Đây là bản dịch phi lợi nhuận, được đăng chính thức duy nhất tại ln.hako.re và docln.net.
Translator: Lionel
Editor: Lionel
Đọc truyện vui vẻ nhé mọi người!
----------------ovOvo----------------
Hikaru và Lavia đang rời Thủ đô Hoàng gia trên chiếc xe ngựa.
「Giờ chúng ta đi đâu vậy?」 Lavia hỏi.
「Anh muốn nhận vài yêu cậu thu thập nguyên liệu để lên sớm Hạng E rồi sau đó có thể tiến vào hầm ngục.」
「Anh thực sự thích hầm ngục đến vậy luôn sao?」
「Chỉ là anh thấy hứng thú với chúng thôi.」
Hầm ngục - một thứ không thể thiếu tại thế giới giả tưởng với kiếm và phép thuật, thậm chí còn có cả những trò chơi và tiểu thuyết chỉ liên quan đến hầm ngục nữa. Và ở đó Hikaru cũng không phải lo việc bị người khác chứng kiến khả năng của cậu.
「Em cũng muốn được vào hầm ngục mà đúng không?」 Hikaru hỏi.
「Em ư? Ưm... Nếu đã khăng khăng thế thì, em sẽ đồng hành cùng anh.」
Vuốt ve mắt tóc và xoa xoa phần gáy - rõ ràng là Lavia đang bồn chồn. Hikaru biết phần lớn sách cô đọc ở Thủ đô đều có liên quan đến hầm ngục. Có vẻ cô đã đọc hết toàn bộ chúng trong thời gian họ lưu lại với hy vọng sớm được thám hiểm hầm ngục.
「Vì chúng ta vẫn còn thiếu kinh nghiệm nên tạm thời lúc này hãy đi săn quái vật thôi.」
Sáng nay họ bắt chuyến xe sớm nhất đi đường vòng hướng đến Pond, điểm đến là cánh rừng gần cái hồ cậu gặp Paula và đánh bại con Goblin thủ lĩnh. Mục tiêu của cậu là vào sâu hơn trong rừng để kiểm tra vài thứ.
* *
Hikaru giải thích kế hoạch hành động cho Lavia.
「Đầu tiên chúng ta sẽ lẻn đến gần mục tiêu, rồi sau đó là tấn công.」
「Cả hai chúng ta sao?」
「Anh sẽ là người duy nhất tấn công, em chỉ việc nắm tay và theo sát anh thôi.」
「Đã rõ.」 Lavia trả lời mà không đắn đo.
Lavia hoàn toàn tin tưởng vào khả năng của Hikaru dù cậu vẫn chưa hề giải thích chi tiết về kỹ năng Ẩn Thân mình sở hữu.
Hikaru muốn thử nghiệm vài thứ, đầu tiên là tính năng Tổ đội. Cậu biết các mạo hiểm giả thường lập Tổ đội nhưng nó cũng chỉ như tuyên bố với Hội là họ sẽ làm việc cùng nhau, ngoài ra thì không có gì hơn. Các thành viên không hề nhận thêm bất kỳ hiệu ứng tăng cường nào khi tham gia Tổ đội.
Thứ Hikaru tò mò là về Cấp Linh Hồn. Trị liệu sư trong Tổ đội luôn ở tuyến sau mà không trực tiếp chiến đấu nhưng vẫn có ngưới với Cấp Linh Hồn cao. Vậy họ đã lên Cấp bằng cách nào? Trận chiến giữa Hikaru và Lawrence thực sự rất khốc liệt nhưng Cấp Linh Hồn của cậu không thề tăng, vậy nghĩa là ít nhất cần phải giết hạ mục tiêu.
「Quào...」 Lavia thốt lên.
Một con Sói Xanh đang thơ thẩn cách năm mét phía trước họ, dù đã rất gần nhưng nó vẫn không hề phát hiện hai người. Con quái vật chỉ đơn giản ve vẩy đôi tai trong khi đánh hơi bụi cây mà không thèm quan tâm đến thế giới xung quanh.
「Suỵt, im lặng nào.」 Hikaru thì thầm.
「X-Xin lỗi.」
Họ chậm rãi tiến đến gần con Sói Xanh. Một nhát đâm vào gáy bởi cây Dao Găm Cường hóa của Hikaru đã đưa con sói về với ngàn thu.
「?!」
Sau đó Lavia rùng mình. Hikaru nhanh chóng nhổ loại thực vật đặc biệt với tên gọi Rêu Sói khỏi lưng con quái vật. Có một yêu cầu thu thập loài sinh vật chỉ sinh trưởng duy nhất trên lưng Sói Xanh này.
Hikaru dẫn Lavia tỏ vẻ lúng túng rời khỏi xác con quái vật, có một đám Sói Xanh khác đang tiến lại gần.
「Cấp của em tăng lên rồi sao?」
「Em nghĩ vậy.」
Cấp Linh Hồn tăng lên là một hiện tượng được nhiều người biết đến. Sau khi kiểm tra Bảng Linh Hồn của Lavia, quả thực Cấp của cô đã tăng.
【Bảng Linh Hồn】 Lavia
Tuổi: 14
Cấp: 7
Điểm: 1
Lavia không làm bất cứ gì nhưng Cấp Linh Hồn của em ấy vẫn tăng lên, vậy nghĩa là vì cả hai đang trong Tổ đội sao? Mình nghĩ ở thế giới này có tồn tại khái niệm “Tổ đội” nhưng sao lại không có bất cứ thông tin nào chứng minh điều này vậy chứ?
Hikaru suy xét vài khả năng.
Một là không có nhiều nghiên cứu được thực hiện vì Cấp Linh Hồn Hồn không thực sự được coi trọng.
Hai là phương pháp tư duy khoa học gồm quan sát, thực nghiệm và kết luận không được áp dụng ở thế giới này.
Ba là tính năng “Tổ đội” chỉ khả dụng trong điều kiện vô cùng hạn chế với rất ít những tiền lệ.
Hikaru có cảm giác là tất cả những điều trên, nhưng hôm nay hai người đến đây không phải để tìm lý do có quá ít thông tin về Tổ đội. Biết được Cấp của Lavia có thể tăng lên chỉ nhờ ở gần cậu trong trận chiến đã là quá đủ rồi.
Cậu quyết định sẽ giữ lại điểm phòng lúc khẩn cấp.
「Tiếp theo chúng ta sẽ thử dùng phép thuật, chuyện gì sẽ xảy ra nếu em cố ép bản thân đến giới hạn?」
「Em sẽ bị mất ý thức.」
「Vậy lúc tỉnh dậy em cảm thấy thế nào?」
「Đúng là thảm họa, nhưng trước giờ vẫn chưa có ai chết... Em nghĩ vậy.」
「Hiểu rồi, lúc trước em có nói là mình có thể dùng Hơi Thở Lửa ba mươi lần liên tục nhưng cũng không phải con số chính xác nhỉ? Đó chỉ là ước lượng thôi ha.」
「Đúng vậy.」
「Thế thì thí nghiệm tiếp theo của chúng ta sẽ là xác định giới hạn ma lực của em.」
Đây là điều cần thiết nếu hai người muốn tiến vào hầm ngục.
Kỹ năng đặc biệt của mình là Ẩn Thân và Lavia lại là phép thuật lửa, hai thứ này thực sự không ăn khớp với nhau lắm nhỉ.
Sử dụng phép thuật sẽ thu hút sự chú ý của kẻ địch. Hai người không có khả năng trị thương nên nếu Lavia bất tỉnh vì sử dụng phép thuật quá độ, lúc đó Hikaru buộc phải cõng theo cô, và như vậy sẽ làm giảm khả năng di chuyển của cậu.
「Nhưng giờ không có quái vật nào quanh đây để thử cả, có lẽ chúng ta chỉ việc chọn ngẫu nhiên một mục tiêu khác thôi.」
Dùng mặt trời làm định hướng, hai người dạo bước qua khu rừng. Họ phải cẩn thận chú ý vì vị trí mặt trời sẽ thay đổi theo thời gian. Càng vào sâu trong rừng, quái vật sẽ càng mạnh, đã đến lúc để kiểm chứng điều đó rồi.
「Hửm?」
Hikaru phát hiện một mục tiêu hoàn hảo để Lavia sử dụng phép thuật.
「Em có thấy chỗ kia không?」
「Là khu định cư của Goblin sao?! Đây là lần đầu tiên em được thấy luôn đó!」
「Anh không nghĩ có một cô con gái Bá tước nào khác lại tỏ ra thích thú khi thấy một khu Goblin định cư thế này đâu.」
「Là cựu con gái Bá tước.」 Lavia đính chính lại.
Khoảng một trăm mét trước mặt hai người là khoảng trống cây đã bị Goblin đốn hạ. Chúng dựng những căn nhà đơn giản bằng số cây mình đã chặt. Số lượng tất cả vào khoảng năm mươi đến một trăm, nhưng Hikaru khó chắc liệu chúng có thuộc về cùng bộ tộc cậu chạm trán khi trước hay không.
Khu định cư đó rộng tương đương một sân điền kinh trong nhà, nơi này trông thật bình yên với khung cảnh chúng nướng thịt, một số thì thổi sáo và vài ba tên nhảy múa. Nhưng xuất hiện ở một góc là chiếc xe ngựa của con người đã bị phá hủy với những mảnh quần áo rải rác xung quanh. Có vẻ tất cả đều đã bị giết hại.
「Em ở lại đây được không? Vài phút nữa anh sẽ quay lại.」
「Sao cơ?」
「Anh muốn kiểm tra xem có ai ở đó hay không đã.」
「...」
Lavia trông có vẻ lo lắng. Cô không muốn bị bỏ lại một mình ở cái nơi như thế này, nhưng nếu đi theo thì có thể sẽ phải chứng kiến những cảnh tượng kinh hoàng. Rốt cuộc Goblin thường bắt cóc phụ nữ và khiến họ sinh đẻ cho chúng. Có khả năng ai đó đang bị giam giữ ngay lúc này vì chúng đã giết những người khác.
「Anh sẽ chạy đến đó rồi quay lại ngay thôi.」
「Vâng.」
Lavia lùi khỏi Hikaru rồi cúi người sau cái cây, như thế cô sẽ không dễ bị phát hiện.
Mà đám Sói Xanh vẫn có thể phát hiện em ấy, mình muốn tìm thứ vật phẩm ma thuật có thể che giấu hiện diện cho Lavia. Có tồn tại thứ đó không nhỉ? Ô đúng rồi, Công chúa Kudyastoria cũng có một cái mà nhỉ.
Hikaru bắt đầu chạy. Một điểm Sức Mạnh và hai điểm Bộc Phát Sức Mạnh cũng đâu phải đùa. Dù không không cố gắng nhưng cậu vẫn có thể chạy một trăm mét trong vòng mười giây. Đám Goblin thậm chí còn không để ý mấy cây cỏ đung đưa khi cậu lướt về phía trước.
Không có Goblin thủ lĩnh nhưng có vài con lớn hơn đám còn lại.
Goblin thủ lĩnh có thể cao vượt quá hai mét. Ở đây và kia có vài con lớn hơn vào khoảng một mét rưỡi, chỉ hơn một cái đầu so với bọn Goblin bình thường.
Vẫn chưa có dấu hiệu người sống sót.
Lẫn giữa đống thịt trên đống lửa là mấy cánh tay con người. Hikaru quay đi cố kìm cơn buồn nôn đang chực trào lên.
Kiểm tra bên trong nào.
Đang là ban ngày nhưng Hikaru vẫn lao thẳng qua, cậu không thể tốn thêm thời gian trong lúc Lavia vẫn ở một mình. Cậu băng qua khu quảng trường rộng mở hướng thẳng tới chiếc lều đóng kín. Đám Goblin đang ngủ. Căn buồng trống. Kho lưu trữ.
Không có ai ở đây cả.
Quanh đây không hề có con người, Hikaru thấy vô cùng nhẹ lòng. Sẽ ra sao nếu có phụ nữ bị lũ Goblin khiến mang thai? Cậu sẽ phải làm gì? Nếu cô ấy muốn được chết, liệu cậu có thể xuống tay không?
Mình vẫn chưa có đủ gan để làm việc đó.
Nếu tìm và phát hiện ai đó, cậu sẽ phải đưa ra quyết định.
Có thể sẽ tốt hơn nếu hai người rút lui khi thấy nơi này, tất cả cậu cần làm sau đó là báo cáo lại với Hội Mạo Hiểm Giả. Sau đó họ sẽ xử lý việc này, cậu không việc gì phải làm bẩn tay mình cả.
Nhưng nếu... Nếu cậu tìm thấy ai đó, vậy lúc đó phải làm sao? Liệu cậu sẽ giết họ? Hoặc là cứu giúp rồi sau đó chăm sóc nạn nhân? Hay là cậu chỉ việc quay đi và chạy?
Chán nản bợi sự thiếu suy nghĩ của bản thân, Hikaru quay về chỗ Lavia. Cô không hề di chuyển và vẫn cúi thấp người như lúc trước.
「Mừng anh trở lại.」
Với khóe mắt ngấn lệ, cô đã sợ hãi. Hikaru ôm chầm lấy cô mà không cần nghĩ.
「Oái... Hikaru?」
「Anh xin lỗi, hẳn là em sợ lắm.」
「Anh chính là người đã bảo em chờ ở đây đó, đồ ngốc.」
「Anh biết, anh đúng là tên ngốc mà.」
Hikaru cũng đã sợ hãi. Cậu ôm cô để giấu đi cảm giác của bản thân. Lúng túng bởi hành động bất ngờ này, Lavia cũng ôm lấy cậu. Họ không di chuyển trong một lúc, tìm kiếm sự bình yên trong cái ôm của đối phương.
* *
「Được rồi, đến lúc thử phép thuật của em rồi.」
「Giờ anh ổn chưa vậy Hikaru?」
「...Đến lúc thử phép thuật của em rồi.」
Xấu hổ khi nhớ lại cảm lo sợ của bản thân, Hikaru cao giọng tự lặp lại chính mình.
「Em có thể tấn công từ chỗ này không?」
「Dùng phép thuật lửa sao? Vẫn hơi xa quá, em cần thu hẹp khoảng cách lại khoảng một nửa nữa.」
「Được thôi, cứ việc kéo tay anh khi vào tầm tấn công, anh muốn em sử dụng loại phép thuật mạnh nhất có thể.」
「Anh có chắc không thế?」
「Và nhớ đổi Chức nghiệp trong Thẻ Linh Hồn cùa em thành Thần Tinh Linh Lửa: Pháp Sư Lửa nữa nhé.」
「Thật đấy, anh có chắc không?」
「Tất nhiên rồi. Biết được sức mạnh tối đa của em sẽ giúp ta có nhiều chiến thuật hơn khi khám phá hầm ngục mà.」
「...Em hiểu rồi.」
Phản ứng đầy chán nản của Lavia đè nặng lên tâm trí Hikaru.
「Anh xin lỗi, em thức sự không phải làm vậy nếu không muốn đâu.」
「Không, không phải vậy. Nếu muốn trở thành một mạo hiểm giả, em sẽ không thể làm vậy nếu giờ lại tỏ ra sợ hãi. Em sẽ làm.」
「Cảm ơn em. Đúng là anh có nói em sử dụng phép mạnh nhất nhưng, nhớ đừng niệm thứ khiến em không thể di chuyển nhé.」
「Vâng, nhưng đó vẫn là một vòng phép khá lớn đấy, vậy có được không?」
「Ừm hứm, sẽ ổn thôi.」
「Vậy thì, làm thôi nào.」
Hikaru nghĩ Che Giấu Nhóm sẽ có thể che giấu vòng phép thuật, mà nếu lũ Goblin có phát hiện thì cũng khá nhiều cây xung quanh để họ lẩn trốn. Một khi đã che giấu bản thân, hiệu ứng Ẩn Thân sẽ được kích hoạt lại lần nữa.
Siết chặt tay đối phương, họ cùng tiến tới trước. Lavia mím chặt môi. Khoảng năm mét đến chỗ bọn Goblin, Lavia kéo tay Hikaru.
「Em sẽ sử dụng nó từ chỗ này.」
Lavia hít nhẹ một hơi.
「Hỡi Tinh Linh, đáp lại lời triệu gọi của ta. Ngọn lửa dữ dội ta khao khát. Ngọn lửa thiêu đốt sự sống, thiêu đốt mọi tạo vật cùng cả quy luật vũ trụ...」
Hikaru thoáng giật mình, mặt đất đường kính khoảng ba mét xung quanh Lavia bắt đầu rực sáng. Cậu liếc nhìn khu định cư nhưng lũ Goblin vẫn chưa hay biết chuyện gì đang diễn ra, Che Giấu Nhóm đang hoạt động tốt.
「Nhảy múa đi Tinh Linh! Ta sẽ trao đi ma lực của mình, nên hát lên đi Tinh Linh! Lấy lại thế giới đã từng thuần khiết của ta và thiêu đốt mọi thứ hành tro bụi.」
Hikaru chứng kiến cảnh tượng đó trong sững sờ. Một vòng phép khổng lồ khoảng mười mét dần hiện hình trên đầu hai người, từ đó một quả cầu lửa chậm rãi sinh ra.
Trán cậu thấy nóng rực, Lavia cũng đang chảy mồ hôi ròng ròng. Ngọn lửa lớn hơn rất nhiều so với khi cô sử dụng Hơi Thở Lửa. Thứ cậu nghĩ là quả cầu kia bắt đầu gợn sóng, giờ thực tế là nó trông như một con rắn.
Như đã mong đợt, vài tên Goblin bắt đầu chú ý có gì đó lạ thường. Một số chúng la lên khi chỉ vào ngọn lửa, những con khác làm rơi cây xiên thịt đang cầm trên tay và nhiều con đang cố gắng chạy trốn.
「Ngọn Lửa Chân Lý.」