“Anh không chịu đựng nổi nữa~ Ù ú u~”
Trước khi bị triệu hồi vào màn Hướng Dẫn, tôi đang đi bộ trên Tầng 60 Khu dân cư và hát bài nhạc từng nghe qua nhờ một bộ phim.
Trong phim, đó là bản tình ca mang giai điệu ngọt ngào và lãng mạn, nhưng qua giọng hát ‘vịt trời’ của tôi, bài hát nghe khá là thảm thương.
Ai mà nghe tôi hát chắc phải chặn họng tôi ngay và luôn. Bởi tôi bị mù nhạc nặng.
Nhưng tôi không ngừng hát.
Vì nơi đây có mỗi tôi một thân một mình.
Cả thành phố lẫn Khu dân cư đều yên ắng tới nỗi tôi liên tưởng ngay tới bộ phim mà Will Smith đóng, bộ phim “I am Legend”.
Trừ tiếng bước chân và nhạc nhẽo từ mồm tôi phát ra, chẳng còn âm thanh nào nữa.
Một sự tĩnh lặng đến đáng sợ.
Đến cuối cùng thì Will Smith vẫn còn chú chó ở bên. Thật đáng ghen tị.
Đây đúng là lựa chọn tồi. Rốt cuộc tôi vẫn phải chịu đựng.
Ngay lúc đầu, thực ra là ngay từ khi ban đầu, tôi đã đơn độc.
Tại Khu dân cư Tầng 30, việc tôi sống một mình chẳng có gì đáng để ngạc nhiên, do đó tôi không cảm thấy buồn tẻ vì cô đơn.
Lúc đấy tôi còn đang bận quằn quại để lên Tầng dù cho việc đó khổ thấy tía.
Nhưng vào giờ phút này, tôi đã ở Tầng 60, chẳng thể lên được thêm tầng nào nữa.
Chuyện khá là phức tạp, cơ mà nói ngắn gọn ra thì khả năng solo qua Tầng 61 là bằng 0, kể cả dùng mọi cách.
Giống như game ‘Portal’, với nhiệm vụ nhóm, qua màn một mình là điều không thể.
Tôi cần một đồng đội.
Tôi vào quán rượu yêu thích của bản thân.
Tất nhiên cả quán chả có bartender hay một bóng khách hàng nào.
Tôi ngồi ở vị trí quen thuộc và gọi một ly.
[300 điểm đã bị khấu trừ]
Tôi cầm ly rượu vừa mới được đặt lên bàn và búng một đồng xu ra bằng ngón tay cái.
“Đây là tiền boa”
Đồng xu xoay tròn trên không trung, chạm đất, lăn và rồi biến đâu mất.
[Màn thứ 81 sẽ bắt đầu ngay.]
[Thời gian còn lại: 10 phút.]
Rốt cuộc cũng tới!
Cứ mỗi một màn chơi bắt đầu, Người chơi bắt buộc phải tham gia vào Hướng Dẫn, chỉ trừ những người dân sống trong Khu dân cư.
Đó là lí do tại sao mà tôi – tuy được ở tại Khu dân cư an toàn vô đối, lại phải nghe thông báo về màn mới.
Màn chơi mới – Người chơi tham gia cùng cũng sẽ mới, vậy nên làm ơn, hãy để ai đó trở thành đồng minh của tôi đi….
“Mở kênh Cộng đồng”
Để giết thời gian, tôi nhìn qua kênh Cộng đồng.
Điều đầu tiên tôi thấy là….
[Độ khó: Địa Ngục, Diễn đàn (1/1)]
Nghĩa là, ở trong độ khó Địa Ngục, chỉ có mỗi 1 người còn sống và 1 người đang lướt diễn đàn.
Tôi đưa mắt nhìn qua các diễn đàn khác.
Dù đây được gọi là diễn đàn Địa Ngục, nhưng không có nghĩa chỉ có mỗi Người chơi độ khó Địa Ngục dùng được nó. Diễn đàn được dùng để nói về các mức độ, tiện thể biết được số Người chơi trong mức độ ấy.
[Độ khó: Bình Thường, Diễn đàn (42/86)]
Đông ghê, ghen tị thật.
Ngay lúc này, một bài viết mới được đăng lên diễn đàn Địa Ngục.
[Lee Joon Suk, Tầng 90: Hú, Ho Jae hyung. Anh đang chờ newbie à?]
Đấy là Lee Joon Suk, một thanh niên đang quẩy mức độ Khó ở Tầng 90. Tôi hay giữ mối quan hệ thân thiết với Người chơi mức Khó. Chúng tôi trở nên gần gũi nhau hơn khi cùng chia sẻ các mẹo qua màn, hay là cách bọn tôi phát triển các kĩ năng. Người chơi đứng top ở mức độ Khó còn có thể quăng cho tôi vài thông tin hữu ích.
Hiện tại thì Lee Joon Suk đang nhây ở cái thế giới Hướng Dẫn, cho dù cậu ta có nhiều cơ hội để quay về thế giới thực khi lết thêm 10 tầng kế tiếp.
Màn Hướng Dẫn có từ Tầng 1 đến Tầng 100. Chỉ cần Người chơi qua Tầng 100 là sẽ được gửi thẳng về thế giới thực.
Những Người chơi được tăng sức mạnh từ Hướng Dẫn sẽ trở thành ‘Người Thức Tỉnh’ và có thể bảo vệ Trái đất khỏi lũ quái vật.
Người Thức Tỉnh không phải mạnh lên nhờ kinh nghiệm hay huấn luyện gì đó, họ mạnh lên nhờ tăng level như game. Một khi đã rời khỏi thế giới Hướng Dẫn, họ không thể phát triển khả năng được nữa.
Rời khỏi Hướng Dẫn, họ có thể trở nên dày dặn kinh nghiệm và có năng lực hơn, nhưng đấy cũng chỉ có giới hạn.
Việc họ phát triển kĩ năng hay tăng thêm các chỉ số của bản thân là điều bất khả thi.
Đó là nguyên nhân Lee Joon Suk nhây ở thế giới Hướng Dẫn: Mạnh hơn khi rời khỏi Hướng Dẫn, và mạnh nhất khi trở lại thế giới thực.
À thì cậu ta cũng khá ổn lúc trò chuyện cùng tôi. Điều ấy khiến tôi biết ơn và cũng ghen tị thấy má.
[Lee Ho Jae, Tầng 60: Chuẩn. Anh không chắc khi chỉ có mỗi một mống.]
Tôi là Người chơi từ Màn 1. Tôi bị ném đến nơi này mà chả biết thứ gì cả. Tôi thậm chí không biết đây là đâu. Đã thế lại còn mù quáng chọn luôn mức độ Địa Ngục.
Đến Màn thứ 15, gió đã đổi chiều khi vài Người chơi qua được Tầng 100 và lượn khỏi Hướng Dẫn.
Những kẻ thoát khỏi Hướng Dẫn đã nói cho cả thể giới về sự tồn tại của nơi này.
Thực ra cũng tốt. Với những con người vẫn kẹt tại thế giới Hướng Dẫn, họ có thể nhắn tin cho những Người chơi đã qua Tầng 100, nhờ họ gửi tin về cho người nhà hộ để gia đình và bạn bè không phải mắc công lo lắng. Đã thế điều này còn mang đến bầu trời hy vọng rằng: Nếu vượt qua màn Hướng Dẫn, họ sẽ được trở lại thế giới thực.
Cơ mà, có vài Người chơi đã bị bắt cóc bởi những người thuộc thế giới thực để lấy được chút thông tin về thế giới Hướng Dẫn, đại khái là cách sống sót hay có gì nguy hiểm.
Đó mới là vấn đề.
Sự nguy hiểm của mức độ Địa Ngục đã bị phơi bày.
Khả năng qua màn là 0%, khả năng sống sót là 0,01%.
Thằng thần kinh bị ngáo đá mới tham gia mức độ này.
Sau đấy, số lượng newbie tham gia vào mức độ Địa Ngục giảm mạnh.
[Lee Joon Suk, Tầng 90: Hyung, nếu có một newbie, anh muốn dạng kiểu nào?]
Câu hỏi được đấy.
Từ trước tới nay, tôi chỉ mong có ai đó sẽ đến hơn là loại người nào sẽ đến.
Hừm….
[Lee Ho Jae, Tầng 60: À thì, giới tính hay tuổi nào cũng ok hết.]
Chẳng phân biệt phụ nữ hay trẻ em, chỉ cần lên level cái là ai cũng sẽ mạnh thêm.
[Lee Ho Jae, Tầng 60: Quan trọng là sức mạnh tinh thần.]
Giả sử 10 người vào mức độ Địa Ngục, 9 người chắc bị điên rồi.
Khoảng một nửa trong số đấy nên ở trong bệnh viện tâm thần. ‘Bệnh nhân’ là lũ suy nghĩ không được bình thường mà.
Tất nhiên khả năng sống sót của đám này sẽ là 0%.
Nửa còn lại thì chắc là lũ tội phạm hoặc mấy bọn trẻ ranh chuunibyou luôn luôn ảo tưởng và mang đầy lòng tự phụ.
Khả năng sống sót của lũ này là 0.01%
Nhân tiện thì trong 3 loại, tôi cũng là chuunibyou dù không đi học nữa, thế mới khốn nạn.
Cuối cùng là loại xui xẻo. Kiểu như đang đi tàu lượn siêu tốc thì bị triệu hồi ấy. Họ sẽ chết dí với mức độ Địa Ngục khi đang khua tay lên trời.
Như thường lệ, khả năng sống sót loại này cũng là 0%.
Nếu phải xếp hạng thì đây: Lũ người xui xẻo > Trẻ trâu chuunibyou > Bọn tội phạm > Bọn thần kinh.
[Lee Joon Suk, Tầng 90: Anh xếp bọn tội phạm hơi thấp thì phải. Mmmm… Em không hiểu. Tại sao lại vậy hyung ?]
Là một người tốt bụng, tôi đưa ra câu trả lời.
[Lee Ho Jae, Tầng 60: Mức độ Địa Ngục không phân biệt ai với ai. Chỉ có một cách để newbie sống sót. Đó là nghe theo lời anh. Mỗi thế thôi. Nên bảng xếp hạng dựa trên việc ai sẽ nghe lời anh hơn.]
[Lee Ho Jae, Tầng 60: Cơ mà đấy chưa phải yếu tố quan trọng nhất. Yếu tố quan trọng nhất chính là Nghề nghiệp.]
Nghề nghiệp. Nghề nghiệp trong RPGS.
Đại loại như Warrior (Chiến binh), Mage (Pháp sư), Archer (Cung thủ) và Priest (Mục sư).
Sự thật thì Nghề nghiệp chỉ được truyền miệng bởi Người chơi.
Chính xác hơn, đó là thứ vũ khí mà Người chơi chọn khi mới bước vào Hướng Dẫn. Từ thứ vũ khí bắt đầu ấy, lối chơi của họ cũng thay đổi.
Về sau cũng có thể thay đổi vũ khí, nhưng hầu hết Người chơi đều đi theo lối chơi của vũ khí nguyên bản.
[Lee Ho Jae, Tầng 60: Nhất định phải là Warrior. Đấy phải là Shield Warrior (Chiến binh khiên). Không thể sống sót mà thiếu mất cái khiên được.]
[Jung Gi Joon, Tầng 51: Cơ mà Ho Jae hyung có dùng khiên đâu.]
Jung Gi Joon. Cậu ta cũng là Người chơi mức độ Khó như Lee Joon Suk.
[Lee Ho Jae, Tầng 60: Anh mày từng dùng rồi. Hồi đấy…]
Đột nhiên, chủ đề cuộc trò chuyện trở thành câu chuyện về những chuyến phiêu lưu của tôi.
Khi tôi nói về quá khứ bản thân, chúng tôi như trở về những ngày đầu tiên ở thế giới Hướng Dẫn.
Những tháng ngày mở màn với mức độ Địa Ngục.
Dù là tò mò hay chỉ đơn giản tiện tay lướt kênh Cộng đồng khi sắp bắt đầu Màn 81, rất nhiều người đã tụ họp vào diễn đàn.
Vào lúc ấy, một cái tên mới đăng trên diễn đàn.
[Jung Won Sik, Tầng 33: Kể cả thế đi chăng nữa, mày cũng chỉ là thằng thua cuộc nhỉ? Thậm chí mày còn không qua nổi mức độ Địa Ngục cơ mà. Tại sao mọi người lại ưa thằng cha này vậy?]
Tôi đơ người ra khi đọc những dòng chữ trên.
[Goo Dae Ho, Tầng 53: Thiểu năng vl lololol. Người chơi mức độ Dễ mà can đảm phết lol.]
Mức độ Dễ. Nếu là mức độ dễ, dù đã là Tầng 33, chắc hẳn thằng này mới ở trong thế giới Hướng Dẫn, bởi vì tốc độ qua màn ở mức độ Dễ nhanh như tốc độ bàn thờ.
Tôi xoa bóp phần gáy rồi viết tiếp.
[Lee Ho Jae, Tầng 60: Tôi nhớ tên cậu rồi. Không cần biết phải dùng bao nhiêu năm, chỉ cần tôi ra khỏi đây cái, người đầu tiên tôi tìm đến sẽ là cậu.]
Đấy không phải lời đe dọa sáo rỗng. Nếu tôi mà thoát khỏi đây, tôi sẽ tìm thằng cu này.
Nhưng nó không phải thằng đầu tiên như tôi đã viết.
Tôi còn phải ‘thăm hỏi’ 7 thằng cu nữa, trước thằng cu trên.
Thằng cu Jung Won Sik không đăng thêm gì nữa.
[Jung Gi Joon, Tầng 51: Không liên quan lắm cơ mà hyung, anh level mấy rồi?]
[Lee Ho Jae, Tầng 60: 251]
Một loạt bình luận xuất hiện ngay sau câu đấy.
[Lee Joon Suk, Tầng 90: 251? Hyung hơn 200 rồi á? Sao cao dữ vậy?]
[Goo Dae Ho, Tầng 53: Level 251 á lololololololol Phải người không thế? Lololololol.]
[Lee Won Ill, Tầng 17: Lolololol chắc hẳn thằng vừa nãy đang beep ra quần rồi lolololol chả hiểu sao làm cho level 251 tức giận cơ lolol.]
Dù sao nơi này chỉ là thế giới Hướng Dẫn. Không phải mấy game chết chóc giết hết mọi người.
Mục tiêu của nó là thúc các Người chơi phát triển lên. Mỗi tội thằng nào chọn Địa Ngục mới là quái thai. Mẹ nó.
Hệ thống đã nói rõ rằng: độ khó càng cao, độ nguy hiểm, kinh nghiệm và phần thưởng càng lớn.
Hệ thống luôn đúng. Thế đấy.
Sau khi đọc từng đó bình luận, cơn tức giận của tôi giảm đi đôi chút.
Tôi thừa biết tôi trẻ con và nhỏ mọn.
Và tôi luôn thù dai. Chết cũng không quên ôm mối thù.
Tôi mở phần ghi nhớ trên Hệ thống và viết vào đấy cái tên Jung Won Sik.
[Màn 81 sẽ bắt đầu.]
Cuối cùng thông báo Hệ thống – thứ tôi chờ đợi nãy giờ đã xuất hiện. Tôi lặng lẽ nhắm lại mắt.
Làm ơn, hãy có 1 newbie đi…
Tôi bắt đầu cầu nguyện. Cứ như cầu nâng cấp thành công cho một vật phẩm trong game RPG.
Tôi có thể cảm nhận con tim tôi đang đập thình thịch, có thể là vì cơn tuyệt vọng vô cùng của tôi. Đi mà…. Làm ơn….
Cùng với những cảm giác tuyệt vọng ấy, tôi chậm rãi mở đôi mắt.
[Độ khó: Địa Ngục, Diễn đàn (1/2)]
Ơn giời, bạn đây rồi!!!!!!!!!!!