Mình tính edit lại các chương từ đầu cho đến giờ, nên tuần này sẽ không có chap....
//////////////////
Mặc dù Susan và Ivy chẳng biết “Land lord” là cái gì, nhưng dựa trên mấy lá bài và đống lõi kia. Có thể dám chắc rằng bọn họ đang đánh bạc.
“Các giáo sĩ không được phép đánh bạc, mấy người không biết hay sao?”
“ Đánh bạc? Làm gì có đồng vàng đồng bạc nào ở đây, chúng em chỉ chơi với đá thôi. Có mục nào trong giáo điều của giáo hội cấm đánh đá sao? Thưa chị thánh nữ!” [note21978]
Susan không biết làm thế nào để đáp lại nụ cười hồn nhiên của Angel. Mặc dù Giáo hội đã có những quy định cấm các giáo sĩ đánh bạc, nhưng điều đó chỉ giới hạn trong các cuộc chơi kim tiền. Không có bất kỳ quy định chính thức nào tuyên bố rằng người ta không thể đánh bạc với vật cược khác.
“Này em gái, sao em lại tỏ thái độ thờ ơ những lõi ma thuật quý giá này như vậy. Chúng rất rất hiếm có đấy!”
“Những viên đá này khó tìm đến vậy sao? Chúng tôi còn cả đống đây, đây, và kia nữa!”
Ivy cảm thấy đau đầu vì có người lại đi coi những lõi ma thuật quý giá là 'đá'. Cô định thuyết phục mấy nữ tu kia trân trọng sự giàu có của họ nhưng sau khi nhìn theo hướng mà Mia chỉ ra cho cô, những lời nói mắc kẹt trong cổ họng và cô không thể thốt lên lời.
Hóa ra toàn bộ căn lều gỗ chứa một đống lõi ma thuật chất cao hơn cả chiều cao một người đàn ông và chúng vừa tràn ra khỏi cánh cửa đang mở. Thảo nào cô bé đó hỏi sao đá ma thuật lại khó tìm.
“Những thứ này..., mấy đứa đã tìm thấy mấy cái lõi này ở đâu vậy.”
“Là chị đại chúng tôi mang về cho chúng tôi chơi đấy. Thế hai người muốn chơi không? Nếu không thì tụi này làm ván mới đây.”
“A! Đại tỷ, đại tỷ về!”
Noesha chuẩn bị chơi ván mới thì liền đứng phắt dậy trong niềm hạnh phúc khi nhìn thấy những bóng dáng quen thuộc xuất hiện từ xa. Ivy và Susan hướng theo tầm nhìn của cô bé và tìm thấy ba cô gái trạc tuổi họ trong bộ áo giáp hiệp sĩ đang chầm chậm tiến về phía lán. Các hiệp sĩ không hề đội mũ giáp, vì vậy không khó để nhận thấy vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành của cả ba người.
Ba hiệp sĩ này cũng không có thú cưỡi và mặc áo giáp tối màu cùng cây thánh giá bạc giống như các hiệp sĩ đã bảo vệ lán trước đó. Sự khác biệt duy nhất là những chiếc áo giáp của họ có viền vàng tinh xảo, khiến chúng đáng chú ý hơn nhiều so với mười nữ hiệp sĩ kia. Vị trí của họ chắc ở hàng cao hơn so với mấy người đó.
Điều khiến Ivy và Susan ngạc nhiên nhất là mỗi hiệp sĩ đều mang một cái túi lớn trên lưng. Hiệp sĩ với mái tóc vàng hoe dường như đang mang cái lớn nhất và nặng nhất. Bộ ba đã phớt lờ Ivy và Susan đang đứng như trời trồng và đặt túi của họ gần ba cô bé.
Những chiếc túi không được buộc đúng cách và hậu quả là một số lõi ma thuật tràn ra khi chúng được đặt xuống đất. Nhiều lõi ma thuật vẫn dính máu quái vật đang nhỏ giọt. Rõ ràng nó vừa mới được mổ ra cách đây không lâu.
Không có bất cứ âm thanh nào được phát ra trừ những tiếng lách cách của mấy cô gái nhỏ đang đào bới đống lõi mới. Trong khi đó Ivy và Susan cùng đội quân bảo vệ của hai người đó vẫn đang chết lặng nãy giờ.
Tất cả các lõi ma thuật lớn này vẫn còn mới. Điều này có nghĩa là ba nữ hiệp sĩ bí ẩn kia vừa mới tàn sát một số lượng lớn quái vật cấp cao. Điều này đã vượt ra ngoài khuôn khổ của các thánh hiệp sĩ. Ba người này chắc chắn ở đẳng cấp của một hiệp sĩ rồng.
~~~~~
Bella đang cảm thấy khá vui khi quan sát biểu cảm của mấy người lạ kia. Cuối cùng cô có thể trải nghiệm cảm giác của mấy main chính trong light novel khi họ thể hiện tài năng trước công chúng.
Ban đầu khi nhận thấy có một đội quân lạ, Bella định ra tay. Điều duy nhất khiến cô dừng ý định lại là hai cô gái xinh đẹp đang đứng trước mặt cô bây giờ. Mà dù sao thì xung quanh đội quân hiện tại đang có rất nhiều quái vật mạnh mẽ đang ẩn nấp. Chỉ là họ quá yếu để có thể cảm nhận chúng. Cứ đà này đội quân sẽ bị phục kích và chết sạch khi đêm xuống thôi.
“Cô có thể giới thiệu về mình không, bạn của tôi? Tôi là thánh nữ thứ ba của Giáo hội, Antonia Susan. Còn đây là người bạn tốt của tôi, Elena Ivy thuộc gia đình Ignaz từ Đế chế Gabriel.”
Susan chào hỏi lịch sự với Bella. Cô nghĩ sẽ tốt hơn khi hạ thấp bản thân mình một chút trong khi nói chuyện với một người đã chạm đến cảnh giới của một hiệp sĩ rồng. Việc khiến bên đó cảm thấy không được tôn trọng là một hành động thiếu khôn ngoan.
“Tôi chỉ là một hiệp sĩ tầm thường tên là Bella thôi, hiện giờ tôi là cảnh vệ của thị trấn Nelson. Hai người ngày cũng là cảnh vệ làm việc cùng tôi. Người này là Dolores và người kia là Eleanor.”
Thấy rằng Dolores và Eleanor không có ý định giới thiệu bản thân, Bella quyết định làm điều đó thay họ.
Ivy và Susan nhìn ngắm rất kỹ Eleanor, hiệp sĩ hộ vệ với mái tóc đỏ rực. Nếu họ nhớ chính xác, có một tiểu thư của một gia đình danh giá từ đế chế Octavian cũng có cùng tên và mái tóc đỏ. Chuyện này là trùng hợp sao??
Rốt cuộc, họ chưa bao giờ nhìn thấy Eleanor thật ngoài đời, chỉ nghe thấy tên cô qua các kênh thông tin. Vì Eleanor không nói gì, nên họ cũng không hỏi thêm để giữ phép lịch sự.
Ivy mặc áo giáp nhẹ màu trắng tinh khiết và mang theo một thanh kiếm được chế tác tinh xảo. Mái tóc bồng bềnh và tròng mắt của cô đều màu nâu sẫm. Bella cảm thấy có thiện cảm vì Ivy trông rất giống người châu Á.
Không biết có phải do luyện tập quá sức không, nhưng cơ thể của Ivy rất gầy. Và cũng chính cơ thể gầy còm đó khiến cho bộ ngực của cô ấy càng trở nên ấn tượng. Bella tự hỏi làm thế nào mà trông cô ấy vẫn xinh đẹp với làn da nhợt nhạt và tiều tụy vậy.
Chiều cao của cả hai cô gái cũng tương đương với Roland và Annie và thấp hơn cô một chút.
Trang phục của Susan thì giống với trang phục của thánh nữ thứ hai Hayley mà Bella vừa gặp gần đây. Sự khác biệt duy nhất giữa hai thánh nữ là trong khi tóc của Hayley có màu trắng như tuyết, thì Susan lại là cô gái có mái tóc vàng truyền thống.
Trên vai phải của Susan, Bella nhìn thấy biểu tượng bao gồm một hình lục giác màu trắng tinh khiết, giống cô thánh nữ kia. Từ những gì Bella đã điều tra, biểu tượng này đại diện cho phe Alan, một trong ba phe phái trong giáo hội.
Đức hồng y đã trao cho cô hộp vàng thỏi là người đứng đầu phe Salo và nghe nói rằng phe Salo và Alan ghét nhau như chó với mèo. Hy vọng rằng, Susan không đến đây để gây rắc rối.
~~~~~~
Susan có thể nhìn thấy sự thận trọng trong mắt của Bella nhưng chọn không nói gì vì không muốn tỏ ý thù địch. Các phe phái trong giáo hội đã ở trong tình trạng đấu đá dữ dội trong nhiều năm. Khắp từ vùng nông thôn đến thành thị, đã có rất nhiều hiềm khích xảy ra liên tục giữa hai phe và thật khó để giải quyết căng thẳng trong một sớm một chiều.
Susan không biết rằng Bella thực sự không phải là thành viên của phe Salo. Cô chỉ là một 'kẻ giả mạo', người đã sử dụng phe Salo như một sự ngụy trang và tất cả mọi người ở đây cũng vậy.
Vì phe Salo luôn rất cục súc và thường làm những chuyện mờ ám, nên không có nhiều người dám dây vào một thành viên của phe Salo. Thật may mắn cho hai cô gái khi Bella chỉ là kẻ giả mạo.
“Vậy thưa cô Bella, những lõi ma thuật này..”
“À, chúng tôi nhặt trên đường. Mà tôi khuyên các cô rằng nếu muốn đi đến nơi nào thì nên đi ngay trước khi mặt trời lặn. Giờ thì xin lỗi, chúng tôi phải trở về Nelson để thờ phụng.
Bella thì thầm vào tai Noesha, người sau đó đi lên lán và vẩy tay, sau đó tất cả các lõi ma thuật trong lán biến mất trong không khí như thể chúng chưa từng tồn tại. Nếu không có Bella và những người khác ở đây, Susan và Ivy sẽ coi toàn bộ cuộc gặp gỡ của họ trước đó là một giấc mơ.
“Ma pháp không gian? Em gái nhỏ nhắn này là một pháp sư không gian?”
“Tôi chỉ là một nữ tu bình thường của giáo hội thôi. Bảo trọng, tôi phải về Nelson cùng chị Bella đây.”
Khi họ thấy nhóm của Bella chuẩn bị rời đi, Ivy cuối cùng cũng nhớ ra lý do tại sao cô lại tới khu rừng này và vội vàng chặn đường họ.
“Thưa tiểu thư Ivy, chúng tôi còn rất nhiều việc. Xin hãy tránh đường.”
“Tôi cần lõi ma thuật của một con quái vật khá mạnh. Thật không may, không có ai đủ mạnh để giúp nên tôi muốn tranh thủ sự giúp đỡ của cô. Khi mọi chuyện kết thúc, cô có thể yêu cầu Giáo hội thanh toán chi phí. Chỉ cần cho tôi một cái giá thôi?”
“uhm, thế mấy người muốn săn gì?”
“Là … KHOAN ĐÃ! Đừng đi, chúng ta thảo luận chút về giá cả đã được không?”
Ngay khi nghe tin hai người đang săn rồng, Bella đã muốn rời đi ngay lập tức. Mặc dù rồng đất không mạnh bằng rồng thông thường, chúng vẫn mạnh hơn nhiều so với quái vật cấp cao.
Tại công hội, săn những con rồng đất vẫn được coi là một nhiệm vụ sát long. Không có nhiều người có khả hoàn thành nhiệm vụ như vậy xuyên suốt toàn bộ lịch sử của hội mạo hiểm giả.
Cùng với việc Bella vẫn còn ám ảnh khi bị con rồng vàng của Lisha vả sấp mặt gần đây, điều đó càng khiến cô cảm thấy không muốn lại gần lũ rồng.
“Xin đừng đi, làm ơn! Tôi sẽ trả cô bất kỳ số tiền nào cô muốn…”
“Nhìn tôi giống loại người bị tiền làm cho mờ mắt hay sao?[note21979]
Xin kiếu, tôi còn muốn thọ thêm vài năm nữa. Sức mạnh của một con rồng đất ở đẳng cấp hoàn toàn khác so với quái cấp cao. Tôi nghĩ cô nên tìm người khác thì hơn.”
“Từ xưa tới nay giúp đỡ người lúc gặp hoạn nạn luôn là phương châm của hiệp sĩ giáo hội mà. Tại sao cô lại..”
“Xin lỗi, đó là phương châm của phe Alan của cô, tôi đến từ phe Salo.”
Susan vẫn đang có ánh nhìn suy xét đến cô gái có tròng mắt vàng trước mắt cô. Theo phán đoán của Susan. Rõ ràng Bella rất mạnh và thừa khả năng giết một con rồng đất. Cô cảm thấy khá tò mò tại sao Bella lại có chút biểu hiện sợ hãi như vậy.
Vì sự tò mò đó, Susan quyết tâm đưa Bella vào tròng và bắt cô ta ngồi chung thuyền với cô. Cô phấn khích đến mức quên bén đi cuộc chiến gữa hai phe phái. Và cô cũng chưa hề nhận ra rằng ai mới thật sự là người đang bị đưa vào tròng.
“ Tôi biết mấy người không thiếu tiền, nhưng tôi thật lòng cần cô giúp. Tôi sẽ trả một khoản tiền lớn. Và nếu cô cần giúp đỡ trong tương lai, tôi sẽ tương trợ hết sức trong khả năng của mình.”
Nghe những lời của Ivy, Eleanor và Dolores có vài biểu hiện không tự nhiên, đặc biệt là Eleanor. Cô phải nhanh chóng ôm mặt quay đi, trông như thể cô không nhịn được cười.
Đơn giản là những lời này chẳng khác gì những lời Eleanor đã nói chỉ một tháng trước.
Ánh mắt của Bella đột nhiên trở nên sắc bén khi cô nghe những lời nói vừa phát ra. Nhớ lại thì, cái người nói câu đó với cô giờ đã có nửa mét cỏ trên mộ.[note21980]
À không, phải nói đã về với vòng tay của cô mới đúng. Bella nhìn lại team của mình, việc kết nạp thêm một nữ kiếm sĩ xinh đẹp là một ý tưởng không tồi chút nào.
“Được rồi, chúng tôi sẽ giúp nhưng mà giờ cũng khá muộn rồi. Sẽ rất nguy hiểm khi ở trong rừng vào ban đêm. Tốt hơn hết là cô nên về đi. Chúng ta sẽ gặp nhau ở đây vào sáng mai.”
“Chúng tôi có thể tá túc ở thị trấn vào tối nay được không, nha. Dù sao chúng ta cùng là một phần của giáo hội mà, không phiền chứ? >3<”
“Chắc chắn rồi, nhưng chỉ có hai người thôi. Thị trấn không thể chứa quá nhiều người. Nếu không thể chấp nhận được điều kiện này thì xin mấy người về dùm. Chúc thượng lộ bình an!”
Bella bỏ đi nhanh chóng trước khi Susan có cơ hội mở miệng. Bởi vì cô cảm thấy dường như cô cảm thấy rất khó khăn khi từ chối thỉnh cầu của Susan.Có lẽ là do diển xuất moe của cô ấy dame quá cao. Trái ngược với hình tượng thánh nữ mà cô đã gặp.
~~~~
Đội hộ tống của Ivy và Susan trở về dưới mệnh lệnh của Susan. Đội binh lính khá bối rối khi họ nhận lệnh rời đi. Phe phái Salo và Alan của giáo hội ánh sáng chưa bao giờ hòa thuận với nhau, điều này ai cũng biết, nhưng bây giờ thánh nữ của phe Alan ngủ qua đêm tại nhà thờ phe Salo. Phải chăng hai phe đã quyết định hợp tác với nhau để đối mặt với mối đe dọa của một phe thứ ba?
Đáng buồn thay, không ai có thể loan được tin đồn đó đi. Vì đúng như dự đoán của Bella. Toàn bộ đội quân bị xâu xé bởi hơn 20000 quái vật và không một ai toàn thây. Ivy và Susan đã thoát chết ngoạn mục bằng cách chọn ở lại qua đêm tại thị trấn Nelson.
~~~~~~
Quay lại vài tiếng trước đó. Trên đường về, Susan và Ivy không thể tin vào những gì họ đang thấy. Trước khi đến, họ đã nghe từ công tước Victor rằng thị trấn Nelson đã bị phá hủy trong cuộc chiến với thú nhân. Tuy nhiên, cánh đồng của thị trấn xanh tốt và bạt ngàn trải đến hết tầm mắt. Nhìn vào kích thước và chiều cao có thể thấy rằng chúng đã được trồng một thời gian.
Nhưng điều gây sốc nhất đối với họ là những cây trồng này thậm chí không được trồng bởi con người. Susan và Ivy không biết phải nói gì khi họ nhìn lũ thây ma đang lao động trên cánh đồng. Thế giới này tàn rồi sao? Thật không thể tin được những thây ma, những kẻ sẽ chỉ tấn công vật sống, đang làm việc đồng áng. [note21981]
Khi họ tiếp tục xem xét kỹ lưỡng, Ivy và Susan đã phát hiện ra khá nhiều sự khác biệt giữa những thây ma này và những kẻ chỉ biết tấn công con người một cách mù quáng. Những thây ma này không có vết thương hở, da dẻ hoàn toàn bình thường không có vùng thối rữa và chúng có tất cả các chi nguyên vẹn. Ngoài đôi mắt không lay chuyển và không thở, không có sự khác biệt rõ ràng nào giữa chúng và người bình thường.
Các thây ma rất mạnh và làm việc rất chăm chỉ. Cùng với thực tế là chúng không cần ăn hay nghỉ ngơi. Rõ ràng Undead là một lực lượng lao động lý tưởng. Thậm chí so với máy móc ở trái đất, chúng cần bảo trì thường xuyên và sẽ có lúc hỏng hóc. Nhưng undead thì không. Chúng có thể lao động liên tục cả thế kỷ mà vẫn hoạt động tốt.
Càng đến gần thị trấn, Ivy và Susan càng sốc hơn. Thậm chí còn có nhiều thây ma hơn trong thị trấn, và chúng đang làm việc bận rộn ở khắp mọi nơi. Nếu không phải vì chúng không thở mà không di chuyển mắt, thì sẽ có cảm giác như thể hai người vừa bước chân vào một thành phố bình thường của con người.
Những thây ma tiếp tục công việc ngay cả khi nhóm của Bella vào thị trấn. Khi nhóm người sống đến gần, những thây ma này mở đường cho họ đi qua.
“Bella, có chuyện gì với những thây ma này vậy? Tại sao chúng không tấn công con người. Trông chúng có vẻ có một chút nhận thức.”
Nhìn vào những thây ma đang bận rộn xây dựng thành phố, Susan hơi lo lắng hỏi. Những thây ma này không chỉ làm công việc lao động chân tay, mà còn làm một số việc đòi hỏi một trình độ và trí tuệ nhất định. Sẽ không ai tin Bella nếu cô nói rằng những thây ma này không có trí thông minh.
“Đây là một trong những bí mật của phe Salo của chúng tôi, thưa thánh nữ. Do đó, tôi đề nghị cô ngừng hỏi thêm. Tất cả những gì cô cần biết là những thây ma này sẽ không tấn công cô. Cứ giả vờ như thể chúng không tồn tại là được.”
Bella chọn cách không giải thích nữa. Cô đã học được khá nhiều về phe Salo trong tháng vừa qua.
Phe Salo là một trong ba phe lớn trong Giáo hội. Người đứng đầu của nó là Hồng y Andrew Salo, người đã tặng Bella hộp chứa vàng trước đó. Phe này sử dụng sức mạnh tà ác của quỷ để duy trì quyền lực của Giáo hội, hoàn toàn trái ngược với lời rao giảng của nhà thờ.
Giống như nếu không có tội phạm thì chẳng cần có cảnh sát. Nếu thế giới không bị tàn phá bởi các thế lực ngoại bang. Sẽ càng ít người cần sự giúp đỡ từ giáo hội. Kéo theo đó là đức tin cũng như tầm ảnh hưởng của nhà thờ với người dân cũng giảm xuống. Đó là điều giáo hoàng không muốn thấy. Nhờ đó mà Salo vẫn có thể tồn tại. Thậm chí còn lớn mạnh hơn vì quyền lực ngầm của họ rất cần thiết để đè bẹp những thế lực dám chống lại giáo hội. Phe Salo cũng là một công cụ quan trọng để kiểm soát phe Alan.
~~~~~
Thấy rằng Bella không muốn nói tiếp về chủ đề này, Susan không tiếp tục câu hỏi của mình nữa. Cô đã nhận thức được những căng thẳng trong Giáo hội. Trong khi các phe phái lục đục nội bộ, đấu đá lẫn nhau. Họ vẫn phải tỏ ra một mặt trận thống nhất gắn kết keo sơn với người ngoài.
Phe Alan từ lâu đã biết về các nghi lễ tà ác do phe Salo thực hiện, nhưng giáo hoàng đã ngoảnh mặt làm ngơ trước những lời phàn nàn của phe Alan. Sau một thời gian dài như vậy, phe Alan về cơ bản có thể đoán được lý do đằng sau sự thờ ơ của giáo hoàng.
~~~~~~~
Bella đã để hai cô gái ở lại qua đêm vì cô tin rằng Susan sẽ không nói cho ai biết những gì cô thấy ở đây. Hơn nữa, Ivy vẫn cần sự giúp đỡ của cô. Cô ấy nên biết điều mà giữ im lặng.
Hơn nữa, có một điều khác mà cô chưa nói với hai người kia. Những thây ma được tạo ra bằng cách tiếp xúc với chất lỏng được tiết ra bởi cũng tấn công con người như undead bình thường. Nhưng chúng lại không tấn công nữ giới, đó cũng là lý do tại sao Bella chỉ cho phép Susan và Ivy ở trong thành phố.
Nhìn tổng thể, Nelson hiện tại không còn là một thị trấn nữa. Quy mô của nó đã tương đương với một thành phố quy mô lớn và zombie vẫn hoạt động cả ngày lẫn đêm để xây dựng các công trình kiến trúc khác nhau. Sẽ chỉ là vấn đề thời gian trước khi thành phố phát triển đạt quy mô của thủ đô của ngũ đại cường quốc.
Bên cạnh những cánh đồng là nhiều nhà kho lớn. Mỗi cái đều được lấp đầy bởi các loại ngũ cốc khác nhau đến nỗi các cánh cửa gặp khó khăn khi đóng vào. Bên cạnh các nhà kho đã đầy, cũng có những thây ma vội vã xây dựng một số nhà kho mới cũng như một dòng thây ma dài dằng dặc đang mang bao tải hạt vào kho lưu trữ đang còn trống.
“Cô có bao giờ nghĩ đến việc cứu trợ những người tị nạn bằng tất cả đống lương thực này chưa? Nếu cô làm như vậy, tình hình khu vực chắc chắn sẽ được cải thiện.”
“Cô có nghĩ rằng con người sẽ sẵn sàng ăn thức ăn được trồng bởi undead không?”