Thế Thân 49 Ngày

chương 32: thủy chi khát máu (2)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

_" Aaaaa........ ". Ông bố dượng đau đến tận trời kêu lên. Trán của ông đã đổ mồ hôi hột to như hạt đậu vậy. Răng của ông cắn chặt vào nhau đến rung rẩy vì hứng chịu cơn đau thấu trời thấu đất.

_" Dượng.. Ông đau sao. Có đau lắm không ?. Có đau bằng nỗi đau mà ngày xưa ông dày vò tôi suốt nửa năm làm nô lệ tình dục cho ông hay không ? ". Thủy Chi đã ngấm say nói. Cô càng nói càng lớn tiếng. Cả người cô được rượu tiếp sức càng thêm gan dạ hơn bình thường.

Cô nhìn đôi tay dính đầy máu của mình thì cười như điên. Trên đời này có loại người, là thấy máu sẽ sợ hoặc là sẽ ngất đi. là loại người gặp máu sẽ say máu, ý là chỉ cần gặp máu là lại càng hăng hơn. Giống nhóm người đâm thuê chém mướn là thuộc nhóm thứ , chỉ cần thấy máu là bị mất lý trí càng thích máu nhiều hơn. Lúc này Thủy Chi cùng vậy. Cô thấy máu chẳng những không sợ mà lại còn có xu hướng thích máu me tè le nhiều hơn như vậy.

_" Ưm.... ưm..... ". Ông bố dượng giãy giụa van xin cô. Hứng chịu cơn đau về thể xác khủng khiếp như vậy làm ông thực sự chịu không nổi. Cái chết với ông lúc này thực sự là mong ước thật xa xỉ, Nhưng ông biết ác mộng chỉ mới là bắt đầu thôi. Nếu biết báo ứng của việc hiếp dâm cô là như vậy thì khi xưa ông không dám làm rồi. Lúc này ông rất hối hận vì những chuyện mình đã làm. Lúc này ông chỉ cầu mong lớp thanh niên trẻ suy nghĩ chính chắn chút trước khi ra quyết định cưỡng hiếp cô gái vô tội mà thôi. Khi phụ nữ trả thù cái giá đàn ông không chịu nổi đâu.

Thủy Chi vì ngà say nên bước đi loảng choảng đến trên đầu của ông bất ngờ cô cho ông tát như trời giáng vào mặt. " Chát... ". Trên mặt ông in dấu tay bằng máu của ông đỏ rực chói mắt.

_" Đôi tai này của ông khi xưa nghe lời cầu xin của tôi, nhưng ông lại vờ như không nghe thấy. Chắc ông đã từng dùng đôi tai này nghe rất nhiều cô gái còn trinh trắng bị ông hại đời cầu xin ông dừng lại nhiều lắm rồi phải không. Nếu đôi tai này của ông đã không nghe thấy mấy tiếng cầu xin của mấy cô trinh nữ thì ông còn giữ đôi tai này lại làm gì. Tôi giúp ông lấy nó ra khỏi người của ông cho. Dượng à.. ngoan nào sẽ không đau lắm đâu ". Thủy Chi vỗ nhẹ vào mặt của ông nói. Tay cô cầm lỗ tai của ông kéo ra thật căng.

Ông bố dượng sắc mặt đã tái mét, ông giãy giụa, ông cố gắng làm mọi cách để cái tai của ông thoát ra khỏi bàn tay ma quỷ của Thủy Chi, nhưng tay và chân của ông bị trói chặc quá. Ông cố giãy giụa thế nào cũng vô dụng.

" Áaaaaa..........". Ông hét lên. bên tai của ông bị cô dùng con dao sắc bén gọt đi mất. Cảm giác của ông lúc này chỉ cầu mong Thủy Chi đâm ông vài nhát vào tim cho ông chết đi chứ hành xác ông kiểu này ông chịu không nổi.

_" Áaaa..... ". Lại bên tai của ông bị Thủy Chi khát máu gọt đi mất. Máu từ bên tai phun lên ướt đẫm gương mặt của ông.

_" Hahaha...... ". Thủy Chi điên loạn cười lên như điên rồi ném cái lỗ tai dính đầy máu lên người của ông. Cô lúc này cực kỳ khát máu và giống như người điên không thể kiểm soát được hành động của mình nữa rồi.

_" Ưm... Ưm... ". Ông bố dượng nhìn cô bằng ánh mắt nguyền rủa cô, như hàm ý của ông cũng đang nói cô cũng có ngày sẽ gặp báo ứng và chết không toàn thây đãi loại là như vậy.

_" Ông còn nhìn tôi. À.... Ý của ông là còn đôi mắt ông muốn nhờ tôi giúp ông lấy nó ra phải không ? ". Thủy Chi lại uống hớp rượu mạnh nói. Ông bố dượng liều mạng lắc đầu. Ông thấy Thủy Chi điên rồi. Cô lúc này không khác gì người điên vậy.

Thủy Chi tính móc lấy cặp mắt của ông thì điện thoại của cô vang lên. Là Hứa Trác Lâm gọi cô. Thủy Chi không nghe máy nhưng nhờ cuộc gọi này mới làm cô tỉnh táo hơn chút.

_" Dượng à.... kết thúc đi. Tôi và ông từ bây giờ không ai nợ ai nữa. Những gì ông nợ Tôi thì tôi đã trả đủ cho ông không thiếu chút nào... kiếp sau và muôn kiếp về sau tôi cũng không muốn gặp lại ông nữa. Ông có ngày hôm nay tất cả đều do nghiệp ông đã tạo ra từ trước. Đừng trách Thủy Chi tôi độc ác ". Thủy Chi nói rồi dùng con dao rạch từ từ ở vị trí trái tim bên trái của ông. Cô muốn xem trái tim của ông có màu gì mà có thể tạo nên người đàn ông ác độc như vậy.

Con dao trên tay cô rạch trên da thịt của ông đến đâu thì máu phun đỏ rực đến có. Ông bố dượng thì khỏi nói rồi. Đau đến kêu cha gọi mẹ, hỏi trời trời không đáp, hỏi đất đất không thưa. Ông đau đến tái tê muốn sống cũng không được, muốn chết cũng không xong. Ông đau đến nỗi cắn vào lưỡi của mình hồi nào mà ông cũng không biết.

_" À... trái tim của ông cũng có màu đỏ nè... Tôi nghĩ nó phải có màu đen chứ. Hóa ra tôi làm lầm sao ". Tay cô móc trái tim của ông ra xem rồi cười như người khùng nói.

Ông bố dượng ngất đi. Gần như là chết lâm sàn rồi.

_" Kết thúc đi. Tôi và ông từ hôm nay không ai nợ ai nữa ". Thủy Chi nói rồi nhanh chóng hạ xuống vị trí trái tim của ông nhát dao vào tim. Tương đương với con số ngày kể từ khi mẹ cô mất, chính là vào cái đêm nghiệt ngã đã bắt đầu số phận đen đủi của Thủy Chi cô. Trái tim của ông ăn nhát dao thì nát như thịt vụn. bàn tay của Thủy Chi dính đầy máu.

Ông bố dượng chịu đau đớn đến nhát dao thứ thì mắt của ông đã trợn ngược mà chết rồi. Miệng phun đầy máu ướt đẫm cả người ông. Máu chảy ra từ lỗ tai bị cắt đi của ông. Máu chảy ra từ dương vật bị cô cắt đi. Máu chảy ra từ trái tim bị nhát dao đâm nát. Ông bố dượng lúc này chính xác là thành huyết nhân không hơn không kém. Cuộc đời đam mê dâm dục, sở thích phá trinh nữ mua vui của ông cứ như vậy bỏ mạng thảm hại dưới tay của Thủy Chi.

Bởi trong phật giáo Đức Phật có câu nói rất hay và chính xác. " Muốn biết nhân đời trước, xem hưởng quả đời này. Muốn biết quả tương lai, xét nhân gieo hiện tại ". Hay là câu " dừng chân thì bóng chẳng theo, không gây tạo ác, nghiệp chẳng đeo theo mình ". câu này không sai đâu.

" Beng.... ". Thủy Chi thấy ông bố dượng đã chết thì cô ném con dao đi. Cô nhìn tay mình dính đầy máu thì khẽ cười.

_" Mẹ... Thủy Chi trả được thù rồi. Ông ta đang chết. Ông ta đáng chết ". Cô quỳ xuống nước mắt như mưa nói. Điện thoại cô lại reo lên. Hứa Trác Lâm lại gọi đến. Cô thấy đã hớn h sáng mà Hứa Trác Lâm vẫn còn gọi mình thì mới làm cô tỉnh táo lại.

Cô không nghe máy mà dùng hết sức lực kéo xác của ông lại cái máy xay thịt công nghiệp cỡ lớn nhất mà cô chuẩn bị sẵn từ rất lâu rồi. Cô luôn để nó trong tầng hầm của cô. Thủy Chi cô đã nung nấu ý định trả thù ông từ nhiều năm về trước nên căn nhà này có đủ các thứ cô cần để hủy xác của ông.

Thủy Chi nhanh chóng làm công đoạn phi tang chứng cứ. Cô chặc cơ thể của ông ra làm rồi đẩy tất cả thịt của ông vào máy xay thịt. Tất cả lượng thịt của ông được xay nhuyễn ra cô lại đem cho bày chó thuộc dòng chó gần gần giống với Ngao tây tạng ăn hết. Sau vườn nhỏ này của cô phải có khoảng con chó như vậy. Bọn Chúng giành nhau ăn thịt của ông đến tấc thịt của ông cũng không còn. Miệng con nào con nấy cũng dính đầy máu.

Hủy xác ông xong cô ra sau xe lấy bộ đồ mới tắm rửa sạch sẽ đến khi trên người cô không còn chút tanh tưởi nào của máu hết thì cô mới yên tâm. Cô thả con chó đó vào nhà rồi khóa cửa lại. Thủy Chi đi lại bình Gas cỡ lớn cô xả gas ra toàn nhà rồi cô nhanh chóng đi ra để quần áo của cô không ảm mùi gas để Hứa Trác Lâm nghi ngờ. Đợi thêm nửa tiếng nữa Thủy Chi thảy cái bật lửa vào trong nhà thì tiếng nổ ầm trời làm rung động cả màng đêm tâm tối.

_" Bùm... Bùm... " Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên. Lửa bốc lên thật cao thiêu rụi cả căn nhà không xót lại thứ gì.

Thủy Chi đứng xa xa nhìn ngọn lửa đang thiêu rụi cả căn nhà thì cô mỉm cười rồi lái xe rời đi thật nhanh. Chuyện bây giờ chỉ còn lại giải quyết bà An nữa thôi.

_ " Mẹ An... kế tiếp là đến phiên của bà. Có trách thì trách bà nhiều chuyện mà xen vào chuyện của tôi. Bà yên tâm tôi sẽ cho bà ra đi nhẹ nhàng. Ai dám cản đường của Thủy Chi tôi thì đừng trách Thủy Chi tôi độc ác ". Thủy Chi nhếch môi cười khát máu nói. Chiếc xe của cô chạy thật nhanh trong đêm hướng chợ đen chuyên bán ô tô ăn cắp để đổi xe.

Cô về đến bệnh viện thì thấy cô thư ký của Hứa Trác Lâm vẫn còn nằm cạnh bà An. Thủy Chi lại làm như không có chuyện gì đi về phòng của mình. Dù gì bà An cũng chưa tỉnh lại cô còn cơ hội. Thù đã trả xong... Thủy Chi nhắm mắt lại cô ngủ rất ngon. Đây là giấc ngủ ngon nhất mà kể từ hôm cô bị ông bố dượng cưỡng hiếp tới giờ.

Sáng hôm Sau.

Triệu Mẫn lại lấy cây bút gạch trên tờ lịch để đánh dấu số ngày còn lại ngày nữa. Cô nhìn tờ lịch thở dài. Vậy là cô đã ở đây đã ngày. Trong ngày này cô cảm giác được nó dài như cả thế kỷ vậy. Quá nhiều chuyện đến cùng lúc làm cô đau cả đầu.

_" Mẹ.. gạch gạch như vậy làm gì vậy ? ". Bé Moon vừa ngủ dậy còn duỗi duỗi con mắt nói.

_" Moon... Nếu có ngày Mẹ phải đi thật xa, đi xa thật xa thì con phải ngoan biết không. Nói cho mẹ nghe con muốn ở với ba Trác Lâm của con hay con muốn về sống với ông bà ngoại ". Triệu Mẫn khẽ đau lòng vuốt ve mái tóc của bé hỏi nhỏ. Cô tôn trọng ý kiến của bé. Đã là con người thì sinh lão bệnh tử là quy luật rồi. Không ai có thể thay đổi cái quy luật này. Cái cô may mắn là biết trước nên cô muốn sắp xếp thỏa đáng tất cả, nếu có phải ra đi thì cô cũng an lòng.

Phong Tình vừa đi đến cửa nghe được lời cô nói thì anh nhíu mày. Anh chỉ đứng bên ngoài nghe chứ không vào trong.

_" Mẹ đi đâu. Con không ở với ai hết con chỉ ở với mẹ thôi. Mẹ tính bỏ con đi đâu ". Bé Moon nghe nói bị mẹ rơi thì gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp đã rơm rớm nước mắt.

_" Đâu có.. Mẹ đâu có bỏ con đi đâu... Moon ngoan vậy sao mẹ nỡ bỏ con chứ. Mẹ chỉ nói nếu thôi mà ". Triệu Mẫn đôi mắt cũng đỏ hoe nói.

_" Con không biết. Con chỉ muốn ở với mẹ thôi ". Bé Moon lắc đầu nói.

_" Mẹ không bỏ con đi đâu đừng lo. Thôi con từ từ suy nghĩ. Giờ thì dậy ăn sáng thôi. Để ba Phong Tình đợi mẹ con mình ". Triệu Mẫn khẽ lau giọt nước mắt rồi cô mỉm cười vuốt nhẹ mái tóc của bé nói. Bé Moon vẫn ngây thơ không biết gì. Bé vẫn trong lòng ngực của cô mỉm cười tận hưởng những tháng ngày hạnh phúc vô hình đang đếm ngược.

Phong Tình thấy cảnh này anh không nói tiếng nào mà lặng lẽ đi xuống nhà bếp trước, nhưng trong lòng lại có thêm nhiều suy tư về những gì Khúc Linh Nhi nói. Bất giác trong lòng anh dâng trào nỗi lo lắng vô hình mà ngay cả chính anh cũng không hiểu nguyên nhân.

Lúc cô và Bé Moon xuống thì đã thấy Phong Tình ở nhà bếp đợi cô rồi. " Anh không đi làm à ". Triệu Mẫn đối diện với Phong Tình thì cô có chút ngại ngùng nói.

_" Linh Nhi .. Chuyện tối qua anh xin lỗi. Hôm qua anh uống hơi nhiều rượu. Suýt chút nữa... Suýt chút nữa anh.... ". Phong Tình nhìn cô lên tiếng.

_" Không có gì. Em không để trong lòng đâu ". Triệu Mẫn nhanh chóng chen vào những lời anh nói. Cô nói nhưng lại né tránh ánh mắt của Phong Tình nóng rực của anh.

Tối hôm qua Phong Tình lái xe về đến nhà đã % là say rồi. Cũng đúng lúc cô muốn đi tìm Hứa Trác Lâm nói chuyện chút. Cô vừa mở cửa ra thì Phong Tình không nói lời nào ôm chặt lấy cô ngã xuống ghế sô pha hôn cô tới tập rồi. Nếu không phải cô còn chút lý trí thì có lẽ cô đã chìm đắm trong nụ hôn của anh và có thể đã cùng anh vượt rào phát sinh quan hệ rồi. Nên bây giờ Phong Tình nhắc lại làm cô có chút ngại ngùng.

Phong Tình nghe nói cô không để ý chuyện anh say ôm hôn cô thì trong lòng vừa vui vừa buồn. Vui là vì cô không giận hành động lỗ mãng khát tình của anh, buồn là vì trong tim của cô hiện tại anh chưa có vị trí nào cả.

Anh và cô còn đang lâm vào tình huống khó xử thì Lý Mỹ Nam bước vào. " Linh Nhi, Phong Tình... người đang ăn sang à ".

_" Cậu lại chưa ăn sáng chứ gì. Muốn ăn thì vào bếp lấy ". Phong Tình thấy Lý Mỹ Nam đến thì không vui, anh vừa ăn vừa nói. Người giúp việc của nhà anh nhanh chóng lấy đồ ăn cho Lý Mỹ Nam.

Lý Mỹ Nam không chen giữa cô và Phong Tình mà anh lại chọn ngồi bên cạnh Phong Tình mới làm gương mặt của Phong Tình giản ra chút. Lý Mỹ Nam cười nói. " Linh Nhi .. anh đến trang điểm cho em như đã hứa đây ".

_" Hay ngay mai đi. Em có việc phải đi gấp rồi. Anh Nam, hay anh giúp em chăm bé Moon đi. Em đi chút sẽ về ngay. Rồi cho anh tha hồ trang điểm ". Triệu Mẫn mỉm cười nói.

_" Được... vậy để anh chăm sóc Moon cho. Em đi đi ". Lý Mỹ Nam cười nói.

_" Lần nào cũng phiền anh em ngại quá ". Triệu Mẫn cười nói.

_" Nếu thấy ngại thì bữa nào rảnh đi leo núi với anh đi ". Lý Mỹ Nam cười nói rồi nhận phần ăn sáng mà chị giúp việc đưa cho.

_" ể... ý kiến này hay nha. Em rất thích leo núi đó. Em đi cùng anh ". Triệu Mẫn ánh mắt sáng rực nói.

Phong Tình thấy người nói chuyện mà làm bơ anh, cho anh ra rìa thì không vui chút nào. Anh vừa liếc mắt nhìn người, vừa nhai thịt bít tết vừa chín tới mà cái mặt anh hình sự giống như bọn chúng có thù giết cha giết mẹ của anh vậy.

Lý Mỹ Nam nhìn Phong Tình lúc này làm anh buồn cười. Môi của anh khẽ nhếch lên nhìn cái mặt của anh bạn Phong Tình đang ủ hồ giấm chua kia.

ITS_ME_ . Happy Halloween

Oxford, Mississippi State, American

//

Truyện Chữ Hay