Đây là bản dịch phi lợi nhuận, được đăng chính thức duy nhất tại ln.hako.vn và docln.net.
Translator: Lionel
Editor: Lionel
Chúc một ngày tốt lành.
----------------ovOvo----------------
Mặt trời sà xuống ngang đường chân trời. Khu lăng mộ hoang tàn đứng đắm mình trong ánh hoàng hôn. Hơn mười mạo hiểm giả đang ở bên ngoài đợi sẵn khi Hikaru và Lavia quay về.
「Rung chấn vừa rồi là sao vậy? Có vẻ tệ rồi đây.」
「Có thể nó sụp xuống vì nằm dưới lòng đất nhưng...」
「Ta nghĩ là nên giữ khoảng cách cho đến khi lắng xuống đã, phát vừa nãy đúng là kinh khủng mà.」
「Ây, lại có thêm người nữa này.」
Nhóm người ngừng nói chuyện và bối rối khi thấy Hikaru và Lavia bước ra khỏi khu lăng mộ. Mấy đứa nhóc đó làm gì ở đây vậy? Ánh mắt họ biểu thị vậy còn rõ hơn cả lời nói.
「Hở, tôi cứ nghĩ là cậu đã thoát ra từ lâu rồi chứ.」
Nhân viên Hội phụ trách lối vào nhận ra Hikaru.
「Ây ây, đứa nhóc này đã vào hầm ngục và Hội biết việc đó ư?」
「Ừ thì, cậu ta là Hạng E nên đáp ứng đủ yêu cầu thôi.」
「Gì cơ?!」
Nhóm mạo hiểm giả tỏ vẻ ngạc nhiên.
「...」
「...」
「...」
「...」
Hikaru và Lavia vượt qua nhóm người với bao ánh nhìn hiếu kỳ.
「Xem ra ngoài kia thực sự có người dùng tiền để mua thứ hạng đấy hử.」
Một trong những mạo hiểm giả nói với giọng mỉa mai.
「Nhìn tụi nó mà xem, dơ thật đấy. Chắc lại bị bọn Undead dọa rồi chạy trốn khắp nơi rồi.」
「À, đúng thật đấy, nghe hợp lý phết.」
「Thì tụi nó dơ thật mà.」
Mấy tay mạo hiểm giả bật ra một tràng cười. Hikaru thầm thở dài. Chỉ thế thôi, cậu đã quá mệt mỏi để mà đôi co rồi.
「Xem ra chúng ta đoán trúng phóc rồi kìa!」
Nhóm người lại tiếp tục cười. Hikaru đang định ngó lơ nhưng.
「Cậu là người cuối cùng sao?! Cậu có biết chuyện gì đã xảy ra không vậy?!」
Là Gafrasti N. Valves và bạn đồng hành của ông, Aglaia Van Houtens.
「Ngài Valves, ngài không cần nói chuyện với cậu này đâu. Tôi chắc chắn cậu ta chỉ chạy trốn thôi nên không biết chuyện gì đã xảy ra trong đấy đâu.」
Người nhân viên Hội lại gần Gafrasti nhẹ nhàng nói.
Về bản chất thì Hội Mạo Hiểm Giả là một tổ chức độc lập tách biệt với chính quyền, thế nhưng vì cần một số quyền hạn của Vương quốc nên việc nhờ vả quý tộc là điều không thể tránh khỏi.
Trông có vẻ như Gafrasti ở đây là để chất vấn những người ra khỏi khỏi hầm ngục.
「Cậu có thấy một con rồng lao thẳng lên trời không vậy?!」
Nhóm mạo hiểm giả trông ngỡ ngàng và có phần mỉa mai, xem ra không một ai hiểu được chuyện gì đang diễn ra.
Gafrasti tuyệt vọng tìm kiếm câu trả lời nơi Hikaru.
「Gafrasti N. Valves.」
Hikaru nói.
「...Cậu biết ta sao?」
Hikaru lấy cuộn giấy trong túí ra.
Aglaia tiến ra phía trước để bảo vệ ông, xem ra cô nghĩ Hikaru có ý định gây hại.
「Ngươi định làm gì vậy? Cứ thử giở trò rồi coi ta chém ngươi thế nào nhé.」
Aglaia nạt cậu. Gafrasti chỉ bối rối đứng đó há hốc mồm.
「C-C-Cái này...!」
「Ngài Valves?」
Đẩy Aglaia sang một bên, Gafrasti loạng choạng lại gần Hikaru. Ông định túm lấy cuộn giấy nhưng Hikaru thu tay lại.
「Đ-Đưa cái đó cho ta!」
「Thế ông sẽ trả bao nhiêu đây? Bọn tôi đã liều cả mạng sống vì thứ này đấy.」
Bị bất ngờ, Gafrasti thọc tay vào túi áo ngực.
「Hiện tại ta chỉ đang có chừng này thôi! Nhưng nếu cuộn giấy này thực sự là thứ ta tìm, ta sẽ trả cậu gấp đôi!」
Hikaru nhìn chiếc túi da vừa nhận, bên trong là một đồng tiền trắng sáng bóng cậu chưa từng thấy. Là đồng bạch kim.
「Trong này đang có một triệu Gilan đấy nhỉ. Ông định trả cho tôi gấp đôi chỗ này sao?」
Nhân viên Hội tròn mắt khi nghe con số. Hikaru cũng ngỡ ngàng, cậu đã trông đợi ông đưa ra một cái giá khủng nhưng không ngờ nó lại dễ dàng đến vậy.
「T-Thứ lỗi cho ta, thế có hơi thấp quá. Ta sẽ trả cậu gấp mười, mười triệu Gilan.」
Nhân sự phía Hội và nhóm mạo hiểm giả không thể theo kịp cuộc trao đổi mà chỉ đứng đơ như tượng. Đến cả Hikaru cũng sững sờ bởi ông cứ tăng số tiền như không vậy.
Thứ này quan trọng với ông ta đến vậy hử...
Cậu đã mơ hồ đoán được cách Gafrasti sẽ sử dụng cuộn giấy. Quả thật nó có thể sẽ trở thành con át chủ bài của ông.
Còn khoản thanh toán như thế là đã hợp lý. Con số này có thể cao hơn nữa, nhưng thế cũng đồng nghĩa với việc tốn nhiều thời gian hơn để nhận tiền.
「Ngài Valves, cuộn giấy này là thứ ngài đang tìm kiếm sao?」
Aglaia hỏi.
「Đúng vậy.」
Gafrasti gật đầu đáp.
「Được thôi, mười triệu Gilan nghe ổn đấy. Ông gửi vào tài khoản Hội của tôi được không?」
Hikaru lấy thẻ Hội ra nói. Phần chức nghiệp cậu để trống, mọi thứ họ cần chỉ là chi nhánh cậu trực thuộc rồi gửi tiền. Gafrasti ghi lại phần đó.
「Ta hứa là tiền sẽ được gửi. Vậy nên, cuộn giấy đó...」
「Được thôi, ông trả tôi sau cũng được.」
Hikaru tung cuộn giấy khiến Gafrasti hoảng hốt cúi người chụp lấy.
「Đ-Đừng có ném vậy chứ!」
「Với tôi nó là thứ vô dụng, mà dù sao thì tôi cũng không ở lại Vương quốc này lâu đâu.」
Trông Gafrasti như đã nhận ra điều gì đó từ lời của Hikaru.
「...Ra là vậy. Thế cậu biết được đến đâu rồi?」
「Chỉ là đoán thôi. Cơ mà tôi không quan tâm.」
Aglaia đỡ Gafrasti đứng dậy.
「Là vậy sao... Ta muốn hỏi về thứ cậu thấy bên trong mà... Vậy là cậu sẽ rời khỏi Vương quốc hử?」
「Chẳng phải ông cần kiểm tra bên trong cuộn giấy trước đã sao?」
「Không sao hết. Nếu nó thành ra là đồ giả, ta sẽ không chuyển tiền cho cậu nữa. Thế thôi.」
Nghe có vẻ như một triệu Gilan trả trước chỉ là khoản tiền nhỏ với ông vậy.
「Được thôi. Tạm biệt, tôi chắc là chúng ta sẽ không gặp lại nhau đâu.」
Hikaru nói. Cậu đang định rời đi thì bị Gafrasti ngăn lại.
「Chờ đã, cậu định đến đâu vậy? Đừng nói với ta là cậu đang nhắm tới Quinbland đấy nhé.」
Quinbland - Đế quốc hiện đang có chiến tranh với Ponsonia.
「...Tôi cũng chưa thực sự nghĩ đến chuyện đó.」
「Vậy ta có thể nhờ cậu một việc không? Nếu chấp nhận, ta sẽ thêm một triệu vào phần thanh toán của cậu.」
「Là gì đây?」
「Ta muốn cậu đến Liên minh Quốc gia Forestia, gặp một người, và chuyển tin nhắn là...」
Aglaia ngắt lời ông.
「Ngài Valves, ngài có thể liên lạc với họ theo cách thông thường mà.」
「Làm vậy sẽ tốn quá nhiều thời gian, đây là vấn đề khẩn cấp. Ngoài ra thì cậu trai này... À không, mạo hiểm giả này đã biết đại khái tình hình nên chắc chắn người đó sẽ lắng nghe.」
Gafrasti lấy từ trong túi ra một chiếc khăn thêu sặc sỡ.
「Trên đây có tên của ta, cậu có thể dùng nó để chứng minh thân phận.」
「Hừm, tôi nghĩ thế cũng ổn.」
Nhận chiếc khăn tay, Hikaru chấp nhận yêu cầu mà không cần tốn công suy tính. Nhưng dù thế nào thì ban đầu cậu cũng đã định là sẽ rời khỏi Ponsonia, còn sau đó đi đâu thì chưa tính tới.
Liên minh Quốc gia Forestia là một trong những quốc gia tiếp giáp với Ponsonia. Bởi cậu định sẽ đi vòng quanh thế giới nên ghé qua nơi đó cũng không có hại gì, ngoài ra thì Gafrasti sẽ thêm một triệu vào khoản thanh toán nữa.
「Vậy tôi cần tìm gặp ai đây?」
Hikaru hỏi.
「Zofira Van Houtens, Bộ trưởng Bộ Nội vụ và là người đứng đầu Liên minh Quốc gia Forestia, một người phụ nữ tài giỏi.」
Van Houtens... cùng tên gia đình với của Aglaia, nười đang làm vẻ mặt hơi cay đắng bên cạnh Gafrasti.
「Được thôi.」
Hikaru gật đầu. Không quan trọng là ai, nếu cậu chỉ cần gặp mặt thì đấy là một nhiệm vụ đơn giản.
「Thế thôi nhé, tạm biệt... À quên mất.」
Hikaru nói thêm.
「Cái hầm ngục này sập hết cả rồi. Tôi nghĩ thế là đi tong nguồn thu nhập của cả bọn. Tốt hơn hết là các người nên chuyển sang nơi nào đó khác đi.」
Nhóm mạo hiểm giả nhìn nhau rồi vài thành viên lao tới chỗ khu lăng mộ.
* *
Người mạo hiểm giả trẻ tuổi giờ đã ra khỏi tầm mắt. Gafrasti đứng nhìn cậu rời đi rồi bật cười.
「Dù vẻ ngoài chỉ trông như một chàng trai bình thường, thế mà cậu ta lại không ngần ngại mà chấp nhận yêu cầu luôn hử.」
「N-Ngài Valves, chuyện gì đang xảy ra vậy ạ? Cái cậu đó là ai vậy?」
Nhân viên Hội bối rối hỏi. Mọi thứ mà anh ta biết chỉ là Gafrasti đã trao cho cậu trai đó một số tiền khổng lồ.
「Để coi nào...」
Gafrasti tháo cuộn giấy rồi đọc nội dung bên trong. Đấy chính xác là thứ ông đang tìm kiếm.
「Ta muốn nhờ ngài làm giúp một việc này.」
Gafrasti nói nhỏ với nhân viên Hội.
「Là gì vậy ạ?」
「Về phần ghi chép chính thức, ta muốn ngài báo cáo thế này: Mạo hiểm giả Hikaru đã chinh phục hầm ngục Thành Phố Ngầm Của Những Vị Thần Thượng Cổ.」
「...Gì ạ?」
「Ta, sử gia Gafrasti N. Valves, sẽ làm chứng cho việc đó. Cuộn giấy này chỉ có thể lấy được từ nơi sâu nhất hầm ngục này. Có ta đảm bảo.」
「Chờ chút, gì cơ ạ?」
Gafrasti thò tay vào túi áo, thế nhưng số tiền trong đó ông vừa đã đưa hết cho cậu trai khi nãy. Aglaia lấy vài đồng vàng cho Gafrasti, rồi ông lấy số tiền đó đưa cho nhân viên Hội.
「Nhờ cả vào ngài đấy.」
「T-Tôi không thể nhận cái này được.」
「Việc đó sẽ khiến ngài tốn thời gian, hãy cứ nghĩ đây là chi phí xử lý đi. Ta không hề yêu cầu ngài nói dối mà chỉ muốn lan truyền sự thật này nhanh hơn thôi.」
「Ra là vậy, tôi hiểu rồi.」
Người nhân viên Hội tỏ ra phấn khởi với phần thu lợi ngoài dự đoán.
Anh không hề tin lời cậu trai khi nãy nhận là đã chinh phục hầm ngục, nhưng việc có một quý tộc xác nhận là quá đủ để báo cáo lại với Hội.
Thế nhưng không một ai biết rằng chính bản báo cáo ấy sẽ dính dáng đến sự việc gây chấn động cả một quốc gia trong tương lai.
「Đúng như những gì thằng nhóc ấy nói này!」
Một mạo hiểm giả ra khỏi khu lăng mộ hô lớn.
「Lối vào bị chặn cứng rồi! Cứ thế này thì không vào hầm ngục được đâu!」
「Thật luôn?」
「Mọi bản đồ của chúng ta giờ vô dụng hết cả rồi!」
Nhóm mạo hiểm giả bắt đầu náo động.
「Đi thôi.」
Gafrasti nói.
「Vâng thưa ngài.」
Sử gia và Aglaia cùng quay về Root Hubbard.
「Từ giờ sẽ bận rộn lắm đây, dù sao thì chúng ta đang đưa lịch sử thực sự của Vương quốc này ra thế giới mà.」
Ông tự nhủ với bản thân.
Một cơn gió quá lạnh vào tiết đầu hạ thổi qua.
* *
Hồ sơ Hội Mạo Hiểm Giả: Đây là lần đầu tiên cái tên “Hikaru” xuất hiện trong các tài liệu chính thức.
『Hikaru, thành viên Hội Mạo Hiểm Giả Pond trực thuộc Vương quốc Ponsonia, cùng với một người khác đã chinh phục hầm ngục Thành Phố Ngầm Của Những Vị Thần Thượng Cổ. Cậu không thuộc về bất cứ tổ đội nào. Sử gia Gafrasti N. Valves đã làm chứng cho thành tựu này của cậu và đưa ra cuộn giấy chỉ có thể tìm thấy tại nơi sâu nhất hầm ngục. Nội dung của nó sẽ được công khai sau khi hoàn tất quá trình xác minh.
Mạo hiểm giả ấy đã được trao thưởng 11.000.000 Gilan vào tài khoản bởi Hội Nghiên cứu Di tích Hoàng gia Ponsonia.』
Tin tức hầm ngục được chinh phục nhanh chóng lan truyền đến các chi nhánh khác. Với phần lớn mọi người thì đấy chỉ là một thông cáo đơn giản, nhưng ở Pond thì lại khác.
「Chinh phục hầm ngục chỉ bằng hai người thôi á?! Cái quái gì thế hả?!」
Người đầu tiên nhận được tin báo là Unken, người Hội trưởng này đã bất ngờ thốt lên đến mức khàn cả giọng. Các lễ tân là những người tiếp theo được biết tin.
「Cậu đang làm cái gì vậy hả Hikaru?!」
「Ôi chà... thành tựu lớn thật đấy. Không biết bao giờ cậu ấy mới về Pond đây nhỉ.」
Jill và Gloria đều không hay biết rằng cậu vốn đã rời khỏi Vương quốc.
「Tớ biết ngay mà! Cậu ta cũng là người tái sinh!」
Selica Tanoue thuộc nhóm Bốn Ngôi Sao Phương Đông cũng đã để ý đến cái tên Hikaru.
Một tháng trôi qua mà không có thêm bất cứ tin tức gì mặc cho những người liên quan chờ đợi trong lo âu.
Cậu không quay lại Pond.
Và rồi sự việc gây chấn động cả Vương quốc Ponsonia.
Xuất hiện một quý tộc tự nhận bản thân có đủ quyền thừa kế ngai vàng. Cùng lúc đó Liên minh Quốc gia Forestia lên tiếng nghi hoặc về độ chính thống của Hoàng gia Ponsonian đương thời. Điều này đã ảnh hưởng đến cuộc chinh phạt đang trên đà thắng thế của Ponsonia với Đế quốc Quinbland.
Sử sách trong tương lai không hề ghi chép lại việc một chàng trai và cô gái ấy là người khởi đầu những sự kiện này.