Maus: T thấy giữ được cái top đầu nổi bật nó khó vl, lên phát xuống ngay :V
----------
Sau khi tan học hôm đó, tôi đã đến lớp C quý tộc để gặp Alicia.
Khi gọi cho cô ấy, một cô hầu gái tóc vàng độ hơn hai mươi xuất hiện. Cô ấy tên là Melissa và cũng là người đã va vào tôi ngày thi đầu vào.
Lúc đó tôi đã không để ý vì trang phục và kiểu tóc của cô có khác so với tấm ảnh tĩnh trong bản gốc, nhưng tôi biết cô ấy. Hỗ trợ cho Alicia xuyên suốt trò chơi, cô đã đạt được vị trí người bạn được nữ chính tin tưởng.
“…cậu là Cyril, phải không? Cậu muốn gì với tiểu thư vậy?”
“Xin hãy tha thứ cho tôi vì đột ngột đến như vậy. Tôi đã nghe tin đồn rằng Alicia-sama sẽ tham dự một buổi tiệc trà nào đó, nên tôi có một yêu cầu cá nhân để đưa ra cho ngài ấy. Thực ra-“
“Quên đi, mong cậu về cho.”
Còn không để tôi nói xong, Melissa đã thẳng thừng từ chối yêu cầu của tôi.
“Làm ơn đợi một chút đã. Có thể nào cô, đang hiểu lầm điều gì rồi phải không?”
“Tôi không có hiểu lầm gì cả. Tiểu thư rất bận rộn và không có thời gian mà nói chuyện cá nhân đâu. Nên-“
“Melissa? Chị đang nói chuyện với ai vậy?”
Một giọng nói trong trẻo đến không ngờ đột ngột vang lên. Đó là Alicia, người đã xuất hiện đằng sau Melissa.
“Không phải là Cyril đó sao? Sau cậu ấy lại ở đây thế? Có thể nào… cậu ấy đến đây để gặp mình ư? Đó là lý do chị lại nói chuyện với cậu ấy à, Melissa?”
“K-không, chuyện đó…”
Đôi mắt Melissa đang đảo quanh. Hình như cô không muốn Alicia biết cô đang cố để đuổi tôi đi.
Đó là vì cô yêu cô ấy như gia đình vậy.
“Ban nãy, tôi đang nói với cô ấy rằng bản thân có một thỉnh cầu với ngài, Alicia-sama.”
“Oh, cậu cần gì từ tôi sao? Giờ hãy cũng uống trà nói chuyện ở ngoài hiên nào. Melissa, tôi sẽ đi mang đồ ra nên chị có thể tiếp đón Cyril được không?”
“Đợi cái đã, chuyện đó… hiểu rồi ạ.”
‘Công việc của hầu cận là mang đồ ra mà’- Melissa nhất định là muốn nói vậy nhưng đã kiềm chế lại.
Cả hai đều đã biết điều đó. Nên Alicia có lẽ chỉ nói làm thế vì cô phải lo cho chuyện gì và cần một lý do để biện hộ cho bản thân mình.
Đặt chuyện đó qua một bên… tôi quay qua nhìn Melissa.
Tôi không nói điều gì nhưng dường như có chút lúng túng đã xuất hiện trên gương mặt cô ấy. Nhận thấy ánh nhìn của tôi, cô hỏi, “…Sao cậu lại bao che cho tôi?” với một biểu cảm đôi chút bất mãn.
“Có chút cộc lốc nhưng cô chỉ đang muốn bảo vệ cô ấy. Sự cảnh giác ấy chỉ là điều đương nhiên mà thôi.”
Melissa là hầu gái của Alicia. Bất kể nữ chính có chọn route nào, lần nào cũng chỉ có mình cô ở bên cô ấy từ lúc bắt đầu cho đến khi kết thúc.
Lời đáp trước đó của cô chỉ là vì Alicia là một phần quan trọng đối với cô.
Ngay từ đầu, Alicia đã được mời tới một buổi tiệc trà được tổi chức bởi phe thường dân, và lập tức sau đó, quản gia của Sophia-sama – người hiện bị nghi ngờ là một tinh hoa, đã xuất hiện để gặp cô ấy. Nếu không cảnh giác với tôi thì cô ấy sẽ không có tư cách mà làm một hầu cận cả.
“…Chắc chắn tôi sẽ đền đáp ơn huệ này sau, nhưng đó chỉ là chuyện cá nhân thôi. Tôi sẽ không nhượng bộ bất kỳ vấn để làm liên quan đến tiểu thư nên hãy nhớ rõ lấy.”
Sau khi nói độc vài câu thoại xuất hiện trong game, Melissa sau đó dẫn tôi ra ngoài hiên. Một lúc sau, Alicia cũng đã đến.
“Cảm ơn vì đã đợi, Cyril.”
Má cô có chút ửng hồng, và có cả một phụ kiện nho nhỏ điểm trên mái tóc xanh đen của cô. Lúc trước cô không đeo nó nên có vẻ cô đã rời đi khi trước để khiến bản thân có chút thời trang hơn.
“Đó đúng là một phụ kiện kẹp tóc đẹp. Nó trông rất hợp với ngài, Alicia-sama.”
“Fue?! C-cảm ơn cậu nhiều!”
Khi má Alicia đang nhộm trong sắc đỏ, tôi đã bị tức giận thúc cho một cú bởi Melissa, người đang đứng chéo phía sau tôi. ‘Đừng nói thứ gì không cần thiết, tiến đến chủ đề chính luôn đi’ có lẽ là điều cô ấy muốn truyền đạt đến tôi.
“Được rồi, giờ thì cậu cần gì từ tôi vậy… ah, nhưng mà trước đó, tôi xin lỗi vì đã không chuẩn bị trà. Melissa, chị có thể đem ra gì đó cho Cyril với tôi uống không?”
“K-không, cái đó…”
Melissa miễn cưỡng tuân theo mệnh lệnh của tiểu thư cô ấy. Xét đến tình cảnh, tôi có thể hình dung ra thứ cô muốn nói. Cô ấy không muốn để Alicia một mình với tôi được.
“Ổn thôi mà, Alicia-sama. Dù sao tôi cũng sẽ rời đi ngay sau khi hoàn thành chuyện của mình ở đây mà.”
“…là vậy sao?”
Dù cô ấy có vẻ thất vọng trước câu trả lời của tôi, tôi vờ như không đế ý- đến điều Melissa bắt đầu thì thầm với một giọng bất mãn phía sau tôi, ”Cậu định đi đến mức nào với chuyện này chứ?”
“Tôi chỉ nghĩ là sẽ thật vô nghĩa nếu bản thân không thể truyền đạt đến cho cả cô thôi.”
Nếu chỉ có Alicia thì khiến cô ấy chấp nhận cũng dễ thôi, nhưng sau đó Melissa sẽ có thể phản đối lại quyết định của cô sau khi tôi rời đi.
Nên tốt hơn là thuyết phục cả hai cùng một lúc.
“Để xem liệu cậu có thể không, nhưng động cơ của việc cậu khiến tiểu thư nản lòng là gì? Đừng nói với tôi, cậu thực sự không để ý khi ngài ấy mời cậu nhảy trước đó sao?”
“…bất kể động cơ của tôi có là gì, dù ra sao thì cô sẽ không phản đối chứ?”
“Tất nhiên tôi sẽ làm vậy rồi. Bất kể cho dù có thể nào, hành động khiến tiểu thư buồn lòng là không thể tha thứ được.”
Đó là một tiêu chuẩn kép nhưng tôi sẽ không chỉ ra điều đó vì tôi cũng lo giống vậy với tiểu thư… ngay cả giờ cũng thế.
Cho nên, tôi không có ý định chế giễu Melissa với hành động trái ngược của cô.
“-Hai người đang thì thầm cái gì vậy?”
“Không có gì đâu. Tôi chỉ đang hỏi xem liệu cậu ấy có thực sự thấy ổn với việc không có đồ uống thôi, có phải vậy không, Cyril-sama?”
“Ư-ừ, đúng thế. Tôi chỉ đang nói với cô ấy rằng thực sự không cần lo về nó thôi.”
Trước giọng nói lạnh lẽo của Alicia, tôi cùng đáp lại với Melissa.
Espressivo of Light and Darkness- đúng như cái tên gợi ra, trò chơi đã trở thành cơ sở cho thế giới này cũng có một mặt tối.
Ví dụ cho chuyện này là khi Sophia-sama sa vào bóng tối hay giọng nói của Alicia khi cô ấy tức giận. [note29664]
“…chẳng hiểu sao mà hai người có vẻ đồng bộ hoàn hảo luôn rồi đó.”
“C-chuyện đó nhất định không phải vậy. Phải không, Cyril-sama?”
“Ừ, tất nhiên là thế rồi.”
Một lời từ chối hấp tấp có vẻ chỉ làm sâu thêm mối nghi ngờ của Alicia mà thôi. Đảo mắt đi, tôi đã quyết định tránh vấn đề này bằng cách trở lại với vấn đề chính.
“…nói mới nhớ, cậu đã nói rằng bản thân cần thứ gì từ mình sao?”
“Đúng thế, những hãy để tôi kiểm tra một thứ trước. Alicia-sama, tôi có nghe được rằng ngài được mời đến bữa tiệc trà của Albert-sama, điều này có đúng không?”
“Ểh? Đúng… giống như cậu nói vậy đó.”
“Tôi hiểu rồi. Thành thực, tôi muốn đi cùng ngài đến bữa tiệc với tư cách tạm thời là quản gia riêng của ngài.”
“-không thể nào được.”
Melissa lập tức từ chối lời đề nghị của tôi.
“Đủ rồi, Melissa. Không phải chị đang thô lỗ với Cyril sao?”
“Cậu ta là một hầu cận thôi chứ đâu phải một vị khách.”
“Geez~ điều đó thực sự quan trọng sao? …Cyril, liệu cậu có thể tha thứ cho chị ấy được không?”
“Không, cô ấy làm vậy là đúng mà. Cô ấy phản đối lời đề nghị của tôi là một điều đương nhiên thôi.”
Melissa là người mà tôi cần thuyết phục ở đây, nhưng thực sự thì sẽ tốt hơn nếu Alicia cũng nhận thức được thêm nữa.
Giây phút mà tôi nghĩ vậy-
“Mình đoán cũng đúng là vậy. Mình không thể trả lời mà không nghe mục đích của cậu trước được. Vậy Cyril, mục tiêu của cậu… không, mục tiêu của Sophia-sama là gì vậy?”
Alicia dường như đã nhận ra mục tiêu của tôi có liên quan đến phe phái. Dù phiên bản trong game có lớn hơn ba tuổi so với cô hiên tại, điều này làm tôi ngạc nhiên vì ngay cả khi đó cô đáng nhẽ cũng không quen với mấy chuyện thế giới cả.
“Oh, cậu nghĩ mình sẽ không nhận ra sao?”
“…Hãy thứ lỗi cho tôi.”
Sẽ rất thô lỗ nếu đồng ý với những lời của cô nên thay vào đó tôi chỉ xin lỗi. Tuy nhiên, trái với dự tính của tôi, Alicia lại đột nhiên bật ra một tiếng cười.
“Cyril à, cũng ổn thôi mà, đừng lo về nó. Mình chỉ nói sự thật đêm qua mà thôi. Đúng hơn thì mình mới là người nên xin lỗi mới phải. Hẳn đã có rất nhiều thứ xảy ra do mình đã yêu cầu cậu điệu nhảy đó…”
“Oh, tôi hiểu rồi…”
Hành vi của Alicia rõ ràng đã khác so với hôm qua. Hành động của cô khi đó rõ ràng là hiện thân của những lý tưởng phe thường dân. Ấy thế mà, người quản gia mà cô mời khiêu vũ lại phục vụ cho con gái Hầu tước, người bị nghi ngờ là một tinh hoa.
Một số người dường như coi đó như là Alcia đang cố phá hủy phe tinh hoa, nhưng những người khác sẽ coi rằng người quản gia đang quyến rũ cô để phá hủy phe thường dân.
Không lấy gì làm lạ khi Melissa lại cẩn trọng với tôi như vậy.
“Vậy Cyril, sao cậu lại muốn tham dự bữa tiệc vậy?”
Alicia chán nản cúi xuống và hỏi sao tôi lại muốn tham dự bữa tiệc trà, không phải sao tôi lại muốn làm quản gia riêng của cô ấy. Thái độ và những lời của cô ấy cứa sâu vào trái tim tôi.
Tuy nhiên- không, đó chính xác là lý do… tôi không thể nói dối cô ấy được.
“Tôi cần liên lạc với Libert sớm nhất có thể. Điều này là để tôi có thể báo cho anh ta biết tiểu thư không có thù địch với anh ta.”
Có phải sự thật rằng tiểu thư không phải một tinh hoa hay việc tôi sẵn sàng thẳng thắn để lộ chuyện này đã khiến họ ngạc nhiên? Có lẽ là cả hai. Hai người họ tròn mắt nhìn tôi.
“...nói cách khác, cậu muốn nói với anh ấy rằng Sophia-sama không phải là một phần của phe tinh hoa đúng không, Cyril?”
“Đúng, phải vậy. Tiểu thư không có ý phân biệt với thường dân chút nào cả.”
“Nếu đúng thế, vậy sao cậu lại nói với mình chuyện đó?”
“Có nhiều lý do… có mà nếu phải kể một cái, thì đó là vì tôi đã quyết định ngài là một người mà bản thân mình có thể tin tưởng, Alicia-sama.”
“C-cậu tin tưởng… mình sao?” [note29665]
Bên cạnh Alicia- người đang đỏ bừng cả hai má, Melissa chỉ biết thở dài. Cô ấy hẳn đang phàn nàn là tiểu thư của cô thật quá dễ dãi.
Nhưng tôi không chỉ nói thế. Nữ chính trong game không nghi ngờ gì là một nhân vật tốt, và tôi đã đoán định Alicia hiện tại này đây cũng như thế.
Đó là lý do tôi sẽ sàng giao phó bí mật này cho cô ấy.
“Tôi sẽ nói lại một lần nữa. Cả tiểu thư lẫn tôi đều không có khả năng ủng hộ tinh hoa. Thế nên hiện giờ Sophia-sama đang bị hiểu lầm, làm cho việc liên lạc với Libert càng trở nên cần thiết hơn.”
“… nói ngắn gọn, cậu đang nói rằng cậu muốn dùng mình cho lợi ích của Sophia-sama sao?”
Đôi mắt xanh của Alicia dường như có thể nhìn vào sâu thẳm trong trái tim tôi vậy.
Nên tôi lập tức thừa nhận, “Đúng thế,” mà không rời mắt khỏi cô ấy. Trước câu trả lời đó, Melissa bộc lộ sự tức giận đã kìm nén bấy lâu và nói, “Đừng có đùa với-“
Tuy nhiên, chính Alicia là người đã ngăn cô lại.
“Bĩnh tĩnh lại đi, Melissa.”
“Nhưng tiểu thư, không phải cậu ta vừa nói rằng bản thân sẽ lợi dụng ngài hay sao?”
“Không phải từ đầu đã hiển nhiên vậy rồi sao? Và Cyrill cũng không hề có ý che dấu nó.”
“Đúng thế… nhưng tôi không nghĩ vấn đề ở đây là cậu ta có che dấu nó hay không.”
Melissa bắt đầu phàn nàn trong khi trách mắng cô ấy, nhưng Alicia kết thúc chuyện đó và quay lại phía tôi.
“Cyril này, vì cậu đang lợi dụng tình cảm của mình, vậ không phải chỉ là công bằng nếu mình cũng dùng mục đích của cậu cho mục tiêu của mình sao?”
Tôi đã mất cảnh giác bởi câu trả lời của Alicia, nhưng tôi sẽ không định phủ nhận rằng bản thân đang lợi dụng cô ấy nên đã đồng ý và nói rằng chuyện đó cũng ổn.
“Trong trường hợp đó thì… đây là quy định của mình. Cậu hãy đi cùng mình nhưng không phải với tư cách là quản gia riêng mà đối tác của mình. Chỉ mỗi lần này thôi cũng được. Nếu cậu có thể đồng ý với chuyện này thì mình sẽ đưa cậu tới bữa tiệc.”
“Gì cơ? Không, chuyện đó có chút…”
“Cậu đã đóng vai trò đối tác của Sophia-sama trước đây rồi phải không? Nên đáng nhẽ phải không có vấn đề gì với chuyện cũng làm thế với mình chứ. Hay cậu đang nói... rằng cậu muốn từ bỏ việc tham dự bữa tiệc của Libert?”
Sau đó Alicia nghiêng đầu và cười như bản thân cô đang rất vui vậy.
…chỉ là tôi phải giải thích chuyện này ra sao với tiểu thư đây?
----------
28/1/2021 6:52 PM
Maus: T chỉ biết thành thật chia buồn với main thôi, chúc may mắn nữa :V