Trans: Kdun
Chúc ngày mới tốt lành ^^
----------------------------------------------------------------------------------------------------
Chỉ riêng chiều cao của anh ta cũng đã xấp xỉ 1m90.
Anh ta mặc một bộ trang phục chỉnh tề, sự hiện diện gần như đạt tới ngưỡng hoàn hảo. Một vẻ ngoài bắt mắt có thể dễ dàng tác động tới bất kỳ ai. Một tỉ lệ vàng hoàn hảo được phô ra từ sự hiện diện và trang phục của anh ta.
…Deculein von Grahan-Yukline.
Không có một khoảng trống hay sai sót, đến mức mà nó còn có thể được coi là chuẩn mực của thứ gọi là “Lễ Nghi Của Quý Tộc”. Sự tao nhã chảy qua từng bước đi, từng lời nói, từng biểu cảm, hiện diện trong mọi cử chỉ của anh ta.
“Tên khốn đó…”
Nhưng cái vẻ ngoài hào nhoáng đó có vẻ như cũng chả hơn gì một “cái vỏ bọc khó ưa” tới một vài, hay đúng hơn là “nhiều” vài người.
“Sigh…”
Ifrin Luna. Ngay sau khi Deculein xuất hiện, sự giận dữ trong cô lập tức tuôn trào.
Không chỉ lời nói, mà hành động của cô cũng tràn đầy sự thù hận. Cô siết chặt nắm đấm đến mức bàn tay phải nhỏ máu và cắn mạnh vào phần môi dưới trong sự phẫn nộ.
Hắn ta đã tước đoạt di sản của cô, những thành tựu mà đáng ra phải là của cha cô và khiến cho ông phải tuyệt vọng mà tự sát.
Người dân ca ngợi Deculein với danh hiệu “Thiên tài của ngôn ngữ Vòng Tròn Ma Thuật” nhưng danh tiếng của hắn là nhờ hoàn toàn vào thành quả của cha cô…
[…Chú ý.]
Một viên đá ma thuật đang khuếch đại giọng nói của Deculein.
[Tôi xin được bắt đầu bài diễn thuyết của mình.]
Hàng trăm người đang lấp đầy nơi khán phòng rộng lớn. Deculein lướt ánh mắt qua những con người đang ngồi ở bên dưới hắn. Một ánh mắt sắc bén như lưỡi dao.
Cô thật sự chỉ muốn rút dao ra rồi đâm ngay vào hai con mắt đó của hắn.
“Tên rác rưởi ấy…”
Tuy nhiên, giờ vẫn chưa phải lúc.
Deculein là kẻ thù mà cô luôn muốn tự tay giết chết. Đó là lí do duy nhất khiến cô quyết định đăng ký vào Tháp Viện, nhưng nếu giết hắn thôi thì cô sẽ chỉ còn lại sự hối hận.
Cô ấy đã chờ đợi ngần ấy thời gian, vậy nên sẽ chẳng có vấn đề gì nếu như chỉ chờ thêm một chút nữa.
[Hân hạnh được gặp mọi người]
Nhưng mà…có lẽ là cô nên tạo ra một chút rắc rối cho hắn. Trong đầu chợt nảy ra một ý tưởng, Ifrin cười một cách ngây thơ và kéo chiếc mũ trùm đầu xuống.
*******
…Tôi thấy cả trăm con người đang ngồi trong khán phòng rộng lớn này. Đôi mắt của họ khá nặng nề và ánh flash của những chiếc máy ảnh cổ đang khiến tôi chóng mặt.
Tôi đang đứng trước tất cả những thứ đó một mình.
Cơ mà, cũng thật lạ.
Tôi lại chẳng thấy căng thẳng một chút nào.
Như thể những thứ này là lẽ đương nhiên.
Như thể trong suốt cuộc đời, việc này đối với tôi là quá đỗi bình thường, sự chú ý này không phải là áp lực mà nó giống như một đặc quyền vậy. Dòng máu quý tộc trong tôi đang cảm thấy hưng phấn vì nghĩ rằng nó là người được chọn.
“…Hân hạnh được gặp mọi người. Tôi là Deculein của gia tộc Yukline.”
Vậy nên tôi chỉ thong thả bắt đầu bài diễn thuyết.
Khởi đầu của bài diễn thuyết là dòng đầu tiên của bản thảo và cũng là phân cảnh đầu tiên giới thiệu đến người chơi đến với nhân vật gọi là Deculein.
“Tôi là Giáo sư chuyên ngành của Tháp Viện Hoàng Gia và là một Ma Thuật Sư mang Cấp Bậc “Monarch” với Đặc Tính là Nguyên Tố. Không quan trọng là Nguyên Tố Nước, Gió, Lửa hay là Đất thì cũng không có gì khác biệt.”
Đây là một giọng nói mang lại một cảm giác say sưa cuốn hút người nghe.
“…Như đã biết, hầu hết các loại Ma Thuật đều được chia thành 3 “Đặc Tính” và 9 “Phân Loại”. Đặc Tính bao gồm Nguyên Tố, Khởi Nguyên và Vật Chứa. Các Phân Loại thì bao gồm Triệu Hồi, Tinh Linh, Tàn Phá, Hỗ Trợ, Kiểm Soát, Thao Túng, Âm Điệu, Ảo Giác và Chuyên Hoá.”
Tôi chỉ nói theo những gì được ghi trong bản thảo.
Nhưng dù vậy, thì tôi vẫn đang tập trung hết toàn bộ hơi thở và sự chú ý vào nó. Đây là một phần của Đặc Điểm “Thị Uy Tao Nhã”.
“Vì vậy, một Ma Thuật Sư sẽ chỉ có thể đạt được thành tựu nếu tập trung vào Đặc Tính và Phân Loại phù hợp với họ.”
Khi nói xong, tôi liền búng ngón của mình.
Tạch!
Với một âm thanh êm tai, những ánh đén trong khán phòng liền vụt tắt và các Vòng Tròn Ma Thuật dần lấp đầy không khí.
“Sự hoàn thiện và giải phóng của Mana. Đó chính là nền tảng để tạo ra thứ gọi là Ma Thuật. Vì lẽ đó, nên một người mới cần phải có được sự hiểu biết nhất định về Vòng Tròn Ma Thuật thì mới có thể thi triển thành công một Ma Thuật. Giờ thì, xin hãy nhìn vào Vòng Tròn Ma Thuật ở phía trên."
Tôi dừng lại một lúc, để cho các khán giả có thể quan sát kỹ Vòng Tròn.
Ở ánh nhìn đầu tiên, thì nó sẽ trông giống như một hình tròn được tạo nên cùng với vô số các đường thẳng lẫn cong, nó trông cũng tương tự với hình phân dạng. [note38527]
“Vòng tròn này được tạo nên với 68 nét vẽ đã bị bẻ cong, và mana sẽ được tập trung ở phần trung tâm rồi từ đó giải phóng ra bên ngoài. Những gì được lan toả ở phần trung tâm và bên ngoài là nền móng căn bản của “Tàn Phá” và “Hỗ Trợ”, nhưng ma thuật Tàn Phá phải là một Vòng Phép được vẽ nên bởi những nét thẳng. Vì lí do đó, nên đây là thể thức của một Ma Thuật Hỗ Trợ, kế tiếp…”
Mục đầu tiên xuất hiện trên bảng thuyết trình có tên là “Khởi đầu của Ma Thuật”.
Bài diễn thuyết kéo dài trong vòng 15 phút và tôi vẫn không hề để mất sự bình tĩnh của mình dù chỉ là một khoảnh khắc. Tôi nói những gì viết trong bản thảo trôi chảy đến mức như thể là chúng đang dính thẳng vào miệng tôi vậy.
Kỳ lạ hơn nữa là – Tôi hoàn toàn “hiểu” mọi chi tiết được viết trong bản thảo mà tôi mới thấy ngày hôm nay.
“…Đây chính là cách mà Vòng Tròn Ma Thuật hình thành. Tuy nhiên, nếu như Mana mới là thứ cốt lõi tạo ra Ma Thuật vậy thì liệu việc tìm hiểu về Vòng Tròn Ma Thuật có còn cần thiết hay không?”
Từ đây sẽ là về “Cách sử dụng Mana”.
Hiện tại, thì khán phòng hầu hết đều là sinh viên thông thường, Hiệp Sĩ hoặc là sinh viên mang đầy khát vọng, những người này đều không phải hoặc chưa phải là Ma Thuật Sư cho nên nên chủ đề này vốn là một thứ nằm ngoài tầm hiểu biết của họ.
“Không. Nó phụ thuộc vào việc bạn đặt Mana ở đâu trên cơ thể.”
Cuối lời nói của mình, Vòng Tròn Ma Thuật ngay lập tức biến mất và hình ảnh về một cơ thể của con người lập tức hiện lên. Trái tim, đầu và bụng là nơi tập trung các luồng Mana màu xanh dương.
“Trước tiên, là “đầu”. Hay nói cách khác, là bộ não. Bạn sẽ rất dễ dàng đề hình dung ra Ma Thuật mà bạn muốn ở trong bộ não, vậy nên, đương nhiên rồi, bạn hoàn toàn có thể thực hiện tạo ra nhiều đường nét và vòng phép hơn. Chính vì lẽ đó, cho nên các Ma Thuật Sư thường ưu tiên việc lưu trữ Mana ở trong bộ não của họ.”
Có lẽ tên này cũng lưu trữ Mana ở trong đầu của hắn.
Con số được hiển thị là “3375”
Nó cũng không nhiều đến thế. Tôi nhớ là tôi đã từng nhìn thấy một nhân vật được đặt tên nào đó sở hữu lượng Mana “Cơ Bản” lên tới con số là tận “30000” cơ.
“Tiếp theo, là “trái tim”. Trái tim là nơi sẽ bơm máu cho toàn bộ cơ thể, vậy nên Mana được lưu trữ ở trong trái tim sẽ được lan toả dễ dàng dàng hơn. Tuy nhiên, nó lại rất khó để có thể được giữ yên ở một chỗ. Vì thế nên, trái tim là nơi thích hợp cho các Hiệp Sĩ lưu trữ Mana của họ hơn là các Ma Thuật Sư.”
Tôi nói chậm rãi và dễ hiểu nhất có thể để cho mọi người trong khác phòng có thể nắm bắt được toàn bộ nội dung của bản thảo.
Tôi thực sự rất kinh ngạc vì “Thông Hiểu” đã giúp cho bài diễn thuyết trở nên rất dễ dàng.
“Cuối cùng, là “bụng”. Hay nói đúng hơn, là phần bụng dưới. Tại khu vực này thì cả ở về mặt bên trong lẫn mặt bên ngoài đều được hoà hợp với nhau, vậy nên đây là một khu vực phổ thông dù cho bạn là một Hiệp Sĩ, Ma Thuật Sư hay là người bình thường.”
Sau khi giải thích xong, tôi bỗng nhiên kiểm tra đồng hồ của mình, 40 phút đã trôi qua.
“…Điều tôi muốn nói rất đơn giản. Sự nỗ lực đương nhiên là rất quan trọng. Tuy nhiên, nếu không có đủ tài năng, thì bạn cần phải cân nhắc thật kỹ. Tài năng không phải là thứ được trao đến cho tất cả mọi người, vậy nên phần lớn các bạn cần phải lựa chọn thật cẩn thận.”
Tôi suýt nữa thì cười trong khi đọc đoạn đó.
Nếu không có đủ tài năng, thì bạn cần phải cân nhắc thật kỹ - Điều bạn cần làm là phải lựa chọn thật cẩn thận.
Lời khuyên đó hợp với Deculein đến không ngờ.
“Và…”
Tôi cuối cùng cũng đọc đến cuối bản thảo.
Nhưng câu đó có hơi không hợp lắm.
Tôi tự hỏi rằng là mình có nên nói ra không.
Liệu rằng Deculein thật sự sẽ đọc nó chứ?
Tôi cũng không biết. Nó cũng được viết ở trong bản thảo, vậy nên tôi đoán là hắn sẽ đọc nó.
“Điều cuối cùng, liệu rằng mọi người còn có câu hỏi nào không?”
Chỉ có sự yên lặng.
Vậy là tốt.
“Nếu không vậy thì-”
Sau khi tôi sắp sửa quay đi, nhẹ lòng rằng không có một ai có câu hỏi nào, thì ngay sau đó đã có một người giơ tay lên. Rồi cô ấy đứng dậy khỏi ghế ngồi.
“Thưa Giáo Sư Deculein. Có một loại Ma Thuật bí ẩn nào đó đã xuất hiện trong ký túc xá vào đêm hôm trước. Nó đã được tin rằng là thành quả của ma quỷ, vậy nên nếu Giáo Sư Deculein thật sự là “Thiên tài của ngôn ngữ Vòng Tròn Ma Thuật” thì liệu-”
“Em là một sinh viên của Tháp Viện phải không? Nếu vậy thì, chẳng phải việc xưng tên và giới thiệu trước mới là phép lịch sự tối thiểu hay sao?”
Tôi lập tức ngắt lời. Ở bên trong thì tôi đang rất vội, nhưng tôi vẫn phải phô ra một biểu cảm lịch sự nhất có thể. Tôi trả lời một cách thanh lịch theo bản năng.
“Sao cơ ạ? À vâng, tên em là-”
“Quá muộn rồi. Ta không muốn nhận câu hỏi từ một đứa trẻ thô lỗ.”
Gương mặt của Ma Thuật Sư mặc chiếc áo choàng liền bừng đỏ.
Tôi rất xin lỗi, nhưng tôi không kìm lại được. “Thông Hiểu” hấp thụ một lượng Mana quá lớn.
[Mana: 2005/3375]
Lúc này nó đã ngốn mất tận 1300 điểm.
Sẽ mất rất nhiều Mana để phân tích Vòng Tròn Ma Thuật mà cô ấy đang nói đến, tôi thật sự không muốn làm quá sức. Tôi sẵn đang cảm thấy hơi chóng mặt rồi.
“Đây là kết thúc của bài diễn thuyết.”
Puh-phuhuhuhu-Kuhuhu
Ở giữa những lời bỡn cợt và chế nhạo mà Ma Thuật Sư đó nhận phải. Tôi chỉnh lại ống tay áo của mình.
Tôi cũng chỉnh lại những nếp nhăn xuất hiện trên áo. Khoác lên mình chiếc áo khoác rồi cài cúc lại. Cuối cùng thì, tôi cũng đã hoàn tất bài diễn thuyết và chuẩn bị rời khỏi bục.
“…Nhưng mà!”
Khi tôi vừa quay đi thì một giọng nói ầm ĩ ngay lập tức dội đến. Tôi dừng lại và quay đầu ra phia sau nhìn.
Đó là một nữ Ma Thuật Sư vô danh, cô ấy vẫn đang đứng đó, đưa tay lên không trung và vẽ một Vòng Phép khác trong không khí với Mana.
“Kể cả khi Tháp Viện từ chối phân tích nó, và nói rằng nó chỉ là một tin đồn! Nhưng nếu Giáo Sư Deculein thật sự là một thiên tài, thì em nghĩ là giáo sư sẽ có thể nhận ra được thể thức này ngay lập tức”
“….”
Tôi nhìn vào Ma Thuật Sư cố chấp đó.
Sao cô lại khó khăn với Deculein vậy chứ? Tôi không biết là liệu trong game có một nhân vật nào như thế không, nhưng Vòng Tròn Ma Thuật đó đúng là trông có hơi kì lạ.
Một Vòng Tròn Ma Thuật bình thường không thể chỉ được định nghĩa bởi những đường thẳng hay đường cong, mà nó giống như là hàng ngàn con ký sinh trùng đang sống đan xen lẫn nhau vậy.
Khoảnh khắc mà tôi nhìn vào Vòng Phép đó – Mặc dù không có chủ ý của tôi, nhưng “nó” vẫn tự ý kích kích hoạt.
Như thể là được sơn màu, con ngươi liền chuyển sang màu xanh dương, tốc độ suy nghĩ và tính toán của tôi liền được khuếch đại và thời gian dường như đang trôi chậm lại, tôi ngửi thấy mùi của một thứ gì đó đang cháy như thể là não của tôi đang không chịu nổi áp lực từ mớ thông tin này vậy.
Tất cả chỉ kéo dài trong một khoảnh khắc.
[Mana: 360/3375]
Trong vòng chưa tới một giây, gần như toàn bộ Mana của tôi đã bị rút sạch.
Chỉ từng đó thời gian cũng đủ để tôi phân tích được gần như toàn bộ thể thức của Vòng Phép đó.
[Phân Loại - Ảo Giác: Rào Chắn]
Nếu muốn phân tích sâu hơn, hay nói cách khác, là nếu muốn biết cách để “sử dụng” Vòng Tròn Ma Thuật ấy thì việc đó sẽ ngốn gấp đôi lượng Mana hồi nãy, mà tôi thì lại chẳng có đủ, cơ mà may thay, cô ấy cũng không cần biết điều đó.
Cô ấy chỉ muốn biết danh tính xác thực của Vòng Tròn Ma Thuật đó thôi.
“Hầu hết các sinh viên năm nhất trong ký túc xá đều đang rất cố gắng để phân tích thứ này, nhưng vì đang là kỳ nghỉ, cho nên bọn em không có nhiều sự giúp đỡ từ các Giáo sư và các tiền bối. Vậy nên thưa Giáo Sư, nếu như ngài chịu đưa cho bọn em một chút gợi ý thì điều đó sẽ rất-”
“Ta không cần phải gợi ý cho em. Nó là Ma Thuật Rào Chắn thuộc Phân Loại Ảo Giác. Có vẻ như có ai đó đang cố nhốt các em lại.”
“…Xin thứ lỗi?”
“Vậy thôi.”
Một câu trả lời đầy tự tin.
Ma Thuật Sư dũng cảm đó có vẻ hơi lúng túng, nhưng tôi chỉ rời khỏi khán phòng mà không ngoảnh lại.