"Ngồi đây, phó chỉ huy."
"Rời khỏi phòng câu lạc bộ rồi thì dừng việc gọi tôi như thế trong căn tin."
Cậu sẽ làm gì nếu người xung quanh nghĩ rằng chúng ta là những tên ngốc không thuốc chữa?
Tôi đặt món oyakodon* yêu thích của Arioka-senpai vào khay của anh ấy cùng với quả trứng đã chín một nửa.
"Thực ra cuộc điều tra đang tiến dần vào bế tắc."
"Điều đó chắc chắn sẽ xảy ra, huh..."
Một Michel đầy thất vọng đang chọc nát món rắc bánh mì.
Mái tóc vàng vương trên gương mặt hoàn hảo như búp bê của anh ấy khiến người khác liên tưởng đến một màn lưới mong manh. Biểu cảm chán nản của Michel làm anh ấy thực sự như một hoàng tử đáng yêu.
"Nhìn kìa, Phó chỉ huy Noda."
"...... Chính xác thì nó là cái gì vậy?"
Arioka-senpai đưa ra một mảnh giấy.
Vật thể giống như một đôi mắt đang bùng nổ [Trans: bạn có thể hiểu nó theo cả nghĩ đen và bóng] trên gương mặt được tạo thành từ vài đường nét. Một bức chân dung về người ngoài hành tinh đáng sợ.
Hoặc có thể là một con quái vật. Tôi thật sự không nói ra được.
"Đó là bức chân dung của Miss Chocolat mà Michel đã vẽ."
"Tôi nghĩ tôi đã tổn thương cảm xúc của Miss Chocolat."
Đây là điều không cần phải nghi ngờ.
Đó là một giới hạn để làm cách nào mà có thể vẽ xấu, tôi lẩm bẩm.
Đôi mắt như đang nhô ra khỏi gương mặt. Và đâu là cái mũi?
"Yeah, tôi nghi ngờ về nó quá. Chẳng lẽ không có ai trong Đội điều tra giỏi về định hình?!!!"
"Điều đó đáng mong chờ đấy."
"Vậy, điều nên làm... Anh ấy vô tình đặt.nó trên bảng tin."
"Dù thế nào thì tạo sao anh ta có thể vẽ chân dung ngay khi anh ta chưa gặp cô ấy bao giờ?"
"Hình như nó giống với vẻ ngoài của Maman."
"Vậy thì nó đây quả là một kỳ quan sinh học: làm thế nào mà một hoàng tử có thể được sinh ra từ nguồn gen ấy."
Có vẻ như anh ấy đã viết "Tôi cần tìm người." và để lại bức chân dung đấy trên bảng tin khoảng một lúc. Tôi đã ngạc nhiên trước sự vô nghĩa này.
Thay vào đó, nó có khả năng sẽ phản tác dụng.
Mếu Miss Chocolat chứng kiến bức họa ấy, liệu cô ấy sẽ giận dữ tránh xa Michel hoặc là tự tiết lộ bản thân?
Mịcel thậm chí còn dành thời gian vẽ một bức tranh hoàng tử ở bên dưới.bức chân dung.
Tôi nghĩ rằng ai cũng đi về phía trước dù cho bức tranh đó đẹp tới cỡ nào.
"Chúng ta sẽ họp vào sau buổi học. Và chúng tôi đã vấp phải một cục đá."
"Tảng đá đã ở đấy ngay từ ban đầu."
"Đó không phải là vấn đề hiện giờ. Có hàng loạt Miss Chocolat giả."
"..... Huh?"
"Có rất nhiều bánh quy được chuyển tới phòng câu lạc bộ từ các Miss Chocolat tự xưng. Tất cả thành viên Đội điều tra đang kiểm tra liệu có đồ thật nào trong đó không."
"....... Tôi thật sự muốn về nhà."
Nó không có tác dụng khi nói bất cứ điều gì với Arioka-senpai người đã khăng khăng đòi đi.
Và Michrmel nói thứ kì lạ như "Je t'aime** Chocolat" .
Họ đều là những tên ngốc vô vọng.
***
Tôi thở dài trong khi bước xuống hành lang và dừng lại trước một người mà tôi không biết.
Một người con trai có chiều cao trung bình. Tôi cao 165 cm còn anh ta cao hơn khoảng 5 cm.
Anh ta trông rất nghiêm túc với mái tóc đen nhánh và chiếc kính gọng đen. Từ người anh ta tỏa ra vầng hào quang trí tuệ.
"Cô Noda?"
"Uh... yeah, là tôi. Anh là ai?"
Tôi nhìn anh ta người nghiêm túc và đã gọi tên tôi. Tôi không nhận ra anh ta.
"Tôi là Mizuhara. Mizuhara Eiichi. Tôi muốn nói chuyện về cô, Noda Chocolat Sagiri."
"....."
Tôi là người Nhật. Tôi không có tên đệm.
Ngay cả khi có thì sao lại là Chocolat?
"Bạn sẽ nói chuyện với tôi, đúng không?"
"....."
Mizuhara nhếch đôi môi mỏng của mình tạo thành nụ cười.
Làm thê nào... mà anh ta tìm ra được?
__________________________
(*) oyakodon là món ăn khá phổ biến ở Nhật. Nó gồm 3 nguyên liệu chính là cơm, thịt gà và trứng gà. Còn muốn biết thêm thì mời xin hỏi đại tỷ gg nha. Mk ko giỏi trong việc giải thích cho lắm.
(**) "Je t'aime" có nghĩa là "I love you" trong tiếng Pháp nha
Cảm ơn vì đã đọc chương này. Mong được ủng hộ hơn nữa.
Chúc một ngày an lành. (Chúc sớm)