Phong Tình mỉm cười không nói gì. Anh đưa tay lên cởi bỏ vài nút áo cho thoải mái rồi đi lại chỗ cô nói. " Không được.. phút, giây anh cũng không cho phép em được thiếu của anh. Em nghe rõ chưa ?. Đến giờ rồi đi ngủ thôi. Em tính mặc đồ như vậy ngủ sao ? ".
Phong Tình nói rồi nhìn bộ đồ đầm đỏ ôm sát người của cô nói. Ánh mắt của anh khóa chặt bộ ngực no tròn của cô, bất giác anh nuốt nước miếng cái.
Triệu Mẫn nhìn Phong Tình như vậy thì đỏ mặt lên tiếng. " Anh ngủ trước đi em đi tắm chút sẽ vào ngủ sau ".
_" Linh Nhi .. Anh cũng chưa tắm. Hay là chúng ta.. ". Phong Tình chưa nói hết câu thì Triệu Mẫn nhanh chóng nhảy vào nói
_" Không được.. Tình nhân cũng phải có quy tắc, nếu không thì tôi không làm giao dịch với anh nữa ". Triệu Mẫn đỏ mặt nói.
_" Linh Nhi.. Em nghĩ hiện tại quyền chủ động còn thuộc về em à. Nhắc cho em nhớ quyền quyết định tất cả nằm trong tay anh. Nếu em không chịu thì anh về đây. Ngày mai em đợi Khúc Thị được đổi tên đi. Nên nhớ.. anh không nói chơi với em ". Phong Tình khẽ cười sảng khoái không coi ai ra gì nói. Đây mới là Phong Tình, là con cưng của trời, là Đế Vương nắm lấy quyền sinh sát trong tay. Anh làm như không sao cả cầm lấy áo khoác đi về thật.
_" Shit... Khoan đã. Tắm chung thì tắm chung ". Triệu Mẫn nhanh chóng lên tiếng. Cô và anh nghi thức chỉ vợ chồng với nhau cũng đã làm rồi, thì chuyện tắm chung này cũng không tính là lớn lắm.
Lần đầu tiên cô biết thêm bản tính phúc hắc của Phong Tình như vậy đó. Trước kia cô nghĩ Phong Tình là Quân tử đàng hoàng, hóa ra cô đã lầm. Chọc giận anh lên thì vai nào anh cũng nhập vai được. Từ thiên thần cho đến ác quỷ thì vai nào anh cũng diễn xuất sắc thật.
Phong Tình khẽ cười như đoán trước được đáp án. Anh đưa tay bắt đầu lột bỏ từng phụ kiện quần áo trên người trên người anh. Cơ thể sát gái thực thụ dần dần hiện ra trước mặt của cô.
Triệu Mẫn âm thầm nuốt nước miếng cái. Này rõ ràng là Phong Tình cố ý thử lòng cô đây mà. Dáng người hoàn mỹ của anh cứ như vậy hiện ra trước mặt của cô. Lần trước người phát sinh quan hệ, nhưng lại bị mẹ Phong Tình kịp lúc phá đám, nên cô không có cơ hội ngắm nhìn cận cảnh cơ thể của anh. Lúc này chỉ có người thực sự làm mặt cô nóng như lửa đốt. Khỏi soi gương cũng biết mặt cô đỏ đến sắp bốc khói rồi. Đây là trắng trợn khiêu khích sự nhẫn nại của cô mà.
_" Em đi pha nước ấm đây ". Triệu Mẫn nói rồi nhanh chóng bỏ chạy trước khi cô đổ máu mũi vì anh.
Phong Tình nhìn bóng dáng của cô thì mỉm cười. " Để xem em chịu đựng được đến khi nào. Em dám không thích anh sao ?. Chỉ cần em dám ở bên người đàn ông khác thì Anh thề sẽ mua nhà sát bên cạnh nhà em và ngày nào anh cũng lột đồ đi qua đi lại nhà em. Anh sẽ cho em thấy cơ thể hoàn mỹ của anh tức điên lên cho xem ". Anh nói nhỏ câu
Bồn tắm nước nóng cỡ lớn của nhà cô được xả nước xong xuôi đâu vào đó thì cô nhanh chóng nhảy vào trước. Lúc Phong Tình bước vào thì đã thấy cô bên trong bồn tắm rồi. Nhìn cơ thể của cô lúc ẩn lúc hiện dưới làn nước nóng làm cả người anh như có lửa thiêu đốt.
_" Em tắm xong rồi. Anh tắm đi ". Cô ngại quá lên tiếng. Với lấy khăn tăm cỡ lớn tính quấn người đi lên thì Phong Tình như biết ý đồ của cô. Anh đưa tay kéo cô vào người của mình. cơ thể của người gián chặt vào nhau, từng nhịp thở của đối phương cả đều có thể cảm nhận được.
_" Linh Nhi.. Em có biết làm tình nhân là làm gì không đó. Có ai trong hoàn cảnh lãng mạn này mà bỏ chạy như em không ?. Đến tắm cho anh đi. Yên tâm chỉ đơn thuần là tắm thôi. Em muốn nhiều hơn chưa chắc gì anh đã đồng ý mà ". Phong Tình ánh mắt nóng rực nhìn cô nói. Anh cuối đầu cắn nhẹ vào tai của cô làm cả người cô bất giác nổi đầy ai óc. Anh ngồi xuống hồ tắm nước nóng rồi nhắm mắt giang tay ra như ông Hoàng đợi cô đến phục vụ.
Triệu Mẫn liếc mắt nhìn đồng hồ. Gần giờ sáng rồi. Nếu cô còn dây dưa với anh thì biết mấy giờ cả mới được ngủ. Nghĩ vậy cô lại ngồi xuống cầm lấy cái khăn nhỏ lên rồi nhẹ nhàng lướt trên người của anh. Cô liếc nhìn Phong Tình thì thấy anh vẫn nhắm mắt mà không có hành động gì khác thường thì cô mới yên tâm. Nhưng cảm giác mất mát lướt qua thật nhanh làm người khác không kịp nắm bắt. " Triệu Mẫn.. mày lại hy vọng anh ấy nổi thú tính lên và làm gì với mày hay sao. Ái... Thực sự điên thật mà ". Cô âm thầm nghĩ câu.
_" Cái khăn đó làm đau anh. Linh Nhi.. dùng tay của em đi ". Phong Tình không mở mắt ra chỉ nhẹ nhàng lên tiếng.
Chất giọng nam trầm ấm áp vang lên làm cô như trở về thực tại. Cô thấy anh vẫn nhắm mắt thì cũng yên tâm dùng tay của mình nhẹ lướt trên người anh. Cô nào đâu biết anh nhắm mắt là đang cực lực kiềm chế dục vọng đang sinh sôi nảy nở như tế bào ung thư đang nhân bản tính theo từng giây vậy. Anh thừa biết chỉ cần anh mở mắt thì anh chắc chắn sẽ không kiềm chế được dục vọng mà muốn cô ngay lập tức. Phong Tình cảm nhận được bàn tay mềm mại của cô đang lướt trên người mình thì càng kích thích dục vọng của anh nổi lên như điên.
Phong Tình bất ngờ mở mắt ra. Anh quay người ôm chầm lấy cô. cánh tay hữu lực xiếc chặt cô vào người anh như muốn đem cô dung nhập vào xương cốt của anh vậy. Môi anh áp lên môi của cô trằn trọc mút, không phải.. là anh điên cuồng mút liếm mới đúng. Giống như trên đời này không còn thứ gì có thể ngăn cản anh lúc này.
Triệu Mẫn mới đầu còn chút lý trí còn xót lại để phản kháng, nhưng rất nhanh cô hoàn toàn bị sự nhiệt tình của anh và tình yêu xuất phát từ trong tim cô làm cô hoàn toàn chìm đắm trong nụ hôn sâu cực kỳ nóng bỏng của anh.
Phong Tình tạm thời quên hết tất cả quá khứ mà hôn cô thật sâu. Anh giống như đang phát tiết hết cả tình yêu của anh, sự nhớ nhung và những tổn thương cô dành cho anh vậy. Anh nhớ, thực sự rất nhớ mùi hương trên cơ thể cô. Dù cho cô có nói những lời tổn thương anh như thế nào đi nữa, thì cũng không thể thay đổi được sự thật là anh đã yêu cô. Anh yêu cô nhiều hơn bản thân anh từ lúc nào chính anh cũng không biết. Anh rất muốn hận cô, nhưng chỉ cần thấy cô thì anh phát hiện ra là anh mãi mãi không thể hận cô được. Mãi mãi...
Phong Tình đôi mắt lúc này đã nhuộm đẫm màu dục vọng. Anh muốn cô... Muốn cô đến điên lên rồi. Anh gấp gáp rời đôi môi của cô. Anh tham lam lướt nhanh xuống ngực của cô mút liếm. Không đợi cô phản kháng anh đã nhanh như cắt tách chân của cô ra thật rộng. Không nói nhiều lời dư thừa anh ngậm chặt cánh môi nhỏ nơi tư mật của cô. Lưỡi anh đã đi sâu vào âm đạo của cô rồi. Hương vì quen thuộc làm anh như mất hết lý trí mà điên cuồng mút liếm. Khoái cảm ấp đến làm Triệu Mẫn như tỉnh mộng.
" Phong Tình.. Không được. Dừng lại ngay. Chúng ta không được phạm sai lầm lần nữa ". Cô dùng lực cố gắng đẩy anh ra nói. Cô không thể lại cùng anh vượt rào được. Nếu lời của vị Xứ Giả địa ngục nói là thật thì chắc chắn cô sẽ làm thay đổi số mạng con cưng của trời của Phong Tình mất.
_" Suỵt.... Em im lặng đi. Anh biết mình làm gì. Em càng nhúc nhích thì chỉ làm anh mất khống chế thôi. Yên tâm anh sẽ không vào trong em. Anh chỉ cần em giúp đỡ tống xuất cái thứ này ra là được. Nếu em còn nhúc nhích thì chỉ tội chọc cho anh muốn em mà thôi... Đừng nhúc nhích ". Phong Tình nhẹ giọng nói. Anh không buông cô ra ngược lại anh càng ôm chặt lấy chân của cô. Đi đến nước này mà dừng lại được chỉ có thánh mới làm được mà thôi. Người phàm tục thì có mấy ai làm được.
Miệng anh hôn khắp cơ thể cô, nhưng tay của anh lại tự vuốt côn thịt của chính mình càng lúc càng nhanh. Triệu Mẫn không dám nhúc nhích vì phần sợ anh không khống chế được bản thân anh như anh đã nói, phần vì cô không thể dối lòng là cô cũng muốn anh thật. Phong Tình quả thật giữ lời hứa. Anh không cho vào trong cô thật. Anh chỉ dùng tay cho đến khi anh đạt đỉnh và tống xuất dòng chất lỏng ra khỏi thì anh mới thở ra hơi.
_" Linh Nhi.. Đi ngủ thôi. Em muốn ở đây à. Hay là em muốn chúng ta tiếp tục ấy.. ấy... tại đây. Chỉ cần em nói ra Phong Tình em muốn anh thì anh vẫn có thể sẵn sàng phục vụ em tận tình mà. ". Phong Tình khẽ cười nhìn cô ám muội nói.
_" Ai muốn anh chứ. Anh đừng mộng tưởng ". Triệu Mẫn đỏ mặt nói rồi quấn tấm khăn lông lớn bước lên.
Phong Tình mỉm cười đắc ý. Anh cảm giác được là cô thực sự có tình cảm với anh, nhưng lại có nguyên do nào đó ngăn cản suy nghĩ của cô lại và làm cô đối xử với anh trái với lòng mình như vậy. Rốt cuộc là nguyên nhân gì mới khiến cô dối lòng mình như vậy... Anh thực sự không nghĩ ra.
Anh lau khô người thì thấy cô đã đi ngủ. Anh nhẹ nhàng ôm cô vào lòng rồi mới nhắm mắt lại nhẹ giọng nói. " ANH YÊU EM ".
Không nhiều lời hứa hẹn thề non hẹn biển vô nghĩa. Chỉ từ Anh Yêu Em mà Phong Tình nói ra lại làm Triệu Mẫn đang giả vờ nhắm mắt ngủ lại cảm thấy hạnh phúc đến bật khóc. Nước mắt ướt mi, nhưng cô lại không dám khóc thành tiếng chỉ ngậm ngùi câm nín trong ngực của anh. Nhịp tim của anh, hơi ấm trong ngực anh, tất cả thuộc về anh đều được Triệu Mẫn cô âm thầm khắc ghi khoảnh khắc ngọt ngào này vào tim của cô.
" Em cũng yêu anh.. Phong Tình ". Triệu Mẫn trong ngực anh mỉm cười hạnh phúc thì thầm trong đầu câu. Cô giả vờ say ngủ mà ôm chặt lấy anh. Để cho cô sống thật với lương tâm chỉ ngày thôi cũng được. Hậu quả tốt xâu ra sao cô lúc này không dám nghĩ đến. Lúc này Triệu Mẫn chỉ biết đêm nay anh là của cô và cô yêu anh vậy thôi.
Ngày thứ .
Bình minh vừa lên Phong Tình mới giật mình thức dậy. Thấy Cô nằm bên cạnh anh thì anh mới biết đêm qua không phải là mơ. Người con gái anh thích quả thật đang nằm cạnh anh thật. Phong Tình nhìn cô còn đang ngủ say sưa làm anh bất giác thấy hạnh phúc. Ánh mắt nóng rực của anh lướt nhanh trên cơ thể hoàn mỹ của cô. Rồi những vệt máu khô trên nệm ập vào trong mắt của anh làm anh khẽ chau mày.
" Không lẽ Linh Nhi đến tháng hay sao ?. Sao lại có tháng trong ngày này chứ. Vậy thì mình còn làm ăn gì được đây ". Phong Tình lẩm bẩm nói.
Anh không nói lời nào thêm nữa, chỉ nhẹ nhàng đi ra khỏi phòng. Thay đồ xong thì anh lái xe đi đến cửa hàng bách hóa gần nhà cô nhất vừa mới mở cửa. Siêu xe của anh vừa đến làm bà chủ cửa hàng ngạc nhiên. Phong Tình gật đầu chào rồi đi vào lựa băng vệ sinh cho cô. Nhìn gian hàng lớn bán băng vệ sinh đủ các loại làm anh không biết lấy cái nào. Anh nghĩ dù sao cô cũng cần, nên thứ anh đều lấy gói. Rồi anh lại nghĩ cô đến tháng chắc là mệt mỏi lắm, nên anh lại mua thêm rất nhiều vitamin cho cô tẩm bổ. Đẩy xe đi tính tiền mà anh khẽ cười trong hạnh phúc.
Triệu Mẫn mở mắt ra thì đã không thấy Phong Tình ở đâu. Cô mệt mỏi ngồi dậy, càng về những ngày gần cuối cô ngủ dậy thường khá mệt mỏi. Tuy vị Xứ Giả địa ngục kia nói đã đặc ân cho cô không phải chịu đau đớn vì bệnh tật mang lại, nhưng cơ thể này ngày càng yếu dần đi thì cô thực sự cảm nhận được.
_" Két.... ". Phong Tình mở cửa bước vào. Trên tay của anh còn xách theo những thứ linh tinh như cửa hàng di động.
_" Phong Tình .. Anh mua cái gì mà nhiều quá vậy ". Triệu Mẫn kinh ngạc nói.
_" Anh nghĩ em cần nó. Anh không biết em hay sài loại nào, nên anh mua hết về cho em lựa chọn đó ". Phong Tình ngại ngùng cười nói. Rồi anh đổ ra cho cô đống băng vệ sinh lớn nhỏ, từ mỏng cho đến dày rơi lả tả trên người của cô
_" Em cần nó á... Phong Tình anh chưa uống thuốc hả. Sáng sớm anh làm cái gì em không hiểu gì hết ". Triệu Mẫn cầm lên gói băng vệ sinh hàng ngày lên nói. Mới sáng sớm vừa mở mắt mà cô bị Phong Tình dùng băng vệ sinh và nước rửa phụ khoa khủng bố rồi. Cũng may cho anh là người đàn ông cô thích đó, chứ thử là người khác sáng sớm ném băng vệ sinh vào mặt cô thử đi cô x...é xác người đó liền cho coi.
_" Linh Nhi .. Em có chắc em không cần nó hay không ". Phong Tình đen mặt lại nói. Anh sống tới tuổi này còn chưa đích thân đi mua mấy cái thứ này đâu. Anh thấy mình vừa thăng cấp lên thành người đàn ông tâm lý nhất của năm rồi, giờ nghe cô nói như vậy làm tâm trạng mong được cô khen ngợi đổ sông đổ biển hết rồi. Anh là đang cố gắng trở thành người tình lý tưởng nhất trong mắt cô mà không thành công rồi.
_" Hahaha... Phong Tình. Em chẳng hiểu anh nói cái gì. Em tới tháng hồi nào ". Triệu Mẫn khẽ cười nói. Thấy anh tâm lý như vậy làm cô thực sự thấy ấm áp thật.
_" Em không tới tháng vậy những vết máu khô này từ đâu mà có. Em bị thương ở đâu à ". Phong Tình ngồi xuống bên cạnh cô nói rồi anh chỉ vài vết máu khô trên nệm trắng tinh kia.
_" À... phải ha. Em quên mất ". Triệu Mẫn nhìn vết máu khô kia thì nhíu mày rồi cô cười trừ nói.
Phong Tình im lặng quan sát sắc mặt của cô. Anh cảm giác cô có chuyện gì đó đang giấu giếm anh thì phải.. nhưng đó là cái gì mới được.
_" Thay đồ đi.. chúng ta đi muộn rồi ". Phong Tình không hỏi dò cô nữa. Khi nào cô muốn nói chắc chắn cô sẽ nói cho anh biết thôi.
_" Đi đâu ". Triệu Mẫn nhíu mày nói.
_" Đi hẹn hò ". Phong Tình cười nói.
_" Sao hả.. Em muốn ngồi đó để anh thay đồ cho em phải không ? ". Phong Tình lại tiếp tục chọc cô cười nói. Triệu Mẫn nghe vậy liếc mắt nhìn anh cái rồi bỏ đi thay đồ. người chuẩn bị xong thì anh nhanh chóng lái xe cho chở cô đi. người lúc này mới chính thức như cặp tình nhân đi hẹn hò đúng nghĩa.
______ ITS_ME_ _____
Bệnh Viện Quốc tế.
Thủy Chi sắc mặt tái nhợt ngồi dậy. Dưới hạ thân truyền đến cảm giác đau đớn kinh khủng sau cuộc phẫu thuật nạo phá thai, nhưng cô cảm thấy nó chẳng đau bằng góc trong tim của cô hiện tại. Cô hiện tại hoàn toàn đã mất đi thiên chức làm mẹ rồi. Cô vừa nằm mộng thấy bé trai đẹp như thiên thần gọi cô là mẹ. Cô tính ôm thằng bé vào lòng nhưng phát hiện cô không ôm được thằng bé.. Nó vừa đói, vừa khóc làm trái tim cô đau đớn rả rời. Rồi thằng bé mờ dần, mờ dần rồi biến mất trong vũng máu. Cô có níu kéo bằng cách nào cũng không được.
_" Khúc Linh Nhi... Tất cả đều tại cô. Tại cô đã hủy hoại đi cuộc đời của tôi. Chính cô đã hại chết con trai tôi, hại tôi mất đi khả năng làm mẹ vĩnh viễn. Tôi hận cô.. Thủy Chi tôi thề tại đây. Nếu có Khúc Linh Nhi cô còn tồn tại thì mãi mãi không có Thủy Chi tôi. Khúc Linh Nhi cô phải chết.. Cô phải đền mạng lại cho con của tôi. Nợ máu phải trả bằng máu, không chết không thôi ".
Thủy Chi sắc mặt lại như ác quỷ khát máu nói. Cô lúc này thật giống như cái lần trước khi cô khát máu giết ông bố dượng của cô vậy. Cô đã âm thầm định ra kết cục giữa cô và Khúc Linh Nhi là là Thủy Chi cô sống, là Khúc Linh Nhi phải chết mới giải được mối hận trong lòng cô.