“Và đó là tất cả những chuyện đã xảy ra, thưa các quý cô!”
“Được rồi Mercedes, bà có thể đi. À còn việc này nữa, hãy ban bố mệnh lệnh của ta. Adrian được phong chức thẩm phán của tòa án Bierham mới được hoàn thành. Clement được ban tước vị Nam Tước bóng đêm và được cấp phần lãnh địa Tanade. Còn phần của Maltz, anh ta được thăng bậc quân hàm lên đại tướng nhờ công trạng trong việc thẩm vấn.”
“Tôi xin thay mặt ba người bọn họ chân thành cảm ơn người, thưa các quý cô. Bây giờ, tôi tớ này xin phép được cáo lui.”
Mercedes chậm rãi ra khỏi phòng với một cây cung trong tay.
Bella hiện đang thưởng thức bữa sáng với các cô em gái của mình, dĩ nhiên, Roland và Annie cũng có mặt. Hai cô gái được đặt sang hai bên chỗ ngồi của Bella, thỉnh thoảng Bella sẽ quay sang và đút cho họ ăn.
Dù vẫn cực kỳ ngại ngùng, nhưng họ không còn kháng cự vì họ biết rằng làm như vậy chỉ khiến Bella cảm thấy kích thích hơn.
“Roland, cục cưng bé nhỏ của tôi. Ở đây có một ít sữa tươi, chúng mới được vắt từ trang trại sáng nay đấy. Nào, mình uống đi cho khỏe.”[note20765]
Khi nhìn vào khuôn mặt sợ hãi của Roland, Bella cười khúc khích. Bella đang ép cô một cốc sữa
bằng cách đổ thẳng xuống cổ họng Roland. Roland đã cố quay đầu sang một bên nhưng không thể vì Bella đang giữ đầu cô lại bằng một tay.
“Cô vẫn còn ghét tôi sao? Hãy ngoan ngoãn mà uống cho hết đi.”
Bella không thực sự quan tâm đến cô gái đáng thương đang vật lộn trong tay cô, cô chỉ tiếp tục đổ sữa xuống cổ họng cô gái. Cho đến cốc thứ tư, Roland có vẻ như đã buông xuôi mọi thứ.
Annie sợ hãi bởi cảnh đang diễn ra bên cạnh cô và quay đi. Khi đến lượt Annie được Bella cho ăn sữa, cô đã chọn cách ngoan ngoãn để Bella đổ sữa xuống cổ họng.
“Chị ơi bao giờ em mới được thử. Em thật sự cảm thấy ganh tỵ với hai người đó.”
"Chị ơi, tại sao nghi lễ này phải được lặp đi lặp lại mỗi ngày vậy? Lý thuyết đằng sau nó là gì, chị có thể để em thử nó được không? "
“ *Khụ khụ* Angel, Mia. Hai em nên ăn nhanh lên. Đồ ăn nguội sẽ mất ngon. Chúng ta sẽ bàn mấy chuyện này sau. Giờ ta có chuyện quan trọng hơn cần thảo luận.”
Theo những gì thu được từ buổi thẩm vấn Adris của Maltz, bên dưới nghĩa địa tồn tại một cung điện ngầm cổ xưa. Đó là nơi hắn tìm thấy những dụng cụ lạ và những cuốn sách dạy các kỹ thuật trói người bằng dây thừng.
Đêm qua thuộc hạ của cô, Adrian đã dắt theo một nhóm trinh sát đi trước. Thủ lĩnh đám cỏ ấy không ai khác chính là vị hôn phu của Annie. Sẽ thật tuyệt vời nếu như tên đó không thể trở về được nữa. Kế hoạch một ná chết hai chim.[note20766]
“Theo báo cáo thu được từ đêm qua, con đường có nhiều cạm bẫy rất nguy hiểm. Ngay cả bản thân gã zombie già đó cũng không nắm rõ hết được địa đạo. Chúng ta cần mang thêm nhiều trinh sát hơn.”
“Không cần thiết, Dolores. Chúng ta có sẵn trinh sát tại đó rồi. Em sẽ hiểu khi chúng ta đến đó. Gửi yêu cầu cho Mecerdes điều động toàn bộ quân đội đang đóng ở biên giới phía tây tập chung ở nghĩa địa và cho gọi ba cấp dưới mạnh nhất về gặp ta.”
“【Skeleton King】 Fred đang ở gần đây, nhưng 【Shadow Demon】 Tanpur và 【Skeletal Dragon】 Brant vẫn còn ở khá xa. Chị có chắc cũng muốn gọi cả hai về không?”
“Ừ, gọi tất. Nói với hai người họ phải quay về nhanh nhất có thể. Nếu không toàn bộ công trạng sẽ thuộc về một mình Fred.”
“Ok, để em triệu tập quái vật gửi tin nhắn cho họ.”
Sau khi sắp xếp ổn thỏa mọi việc, Bella thở dài. Cô nhìn Annie và Roland đang sợ hãi, hôn vào má họ và lấy ra những chiếc bịt mắt màu đen.
“Hãy ngoan ngoãn nghỉ ngơi ở nhà nhé. ~tôi sẽ trở về trước khi hai người thức dậy.”
Sau khi cô ấy bịt mắt hai cô gái, Bella cho họ uống một xi-rô an thần vị trái cây và hai người họ ngủ thiếp đi. Bella nhẹ nhàng đặt hai cô gái đang ngủ trong phòng riêng của mình.
~~~~~
‘Nơi an nghỉ của Adris’, cái nghĩa trang từng trống vắng sau cuộc tập kích của Bella giờ lại trở nên nhộn nhịp xác sống. Nhìn vào đám zombie, ai cũng có thể nhận ra là chúng mới chết cách đây không lâu. Hiện tại có một nhóm nhỏ gồm vài chục người đang gặp chút khó khăn trong việc tiến vào bên trong hoang địa.
Nhóm này phần lớn là những hiệp sĩ mặc những bộ giáp màu vàng. Có vài người mặc áo linh mục. Nhóm này đang chiến đấu nảy lửa với đám thây ma. Hầu hết những người này đều được ban phước từ nên việc xử lý các sinh vật undead khá dễ dàng. Không một ai trong số họ có biểu hiện hoảng loạn trên khuôn mặt.
“Sister[note20767]
Hayley, những thây ma này từng thuộc trung đoàn mà anh trai tôi Sidney đã mang
theo hôm qua. Không lẽ anh ấy cũng biến thành thây ma rồi sao?”
“Elanor, từ khi nào mà cô bắt đầu quan tâm đến người anh cả vô dụng của mình vậy? Tôi thậm chí chưa
thấy hai người tỏ ra thân thiết với nhau dù chỉ một lần.”
Thánh nữ thứ 2 của giáo hội ánh sáng, Alicia Hayley, tỏ ra khá vui khi cà khịa nữ hiệp sĩ đang chém zombie trước mặt cô.
“Tất nhiên, anh ta sống hay chết chả liên quan gì đến tôi. Tôi chỉ lo lắng cho người của tôi. Nếu anh ta không dắt theo họ đêm qua. Tôi đã không đến cái nơi chết tiệt này.”
Stuart Eleanor vung thanh kiếm trong tay cô, vài tia sáng màu đỏ bay ra khỏi lưỡi kiếm và ngay lập tức xé xác những thây ma phía trước.
Đầu của Eleanor đang bốc khói vì giận. Đêm qua, trong khi cô ấy đang ngủ. Stuart Sidney, anh trai cả của cô, đã ra lệnh dẫn theo toàn bộ đội nữ hiệp sĩ của Eleanor. Những hiệp sĩ đó là những người bạn mà cô ấy đã chơi cùng từ khi còn nhỏ. Mối quan hệ giữa họ và Eleanor đã không còn là mối quan hệ giữa cấp dưới và cấp trên. Thực tế, Eleanor coi họ như chị em ruột thịt.
Eleanor không quan tâm đến Sidney, đơn giản vì gia đình Stuart có rất nhiều con trai. Nếu như Sidney chết, cha cô dễ dàng chọn ra một người kế vị mới từ đám anh em của cô. Nên chẳng có gì ảnh hưởng nhiều đến Eleanor. Nhưng những hiệp sĩ của cô thì hoàn toàn khác. Với cô họ
là những người không thể thay thế.
Ban đầu cô tới đây cùng với Sydney và hôn thê của anh ta để gặp Randall Roland, một người bạn tốt của cô. Họ định họp bàn để thảo luận về trường hiệp sĩ nào họ sẽ gia nhập. Cả bốn người đều có ý định học cùng nhau sau khi tốt nghiệp học viện trong vòng ba tháng tới. Khi họ vừa mới gặp nhau thì Eleanor nghe tin một người bạn khác của cô, Hayley cũng tới đây tuần tra cùng các hiệp sĩ của nhà thờ.
Đột nhiên lúc đó Sidney trở nên rất nhiệt tình khuyên cô đến thăm Hayley, anh ta nói rằng việc tôn trọng và giữ quan hệ tốt với giáo hội trách nhiệm của tứ đại gia tộc. Cô không thể phản bác lại lời nói của anh trai mình và đành tạm thời rời khỏi nhóm. Và một chuyện không hay xảy ra, anh trai cô gặp phải rắc rối lớn khi khiến cho hôn thê của mình và tiểu thư nhà Randall mất tích tại nơi đáng sợ này.
Khi nghe tin, cô cảm thấy thực sự hối hận. Đáng lẽ cô không nên nghe lời của thằng anh ngu ngốc đó. Đáng lẽ cô nên đi theo bảo vệ hai người họ. Nếu cô ở đó thì mọi chuyện đã khác. Dù sao thì cô cũng là một trong bốn đóa hoa của hiệp sĩ đoàn đế chế Octavian. Cô dành được danh hiệu [Hiệp sĩ hoa hồng] không chỉ bởi sắc đẹp mà còn bởi trình độ không thua kém gì so với một thánh hiệp sĩ. Thực tế cô đã được người ta nhìn nhận như một thánh hiệp sĩ không chính thức và sẽ được giáo hội ban cho tước vị ngay khi bước chân vào trường đào tạo hiệp sĩ.
“Eloror, cô không cần phải tự trách mình. Thần ánh sáng sẽ không bỏ rơi bất cứ ai tin vào người. Tôi có một niềm tin sắt đá rằng Roland và Annie vẫn đang an toàn và khỏe mạnh.”
“Hayley, không cần phải an ủi tôi. Giá như tôi ở đó, tôi chắc chắn sẽ không để đám thây ma chạm vào hai người họ.”
Hayley gật đầu đồng ý với người bạn của mình. Mặc dù thây ma có thể gây ra chút khó khăn khi chúng tập chung với số lượng lớn nhưng nó vẫn không thành vấn đề đối với một thánh hiệp sĩ.
Hai người họ tiếp tục dẫn đầu nhóm tiến sâu vào hoang địa.
~~~~
“Ể, mấy con tốt thí đó vẫn chưa bị xóa sổ sao? Không, những tên này khác… trông có vẻ khá mạnh.”
Nhóm bốn người của Bella quan sát nhóm hiệp sĩ chiến đấu với thây ma trong ‘nơi an nghỉ của Adris’ từ một nơi cách đó khá xa. Bộ giáp lạ mắt và biểu tượng quen thuộc trên lá cờ của họ cho thấy rằng họ là hiệp sĩ của nhà thờ. Bella không ngờ rằng người của giáo hội đến nhanh như vậy.
“Có tất cả ba thánh hiệp sĩ ở đó, một…. hiệp sĩ rồng thì phải và một linh mục cao cấp. Tất cả các hiệp sĩ khác có lẽ là hiệp sĩ ưu tú.”
Alf Dolores lên tiếng. Cô là một công chúa của đế chế quỷ và có nhiều kinh nghiệm với quân đội của con người, vì vậy mà cô ấy có thể ước chừng cấp độ của nhóm người này.
“Lại thánh hiệp sĩ nữa, chúng ta gặp biết bao nhiêu người rồi. Danh hiệu này giờ mất giá đến thế sao?[note20769] ”
Bella tiếp tục quan sát, cô chú ý đến một nữ hiệp sĩ tóc đỏ. Người này nổi bật hơn cả trong các hiệp sĩ ưu tú của nhà thờ. Bella quét qua ký ức của Felia, cô gái đầu đỏ hình như là đứa con gái thứ 2 của nhà Stuart với danh hiệu là [Hiệp sĩ hoa hồng], Stuart Eleanor.
Đằng sau Eleanor là một cô gái mặc áo choàng linh mục trắng, cô ta chính là thánh nữ thứ 2 của Giáo hội Ánh sáng. Mái tóc trắng như tuyết của cô ấy rất dễ để nhận ra. Tại buổi lễ phong tước vị thánh hiệp sĩ cho Felia, chính cô gái này là người đã thực hiện nghi lễ ban phước cho cô ấy.
“Dolores, em có thể xử lý được nhóm này không?”
“Ngoài thanh niên trông có vẻ giống hiệp sĩ rồng kia có thể hơi khó nhằm, số còn lại thì không thành vấn đề. Không một ai trong số những người kia có thể thắng em khi đấu một chọi một. Chị muốn em đánh nhau với họ sao? ”
Khi nhìn vào khuôn mặt háo hức của Dolores, Bella chợt nhớ rằng dù sao thì cô gái trước mặt cô là một công chúa của lục địa quỷ. Sức mạnh của cô ấy phải ngang bằng với một hiệp sĩ rồng cấp thấp, một hiệp sĩ rồng bình thường không có thú cưỡi(rồng) sẽ không thể đánh bại cô ấy. Mặc dù mạnh nhưng Dolores đã không có cơ hội nào thể hiện kỹ năng chiến đấu của mình sau khi trở thành một trong những người hầu cận của Bella.
“Kệ họ, chúng ta sẽ đi lối khác.”
Cô Bella quyết định từ bỏ ý nghĩ tiếp cận các hiệp sĩ của Giáo hội. Mọi chuyện sẽ trở nên phiền phức nếu bất cứ ai trong nhóm đó đó nhận ra cô.
~~~~~~~
“Thưa cô Hayley, có những người khác đang tiến vào nghĩa trang. Họ dường như là những nhà thám hiểm bình thường. Tổng cộng chỉ có bốn người.”
“Một nhóm bốn người?? Họ tới đây chỉ với bốn người?”
Hayley nhìn vào phía bên kia khi cô nghe báo cáo của cấp dưới. Có bốn người đang lao vào giữa đám thây ma.
Cả hai cô gái phía trước đều mặc trang phục hiệp sĩ. Nhưng không ai trong số họ mang thú cưỡi. Áo giáp của cô gái phía trước có màu đen tuyền trong khi người còn lại có màu tím đậm. Nhìn qua chúng đều là những bộ giáp được thiết kế tỷ mỉ và gia công chế tạo theo phương thức đặc biệt.
Về vũ khí, không ai trong số họ mang thương hay khiên; Cô gái giáp đen chỉ mang một thanh kiếm đen tuyền và đôi găng tay đỏ thẫm trên tay. Còn cô gái giáp tím mang bộ móng vuốt thép dài khoảng nửa mét được gắn trên găng tay.
“Cái gì, vàng đen? Đó không phải là vật liệu quý hiếm chỉ được tìm thấy ở những khu vực có nhiều quái vật sao? Làm thế nào mà hai nữ chiến binh này lại có thể trang bị đầy đủ như vậy? Đó chắc chắn không phải là thứ có thể mua được bằng tiền.”
Eleanor không giấu nổi sự ngạc nhiên khi nhìn vào hai nữ hiệp sĩ ở đằng xa, đây là lần đầu tiên cô ấy nhìn thấy vàng đen.
Còn hai cô bé theo sau họ, cả hai đều đeo băng bịt mắt và mặc một bộ trang phục phong cách liti gothic. Hai người không mang theo bất kỳ vũ khí bên ngoài, một cô bé nắm chặt một con gấu bông bị băng bó trong khi người còn lại đang ôm một cuốn sách màu đen.
Trông nhóm thám hiểm này thực sự kỳ lạ vì hai cô bé dường như không có khả năng chiến đấu. Trông họ không khác gì hai hiệp sĩ đang hộ tống hai tiểu thư quý tộc đi chơi chứ không ra dáng một đoàn thám hiểm một chút nào.
Eleanor lo lắng về họ, vì nhóm đó chỉ có bốn người trong đó có hai cô gái nhỏ.
Việc họ bị lũ zombie xé xác chỉ là vấn đề thời gian.
“Tôi không nghĩ cô nên đi tới đó Eleanor, nhìn kìa! Những thây ma đang tỏ ra sợ hãi.”
Sau khi được Hayley vỗ vai, Eleanor nhận ra rằng những thây ma gần bốn người đó không hề có ý tiếp cận họ, thậm chí là tránh xa, như thể chúng đang cảnh giác với điều gì đó.
Những binh lính này tuy đã trở thành thây ma nhưng chúng vẫn giữ một số bản năng của con người, bao gồm cả việc sợ quỷ. Không kể đến hào quang đáng sợ mà Dolores đang tỏa ra. Chúng không lao vào nhóm của Bella vì những điều này.
Eleanor quyết định không nghe lời khuyên của Hayley. Cô ấy chạy xuyên qua đám zombie bằng một đòn Charge và tới chỗ nhóm của Bella.
“Mấy người đang làm gì ở đây? Nơi đây nguy hiểm lắm, xin hãy rời đi khi còn có thể!”
“Er Er. Chúng tôi chỉ tới đây kiếm chút tiền, tôi không nghĩ đây là chuyện mà một hiệp sĩ của Giáo hội nên can thiệp vào.”
Bella cảnh giác với nữ hiệp sĩ đỏ đang quan sát cô và nói dối cô ấy. Nhưng không hiểu tại sao cô không thể thôi liếc nhìn qua Eleanor. Thân hình của cô gái nuột chỉ kém một chút so với Dolores. Quả không hổ danh [Hiệp sĩ hoa hồng].
“Tôi… tôi muốn thuê các cô. Người anh trai của tôi đã vô tình lạc vào nơi này và chúng tôi đang cố gắng tìm kiếm tung tích của anh ấy. Nhưng chúng tôi không thông thuộc nơi này cho lắm nên….”
“Cô có thể thuê bọn tôi, nhưng những người bạn kia trông có vẻ không tán thành chuyện này. Nên tôi nghĩ chúng ta không thể đi với nhau được. Chúng tôi xin phép đi trước. À tôi có một lời khuyên cho cô, thưa cô Eleanor, cô không nên vào sâu khu vực này thêm nữa.”
“Cô không phải lo đâu, với tư cách là một thánh hiệp sĩ, không có bất cứ điều gì có thể khiến tôi sợ hãi được. Mà khoan đã, sao cô biết tên tôi???”
Eleanor định tiếp tục hỏi nhưng bốn người họ đã bỏ đi. Cô định đuổi theo nhưng khoảng trống giữa cô và Bella đã ngay lập tức bị lấp đầy bởi đám thây ma. Khiến cô phải lui về vị trí của nhóm hiệp sĩ giáo hội.
Bella hiên ngang đi về phía lối vào của hầm mộ, đám zombie dẹp sang hai bên tạo một lối đi cho cô, như thể chúng là cấp dưới của cô.
Lời khuyên của Bella cho Eleanor xuất phát từ lòng tốt của cô ấy. Dù nhận mình là kẻ phản diện, cô vẫn cảm thấy háo hức khi giúp đỡ người khác. [note20768]
Bella đã nghe được lời khai từ Công tước Adris trong cuộc thẩm vấn rằng cái làn khói biến thái của hắn ta có nguồn gốc từ một nơi sâu trong hầm mộ này, có thể có những cái bẫy bên trong sử dụng làn khói đó. Vậy nên ngay cả một thánh hiệp sĩ cũng sẽ gặp rắc rối, đó là lý do cô khuyên Eleanor đừng vào. Còn về việc cô ấy có nghe lời khuyên của Bella hay không, điều đó tùy thuộc vào cô ấy.