng hiện tại, cách đó không xa, sau khi nhận được thông tin từ [Master of Faces] Clement, [Bond-corroding Duke] Adrian và [Hell’s Warden] Maltz đang trên đường đến, theo sau họ là một đội quân Skeleton và Ghoul hùng hậu.
~~~
Bella đi ngược dòng một lúc rồi đến đầu sông, có một cái hồ nhỏ. Thậm chí từ xa, Bella đã có thể thấy một cô gái bơi xung quanh một cách kích động như thể cô ấy đang tìm kiếm thứ gì đó. Sau đó, Bella nhìn quanh hồ nhưng không thể tìm thấy bất kỳ bộ quần áo nào có thể thuộc về cô gái.
Cô có thể là người đã mất bộ đồ. Cô gái này có mái tóc trắng bạc tuyệt đẹp. Đối với Bella, người đã yêu mái tóc bạc ngay từ thời còn ở Trái đất, đây là một cảnh tượng tuyệt vời.
Hiện tại, những cô gái tóc bạc duy nhất trong party của Bella là hai bé gái, Angel và Mia, và rõ ràng hai loli là không đủ để thỏa mãn nỗi ám ảnh của Bella về mái tóc bạc. Do góc nhìn, Bella chỉ có thể nhìn thấy tấm lưng giống như sứ của cô gái tóc bạc chứ không phải khuôn mặt. Ngay khi Bella đang lưỡng lự không biết có nên đi chào cô gái hay không, cô nhìn thấy một con rắn đen lớn dài khoảng 6 mét đang bơi ngược dòng nước về phía cô gái.
“Đó không phải là một con ‘rắn biển sâu’ sao? Thế quái nào lại có một con ở trên hồ nước ngọt chứ? Nguy rồi!”
Cô từng thấy con rắn đó. Cấp dưới của Bella trước đây đã tặng vài con cho cô như một món quà thể hiện sự kính trọng. Mặc dù những con rắn biển sâu này không có khả năng chiến đấu mạnh mẽ, tuy nhiên chúng có thể phóng một chất độc tê liệt cực mạnh xuống nước trong khi săn mồi. Khi con mồi đang ở thế thụ động, những con rắn biển sâu này nguy hiểm chẳng kém gì những con quái vật khác có kích thước tương đương.
Con rắn này rõ ràng nguy hiểm hơn nhiều so với mấy con 3 mét mà cấp dưới của Bella đã dâng. Mấy con rắn lần trước đã bị bắt giết một cách dễ dàng, đơn giản vì chất độc không có tác dụng với undead. Tuy nhiên, cô gái đó là con người. Vậy nên..
Sau khi nhận ra điều này, Bella tìm một nơi để lặn xuống và cứu cô gái. Thấy con rắn chưa tấn công ngay lập tức, Bella nhanh chóng cởi đồ và xuống nước. Cô phải lột đồ vì độc tố của con rắn này có thể ăn mòn quần áo bình thường. Sẽ thật khó xử khi Bella cứu ai đó xong rồi không còn quần áo để mà mặc.
Con rắn biển sâu ngập ngừng một lúc rồi cuối cùng quyết định tấn công. Nó bơi nhanh về phía cô gái, nhảy ra khỏi nước và bay về phía cô. Cô gái quay lại để xem tiếng động kia là gì và khi đối mặt với con rắn đang bay, cô bị đóng băng vì sốc. Tuy nhiên, cuối cùng, Bella cũng đã bơi đủ gần và tung một cú từ bên phải khiến con rắn bị choáng.
Cô đã không dùng lực quá mạnh, bởi vì quái vật dạng rắn thường có lõi ma thuật bên trong hộp sọ của chúng. Và đó cũng chính là thuốc giải duy nhất có thể giải được nọc độc. Sẽ khá phiền phức nếu cô vô tình làm vỡ nó.
Bella ngập ngừng vì không muốn làm cho người đẹp có mái tóc bạc này sợ hãi với cảnh đẫm máu khi cô đánh bại con rắn và bổ não nó ra. Vì thế mà, trong một thoáng lơ là, con rắn đã lấy lại nhận thức và hướng cái miệng khổng lồ về phía kẻ tấn công mới.
Người đẹp tóc bạc đằng sau Bella dường như sợ hãi không thể cử động hoặc có lẽ đã bị tê liệt bởi chất độc của con rắn biển sâu đó.
~~~~~~~~~
Sau khi nhìn thấy người vừa tấn công nó là Bella, con rắn cũng bất động theo. Có vẻ nó có một chút trí tuệ và có thể cảm nhận được rằng mặc dù cô ấy có ngoại hình của một cô gái, nhưng mùi hương khác biệt của ác quỷ cấp cao đã đẩy nỗi sợ hãi lấp đầy trong bộ não nhỏ bé của nó.
Không thể kiếm ăn an toàn ở biển[note23262]. Con rắn biển sâu này chỉ còn cách bơi đến con sông này với hy vọng tìm được một số con mồi để có thể khỏa lấp cái bụng trống đã nhiều ngày qua. Nhưng thật không may nó không kiếm được con mồi nào cả [note23261], khi trở về nó lại tình cờ chạm mặt với một số kẻ có mùi hương của quỷ cấp cao đang tắm ở phía hạ lưu. Nó đã bị hoảng loạn và cứ thế bơi ngược dòng hết tốc lực. Tại đây, cuối cùng nó cũng tìm thấy một con mồi mà nó cảm thấy rằng nó có thể xử lý được.
Thật không may, Bella đã bước vào và dập tắt hy vọng của nó. Ban đầu nó muốn thử chiến đấu nhưng sau khi nhìn thấy đôi mắt hung dữ của Bella, bản năng của nó gào thét rằng nếu ở lại dù chỉ thêm một khoảnh khắc, nó sẽ chết.
~~~~~
Bella sẽ không để con mồi trốn thoát sau khi nó lọt vào tầm ngắm của cô. Rốt cuộc, Noesha và những người khác ở hạ lưu vẫn đang đói!
Bella nhảy thẳng về phía con quái vật và tung ra một cú đấm chớp nhoáng khác, lực nặng hơn lần trước, khiến con rắn bay ra khỏi nước và nằm ngửa lên bờ. Khi nó sắp sửa vật lộn để trốn thoát, một vài bàn tay màu đen đáng sợ vươn ra khỏi bụi rậm và mạnh mẽ kéo con quái vật dài sáu mét vào bụi cây.
Ồ Tanpur cuối cùng cũng ở đây. Mình sẽ để con rắn biển sâu đó cho anh ta.
Chỉ đến bây giờ Bella mới nhớ đến người đẹp tóc bạc ở bên cạnh. Cô quay lại và giao tiếp bằng mắt với tròng mắt màu tím xinh đẹp của cô gái.
Tại sao cô gái này quen quen thế nhờ?
Bella suy nghĩ một lúc rồi sững người. Đây không phải là cô gái mà Clement đã vẽ cho cô ấy trước đây sao? Đại công chúa của Đế chế Gabriel - Mathilde Kriss. Nhưng theo bản vẽ của Clement, Kriss được cho là có mái tóc đen. Cô tự hỏi Clement có nhầm lẫn gì không.
Sực nhớ ra chuyện đó, Bella mới ngớ người ra. Clement hoàn toàn bị mù màu và không thể phân biệt được bất kỳ màu sắc nào. Màu sắc duy nhất anh nhớ là những lọn tóc đen trên cơ thể thật của Bella khi cô tạo ra anh, đó là lý do tại sao anh vẽ tóc của Kriss cũng màu đen.
Ngay bây giờ, Bella chỉ muốn chạy. Cô ấy không hề mang vũ khí và theo báo cáo, lưỡi kiếm của Kriss cực mỏng và rất khó để nhận ra cô ta cầm vũ khí hay không. Bella không nghĩ rằng mình sẽ có thể giành chiến thắng trước Kriss ở trong trường hợp này.
Sau khi hồi phục sau cú sốc của con rắn biển sâu, Kriss không có bất kỳ hành động thù địch nào với Bella mà thay vào đó, túm lấy Bella từ phía sau trước khi cô có thể trốn thoát.[note23263]
“Làm ơn đừng đi! Giúp mình với. Mình sợ…”
Sau khi nghe lời cầu xin yếu ớt của Kriss, Bella dừng bước.
Mặc dù Kriss rất có thể là một anh hùng được chuyển sinh giống như Lisha, cô ấy dường như không phải là kiểu người tấn công bất cứ ai đáng ngờ như Lisha đã làm.