The Rise Of The Useless

chương 21: trận chiến cuối cùng ở mê cung

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

-----------------------

Lẽ ra phần mình thông báo ở phía trên chương mới phải nhưng do lỗi đăng tải nên thông báo nằm dưới các bạn thông cảm. Mình thì lười nên cho nó nằm đó luôn.

Hình như main gần ra rồi thì phải, tùy vào chương này thôi hí hí, mình nghĩ chắc chưa đâu. Đang cố gắng làm chương trong bão đấy có gì nhớ xem hộ truyện kia nữa nha.

Chương này mình cố gắng làm ngắn thôi.

Làm chương này xong sẵn phóng qua bộ flames luôn, rãnh nữa thì làm thêm một cốt truyện.

Ráng làm hôm nay mai học bài rồi đến tối thứ tiếp tục tới tết

-------------------------

Một hình bóng to lớn đến mức khổng lồ vằ xuất hiện trước mặt chúng tôi.

Nó mang hình dáng của một loài thú chân, một thân hình màu trắng đồ sộ, cái đuôi mang sức mạnh đến kì lạ, phía đầu là cặp sừng rất lớn óng lên màu vàng chói mắt, ngoài ra nó còn có con mắt.

Một con thú trông cực kì mạnh mẻ, tỏa ra nguồn ma lực như vô hạn, con mắt ánh vẻ giận dữ và sát khí ngập trời, nó mang hai cái đuôi như được bọc trong thép - không trong thứ rèn những vũ khí truyền thuyết - Mystic.

Nó hướng sát khí đến chúng tôi, cả đều đang cực kì thận trọng. Nếu chiến đấu với nó, với cái lượng ma lực này, khả năng chiến thắng gần bằng không. Nên đang tính đến chuyện rút lui, và đột ngột nhận một đòn cực mạnh từ chiếc đuôi.

Cả né được nhưng mảnh đất dài m đã bị rạch một đường thẳng và đốn hạ nhiều cây cổ thụ và đá lớn, đó chỉ là phần sóng xung lực sau khi chiếc đuôi va chạm với mặt đất.

Nhanh chóng Phân Tích để tìm ra điểm yếu của nó, kết quả là khả năng chiến thắng gần như không còn.

-Tên : ?

-Chủng tộc: ?

-Thiên chức : Kẻ hủy diệt thế giới , độ nguy hiểm : R

-Cấp độ :--

HP: --

MP: --

Phòng thủ :--

Nhanh nhẹn: --

Thể lực :--

-Kỹ năng:

?

Thông tin được đưa ra gần như không có gì cả, nhưng cấp độ nguy hiểm là R, R là cấp độ gì nó hoàn toàn không nằm trong hệ thống cấp độ của con người. Tức đây là con quái vật độc nhất nhưng tại sao nó lại tấn công chúng tôi

Thông tin nói rằng nó là kẻ hủy diệt thế giới chứ không phải là ma vương hay gì hết. Tức sức mạnh của nó cả ma vương và các vị thần cũng không có tuổi ư.

Vẫn đang chìm trong dòng suy nghĩ của bản thân nó bắt đầu tấn công chúng tôi, những đòn tấn công rung trời lỡ đất mà không hề có sự suy giảm sức mạnh hay thứ gì tương tự.

Vô số những phép thuật cấp Huyền Thoại được cả tôi và Yui tung ra, nó cũng chả hề hứng. Asp đã đang ở hình dạng rồng trưởng thành- Tử Long, nhưng hoàn toàn các đòn đánh của Asp không có tí sát thương lên nó.

Tôi rút thanh kiếm ra và bắt đầu tấn công giáp lá cà với con quái vật khổng lồ, Yui tấn công yểm trợ phía sau tôi bằng các dạng ma thuật Tối Thượng. Asp vẫn đang cố gắng làm bị thương nó nhưng không có tác dụng gì nhiều.

Bị tấn công liên tiếp bằng những ma thuật đòn kiếm cùng với nhũng bộ vuốt, con quái vật đang đứng yên cho cả đánh nãy giờ, ngước cổ lên trời, ma lực cô đặc lại thành một dòng xoáy rồi được con quái vật mắt đỏ ngầu kia nuốt chọn.

Sau đó một sức mạnh kinh khủng đến quái dị xuất hiện, nó bắt đầu bước đi chậm rãi. Nhưng mỗi bước đi của nó lại tác động một nguồn sóng ma lực cực lớn tác dụng lên mặt đất, mỗi bước đi nó lại thổi bay cả về phía ngược lại.

Ngọn núi bị sóng ma lực phá nát một phần lớn, cây cối, đất đá bay tít lên trời và bị nghiền nát thành những mãnh nhỏ.

Lấy lại thăng bằng cả tôi và Yui đều đang tập hợp cùng một kỹ năng để gia tăng sức mạnh của nó - Đại Hà Hỏa Ngục một ma pháp tối thượng.

Một ngọn sóng lửa bay đến chỗ con quái vật, một cơn sóng cực mạnh khiến đất đá nơi nó đi qua đều tan chảy. Trúng trực tiếp vào con quái vật tạo ra một vụ nổ vo cùng lớn. Đủ sức đánh sập cả ngọn núi sau nó.

Mây khói bay đen trời, đòn tấn công uy lực cực lớn kia đã trúng.

Ngay lúc tôi và Yui chuẩn bị tiếp tục tấn công đòn nữa. Tôi quay sang Yui để xem tình hình và ra hiệu để tiếp tục đánh.

Một hình ảnh không thể nào ngờ xuất hiện ngay trước mắt tôi, con quái vật bổng xuất hiện sau lưng Yui, mà cả tôi và em ấy đều không hề hay biết.

"YUIIIIIIII,,,,,,,,,"

Tôi hét lớn hết mức có thể để cảnh báo Yui nhưng đã quá trễ, sau khi tôi hét lên. Hai cái đuôi của con quái vật đã đâm xuyên qua người Yui. Tất cả nổ lực của tôi đã quá trễ.

Yui cảm nhận được cái chết đã đến. Không hề khóc, Yui mỉm cười nhìn tôi rồi gục xuống trên nền đất, máu chảy ra từ cơ thể Yui, Yui đã chết, sự sống của cô ấy bị đoạt đi trong gang tấc.

Yui vừa gục xuống, con quái vật xuất hiện trước mặt tôi và Asp, thổi bay cả tôi và Asp ra rất xa. Asp đứng dậy định bay lại tấn công, một tia sáng bay ra từ khe giữa cái sừng của con quái vật bắn thẳng vào Asp. Asp gục xuống mà chưa kịp đứng dậy, tuy không xuyên qua như Yui nhưng trên toàn cơ thể Asp đều bị thương rất nghiêm trọng.

Không kết thúc, nó dùng tia sáng lúc nãy tiếp tục bắn vào tôi. Tôi đưa kiếm ra đỡ vừa kịp lúc nhưng cây kiếm lại bị bay đi sau đòn đó.

Ngay lặp tức nó lại xuất hiện trước mặt tôi tuy chỉ mới đây thôi nó còn cách tôi khá xa. Dùng sóng ma lực nó đẩy tôi một lực cực mạnh vào núi khiến tôi bay xuyên qua lõi của quả núi.

Đau đớn, sợ hãi, cô đơn, thất vọng, buồn bả,... vô số cảm xúc chạy qua não tôi lúc này, khi ý thức đang khá mờ nhạt.

Ý thức về cuộc sống vừa tốt đẹp lên đôi chúc của tôi, người con gái đã đưa tôi thoát ra khỏi ngục tối của sự đau khổ trong quá khứ vừa chết trước mặt tôi, trong khi tôi không thể làm gì kịp.

Đang chìm trong suy nghĩ của tiềm thức, lại một tia sáng khác bay tới, lần này lớn hơn mạnh hơn, nó thổi bay mọi vật cản. Bay thẳng đến chỗ tôi mà tôi không hề phòng bị.

Trực tiếp chúng chiêu, cơ thể tôi như tan rã, xương khớp đều đã gãy, da thịt đều bị bỏng, cơ thể mất đi đau đớn không giới hạn. Ý thức một lần nữa đen tối.

"Không, không thể kết thúc như thế này, tất cả những ai làm mình đau khổ đều phải trả giá, bất cứ thứ gì cũng vậy!"

Sự đấu tranh giữa những tiềm thức còn xót lại với cơ thể đang đau nhói này, kết quả tiềm thức chiến thắng.

Con mắt trở nên giận dữ, ngồi dậy từ bãi đất đang chôn sống mình. Tôi không ý thức được điều gì nữa, tất cả chỉ có là trả thù, trả thù cho những ai làm mình đau khổ, làm cho những ai mình yêu quý tổn thương, 'ta sẽ trả hết tất cả những gì các ngươi đã nợ ta'.

Trước mắt tôi con quái vật đã không còn nữa mà đó chỉ là thứ đã cướp đi hạnh phúc niềm vui của bản thân mà thôi, nó nhất định phải chết, nó phải chết.

"Thao Túng Ma Lực --> Chuyển Đổi Ma Lực"

Vô số ma lực của tôi tràn ra ngoài và chuyển vào tay, tôi không còn dùng phép thuật nữa, thứ tôi dùng hiện giờ chỉ ma lực nguyên chất thôi. Liên tục tấn công con quái vật bằng tay không, xung quanh tôi là một nguồn ma lực vô hạn được vận chuyển trực tiếp từ bên ngoài vào cơ thể. Thậm chí hút cả ma lực của con quái vật.

Những đòn đánh của tôi có hiệu quả, lớp da của nó đã bị xước, cùng những vệt đỏ là máu chảy ra khắp nơi trên cơ thể nó.

Tiếp tục tấn công điên cuồng thổi bay cả khu rừng và ngọn núi. Nó đột ngột biến mất rồi lại xuất hiện, cứ thế nhiều lần và cuối cùng đuôi của nó cũng đi xuyên qua bụng tôi.

Không quan tâm đến vết thương, tôi tiếp tục tấn công 'con mồi' của mình, mặc kệ cho cơ thể kêu la thảm thiết. Trong tôi chỉ có trả thù cho những người tước đoạt hạnh phúc của tôi.

Sau đó nó lại dùng sóng ma lực hất văng tôi bay ra xa đến chỗ thanh kiếm của mình. Điểm yếu của nó đã thấy, đó là khi biến mất mắt thứ của nó sẽ sáng lên.

Nó nhảy bổ vào tấn công tôi tiếp tục bằng vô số những sóng ma lực khác nhau. Tôi cầm lấy thanh kiếm, một nguồn ma lực khổng lồ truyền vào thanh kiếm.

Mắt thứ của nó vừa phát sáng, một thanh kiếm bay tới cắm vào mắt thứ ba của nó khiến nó hét lên cự kì đau đớn.

Tiếp tục hấp thụ ma lực chuyển vào cơ thể rồi tấn công bằng ma lực nguyên chất. Cây kiếm vẫn ở trên con mắt thứ của nó nhưng tôi vẫn cứ tấn công liên tục. Khiến con quái vật hét lên đau đớn.

Hiện giờ cả đang chịu rất nhiều thiệt hại, gần như cả đều bị thương nặng nhưng Sechi luôn tấn công mặt vết thương. Dùng kiếm đâm tiếp con mắt, cắt bỏ cái đuôi của nó.

Dồn toàn bộ ma lực của mình vào, Sechi tiến tới với sức mạnh kinh hồn và kết lieeuc con quái vật bằng một đòn xuyên não. Con quái vật ngả ụy xuống và ngừng tỏa ra ma lực, sau đó là chết hẳn. Sechi cũng khụy xuống và ngất đi.

Sau trận chiến gần như phần lớn khu rừng đã bị phá hủy, cả ngọn núi cũng không ngoại lệ. Tất cả trở nên hoang tàn chỉ còn lại đất cát cứ như một hoang mạc khổng hồ vậy.

------------------------------------

Lười quá dừng tại đây, buồn ngủ rồi, ngủ để đi tránh bão đây, vài giờ nữa bảo vô tới rồi. Chương này mình viết khá hời hợt vì đang bệnh sm, mọi người thông cảm.

Có ai đọc bộ berserker không nhỉ vì tiến độ bộ đó ra chậm nên mình định đổi nghề là trans truyện luôn. Hay nhưng ra rất chậm. Nhưng thấy phiền quá nên hỏi ý kiến các bác.

Rãnh qua ủng hộ bộ flames + cho ý kiến là ok

//

Truyện Chữ Hay