Phong Tình nghe cô đồng ý thì mỉm cười. Anh biết ngay mà.. yếu điểm của cô là chỗ này anh đoán không sai mà.
Triệu Mẫn đi theo Phong Tình vào phòng làm việc của anh, mà bất giác trái tim của cô đập thật mạnh, chắc cũng gần giống như các thiếu nữ hồi hộp trong đêm tân hôn vậy. Chân tay của cô lóng ngóng làm gì cũng không được tự nhiên. Tuy thể xác này là cô gái đã con, nhưng nhìn bề ngoài thì vẫn làm người khác nhìn mòn con mắt. Nói là vậy nhưng linh hồn của Triệu Mẫn cô vẫn là thiếu nữ chưa biết yêu và zin nguyên chất % chưa xé tem đâu. Lúc nãy Cô đề nghị vào phòng làm việc mà không phải phòng ngủ là vì cô sợ anh hiểu lầm cô có ý đồ đen tối với anh.
Phong Tình mỉm cười gian thương, anh nằm tự mình lên bàn làm việc úp đầu xuống dưới, chỉ đưa tấm lưng trần cho cô xoa bóp thôi. Triệu Mẫn hít hơi cho bình ổn lại hơi thở rồi cô đổ dầu nóng ra tay. Cô nhẹ nhàng xoa hết tấm lưng rắn chắc của anh. Phong Tình nhắm mắt lại không nói gì, cô cũng ngại ngùng không dám lên tiếng. Không khí trong phòng lúc này như đông cứng lại, đến từng nhịp tim, từng hơi thở nhẹ nhất của anh cô vẫn nghe được.
Lúc này người đều yên lặng mỗi người đều có suy nghĩ cho riêng mình.
_" Cảm giác này là sao... tim mình đập nhanh quá. Trên ngón tay truyền đến cảm giác tê tê như bị điện giật vậy. Giá như thời gian có thể dừng lại phút giây này hay biết mấy. Mình có thể đến gần anh ấy chút và nghe tiếng hít thở của anh ấy, thì bao nhiêu đó thôi với Triệu Mẫn mày cũng đủ rồi. Triệu Mẫn à...Mày mạnh mẽ lên, mày chỉ còn ngày thôi nên phải cố lên đừng làm khổ anh ấy. Triệu Mẫn mày chỉ cần đứng xa xa nhìn anh ấy hạnh phúc là thôi đủ rồi ". Triệu Mẫn ngưng lại chút thầm nghĩ, rồi ngón tay mềm mại của cô lại nhẹ nhàng, chậm chạp lướt trên da thịt săn chắc của anh.
Cô là cố ý kéo dài thời gian để gần anh thêm chút, chỉ giây phút này cô mới có chút can đảm để gần anh. Qua giây phút này rồi thì cô lại trở về với chính cô và cô lại tiếp tục khóa chặc con tim vừa biết rung động đầu đời của mình lại và cố xem anh như người bạn là được rồi.
Phong Tình cũng không khác gì cô chút nào. Anh đường đường là tay sát gái nổi tiếng ở đại lục Thiên Âm này, danh tiếng và địa vị của anh hiện tại có cái nào không làm phụ nữ ở đại Lục Thiên Âm này phải điên cuồng lên vì anh, nhưng lúc này anh thực sự cảm giác mình thất bại trước cô rồi. Cảm nhận được từng ngón tay nóng ấm của cô đang ở trên lưng làm loạn làm anh muốn điên lên mất. Thực sự lúc này dục vọng của anh lúc này giống như ngựa đứt dây cương mà ra sức chạy tung tăng trên từng tế bào và từng thớ thịt của anh vậy. Anh cố kìm nén nó lại thì nó cứ sôi trào lên càng lợi hại không thể khống chế.
_" Linh Nhi.. nếu em thắng kiện thì em có dự tính gì cho tương lai chưa ?. Ý anh là tìm cho bé Moon người ba mới ấy ". Phong Tình lên tiếng xóa đi không khí cứng ngắc lúc này, cũng như xóa đi dục vọng trong người anh đang rục rịch vậy.
_" Vẫn chưa. Có lẽ sau vụ tranh chấp này xong em sẽ để mẹ em chăm sóc cho con bé. Em vẫn còn số việc chưa làm xong ". Triệu Mẫn thoát ra dòng suy nghĩ của mình nói. Cô liếc mắt thấy đống thiệt kế trên bàn làm việc của anh thì lại nói tiếp.
_" Đây là mấy thiết kế mới của anh sao ? ". Triệu Mẫn ngừng tay lại, đôi mắt sáng ngời của cô cầm bản vẽ lên nói.
_" số là nhân viên của anh thiết kế đưa đến cho anh duyệt, chồng sách bên kia là anh thiết kế. Còn đây là mẫu anh vừa phát họa vẫn còn đang bí ý tưởng đây ". Phong Tình ngẩn đầu lên nói.
Triệu Mẫn gật đầu xem như đã hiểu. Cô ngồi xuống ghế bên cạnh anh rồi cô lại cầm cây bút chì lên lại tập trung vào bôi bôi vẽ vẽ lên bản thiết kế còn dang dở của anh. Cô có cái tật là dính vào công việc thiết kế là tạm quên đi thời gian và những gì đang xảy ra xung quanh, mà cô chỉ chuyên tâm vào làm việc mà thôi. Lúc trước còn ở Mỹ cô cũng thường xuyên phải thức đêm để thiết kế cho xong để cho kịp tiến độ nên cô cũng quen dần với thức đêm rồi.
Phong Tình cũng không phản đối cô đụng đến thiết kế của mình, vì anh biết anh Khúc Linh Nhi là người có tài, các thiết kế của cô anh cũng rất thích và hợp với ý của anh, nên anh để cô thoải mái sáng tạo. người cứ như vậy dẹp bỏ cảm giác ngượng ngùng khi nãy lại rồi bắt tay vào làm việc chung đến gần sáng, người mãi mê làm việc đến khi cô ngủ gục hồi nào không biết. Phong Tình khẽ cười rồi nhẹ nhàng ẵm cô về phòng của cô mà không để cô tỉnh giấc.
_" Xin lỗi... vì đã em thức đến sáng với anh như vậy. Chúc em ngủ ngon Linh Nhi ". Phong Tình đắp mền cho cô xong thì thì thầm nhỏ câu, nhìn cô ngủ say như vậy làm trái tim của anh thấy ấm áp. Ánh mắt anh khóa chặc cánh môi đỏ mỏng của cô đang hé mở như đang mời gọi anh đến thưởng thức nó vậy.
Phong Tình bất giác mất không chế mà nhẹ nhàng ngậm cánh môi của cô. Mới đầu chỉ định trong bụng là chạm vào chút rồi sẽ buông ra để cô ngủ, nhưng khi chạm vào anh lại không thể dứt ra. Môi của cô giống như cục nam châm hút lấy anh vậy. Cảm giác ướt át từ môi cô làm anh tham lam ngậm mút cánh môi mềm mại đến say mê. Đến khi bộ phận giữ chân đã căng cưng hết mức có thể và như muốn xé toạt dây kéo quần của anh bất cứ lúc nào mới làm anh tỉnh táo được chút.
Anh tuổi cũng không phải là tên chưa gần phụ nữ bao giờ. Sinh lý cần phải giải quyết là chuyện bình thường thôi, huống chi anh có tiền, có địa vị và những lần giao tiếp xã hội thì chuyện còn nai tơ trong việc chăn gối thì là chuyện không thể nào rồi. Nhưng khi hôn cô thì anh cảm giác được năm qua anh chưa bao giờ khao khát cơ thể phụ nữ nào như muốn cô lúc này cả. Có lẽ nguyên do xuất phát từ việc anh thích cô nên làm lửa dục vọng hoàn toàn mất khống chế mất vậy.
_" Phong Tình à Phong Tình.. Mày thiếu thốn đến mức phải hôn lén cô ấy như vậy sao. Hôn lén người không có sức phản kháng mà mày cũng làm được, mày còn đáng mặt đàn ông hay không ". Phong Tình hơi thở hỗn loạn, khó khăn lắm anh mới rời cánh môi của cô ra mà nhẹ chửi nhỏ câu.
Anh đứng dậy bỏ về phòng của mình. Nước lạnh từ vòi sen mới làm anh thấy thoải mái hơn, lửa dục vọng trong người cũng giảm đi nửa. Anh tắm xong cũng hơn h sáng. Anh lên đồ đi làm luôn mà không đợi cô ngủ dậy ăn sáng với anh.
Đến lúc Triệu Mẫn ngủ dậy thì đã không thấy Phong Tình đâu rồi. Cô nghĩ là anh đi làm rồi nên cô làm bữa sáng nhỏ cho Moon xong thì cô cũng lên đồ đi đến quán cafe Mỹ Nam gặp Lý Mỹ Nam để nhờ anh cãi giúp cô vụ tranh chấp quyền nuôi con với Hứa Trác Lâm. Vì tránh để tránh nhóm người bạo động tìm cô gay phiền phức thì cô đội nón lên và đeo thêm mắt kính đen vào nữa. Bé Moon cũng đi cùng cô, người lớn nhỏ bước vào coffee shop của Lý Mỹ Nam.
_" Cô Khúc.. ông chủ ở trong phòng đặc biệt muốn gặp cô ". nhân viên ra chào Triệu Mẫn nói.
Triệu Mẫn gật đầu rồi cười xuống nói với bé Moon. " Moon con ở đây với chơi với chú này chút. Mẹ vào trong chút rồi sẽ ra được không ".
_" Dạ... ". Bé Moon gật đầu rồi ngoan ngoãn leo lên cái bàn nhỏ. Nhân viên nhanh chóng mang bánh kem nhỏ và rất nhiều đồ chơi ra cho bé. Triệu Mẫn thấy bé Moon ngồi đó chơi thì dặn nhân viên chăm sóc cho bé xong xuôi mới đi vào căn phòng đặc biệt gặp Lý Mỹ Nam.
_" Anh Nam.. ". Triệu Mẫn lên tiếng chào.
_" Linh Nhi em ngồi đi. Chuyện của em Phong Tình cũng đã nói hết rồi ". Mỹ Nam mặc âu phục đen bảnh bao, quyến rũ cười nói.
_" Vậy anh nói chúng ta có phần thắng hay không ". Triệu Mẫn cười nói.
_" Nếu giao cho anh có bao giờ thất bại đâu, nhưng anh có nguyên tắc không phải án nào anh cũng nhận cãi giúp đâu. Linh Nhi .. cái đó em biết chứ ". Lý Mỹ mỉm cười nhấp môi tách cà phê đen nóng nói. Giống như chuyện đó là chuyện nhỏ xíu anh còn chưa để vào mắt vậy.
_" Anh Nam.. Anh không muốn giúp em thật sao. Vậy anh thấy bao nhiêu tiền thì anh mới nhận vụ này. Em không thể để con bé cho Hứa Trác Lâm được. Anh Nam giúp em lần này đi ". Triệu Mẫn chau mày nói. Cô có nghe Phong Tình nói về tính cách này của Lý Mỹ Nam rồi nên cũng không quá bất ngờ trước những gì Lý Mỹ Nam nói.
_" Khúc Linh Nhi.. Em nghĩ anh cần chút tiền của em hay sao. Tập đoàn Lý Gia cũng là Tập đoàn có tiếng tăm. Tiền đối với anh không thiếu ". Lý Mỹ Nam như có như không nhìn Khúc Linh Nhi nói, cả thân mình cao lớn lười biếng khoanh chân lại.
_" Nếu anh đã không muốn giúp em cũng không ép anh nữa. Anh có quy tắc làm việc của anh em dành chịu thôi. Em xin phép về trước. Em còn phải tìm luật sư khác, khi khác lại với anh sau ". Triệu Mẫn có chút buồn nói.
Cô chào anh rồi đứng dậy tính đi thì Lý Mỹ Nam lên tiếng giữ cô lại.
_" Khúc Linh Nhi.. Em thực nóng tính nha.. Anh nói sẽ không giúp em hay sao ". Lý Mỹ Nam gấp gắp nói, đùa với cô chút thôi anh không ngờ cô bỏ về thật.
_" Anh giúp em thật sao, vậy thì hay quá rồi ". Triệu Mẫn nghe vậy thì cười nói.
_" Em đừng vội mừng. Tuy tiền bạc anh không lấy nhưng em muốn anh giúp thì em xem như nợ anh ân tình và thiếu anh việc. Giờ anh chưa nghĩ ra nếu sau này anh nghĩ ra thì anh sẽ nói cho em biết. Điều kiện của anh chỉ có vậy thôi. Nếu em chấp nhận thì anh cãi vụ này giúp em ". Lý Mỹ Nam nói.
Triệu Mẫn nghe vậy thì nhíu mày suy nghĩ. Cô còn ngày nữa đến lúc Lý Mỹ Nam muốn đòi thì lúc đó cô cũng đi mất rồi. Anh có muốn đòi nợ cũng không đòi được. Nghĩ vậy cô gật đầu đồng ý. " Được... Em nợ anh yêu cầu. Chỉ cần không làm trái với lương tâm và luân thường đạo lý là được ".
Lý Mỹ Nam nghe vậy thì mỉm cười. Giao dịch cứ như vậy được hình thành. Triệu Mẫn giao tất cả giấy tờ ly hôn, hôn thú, và cả giấy chứng minh cô hiện tại đủ năng lực nuôi con đưa cho Lý Mỹ Nam. Anh nhận đống giấy tờ thì gật đầu.
_" Linh Nhi.. ở lại đi ăn trưa với anh không ". Lý Mỹ Nam cất hết giấy tờ rồi nhìn cô nói.
Triệu Mẫn xem đồng hồ thì cũng còn sớm như cô lại nhớ đến vụ chảy máu mũi hôm qua nên khéo léo từ chối. " anh Nam khi khác em mời anh. Em đã hẹn với mẹ của Hứa Trác Lâm đi thăm bà ấy rồi. Hẹn anh khi khác vậy ".
Lý Mỹ Nam có chút tiếc nuối nhưng khẽ cười gật đầu. Anh còn mãi nhìn cô thì Bé Moon đi vào.
" Mẹ .. ". " Chú Nam.. ".
_" Moon.. Chúng ta đi thăm bà nội được không ". Triệu Mẫn ngồi xuống vuốt tóc bé nói.
_" Mẹ... Con muốn ở đây chơi với chú Nam chút được không ". Bé Moon nói rồi cả thân mình nhỏ bé đi lại ôm chân của Lý Mỹ Nam như muốn anh ẵm bé lên vậy.
Triệu Mẫn nghe vậy thì nhíu mày rồi nhìn đồng hồ trên tay. Bây giờ còn rất sớm, cô còn phải đi khám nữa nếu để bé Moon theo cùng thì khá bất tiện. Cô quay qua nhìn Lý Mỹ Nam thì thấy anh nhìn cô mỉm cười.
_" Em gửi con bé ở đây chút được không. Khoảng h chiều anh chở bé đến bệnh viện quốc tế là được ". Triệu Mẫn thấy có chút ngại như vẫn lên tiếng nhờ vả. Cô đi khám mà dắt theo con bé quả thật bất tiện.
_" Em có việc thì cứ đi đi. h chiều anh chở con bé qua cho em. Chuyện nhỏ thôi em đừng lo lắng. Anh rất thích con bé nên có con bé ở đây anh càng vui hơn ". Lý Mỹ Nam cười nói.
_" Vậy làm phiền anh rồi. Moon.. con ở đây chơi ngoan nha. Lát nữa chú Nam chở con đi gặp mẹ ". Triệu Mẫn xoa đầu của bé nói. Bé Moon nhanh chóng gật đầu Triệu Mẫn khẽ cười rồi chào Lý Mỹ Nam tiếng rồi đi ra.
Lý Mỹ Nam nhìn theo bóng lưng của cô khuất sau cánh cửa thì Lý Mỹ Nam mới lấy điện thoại gọi đi. Anh lo lắng cô sẽ gặp nhóm biểu tình làm khó dễ nên đề phòng trước. " Cho người bí mật đi theo bảo vệ cho Khúc Linh Nhi cho tôi. Bí mật thôi đừng để cô ấy biết là được. Nếu cô ấy gặp nguy hiểm thì phải ra mặt ngay rồi báo cho tôi biết ".
Anh nói rồi bên đầu dây kia truyền đến tiếng dạ đã rõ thì anh tắt máy. Lý Mỹ Nam vừa ôm bé Moon vừa khẽ thì thầm. " Luật Vương Thiên Âm lại tái xuất giang hồ rồi. Linh Nhi .. Em chờ tin vui của anh đi ".
_" Chú Nam cho người theo dõi Mẹ con sao ". Bé Moon chớp đôi mắt to tròn nói.
_" Chú không có ý xấu. Chú sợ mẹ con gặp nguy hiểm thôi. Đừng nói cho Mẹ con nghe biết không ". Lý Mỹ Nam nhỏ giọng ngọt ngào nói.
_" Dạ... ". Bé Moon gật đầu nói.
_" Moon.. Nói cho Chú Nam nghe xem hôm qua Ba Phong Tình với Mẹ Linh Nhi của con làm những gì nè ". Lý Mỹ Nam nhỏ giọng ngọt như đường moi tin tức nói. Anh thắc mắc là Phong Tình và Khúc Linh Nhi đã phát sinh quan hệ chưa và tiến triển đến mức độ nào rồi. Dù gì cũng cô nam quả nữ ở chung nhà nói không va chạm này nọ thì anh khó mà tin được.
_" Hôm qua á... con và Mẹ Linh Nhi ăn cơm với ba Phong Tình.... vv ... ". Moon thật thà líu lo kể lại lịch trình dày đặc ngày hôm qua. Rồi chú cháu to nhỏ nói cả buổi không nghỉ. Lý Mỹ Nam nghe được trọng tâm của bé nói là người Phong Tình và Khúc Linh Nhi vẫn còn trong sáng thì bất giác anh mỉm cười vui vẻ mà chính anh cũng không biết.
Triệu Mẫn lái xe nhanh đến bệnh viện quốc tế. Cô cũng chẳng biết rắc rối vẫn còn dài dài đợi cô phía trước đâu. Nếu biết trước cô đã không đi rồi.