The Villains Need to Save the World?

chương 16: quyết tâm của hiệp sĩ hoa hồng

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Tại sao đêm đó anh lại tới đây một mình. Đáng lẽ anh nên đợi Hayley và đội hiệp sĩ của cô ấy tới vào sáng hôm sau mới phải.”

“Xin lỗi nhưng anh có lý do của mình. Dù sao mọi chuyện cũng đã rồi. Nếu em muốn cứu đội hiệp sĩ của mình thì chỉ cần yên lặng và theo anh thôi.”

Eleanor hỏi Sidney rất nhiều câu hỏi, nhưng anh ta luôn tránh chúng bằng những câu trả lời hời hợt hoặc lảng đi không trả lời.

Eleanor đơn giản nghĩ rằng anh ta vẫn đang trấn thương tâm lý nên quyết định sẽ chất vấn anh ta sau khi cô thoát khỏi nơi này.

Hai người cuối cùng cũng đến được cuối con đường. Ở đó có một cánh cửa đã mở và Eleanor có thể nhìn thấy nhiều bóng dáng con người bên trong căn phòng.

“Cái quái…”

Khuôn mặt của Eleanor đỏ bừng lên. Tất cả cả các thành viên trong đội hiệp sĩ của cô đều ở đây và có vẻ chưa có ai bị biến thành undead. Tuy nhiên có một điều khiến Eleanor sốc, tất cả họ đều trần như nhộng và bị trói bởi sợi dây thừng màu đỏ. Họ ngậm một quả bóng cũng có màu đỏ và bị bịp mắt bởi một miếng vải đen.

Ngoài các nữ hiệp sĩ ra thì trong phòng không còn bất cứ người hay quái vật nào.

Các bức tường treo đầy các loại dụng cụ khác nhau, trong đó có nhiều cái mà Eleanor chưa từng thấy trước đây. Tuy không biết chúng để làm gì nhưng bản năng của cô biết rằng bị hành hạ bởi mấy thứ này chắc chắn không phải là một cảm giác dễ chịu.

Vì các hiệp sĩ của cô đều trông rất sạch sẽ và không hề bị thương. Eleanor cho rằng kẻ chủ mưu đưa họ đến đây để làm nhục họ. Ơn trời là cô đã đến kịp trước khi chuyện đó xảy ra. Eleanor nhanh chóng tiến lại chỗ những hiệp sĩ của mình.

Ngay khi cô bước vào phòng, một màn sương màu xanh đậm phun ra từ các khe hở trên tường. Eleanor bị bất ngờ và lãnh trọn toàn bộ đám sương mù đó. Áo giáp của cô từ từ bị ăn mòn.

“Mày, mày không phải Sidney. Mày là ai? Chết tiệt…”

“Ta không nghĩ rằng một con người lại có thể đứng vững trong làn khói của ta đấy. Ta gửi đến cô lời khen, cô bé ạ. Người bình thường chỉ cần vài giây thôi là đã đổ sụp rồi. Cô thật sự mạnh hơn nhiều so với đám hiệp sĩ của cô đấy. Và tất nhiên tôi không phải là anh của cô, tôi chỉ mượn tạm thân xác này một chút. Giờ thì chúng ta chơi đùa một chút nhỉ? ĐẾN ĐÂY HỠI NHỮNG THUỘC HẠ TRUNG THÀNH CỦA TA!”

Khi Eleanor quay người lại, cô thấy nụ cười tục tĩu trên khuôn mặt của Sidney. Phía sau hắn ta có vài chục zombie bước ra từ hư không. Trong tay chúng đều có một sợi dây màu đỏ, có vẻ chúng cùng loại với sợi dây đang trói những nữ hiệp sĩ của cô.

“Mày định làm gì với họ, tên khốn. Để họ đi.”

“Bé sẽ biết sớm thôi, đừng bướng bỉnh nữa. Người đâu, hãy bắt lấy cô ta. “

Mặc dù Sidney có phần lo lắng về việc Eleanor vẫn đang trụ lại được trước ảnh hưởng của của làn khói, hắn ta vẫn ra lệnh để cấp dưới tấn công. Với mục đích thả con săn sắt bắt con cá rô, hắn ta đã không đụng chạm gì đến đội nữ hiệp sĩ này sau khi tóm được họ. Vì thế hiện giờ hắn ta cảm thấy khó kiềm chế bản thân hơn với một Eleanor mơn mởn đang đứng ngay trước mặt hắn.

“Tránh xa tao ra!”

Eleanor đột nhiên vung thanh kiếm của mình chém những thây ma lao về phía cô. Mặc dù chưa được phong tước hiệu, cô vẫn là một hiệp sĩ thánh. Nên cho dù cô ấy không thể phản ứng kịp thời khi bị sương mù tấn công, cô vẫn kịp kích hoạt kỹ năng hộ thân của mình trước khi sương mù kịp ăn mòn hết lớp áo giáp của cô ấy.

“Ta không nghĩ một cô bé lại có thể ngoan cường như vậy. Cô làm ta cảm thấy có hứng thú với cô hơn rồi đấy.”

“Bỏ tay khỏi cô ấy, tên khốn!”

Sau khi Eleanor đánh bại lũ thây ma, cô nhận ra rằng Sidney đã đi vào trong phòng. Hắn ta đang đứng bên cạnh nữ hiệp sĩ gần lối vào nhất, cầm cằm cô trong tay, nhìn cô ấy một cách thèm thuồng. Nữ hiệp sĩ đó bị trói hai tay vào cột gỗ, hoàn toàn bất lực trước những hành động sờ mó của Sidney.

“Haha, ta hi vọng cô sẽ không giục ngã một cách quá dễ dàng. Ngay bây giờ cô có thể rời đi. Nhưng chắc cô đoán được những gì sẽ xảy ra với họ nhỉ? Tôi chắc rằng cô biết phải làm gì để họ không phải chịu đau đớn.”

“Hãy… để họ đi, tôi sẽ thay thế chỗ của họ.”

Eleanor bất lực ném thanh kiếm của mình xuống đất trước mặt Sidney, người sau đó nhặt nó lên và ném nó vào một bể nước kỳ lạ. Thanh kiếm bị tan chảy hoàn toàn trong chất lỏng đó chỉ sau vài giây.

“Tôi sẽ để họ đi nếu cô sẵn lòng trở thành đồ chơi của tôi. Đến đây, cởi bỏ hết mọi thứ trên người, sau đó đưa hai tay ra sau lưng và hướng mặt về phía cửa. Nếu cô không làm theo lời tôi. Cô biết hậu quả rồi chứ?”

Các hiệp sĩ bị trói không bị bịp tai và họ có thể nghe thấy toàn bộ cuộc hội thoại. Họ đang phải ứng dữ dội như thể muốn Eleanor rời đi ngay lập tức.

Eleanor chỉ có thể làm theo lời Sidney, áo giáp của cô đã ở trong tình trạng hư hỏng nặng và dễ dàng cởi ra, quần áo trong của cô sau đó nhanh chóng bị làn sương mù làm tan biến đi. Trong vài giây, trên người Eleanor không còn một mảnh vải nào.

“Người đâu, tấn công ả. Haha, lũ đàn bà các ngươi đều ngu ngốc như nhau. Hy sinh bản thân vì người khác cơ đấy. Tất cả các người sẽ trở thành đồ chơi của ta. Và để khen thưởng cho thái độ trước đó, ta sẽ vui đùa với cô đầu tiên.”

Sidney cười, khuôn mặt của hắn ta đã bị biến đổi hoàn toàn khác so với khuôn mặt ban đầu. Từ phía sau hắn ta xuất hiện một đám thây ma khác lao về phía Eleanor.

“Tạm biệt, mọi người. Mong rằng chúng ta có thể gặp lại nhau trên thiên đường.”

Eleanor thì thầm nhẹ nhàng, cô đã biết rằng điều này sẽ xảy ra ngay từ đầu, nhưng cô đã làm theo Sidney để dụ hắn đến gần hơn.

Vài năm trước, cô đã học được một trong những cấm thuật của giáo hội. Kỹ năng tự hủy hay còn được biết đến với cái tên ’bom xác chết’. Đó là một kỹ năng mà những sát thủ thường sử dụng khi nhiệm vụ thất bại. Người sử dụng phép sẽ gây ra một vụ nổ xung quanh với cái giá phải trả là mạng sống của người dùng. Để học được nó yêu cầu người dùng phải có trình độ khá cao.

Khi bị Sidney dồn vào đường cùng, cô chỉ còn cách kéo anh ta xuống mồ chung. Một khi kỹ năng đã kích hoạt, sẽ không có gì có thể ngăn cản nó.

Eleanor nhắm mắt lại, trong những giây phút cuối đời, ký ức kể từ thời thơ ấy của cô lóe lên trước mắt. Cuối cùng vô vàn ký ức đó dừng lại ở khoảng thời gian cô với nhóm của Bella. Những người đó mang lại cho cô một cảm giác rất khác. Giá như cô có thể ở bên họ nhiều hơn.

Đột nhiên có ai đó tóm lấy Eleanor từ phía sau và cù léc cô, khiến cô không thể

hoàn thành phép tự hủy.

“Chết tiệt, cái quái…”

Eleanor thét lên nhưng cô bị chặn miệng lại. Cô chợt nhận ra bàn tay trên mặt cô là của một cô gái, không phải của một con zombie như cô đã nghĩ. Khi cô bình tĩnh lại một, cô cũng nhận ra được sự mềm mại của người đang ôm cô từ phía sau, rõ ràng, sự ấm áp này không phải đến từ một thây ma.

“Ey Boss. Đừng làm mấy việc dại dột như thế. Cô còn chưa trả công cho tụi này mà. Bọn này đã phải rất vất vả đấy. Nếu cô nghĩ đến cái chết, thì trước hết cứ xì tiền ra đã rồi làm gì thì làm.”

Sau khi nghe giọng nói quen thuộc của Bella, Eleanor nghẹn lời. Cô không cầm được nước mắt và nhìn lại. Bella gần như khỏa thân sau lưng cô,

trên người cô ấy chỉ mặc bộ đồ lót màu đen. Cô chưa từng thấy đồ lót nào như vậy trước đây, nhưng trông thực sự rất phong cách và xinh đẹp. Cách Bella không xa là một bé gái với mái tóc màu hồng trong bộ váy đen kỳ lạ. Đôi mắt màu đỏ xinh đẹp của cô ấy đang chăm chú nhìn Eleanor và Bella.

“Bella, chuyện gì đã xảy ra? Giáp của cô đâu? Bé gái này là ai?”

“Đừng hỏi dồn dập thế, Boss. Tôi bị một tên cướp nhỏ làm hỏng hết đồ. Sau một hồi khuất phục được tên cướp, hóa ra tên đó cũng không có một xu dính túi luôn. Vì thế nên xin lỗi, tôi nghĩ tôi phải đòi thêm phụ phí trong thỏa thuân giữa chúng ta rồi.”

“Cô bị cướp sao? Giờ tôi cũng không có xu nào cả…”

“ Không có tiền thì bán thân cũng được… E hèm. Dù gì thì đừng bao giờ nghĩ đến chuyện dại dột nữa. Sẽ rất rắc rối nếu như hắn ta nhận ra cô đang dùng phép tự hủy.”

Bella buột miệng nói ra suy nghĩ của mình. Ngay lập tức cô tổ lái sang vấn đề khác. Cô hy vọng là chưa để lại ấn tượng gì xấu trong lòng của Eleanor.

Bên cạnh cô, Noesha nhìn cô với đôi mắt sáng như vì sao trên trời. Trước mắt cô là người thầy mà cô đã tìm kiếm bấy lâu nay! Đó là lần đầu tiên thấy ai đó có khả năng thực hiện mấy trò biến thái một cách điệu nghệ như thế.

Eleanor đang bận nói chuyện với Bella, cô không để ý rằng tay của Bella đã liên tục lợi sờ nắn cơ thể không mặc quần áo của cô. Mặc dù cô có cảm giác hơi lạ khi tay Bella di chuyển và vuốt ve cơ thể cô, nhưng vì cả hai đều là nữ nên Eleanor chọn bỏ qua và không nói gì.

“Nhưng mà… tôi có thể làm gì bây giờ? Những người chị em của tôi vẫn còn ở trong tay hắn.”

“Đừng lo, hiện tại chúng đang bận rộn với cơ thể giả của cô. Nhìn kìa, trông anh ta có vẻ phấn khích.”

Chỉ đến bây giờ Eleanor mới nhận ra rằng ba người họ đang ở trong một không gian khác. Cách họ không xa Sidney và thây ma của anh ta đang trói buộc ai đó trông giống hệt cô với vẻ mặt tự mãn. Giữa ba cô gái và Sidney dường như là một bức tường pha lê trong suốt, phía Sidney không thể nhìn thấy bên này trong khi Eleanor có thể thấy rõ mọi thứ xảy ra ở phía bên kia.

“Chị, nhìn kìa. Quả là một sự bùng cháy. Có vẻ như chị kiếm được một thứ gì đó tốt hơn rồi nhỉ?”[note20886]

“Xời, nếu em theo chị, em sẽ không phải lo thiếu gái xinh để chơi cùng đâu. Có hai đứa đang nằm chờ ở nhà rồi, và sau này chúng ta sẽ kiếm thêm nữa. À, em kiếm được Doroles chưa, đưa bé ấy vào đây.”

Eleanor không hiểu được cuộc trò chuyện giữa Bella và Noesha. Nếu cô hiểu được những gì họ nói thì lúc đó chắc hẳn cô đã nhận ra rằng mình đã lên nhầm thuyền.

Cô chỉ có thể thấy Noesha gật đầu chán nản, rồi chạy sang một bên và ra hiệu bằng hai tay đặt phía trước ngực. Một quả bóng năng lượng rõ ràng xuất hiện, những gợn sóng năng lượng di chuyển qua quả bóng khi Noesha bắt đầu niệm thần chú. Vài giây sau, một nhân vật quen thuộc bước ra từ hư không và xuất hiện trước mặt Eleanor. Khi nhìn thấy mái tóc tím, cô ngay lập tức nhận ra đó là Dolores.

“Eleanor bé nhỏ, bạn sao rồi ? Ngoài ra, bé này là ai?”

Bộ giáp màu tím sẫm của Dolores không có bất kỳ dấu hiệu thiệt hại nào, hiện tại cô đang nhìn Bella và Eleanor ôm lấy nhau bằng đôi mắt sắc lẹm.

“Không có gì đâu, cô hiểu nhầm rồi… Bella, làm ơn thả tôi ra, cô ôm tôi chặt quá.”

“Tại sao lại phản ứng dữ dội vậy Eleanor. Không có gì phải sợ cả, chỉ là chia sẻ tình bạn thuần khiết một chút thôi. Cô làm vậy như thể cô nghĩ tôi có ý định khác ấy.”

Bella đã đàn áp lại sự phản kháng của Eleanor, nếu cô ấy buông Eleanor ra ngay bây giờ, thật khó để làm điều tương tự với nữ hiệp sĩ một lần nữa trong tương lai. Cô đã quyết định rằng Eleanor chắc chắn sẽ là người của cô từ lúc Bella ôm lấy cô.

Bella đưa ra một lời giải thích đơn giản về danh tính của Noesha, nói rằng cô nhặt được bé này trên đường đi. Tất nhiên, Eleanor và Dolores không tin lời giải thích này. Sức mạnh của Noesha có thể xếp vào hàng top đầu những người mạnh nhất của lục địa Coristel, bạn không thể đi quanh quanh rồi nhặt được một loli như vậy. Tuy nhiên, hai người họ không thắc mắc gì vì thấy Noesha không phủ nhận việc đó.

“Rồi, vậy ra tên khốn đó bắt nạt Eleanor bé nhỏ sao? Mọi người cứ đợi ở đây. Để tôi ra cho tên đó biết tại sao nước biển lại mặn.”

“Đừng chị Dolores, em muốn tự giải quyết vấn đề này. Dù cơ thể bị chiếm giữ bởi thứ gì đó xấu xa nhưng hắn vẫn là anh trai của em.

Cho nên…”[note20887]

“Eleanor, em không thể đi trong bộ dạng như thế này. Em tính đi nộp mạng à?”

Sau khi được Dolores nhắc nhở, Eleanor nhận ra tình trạng của mình hiện tại. Về phía Bella, ít nhất cô vẫn còn một ít vải trên người, còn Eleanor hoàn toàn không có gì. Sẽ rất nguy hiểm cho cô nếu chiến đấu tay không tấc sắt như vậy.

Bella có thể nhìn thấy sự thất vọng trong mắt Eleanor. Có vẻ cô ấy thật sự muốn tự mình giải quyết mọi việc. Từ hành động của Sidney cộng với phương pháp hắn trói các cô gái. Bella có thể xác nhận rằng hắn ta là lão già Adris. Cô đã giết Adris nhiều lần trước đó, nhưng rồi hắn ta lại sống dậy. Rất có thể linh hồn của hắn ta đang ẩn nấp đâu trong nghĩa địa này.

Hắn ta cất công bắt các nữ hiệp sĩ và bày ra cái bẫy này dành cho nhóm của Bella để trả thù cho vụ hôm bữa. Không biết đây là may mắn hay xui xẻo, Eleanor lại đến đây và sập bẫy trước.

“Eleanor, đừng suy nghĩ vớ vẩn nữa. Nếu hắn ta là một người đàng hoàng. Hắn ta sẽ không thể bị con quái vật này điều khiển. Nói đơn giản là con quái vật này chỉ có thể thổi bùng suy nghĩ đen tối bên trong anh trai cô. Và hắn ta đã gục ngã trước những cám dỗ ấy.”

“Vậy thì em muốn là người chấm dứt tội lỗi đó. Bella, Dolores, hai người có thể giúp em không? Khi chuyện này kết thúc. Em sẽ làm mọi thứ để trả ơn.”

“Đây không phải vấn đề quá lớn. Dolores, cởi giáp cho em ấy mặc đi. Hai người có cùng cỡ nên chắc sẽ vừa thôi.”

“Ổn thôi.”

Dolores cởi giáp mà chẳng hề do dự. Tính cách của cô công chúa quỷ luôn cởi mở hơn so với những cô gái khác trong nhóm. Với cả dù sao thì cũng toàn là đàn bà với nhau ở đây nên cô không có gì phải ngại cả.

“Eh, chị không nghĩ là nó vừa với em. Sẽ ổn hơn nếu em dùng cái kia của Bella trước khi mặc giáp.”

Dolores đo Eleanor bằng mắt và đặc biệt nhìn vào ngực của nữ hiệp sĩ.[note20888]

“Đừng giữ chặt quá, chị Bella. Dolores, sao chị lại đến gần thế?”

“Trước đây em chưa từng mặc áo giáp của tụi chị mà đúng không? Để tụi chị hướng dẫn em lần này. Dù sao thì chúng ta sẽ đồng hành với nhau dài dài mà. Có gì phải ngại?”

Eleanor không thể giải thoát bản thân khỏi liên minh Bella-Dolores và phải đứng im xem họ dạy cho cô

bài học thực hành về cách mặc áo giáp vàng sẫm. Sau khi mặc xong áo giáp, khuôn mặt ửng Eleanor vẫn đỏ khá lâu. Trò chơi thay quần áo ba người này quá xấu hổ. Hiện tại, cô đang mặc áo giáp của Dolore và đồ lót của Bella.

Eleanor lắc đầu bỏ qua mọi tiểu tiết vì cô biết vấn đề của Sidney vẫn cần phải được giải quyết trước tiên.

~~~~~~~~~~~

“Thật lạ, cô ta còn sống mà phải không? Tại sao người cô ta lại lạnh ngắt như vậy?”

Sau khi sờ mó cơ thể của cô gái, Adris thấy có gì đó không ổn. Trong khi hắn ta mải suy nghĩ, một vài tia sáng lướt qua. Cánh tay trái của Adris bị cắt lìa trước khi hắn ta kịp phản ứng. Trong khi đó ở xung quanh, toàn bộ thây ma tùy tùng của lão công tước đã nằm yên vị dưới nền nhà.

Truyện Chữ Hay